Đường Niệm Niệm ngồi một lúc thì quay lại lấy đồ ăn, lại đụng phải Thẩm Kiêu.
“Cho!”
Thẩm Kiêu đưa cho cô một đôi đũa, tay anh rất đẹp, khớp xương rõ ràng, thon dài có lực, giống như tay của nghệ sĩ dương cầm, nhưng có hơi sẫm màu.
“Cảm ơn!”
Đường Niệm Niệm nhận lấy đôi đũa, cô rất hài lòng khi Thẩm Kiêu cầm đầu kia của chiếc đũa, con người cô có rất nhiều tật xấu, cô không thích người khác cầm đũa ngày đầu gắp đồ ăn, trong lòng sẽ khó chịu.
“Không có gì!”
Thẩm Kiêu nhìn cô một cái, bưng hai chén đồ ăn rời đi.
Đường Niệm Niệm cũng trở lại chỗ ngồi, vừa mới ngồi xuống, Chu Kình đã bước tới, cười hỏi: “Cô gái à, có thể ghép bàn không?”
Anh ta nhường chỗ ngồi mình chiếm trước đó, cơ hội là do con người tạo ra, đồng chí Tiểu Thẩm còn trẻ da mặt mỏng, anh ta là lão đồng chí, nhất định phải tạo điều kiện cho hậu bối.
“Có thể.”
Đường Niệm Niệm gật đầu, trong tiệm cơm có rất nhiều khách, cũng có nhiều người ngồi ghép bàn.
Cô dời đồ ăn của mình qua một bên, nhường nửa cái bàn.
“Tiểu Thẩm, bên này!”
Chu Kình vẫy tay, Thẩm Kiêu sửng sốt, đi về phía anh ta.
“Không còn chỗ trống, cô gái này tốt bụng cho chúng ta ghép bàn.”
Chu Kình cười tươi giải thích, Thẩm Kiêu nhìn anh ta một cái, ngồi bên cạnh Đường Niệm Niệm.
Hôm nay chỉ có hai người bọn họ, gọi một bàn đồ ăn bốn món, thịt kho tàu, rau xào, thịt xé sợi xào cải chua, còn có tam tiên canh, cộng thêm đồ ăn của Đường Niệm Niệm, đầy cả một bàn.
“Cô gái à, cô làm việc ở gần đây sao?”
Chu Kình nói rất nhiều, còn thân thiện, ăn mới được vài miếng đã hỏi thăm Đường Niệm Niệm.
“Không đi làm.”
Giọng của Đường Niệm Niệm lạnh lùng, cô không thích nói chuyện với người lạ, đặc biệt là lúc đang ăn thịt.
Chu Kình nhận ra sự thờ ơ của cô nên thức thời ngậm miệng lại, âm thầm cảm thán Thẩm Kiêu coi trọng một người đẹp băng giá, sợ là khó theo đuổi đây!
“Cô gái à, nếm thử đồ ăn của chúng tôi đi, món thịt xé sợi xào cải chua này không tệ đâu.”
Bầu không khí trên bàn ăn có thể lạnh lẽo, Thẩm Kiêu và Đường Niệm Niệm không nói lời nào, không khí lạnh giá, ảnh hưởng nghiêm trọng đến cảm giác thèm ăn của Chu Kình, anh ta chỉ có thể căng da đầu làm nóng.
“Cô ấy không ăn cải chua.”
Thẩm Kiêu đột nhiên nói, anh nhớ rõ Niệm Niệm ghét nhất cải chua, chỉ khi nào dùng cải chua làm nhân thì cô mới ăn, còn nếu làm thành món ăn thì không ăn một miếng nào.
Đường Niệm Niệm bỗng nhiên ngẩng đầu, nhìn chằm chằm Thẩm Kiêu, chàng trai này làm sao biết cô không thích ăn dưa cải?
Ngoại trừ hôm qua, hôm nay là lần thứ hai gặp mặt, rõ ràng là người xa lạ, nhưng người đàn ông này lại tỏ vẻ giống như là hiểu cô rất rõ, thân thể Đường Niệm Niệm lập tức căng thẳng, thần sắc cảnh giác.
"Vừa nãy phần ăn của cô dính chút rau cải bẹ xanh, cô liền gắp ra."
Thẩm Kiêu nhẹ giọng giải thích.
Vẻ cảnh giác trên người Đường Niệm Niệm giảm đi một chút, trước đó bên trong phần thịt kho tàu đúng là có vài miếng rau cải, có thể là do dính vào môi múc thức ăn, người đàn ông này quan sát thật cẩn thận.
Cô không ăn rau cải bẹ xanh, thịt băm, cũng không nói chuyện, cúi đầu ăn cơm khô, trên thân tỏa ra hơi lạnh, viết ba chữ rất rõ ràng——
"Đừng làm phiền!"
Chu Kình không có nói nữa, anh ta lại biết ăn nói, cũng phải có người diễn phụ, bằng không một mình anh ta hát không nổi.
Đường Niệm Niệm ăn rất ngon miệng, ăn xong thì đứng dậy rời đi.
Nhìn cũng chưa từng nhìn Thẩm Kiêu một chút.
"Cô gái này khó theo đuổi, Tiểu Thẩm, hay là cậu đổi người khác đi?" Chu Kình có lòng tốt thuyết phục.
Kiêu ngạo, lạnh lùng, nếu cưới vào cửa, không phải sẽ cung phụng như Thái hậu nương nương hay sao?
"Ăn cơm!"
Thẩm Kiêu không để ý tới anh ta, hơi lạnh trên người càng nhiều thêm, Chu Kình khẽ thở dài, bữa cơm này anh ta ăn mà đông cứng răng, trở về phải uống chén trà nóng ủ ấm mới được.
Đường Niệm Niệm đến rừng cây nhỏ, lách mình tiến vào không gian trồng trọt, hạt thóc đã nảy mầm, tốc độ sinh trưởng của thực vật bên trong không gian nhanh hơn bên ngoài không ít, cô tìm ra một cái máy cấy mạ, trồng tất cả mạ lên, ước chừng khoảng năm mươi mẫu đất.
Nước bên trong ruộng nước là cô dẫn từ trong sông vào, còn dẫn không ít tôm cá, chờ nuôi lớn rồi ăn.
Trong không gian bận rộn đến trưa, bên ngoài trời đã tối, Đường Niệm Niệm trực tiếp từ bên trong không gian lấy ra một chiếc xe tải, lái xe đến nhà máy Hồng Tinh, ở cổng quả nhiên chất mấy rương linh kiện, Đường Mãn Ngân đứng ở cửa ra vào, hết nhìn đông tới nhìn tây, cóng đến nước mũi chảy ròng.
Còn có xưởng trưởng Vũ và chủ nhiệm xưởng, đều đang đợi Đường Niệm Niệm, bọn họ thấy được xe tải, nhưng cũng không nghĩ đến Đường Niệm Niệm.
"Xưởng trưởng Vũ!"
Đường Niệm Niệm từ trong cửa sổ xe thò đầu ra, phất phất tay.
Ánh sáng đầu xe mãnh liệt, khiến bọn họ chói mắt không mở mắt ra được. Đường Mãn Ngân híp mắt nhìn, hơn nửa ngày mới nhận ra cháu gái, bị dọa nhảy một cái, sao con bé này biết lái xe hay vậy?
"Niệm Niệm, cháu học lái xe khi nào vậy?"
Đường Mãn Ngân chạy tới, yêu thích sờ xe tải, xe này thật là uy phong.
"Bạn dạy."
Giọng điệu hời hợt của Đường Niệm Niệm khiến Đường Mãn Ngân càng hâm mộ ghen ghét.
Khó trách cha ông ấy luôn nói, con bé Niệm là người có phúc, vào thành học tập liền có thể quen biết nhiều bạn học có năng lực như vậy, có thể kiếm được gạo và vải sợi tổng hợp giá rẻ, còn có thể quen biết sư phụ cấp bảy, càng có thể kiếm được xe tải, ngày nào đó cháu gái nói với ông ấy, cô biết lái máy bay, Đường Mãn Ngân cảm thấy ông ấy cũng sẽ không thấy lạ.
"Xưởng trưởng Vũ, cháu lôi hàng đi, bảy giờ tối ba ngày sau sẽ đưa tới cho chú!"
Đường Niệm Niệm không dám đưa vào ban ngày, chiếc xe này của cô không có giấy phép, là xe lậu.
Xưởng trưởng Vũ kích động gật đầu, hiện tại ông ấy quả thật đã có nhận biết tương đối chính xác xác thực về thân phận của Đường Niệm Niệm, những người được gọi là đại sư phụ cấp bảy đoán chừng là đại sư phụ nhà máy quốc doanh thành phố Thượng Hải, bản thân có công việc, nhưng lại muốn kiếm thêm thu nhập ở bên ngoài, liền để con bé Đường Niệm Niệm này đến liên hệ nghiệp vụ, tất cả chuyện cần ra mặt đều là Đường Niệm Niệm, những đại sư phụ kia không tiện lộ diện.
Loại chuyện này rất bình thường, trước kia ông ấy làm việc ở xưởng đã biết có không ít đại sư phụ sẽ ra ngoài kiếm thêm thu nhập, chỉ cần không ảnh hưởng đến công việc của mình, lãnh đạo cho dù biết, cũng mở một con mắt nhắm một con mắt.
Ông ấy phải giữ gìn mối quan hệ với con nhóc Đường này thật tốt, về sau nhà máy Hồng Tinh có thể trở thành lão đại ca của Chư Thành hay không, toàn bộ đều phải dựa vào con bé này!