“Xưởng chúng tôi có rất nhiều sản phẩm, ông nuốt nổi không?”
Đường Niệm Niệm cố ý hỏi.
“Bao nhiêu?”
“Để tôi tính xem, số vật trang trí bằng ngọc trai đó cũng khoảng hai mươi vạn đấy.”
Đường Niệm Niệm đưa ra một con số, dựa theo giá 45 đô, hai mươi vạn thật ra cũng không nhiều, Tuyên Trân Châu nói, trong thôn nhà mẹ đẻ bà ấy giữ không ít ngọc trai, đủ để làm món đồ trang trí này.
“Tôi lấy hết hai mươi vạn, giá bao nhiêu?”
Carl vừa nghe tới hai mươi vạn thì không hề chớp mắt một cái nào, sau khi đưa ngọc trai về nước, kiếm lại cũng phải ít nhất gấp hai lần.
Đường Niệm Niệm hối hận, người nước ngoài này đồng ý sảng khoái như vậy, nhất định là do cô báo giá quá thấp.
Thế nên, cô lại đẩy giá những món còn lại lên cao hơn.
Một chiếc quạt lúa mì có giá mười hai đô, một chiếc quạt tre lớn có giá mười đến mười lăm đô, chiếc nhỏ có giá năm đến tám đô, vỏ sò khắc có giá một đến năm đô, còn về kẹp tóc thì từ năm xu đến hai đô.
Giá cả đều cao hơn so với đơn đặt hàng trước mấy lần, tổng cộng đơn đặt hàng hơn ba mươi vạn đô.
Carl ký hợp đồng không chút do dự, có chi ra tám vạn đặt cọc, nhưng có một yêu cầu, không được bán cho những người khác.
“Chuyện này tôi không thể đồng ý được, quy mô xưởng tôi rất lớn, một mình ông không thể ôm nổi, ông Carl à, tôi có thể đồng ý với ông sẽ ưu tiên giao hàng cho ông, như vậy ông có thể nắm bắt cơ hội trước, thế nào?”
Đường Niệm Niệm không đồng ý, cô còn muốn tới hội chợ quảng giao để làm một buổi biểu diễn lớn nữa!
Mặc dù Carl không hài lòng, nhưng cũng biết yêu cầu của mình có hơi quá đáng, nên cũng đồng ý, bảo Đường Niệm Niệm phải giao hàng cho ông ấy đầu tiên.
“Không thành vấn đề!”
Đường Niệm Niệm đồng ý, còn viết khoản này lên hợp đồng, như vậy Carl mới hài lòng.
Ông ấy là một người thẳng thắn, sau khi thỏa thuận xong, lập tức lấy hợp đồng ra, Đường Niệm Niệm cũng không hiểu biết nhiều về hợp đồng kinh doanh, đặc biệt là ngoại thương hiện tại, cô không dám tin tưởng nên đã gọi điện thoại cho bộ trưởng Ngưu.
“Chú Ngưu, cháu có chuyện này muốn hỏi chú một chút.”
“Chuyện gì? Cháu đã gặp nhóm Andrew chưa? Thế nào rồi?”
Bộ trưởng Ngưu vô cùng quan tâm, còn tưởng Đường Niệm Niệm đẩy mạnh tiêu thụ sản phẩm không thành công, trong lòng đang suy nghĩ nên an ủi cô như thế nào đây.
“Đã gặp, ông ấy và bạn ông ấy đều khá tốt, rất hài lòng với hàng mẫu cháu mang tới, còn muốn ký hợp đồng với cháu, nhưng cháu không hiểu khía cạnh này cho lắm, chú Ngưu à, chú có thể giới thiệu người chuyên nghiệp qua chỗ cháu được không?” Đường Niệm Niệm nói.
“Hài lòng là tốt, Andrew cũng khá tốt, lần này thất bại cũng không sao, lần sau lại cố gắng tiếp, Tiểu Đường đừng nản chí!”
Đầu, lỗ tai và miệng bộ trưởng Ngưu chia ra tự vận hành.
Ông ấy đã nghe Đường Niệm Niệm nói, đầu óc cũng đang phân tích, nhưng miệng lại nói ra những lời an ủi vừa chuẩn bị xong, nói được một nửa, ông ấy đột nhiên giật mình, suýt nữa té ghế.
“Tiểu Đường, cháu vừa mới nói gì? Ký hợp đồng phải không? Bạn của Andrew muốn mua sản phẩm của cháu?”
Bộ trưởng Ngưu cuối cùng cũng phản ứng lại, vui mừng quá đỗi, Tiểu Đường đã thắng trận đầu tiên!
Quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, bọn họ muốn lấy được đơn đặt hàng ngoại hối thì khó như lên trời, Tiểu Đường tùy tiện đem đồ đi đẩy mạnh tiêu thụ thôi, sao cô nhóc này có thể làm được chứ!
“Đúng vậy, ông Carl rất hài lòng với sản phẩm cháu mang tới, muốn ký hợp đồng với cháu, chú Ngưu, chú giới thiệu một người chuyên nghiệp sang chỗ cháu với, cháu không hiểu chuyện ký hợp đồng.”
Đường Niệm Niệm cười nói.
“Đợi một chút, chú đi gọi điện thoại, Tiểu Đường, cháu quá lợi hại rồi, làm tốt lắm!”
Bộ trưởng Ngưu không khỏi khen ngợi, nếu cô nhóc này là con gái ông ấy, ngày nào ông ấy cũng phải khen cả trăm lần.
Bộ trưởng Ngưu cúp máy, gọi điện thoại sang phòng ngoại thương, bên đó có nhân viên chuyên phụ trách về hợp đồng ngoại thương.
“Nhà máy hàng mỹ nghệ Mỹ Lệ? Đây là đơn vị nào thế?”
“Của Chư Thành, người ta đã bàn bạc xong với bên ngoại thương, đang đợi ký hợp đồng, phòng cậu phái một người sang hỗ trợ, đồng chí Tiểu Đường lần đầu tiên giao dịch quốc tế, không hiểu lắm.” Bộ trưởng Ngưu nói.
“Chư Thành à, sao lại không phải là của Thượng Hải chúng ta chứ?”
Người bên phòng ngoại thương có hơi thất vọng, số tiền kiếm được từ đơn đặt hàng ngoại hối này được tính ở Chư Thành, không liên quan tới Thượng Hải.
“Tư tưởng giác ngộ của cậu vậy là không được rồi, cho dù là Chư Thành hay Thượng Hải thì đều là Hoa Hạ chúng ta mà, kiếm tiền ngoại hối chính là việc tốt có lợi cho nhân dân và dân tộc, có phải cậu không muốn không? Không được thì tôi tìm người khác!”
Bộ trưởng Ngưu không vui, dạy dỗ đối phương một trận.
“Không phải là không muốn, mà là đang lo lắng nhiệm vụ ngoại hối năm nay không hoàn thành, vẫn còn thiếu một phần lớn nữa!”
Đối phương vội vàng giải thích, bộ trưởng Ngưu cũng không bám víu lấy nữa, chỉ bảo cậu ta mau phái người tới khách sạn Cẩm Giang, còn nói: “Cậu nhanh lên một chút, nếu làm trễ nãi thời gian ký hợp đồng của Tiểu Đường, tôi sẽ báo cáo chủ nhiệm của các cậu, đúng rồi, cậu tìm một người có năng lực ấy.”
“Tôi phái ngay đây, bộ trưởng Ngưu à, ông khá khẩn trương rồi, chỉ là một xưởng mỹ nghệ của một huyện thành nhỏ mà thôi, có thể có mấy đơn đặt hàng lớn chứ, cùng lắm chỉ là mấy vạn đồng thôi.”
Đối phương cảm thấy bộ trưởng Ngưu đang chuyện bé xé ra to, một xưởng mỹ nghệ nho nhỏ mà thôi, có thể có được đơn đặt hàng ba bốn vạn đã là quá ghê gớm rồi.
Ngay cả xưởng mỹ nghệ Phương Đông của Thượng Hải, đơn đặt hàng ngoại thương ở thời điểm đỉnh cao nhất cũng chỉ có hai mươi vạn thôi.