Xuyên Sách Thành Pháo Hôi, Chống Lại Mệnh Xui Xẻo

Chương 566




Ngay từ đầu cha con Đường Cảnh Lâm còn có chút thấp thỏm, sau khi cơm nước xong thì đã gọi Hạng Hoa là cháu ngoan, còn nói muốn giới thiệu người yêu giúp anh ta, Đường Trường Xuyên cũng xưng huynh gọi đệ với anh ta, hoàn toàn quên trước đó đã đề phòng anh ta như thế nào.

Đường Niệm Niệm thầm bội phục, khó trách kiếp trước tên này có thể thành công như vậy, năng lực giao tiếp này không phải người thường làm được. Hơn nữa Hạng Hoa co được dãn được, từ đầu tới đuôi đều nở nụ cười, nói chuyện khách khách khí khí, nhẫn nại cực cao.

Cơm nước xong xuôi, Đường Cảnh Lâm vỗ vai Hạng Hoa, cười nói: "Cháu ngoan, vậy cứ quyết định thế đi, chú sẽ giới thiệu cô Chu cho cháu làm quen. Cô Chu du học ở nước ngoài trở về, vẻ ngoài rất xinh đẹp, hiền lành tài giỏi, gia thế cũng không tệ, cháu nhất định sẽ hài lòng."

"Cảm ơn chú Đường, là chú giới thiệu chắc chắn sẽ không tệ, cháu rất chờ mong gặp mặt với cô Chu."

Hạng Hoa thể hiện cảm thấy rất hứng thú, nếu như cô Chu này thật sự không tệ, anh ta có thể cân nhắc kết hôn, dù sao tuổi của anh ta đã không được xem là nhỏ, hơn nữa thành gia mới có thể lập nghiệp.

Hơn nữa tiêu chuẩn cưới vợ chủ yếu của anh ta, không phải hiền lành, mà là hiểu chuyện.

Công ty anh ta mở là công ty truyền hình và điện ảnh, bên người sẽ có người đẹp muôn hình muôn vẻ, anh ta là đàn ông có s1nh lý bình thường, sẽ không không động lòng, coi như kết hôn, anh ta cũng sẽ không sống cuộc đời nhất mực với vợ. Cho nên là vợ của anh ta, rộng lượng là điều thứ nhất, không thể bởi vì một chút chuyện nhỏ mà ầm ĩ, anh ta không có rỗi hơi xử lý mấy chuyện lông gà vỏ tỏi. Có điều anh ta sẽ cho vợ cả thể diện của vợ cả, chỉ cần vợ đủ hiểu chuyện, anh ta sẽ cho đủ thể diện.

Đường Niệm Niệm nhìn về phía anh ta, lén nhếch miệng. Hạng Hoa này không phải mối tốt, phụ nữ bên cạnh đổi như đổi quần áo. Làm vợ của anh ta nhất định phải nhẫn nhịn tốt hơn Ninja rùa, nếu không sẽ tối tức chết sớm.

Hạng Hoa tự mình tiễn bọn họ lên xe rồi mới lên xe của mình. Lễ nghĩa chu toàn, cách làm việc ăn nói khác hoàn toàn với cư xử của người trong bang phái.

"Đáng tiếc, nếu không có dính với bang phái, Hạng Hoa nhất định có thể trở thành luật sư lừng lẫy!"

Đường Cảnh Lâm ngồi trên xe, không nhịn được cảm khái một câu.

Hạng Hoa tốt nghiệp hạng nhất chuyên ngành, còn đến nước Anh tu nghiệp, thành tích việc học xuất sắc vượt trôi, nếu như không phải gia đình liên lụy, nhất định có thể lên làm luật sư lẫy lừng, tiền đồ vô lượng!

Đường Cảnh Lâm có tư tưởng lạc hậu, trong mắt ông ấy lăn lộn trong bang phái thuộc không làm việc đàng hoàng, sớm muộn cũng sẽ tự chịu diệt vong, làm luật sư mới là công việc tinh anh.

"Anh ta mở công ty truyền hình và điện ảnh cũng không tệ, nhìn cách làm việc và sắp xếp của cậu ta, tẩy trắng là tất nhiên." Đường Trường Xuyên nói.

Đường Cảnh Lâm lắc đầu: "Khó, việc bang phái làm chính là làm ăn không vốn, vốn ít lợi nhiều, Hạng Hoa muốn tẩy trắng, nhưng những người khác trong bang phái không muốn, không phải một lòng với anh ta."

Ngay cả cha của Hạng Hoa cũng không thể ngăn chặn tất cả anh em trong bang phái, huống chi là Hạng Hoa, những người kia cũng đều là trưởng bối của anh ta, hoàn toàn sẽ không nghe lời anh ta.

"Có phải một lòng hay không không quan trọng, chỉ cần có lòng kiếm tiền là được. Một việc treo đầu ở dây lưng quần kiếm tiền bằng bán mạng, và một việc là làm công việc đứng đắn kiếm tiền ổn định, tin chắc phần lớn mọi người đều sẽ lựa chọn cái sau. Nếu có lựa chọn, rất nhiều người hướng tới cuộc sống an ổn."

Đường Trường Xuyên có cách nhìn khác biệt, rất nhiều người lăn lộn trong bang phái thật ra đều là hoàn toàn bất đắc dĩ, nếu như có thể cho bọn họ cơ hội lựa chọn lần nữa, tin rằng rất nhiều người sẽ chọn đi chính đạo.

Đường Niệm Niệm nhướng mày, người anh cả này của cô đúng là có tầm nhìn, nhìn xa hơn Đường Cảnh Lâm.

Có điều cũng bình thường, Đường Cảnh Lâm vẫn là người tư tưởng cũ, có chút theo không kịp phát triển của thời đại, Đường Trường Xuyên trẻ tuổi, tiếp nhận cái mới dễ hơn.

"Con nói cũng đúng, hi vọng những người lăn lộn trong bang phái đều có thể đi vào chính đạo, đừng có chém chém giết giết nữa, thế này an ninh cũng sẽ tốt hơn nhiều." Đường Cảnh Lâm thở dài.

"Cha, cha thật sự muốn giới thiệu cô Chu cho Hạng Hoa?" Đường Trường Xuyên hỏi.

Nhà họ Chu xem như bạn bè cũ với nhà họ bọn, đều là tới từ thành phố Thượng Hải, quan hệ bạn bè giữa anh ấy và cô Chu cũng không tệ lắm, cho nên anh ấy cũng không đồng ý việc cha giới thiệu.

Đường Cảnh Lâm gật đầu: "Chú Chu của con đã đề cập với cha nhiều lần, nhờ cha tìm một chàng trai tuổi trẻ tài cao, cha cảm thấy con người Hạng Hoa cũng không tệ lắm."

Ông ấy nhìn con trai lớn thật sâu một cái, cười nói: "Thật ra cha với chú Chu của con còn muốn tác hợp hai con, đáng tiếc các con không đồng ý."

"Con với cô Chu chỉ là bạn bè, cho xin đi, cha với chú đừng làm bậy bạ!"

Đường Trường Xuyên xua tay cầu xin, anh ấy thật phục những trưởng bối này, nhìn thấy quan hệ giữa nam nữ trẻ tuổi ổn ổn là liên tưởng đến mối quan hệ trên mức bạn bè. Sự yêu thích quá đáng này, thật sự khiến cho những đứa con của họ chịu không nổi, cảm thấy có chút ngạt thở.

"Con cảm thấy cô Chu và Hạng Hoa không hợp, cô Chu muốn tìm người bạn trai cùng chung chí hướng, đồng thời ủng hộ sự nghiệp của cô ấy, Hạng Hoa muốn tìm là người vợ hiểu chuyện, hai người hoàn toàn không chung đường.”

Đường Trường Xuyên nói cái nhìn của anh ấy, anh ấy chỉ lo lắng cha có lòng tốt giới thiệu, nhưng ngược lại đắc tội cả hai bên.

"Con cũng không phải cô Chu, con làm như con rất hiểu rõ cô Chu vậy.”

Đường Cảnh Lâm khinh bỉ nhìn, có điều mặc dù ngoài miệng thì ông ấy nói như vậy, nhưng cuối cùng vẫn nghe lọt tai, nào về ông ấy sẽ hỏi ý của nhà họ Chu.

Đường Niệm Niệm không có nói chen vào, không dây vào những chuyện này.

Ngày hôm sau, Hạng Hoa đã mang theo một chồng kịch bản rất dày tới thăm nhà, không phải trường hợp trang trọng nên anh ta ăn mặc tương đối thoải mái, áo sơ mi thêm quần jean, trông giống một sinh viên yếu đuối.

"Cô Đường, đây là kịch bản gần đây."

Hạng Hoa đặt tất cả kịch bản ở trên bàn trà, có hai mươi mấy kịch bản, đã chất thành núi nhỏ.