Hách Ngọc Hoa có chút không vui, mẹ của cô ta là chủ nhiệm cung tiêu xã, cha là cán bộ nhà máy bông vải tơ lụa, gia cảnh trong thành cũng tính không tệ, bạn cùng lớp đều bợ đỡ cô ta, Đường Lục Cân là người nông thôn, chị gái cô ấy cũng là người nông thôn, dựa vào cái gì mà chảnh như vậy?
"Đường Lục Cân, chị gái cậu khó bắt chuyện ha!"
Hách Ngọc Hoa tức giận nói.
"Ừm, từ nhỏ chị ấy đã khó làm quen như vậy đó."
Đường Lục Cân giọng điệu rất thành khẩn, sự thật chính là như thế.
Chị hai từ nhỏ đã được ông nội chiều, tính tình kiêu kỳ là rất bình thường, nhưng mà chị hai xưa nay sẽ không ức hiếp người khác, chỉ là hơi tỏ thái độ một tí mà thôi.
Hách Ngọc Hoa nghẹn họng, trầm mặc, ngực bị kẹt một đám lửa, muốn mắng lại không biết mắng cái gì.
Đường Lục Cân xách đồ vật rời đi, có một túi gạo này, tháng này cô ấy có thể ăn ngon một chút, còn có thể đến nhà ăn gọi một phần thịt để ăn.
"Ngọc Hoa, đừng để ý tới bọn họ, người nông thôn có gì đặc biệt hơn người, sau khi tốt nghiệp đều phải trở về trồng trọt!" Một nữ sinh khác giọng điệu nịnh bợ nói.
"Hừ, mệt chết bọn họ, cha mẹ tớ nói chờ sau khi tớ tốt nghiệp, cung tiêu xã và nhà máy bông vải tơ lụa cứ chọn đại một chỗ, chị gái tớ đã được sắp xếp đi nhà máy bông vải tơ lụa, tuần sau sẽ thi tuyển, chị gái tớ nhất định có thể thi đậu!"
Hách Ngọc Hoa hừ mũi một tiếng, cô ta là con út trong nhà, phía trên có một người anh trai một người chị gái, anh trai ở bộ đội, chị gái năm ngoái tốt nghiệp trung học, ở nhà chờ sắp xếp việc làm nửa năm, cha cô ta sắp xếp đến nhà máy bông vải tơ lụa.
Nói là thi tuyển, kỳ thật vị trí đã sớm định trước rồi, chỉ cần chị gái cô ta tham gia thi là có thể thi đậu.
Cái nữ sinh khác đều nói không ít lời nịnh nọt, dỗ Hách Ngọc Hoa vui vẻ, quên đi cảm giác không thoải mái trước đó, mấy nữ sinh cùng nhau đi đánh cầu lông.
Đường Niệm Niệm từ sau một cái cây đi ra, cô không đi xa, trốn ở sau cây nhìn Hách Ngọc Hoa có ức hiếp Đường Lục Cân hay không, cũng may Lục Cân này cũng là người biết tiến biết lùi, không cần cô phải ra tay.
Hơn nữa cô còn nghe được một tin tức tốt, tuần sau nhà máy bông vải tơ lụa sẽ tuyển công nhân, mặc dù là vị trí củ cải, nhưng nhà máy bông vải tơ lụa vì tỏ lòng công chính công bằng, khẳng định sẽ tuyển ít nhất một vị trí công chính.
Loại chuyện này kiếp trước cô cũng đã gặp qua, lúc cô vừa tốt nghiệp, hùng tâm tráng chí, cảm thấy thực lực 985 điểm của cô thì phải đến công ty có phúc lợi tốt tiền lương cao còn thoải mái, ví dụ ngành nghề điện dầu gì đó.
Vừa vặn lúc cô tốt nghiệp gặp được một công ty thuốc lá nọ tuyển nhân viên, tuyển ba vị trí, yêu cầu về trình độ chuyên nghiệp đều không quá lớn, chỉ nói cần thực lực, Đường Niệm Niệm cảm thấy đây chính là vị trí dành riêng cho cô, cô có năng lực có trình độ, trăm phần trăm là có thể thi đậu.
Thế là cô tràn đầy tự tin đi tham gia thi tuyển, thi viết và phỏng vấn cô đều cảm giác bản thân ưu tú, thậm chí cảm thấy nếu công ty thuốc lá không tuyển cô thì đó chính là mắt chó đui mù.
Nhưng nửa tháng sau, cô nhìn thấy thông báo, trong ba người được tuyển chọn không có tên của cô, mà ba người này, cô nhớ trình độ thực lực của họ cũng không bằng mình, phỏng vấn tình huống thì cô không biết, nhưng điểm thi viết tuyệt đối không cao bằng cô.
Đường Niệm Niệm không phục lắm, muốn đi tìm công ty lý luận, bạn học khuyên cô, giải thích cho cô sự tồn tại của vị trí củ cải, đây cũng là cú vả mặt mà Đường Niệm Niệm nhận được từ lần đầu tiên ra xã hội.
Về sau cô đi xí nghiệp nhà nước làm việc, càng hiểu biết rõ ràng về vị trí củ cải hơn.
Họ hàng của lãnh đạo nào đó, con cái của anh em đơn vị lãnh đạo nào đó không tiện phát triển ở nhà mình, hai nhà đơn vị trao đổi con em với nhau, còn có tình nhân đại lão nào đó... Đủ loại bối cảnh, dù sao đều là ứng cử viên cho vị trí củ cải.
Chỉ cần có người muốn vào, vậy thì sắp xếp thi tuyển, nhưng để không bị người ngoài đàm tiếu, vẫn sẽ chọn nhổ một đến hai nhân tài, về phần ai sẽ được tuyển chọn, vậy phải xem vận cứt chó.
Vị trí củ cải của nhà máy bông vải tơ lụa khẳng định cũng là như thế, Đường Niệm Niệm muốn đi kiểm tra xem, thi viết phỏng vấn cô cảm thấy không có vấn đề, nhưng có thể được tuyển chọn hay không cũng khó nói, dù sao thử một chút, nói không chừng dẫm nhầm cứt chó được tuyển chọn thì sao!
Cô cũng không có ý định đi nhà máy bông vải tơ lụa làm việc, hiện tại vị trí công việc chính thức có thể mua bán, hơn nữa nhà máy bông vải tơ lụa là đơn vị rất tốt, một suất công việc chính thức nói ít cũng có thể bán bảy tám trăm, nếu cô thi đậu thì bán.
Chư Thành có hai nhà nhà máy bông vải tơ lụa, một cái ở thành tây, một cái ở thành đông, sau khi Đường Niệm Niệm rời khỏi Nhất Trung thì đi nhà máy ở thành tây trước, cổng nhà máy không có dán thông báo tuyển công nhân.
Cô đi phòng bảo vệ, gõ gõ cửa sổ, ông cụ mở cửa sổ ra, sắc mặt có chút âm u, nhưng sau khi nhìn thấy thuốc lá trên tay Đường Niệm Niệm, thái độ xoay chuyển một trăm tám mươi độ, hiền lành hỏi: "Có chuyện gì thế cháu?"
"Ông ơi, cháu là người của cục điện lực, lần trước cha cháu nói với cháu tuần sau nhà máy bông vải tơ lụa tổ chức thi tuyển, cháu quên mất thời gian cụ thể rồi, không dám hỏi cha cháu, ông ấy nhất định sẽ mắng cháu."
Đường Niệm Niệm vẫn mang gương mặt lạnh tanh, không giống như là cô gái sợ bị cha mắng chút nào, nhưng không sao cả, điếu thuốc hồng song hỷ trên tay cô rất có mặt mũi, ông cụ không chút nghi ngờ.
"Cô gái cháu nói nhầm rồi thì phải, xưởng chúng ta không có tổ chức thi tuyển, có phải nhà máy thứ hai hay không?"
Mặt ông cụ lộ vẻ nghi ngờ, sao ông ta không biết trong xưởng sắp tổ chức thi tuyển nhỉ?
"Ai nha, cháu nhớ ra rồi, cha cháu nói là nhà máy thứ hai, cảm ơn ông!"
Đường Niệm Niệm xoay người rời đi, khẳng định là nhà máy thứ hai ở thành đông tuyển công nhân.
Ông cụ cười ha hả ngửi ngửi thuốc lá, cảm thấy mình chiếm được hời lớn, Nhưng mà ông ta cũng không có hoài nghi Đường Niệm Niệm, cô nhóc này là con gái của cục điện lực, đơn vị nhà mình không dễ sắp xếp công việc, liền sắp xếp đi nhà máy bông vải tơ lụa, loại chuyện này có nhiều lắm.
Như loại thi tuyển này đều là làm cho có, thi có được hay không không quan trọng, mấu chốt là tên trên bài thi đừng viết sai.