Một thùng nước sạch, hai mươi mấy gói mì ăn liền, còn có mấy gói lạp xưởng hun khói, mấy gói bánh bích quy, những vật này quả thật có thể mua mấy cái mạng tại tận thế, nhưng Đường Niệm Niệm không có thèm.
"Nữ hiệp, bọn hắn làm rất nhiều chuyện súc sinh không bằng, ức h.i.ế.p nữ đồng bào không nói, bọn hắn còn... Ăn... Đồng bạn của chúng tôi là bị bọn hắn hại."
Bốn nam nữ trẻ tuổi bi phẫn, bọn họ tận mắt thấy đồng bạn bị những ác nhân này đun nấu, bọn hắn cũng suýt chút bị hại rồi, may mắn gặp được nữ hiệp ra tay.
"Tôi không ăn, là bọn hắn ăn, tôi còn khuyên bọn hắn..."
Người đàn ông đang quỳ ra vẻ rất vô tội, dù sao đồng bạn đều đã chết, hắn nói thế nào cũng được, chỉ cần có thể chạy về, hắn sẽ bảo đại ca dẫn người đến tiêu diệt con đi3m kia.
"Mày khuyên cũng không khuyên nổi, đồ vô dụng!"
Đường Niệm Niệm vung búa rìu lên, ánh sáng lóe lên, đầu người đàn ông rơi xuống đất, còn duy trì tư thế quỳ.
"Cám ơn cô đã cứu chúng tôi, xin hỏi đại danh quý tánh của nữ hiệp?" Bốn nam nữ trẻ tuổi rất cảm kích, hỏi thăm danh tính, chuẩn bị ngày sau có cơ hội sẽ báo đáp.
"Đường Niệm Niệm, những vật tư này mọi người lấy đi, giúp tôi làm một chuyện!"
Thẩm Kiêu đã giải quyết một con xác sống cuối cùng, thở một hơi, cầm một tấm vải lau sạch đại đao bị dính đầy vết máu, cất vào vỏ đao.
"Đội trưởng, vừa lấy được điện báo, liên minh Phi Ưng tập kích căn cứ thành phố Thượng Hải, tranh đoạt không ít vật tư, còn đả thương rất nhiều người."
Một binh sĩ tuổi trẻ chạy tới báo cáo.
"Dựng trại nghỉ ngơi một giờ ngay tại chỗ, khởi hành suốt đêm!"
Thẩm Kiêu ra lệnh, anh lo lắng an toàn của Niệm Niệm.
Khi anh tỉnh lại đã ở quân đội Tây Nam, mặc dù là lần thứ nhất đối mặt với tận thế, nhưng kiếp trước anh thường xuyên nghe Niệm Niệm nhắc tới tận thế, cũng không cảm thấy lạ lẫm, rất nhanh đã thích ứng.
Tận thế đã kéo dài được một năm, mỗi thành thị đều thành lập căn cứ nhà nước, người bình thường sinh hoạt trong căn cứ nhà nước khẳng định an toàn hơn căn cứ tư nhân, nhưng bởi vì tài nguyên cạn kiệt, chính thức chèo chống rất vất vả, ngoại trừ phải tìm vật tư, còn phải đối mặt với sự khiêu khích của căn cứ tư nhân, thương vong rất lớn.
Trong đó căn cứ tư nhân ngạo mạn nhất chính là liên minh Phi Ưng, nghe nói kẻ dẫn đầu là một phạm nhân tử hình, tên Chu Tử Dương. Vào cái hôm tận thế diễn ra, đúng ngay một ngày trước ngày chấp hành tử hình của hắn ta, Chu Tử Dương đã thức tỉnh tốc độ và sức mạnh dị năng, dẫn theo một bang phạm nhân tử hình trốn ra ngục giam, còn cướp vũ khí.
Dị năng của Chu Tử Dương mạnh, còn ngoan độc hung tàn, còn có một đám thuộc hạ cũng g.i.ế.c người không chớp mắt, rất nhanh hắn ta đã tạo dựng được tên tuổi, đồng thời thành lập nên liên minh Phi Ưng, thu nhận một số lượng lớn dị năng giả, đồng thời chiếm cứ một nông trường tại khu ngoại ô thành phố Thượng Hải, sáng lập căn cứ Phi Ưng.
Căn cứ Phi Ưng phân biệt đẳng cấp rõ rệt, dị năng giả có thể muốn làm gì thì làm, người bình thường thì giống gia súc, không hề có chút nhân quyền, người bình thường có sức khỏe yếu, gần như không sống sót nổi ở căn cứ, cuối cùng không phải c.h.ế.t đói thì là biến thành đồ ăn của kẻ mạnh. Phụ nữ bình thường có chút tư sắc chỉ có thể trở thành đồ chơi của kẻ mạnh, bọn họ ngay cả phản kháng cũng không thể, nếu không kết cục chính là sống không bằng chết.
Xưa nay Chu Tử Dương không quản những điều này, còn ngầm đồng ý cho dị năng giả phách lối làm bậy, bởi vì cốt lõi của căn cứ hắn ta chính ta ác, thế thì làm sao có thể giúp người bình thường ra mặt!
Căn cứ Phi Ưng đối với người bình thường là vực sâu địa ngục, đối với dị năng giả là thiên đường, tại căn cứ nhà nước, dị năng giả chịu trói buộc, không thể ức h.i.ế.p người bình thường, người vi phạm sẽ bị phạt nặng.
Rất nhiều dị năng giả trước khi diễn ra tận thế đều chỉ là người bình thường bôn ba vì ba bữa cơm, đi làm bị ông chủ mắng, thuê phòng bị chủ thuê ức hiếp, mua đồ còn chịu khinh bỉ của nhân viên bán hàng, bọn họ đột nhiên thức tỉnh dị năng, trở thành kẻ mạnh, tựa như người nghèo đột nhiên giàu, trong nháy mắt cả người trở nên nhẹ nhàng. Nếu như không có sự trói buộc bởi phẩm chất thanh cao, phần lớn những người này đều là đức không xứng chức, trở thành ác nhân ức h.i.ế.p kẻ yếu. Chúng trút xả hết tất cả căm giận trước lúc diễn ra tận thế vào người người bình thường. Cho nên, loại dị năng giả này không thích sống ở căn cứ nhà nước, bọn hắn đều gia nhập căn cứ Phi Ưng, trở thành đồng lõa của Chu Tử Dương, căn cứ Phi Ưng càng ngày càng lớn mạnh, đã dám khiêu khích căn cứ nhà nước.
Trước lúc này, căn cứ Phi Ưng đã phát động nhiều lần tập kích với căn cứ nhà nước tại thành phố Thượng Hải, mặc dù tổn thất không lớn, nhưng đã khiến uy tín của chính phủ trong lòng dân chúng tụt dốc không phanh, dân chúng đều trở nên vô cùng khủng hoảng, lo lắng sớm muộn gì cũng sẽ biến thành con mồi của căn cứ Phi Ưng. Cho nên căn cứ nhà nước mới xin giúp đỡ với cấp trên, hi vọng nhận được tiếp viện, diệt Căn cứ Phi Ưng.
Thẩm Kiêu chủ động xin làm nhiệm vụ này, anh muốn đến thành phố Thượng Hải tìm Niệm Niệm.
Anh tin, nhất định Niệm Niệm cũng đã tới.
Nghỉ dưỡng sức một giờ, Thẩm Kiêu và các anh em chuẩn bị xuất phát, bây giờ bọn họ đang ở tỉnh Hồ Nam, vẫn còn cách thành phố Thượng Hải rất xa, phải tranh thủ thời gian.
Trời tối, bọn họ lái xe trên đường cái, hai bên đường có rất nhiều xe bị vứt bỏ, trong xe còn có thi thể, cả đoạn đường cái hoang vu thê lương, Thẩm Kiêu ngồi trong xe, nhìn không chớp mắt, khuôn mặt vô cảm.
Anh không thèm để ý c.h.ế.t sống của những người khác, chỉ muốn tìm Niệm Niệm.
*
"Đại ca, bên kia có biến!"
Một chiếc xe đỗ phía trước, binh sĩ chạy tới xin chỉ thị.
Thẩm Kiêu cũng xuống xe, nhờ ánh trăng thấy được tình cảnh trong rừng dưới mặt, có bảy tám người đang bị một đám xác sống bao vây, đánh rất khốc liệt.
"Đi hỗ trợ!"
Thẩm Kiêu rút đại đao ra, khi đối phó xác sống dùng đại đao dễ dùng hơn thương, một nhát chặt một đầu là được.
Nhưng anh không hài lòng về cây đại đao này, chất liệu hơi kém, chờ sau khi hội họp với Niệm Niệm thì anh sẽ có thể dùng đại đao làm bằng thép hợp kim được cất giữ bên trong không gian.
Anh và Niệm Niệm làm vũ khí chung chất liệu khác loại, anh là đại đao, Niệm Niệm là búa rìu, đều là làm bằng thép hợp kim, c.h.é.m sắt như c.h.é.m bùn, c.h.ặ.t x.á.c sống chắc chắn tiện dụng.
Có sự gia nhập của đám người Thẩm Kiêu, rất nhanh đám xác sống kia đã bị tiêu diệt, bảy tám người được cứu liên tục nói lời cảm ơn. Mỗi lần nhìn thấy quân giải phóng là bọn họ liền an tâm. Đối với người Hoa, quân giải phóng chính là hậu thuẫn kiên cường của bọn họ, nguy hiểm ở đâu, quân giải phóng có ở đó, dù là đang ở tận thế, quân giải phóng cũng vẫn là thần trong lòng dân chúng.
"Hai người từ đâu tới?" Thẩm Kiêu hỏi.
Bảy tám người trả lời mỗi nơi khác nhau, có câu trả lời của người đàn ông trẻ tuổi đã dẫn tới sự chú ý của Thẩm Kiêu, bởi vì chàng trai trẻ tuổi này là trở về từ thành phố Thượng Hải, chàng trai đó còn là dị năng giả có sức mạnh, cũng là đội trưởng tạm thời đám của người này.
"Quê tôi ở tỉnh Hồ Nam, cha mẹ và em gái đều ở quê, tôi trở về tìm bọn họ."
Nét mặt người đàn ông trẻ tuổi có chút đau thương, thật ra anh ấy biết rất có thể cha mẹ và em gái đã không còn, nhưng theo anh ấy sống thì thấy người, c.h.ế.t phải thấy xác, thế nên mới sẵn sàng mạo hiểm ngàn dặm xa xôi gấp trở về.
"Hiện tại tình huống của thành phố Thượng Hải như thế nào?" Thẩm Kiêu lại hỏi.
"Liên minh Phi Ưng càng ngày càng phách lối, ngay cả chính phủ cũng không để vào mắt, có điều gần đây bọn họ đã gặp phải một kẻ khó chơi. Công chúa búa rìu đã bổ rất nhiều dị năng giả của bọn hắn, Chu Tử Dương treo thưởng năm trăm cân gạo tại chợ đen, muốn có đầu của công chúa búa rìu, có mấy dị năng giả đã xé nhiệm vụ, nhưng đều bị công chúa búa rìu bổ cho!"
Lúc chàng trai nhắc tới công chúa búa rìu, tinh thần lập tức phấn chấn, bởi vì trước kia anh ấy được công chúa búa rìu cứu, lúc ấy anh ấy suýt chút đã bị xác sống cắn đứt cổ, công chúa búa rìu từ trên trời giáng xuống, bổ một búa vào xác sống, cứu được anh ấy.
Mặc dù công chúa búa rìu đeo mũ giáp, toàn thân được bao bọc cực kỳ chặt chẽ từ trên xuống dưới, nhưng anh ấy vẫn cảm thấy, công chúa búa rìu nhất định là một cô gái xinh đẹp như hoa, phong nhã vô song.