Đường Niệm Niệm kiên nhẫn nghe hết lời dong dài của xưởng trưởng Vũ, cô biết ý tốt của xưởng trưởng Vũ, nhưng cô thật sự không quan tâm.
Sau khi trải qua thời mạt thế, cô chỉ cảm thấy hứng thú với vật tư.
“Chú Vũ, cháu không muốn làm quan.”
Đường Niệm Niệm vô cùng chân thành, người muốn làm quan mới để ý tới danh tiếng.
Cô chỉ muốn kiếm tiền.
Cho dù có danh tiếng xấu cũng không sao cả.
Xưởng trưởng Vũ đang chuẩn bị thao thao bất tuyệt lại bị những lời này đè xuống, nhìn Đường Niệm Niệm với vẻ một lời khó nói hết.
“Bé Niệm à, cháu còn trẻ, tương lai vô hạn, cháu phải có chí tiến thủ!”
Mầm non tốt như vậy, lại không muốn làm quan, xưởng trưởng Vũ rất muốn chẻ đầu cô nhóc ra xem bên trong có gì.
Nếu ông ấy có được một nửa tài năng của Đường Niệm Niệm, có lẽ bây giờ ông ấy đã trở thành lãnh đạo cao nhất của Cục công nghiệp.
“Cháu rất có chí tiến thủ.”
Đường Niệm Niệm cảm thấy xưởng trưởng Vũ có hơi nhận thức sai về mình, cô vẫn luôn tiến tới.
Cũng rất nghiêm túc học hỏi thêm kỹ năng, nếu không cô còn trẻ như vậy, sao có thể thành thạo các kỹ thuật như vậy được chứ.
“Cháu đi đây!”
Đường Niệm Niệm mất kiên nhẫn nghe xưởng trưởng Vũ lải nhải, cầm một quả trứng ngâm nước tiểu trên bàn, vỏ cũng chưa lột mà đã nhét thẳng vào miệng ông ấy, sau đó nghênh ngang rời đi.
Xưởng trưởng Vũ lấy quả trứng ngâm nước tiểu trong miệng ra, nhổ nước miếng vài cái, lại lấy trà súc miệng, con bé chết tiệt kia còn không lột vỏ, mẹ nó, đây chính là trứng ngâm nước tiểu đấy.
Nếu cô nhóc không có hứng thú, vậy thì thôi.
Xưởng trưởng Vũ lắc đầu, cảm thấy Đường Niệm Niệm vẫn còn quá nhỏ tuổi, mới mười bảy mười tám, không biết được tầm quan trọng của những việc đó, đợi qua vài năm nữa, cô nhóc chắc chắn sẽ hiểu rõ, tới lúc đó cũng không muộn.
Đường Niệm Niệm đi tìm Đường Mãn Ngân, cho ông ấy hai mươi quả trứng ngâm nước tiểu.
Lại đi tới nhà máy Tiền Tiến, cho xưởng trưởng Tiền hai mươi quả.
Nhà máy Tiền Tiến cũng có một lô công việc, Đường Niệm Niệm tới phân xưởng chỉ dạy, nhìn đám người Đường Kiến Quốc thao tác, cô đứng bên cạnh quan sát.
Bận rộn cả một ngày trời mới gia công xong linh kiện, hơn nữa Đường Niệm Niệm cũng xác định được ba người đồ đệ.
Đường Kiến Quốc, Mạnh Nhiên và thêm một người thanh niên khác.
Ba người này nhanh nhẹn, học hỏi nhanh, nói thẳng ra là đầu óc thông minh, Đường Niệm Niệm không có kiên nhẫn dạy cho kẻ ngốc, dạy cho người thôn minh bớt phải lo hơn.
Làm xong việc của nhà máy Tiền Tiến cũng đã tới chạng vạng, Đường Niệm Niệm rửa tay, chuẩn bị đi tìm Bát Ca.
Xưởng trưởng Tiền gọi cô lại: “Tiểu Đường, có chuyện muốn nói với cháu.”
“Cái gì ạ?”
“Chư Thành chọn ra người cầm cờ ngày 8 tháng ba, nhà máy Tiền Tiến có một suất, chú dự định...”
“Không cần, vừa rồi xưởng trưởng Vũ cũng đã nói với cháu, cháu đã từ chối rồi.”
Đường Niệm Niệm vội vàng cắt ngang lời, trực tiếp bày tỏ bản thân chỉ muốn kiếm tiền, không có hứng thú làm quan.
Xưởng trưởng Tiền cười nói: “Vậy chú cho người khác, sau này Tiểu Đường có dự định gì không?”
Ông ta biết rõ, Đường Niệm Niệm sẽ không sống ở Chư Thành lâu, ông ta phải nghĩ cách trói buộc với cô gái này lâu dài, như vậy nhà máy Tiền Tiến mới có thể tiếp tục phát triển thịnh vượng.
“Nửa cuối năm sau sẽ tới Thượng Hải.”
Đường Niệm Niệm không giấu diếm, sang năm khôi phục lại kỳ thi đại học, cô phải tới Thượng Hải học đại học, công việc chính trong tương lai cũng sẽ ở Thượng Hải.
Xưởng trưởng Tiền không hề bất ngờ, nước chảy xuống nơi thấp, người đi tới nơi cao, nếu ông ta có được bản lĩnh lớn như Tiểu Đường, cũng không muốn ở lại Chư Thành.
“Tiểu Đường, chú có một suy nghĩ, muốn thảo luận với cháu một chút.”
Xưởng trưởng Tiền đã sớm có kế hoạch, nhưng phải có Đường Niệm Niệm phối hợp.
“Chú nói đi.”
Đường Niệm Niệm rửa tay xong, lặng lẽ đứng đợi.
“Qua bên kia nói đi.”
Xưởng trưởng Tiền chỉ về phía dưới tàng cây phía trước mặt, bên kia yên tĩnh
Đường Niệm Niệm đi qua đó theo ông ta.
“Tiểu Đường, chú dự định mua thêm hai thiết bị lớn nữa.” Xưởng trưởng Tiền nói ra kế hoạch của ông ta.
“Khá ổn.”
Đường Niệm Niệm gật đầu, xưởng trưởng Tiền thật sự quyết đoán hơn xưởng trưởng Vũ.
“Chú đã thương lượng khoản vay với ngân hàng rồi, tài chính không thành vấn đề, nhưng hiện tại có một vấn đề là phân xưởng không đủ diện tích, cần phải có riêng một phân xưởng để đặt thiết bị cỡ lớn.” Xưởng trưởng Tiền nói.
Đường Niệm Niệm trong lúc nhất thời thấy khó hiểu, phân xưởng không đủ diện tích thì tìm cô thảo luận cái gì?
“Chú Tiền, việc này thì chú tìm bộ phận quản lý đất đai đi!”
Đường Niệm Niệm chân thành đề nghị, chuyện phân giới đất đa nằm trong sự quản lý của Cục địa chính.
Xưởng trưởng Tiền cười nói: “Đã tìm rồi, thật ra cũng có, nhưng tài chính của nhà máy hiện tại rất eo hẹp, xây dựng thêm nhà máy cũng có hơi khó khăn, chú đang nghĩ tới một giải pháp thỏa hiệp.”
Đường Niệm Niệm nhướng mày, ra hiệu cho ông ta nói tiếp.
“Đất ở Đường Thôn quê cháu rất thuận tiện, nhân lực cũng rẻ, chu muốn làm một phân xưởng ở chỗ cháu, dời thiết bị nhỏ trong nhà máy sang, nhà máy này sẽ là sự hợp tác giữa Tiền Tiến và Đường Thôn, Tiền Tiến cung cấp thiết bị và hỗ trợ kỹ thuật, Đường Thôn cung cấp nhân lực, Tiểu Đường cảm thấy thế nào?”
Xưởng trưởng Tiền nói xong thì khẩn trương nhìn Đường Niệm Niệm, ông ấy đã suy nghĩ suốt mấy đêm liền mới nghĩ ra được một cách tốt.
Mặc dù làm vậy có hơi phiền phức, nhưng chỉ cần có thể giữ được nhân tài Đường Niệm Niệm này, dù phiền phức cũng có lời.
Mục tiêu của ông ta không chỉ có Chư Thành, mà còn ra khỏi Chiết Giang, hướng ra quốc tế.
Cần phải giữ lại nhân tài!
Đường Niệm Niệm có hơi kinh ngạc, thật ra cô cũng nghĩ tới việc làm một nhà máy máy móc nhỏ ở Đường Thôn, nhưng không ngờ xưởng trưởng Tiền sẽ chủ động nói ra, cô cũng hiểu rõ mục đích của xưởng trưởng Tiền khi làm vậy, đều là vì muốn trói buộc với cô.
Có chút mưu đồ, nhưng cô không phản cảm.
“Xưởng trưởng Tiền, cháu có một đề nghị, nếu chú muốn làm thì làm lớn một chút, đánh quy mô nhỏ không thú vị.”
Đường Niệm Niệm muốn nghĩ cách đưa những cỗ máy trong không gian ra ngoài.
Cô có bản vẽ, còn có kỹ thuật, tới lúc đó lại thuê vài kỹ thuật viên cùng nhau nghiên cứu, chắc chắn không thành vấn đề gì.
“Cách giải quyết như thế nào?” Hai mắt xưởng trưởng Tiền sáng lên, ông ta biết Đường Niệm Niệm sẽ không làm ông ta thất vọng.
“Làm ra cỗ máy!”
Hai mắt xưởng trưởng Tiền càng sáng hơn, ông ta đã muốn làm cỗ máy từ lâu, Chư Thành không có nhà máy làm máy móc, Thượng Hải lại có, trước kia ông ta đã từng tới tham quan, lúc ấy đã nghĩ, nếu Chư Thành có một nhà máy làm máy móc, nhất định rất có tương lai.
Nhưng nhà máy làm máy móc không dễ như vậy, đầu tiên phải có kỹ thuật chống đỡ, kỹ sư chính là vấn đề khó khăn rất lớn, chỉ cần giải quyết được vấn đề kỹ thuật, những chuyện khác đều dễ dàng.