[Xuyên Sách] Lão Đại Toàn Năng Xuyên Thành Nữ Phụ Pháo Hôi

Chương 6




Yên tĩnh, yên tĩnh chết người.

Nhà ăn tầng 3 tất cả mọi người đều nín thở, không dám thở mạnh ra.

Chỉ thấy Hướng Luật sắc mặt càng ngày càng kém, gân xanh bên gáy nổi lên dữ dội, một bộ dáng muốn đánh người.

Tầng 3 các bạn học đang ăn dưa một đường bưng từng khay đồ ăn run bần bật, xong rồi xong rồi, quả dưa này ăn cũng quá khó rồi.

Ôn Nhuyễn cũng quá dám à nha? Đây là lại đổi kịch bản mới gì sao? Giả vờ không thân khiến cho Hướng thiếu chú ý? Cái này cũng quá nghiêng rồi!

Từ từ, Ôn Nhuyễn sao còn bình tĩnh như không ngồi ở chỗ đó? Cô không nên giống như ngày thường lui tới hận không thể dán lên Hướng thiếu chơi sao?

Ngắn ngủn một phút, trong lòng đồng học tầng ( lầu ³) lăn qua vô số làn đạn.

Tuy rằng bọn họ hiện tại rất khẩn trương, nhưng bọn họ có thể khẩn trương ăn dưa!

Đã có người nhanh tay ở trên diễn đàn viết bài, tiêu đề đơn giản thô bạo ——

【 Click để xem hiện trường não luyến ái truy tình ——】

Chỉ trong một lát, bài viết cũng đã bạo lên đứng đầu.

Mà chủ post dưới sự thúc giục của mọi người, rốt cuộc cũng cập nhật mới nhất ——

【 Fuck!!! Ôn Nhuyễn thật trâu bò!! Lại có thể dám nói chuyện với Hướng thiếu như vậy!!! 】

Lầu dưới lập tức liền có người nói: 【gkd!! Nói gì đó đừng úp úp mở mở! 】

Lâu chủ (chủ post) hoả tốc hồi phục: 【 Ôn Nhuyễn nói: “Thật ngại quá, vừa nãy đùa một chút, cậu sẽ không để ý đi.” 】

Lâu chủ: 【 Trâu bò!!! Dám vẫn là Ôn Nhuyễn cô ấy dám! Đa dạng đổi kiểu tìm đường chết! Tôi đã đoán được cảnh Hướng thiếu phát hỏa! 】

Lâu chủ viết lời này, phía dưới cơ bản đều là dấu chấm hỏi, mọi người đều đang khiếp sợ thái độ hôm nay của Ôn Nhuyễn, đây là đổi kịch bản? Không chơi chết quấn nát đánh, bắt đầu lạt mềm buộc chặt?

Trong một loạt dấu chấm hỏi trả lời, có người đột nhiên ngoi đầu: 【 Cái gì kia, không có ai cảm thấy lời này có chút quen hở? Vì sao tôi cảm thấy Hướng thiếu mấy ngày trước cũng nói qua với người nào đó như vậy? 】

Đồng dạng có “Giác ngộ” còn có bản thân Hướng Luật.

Cách đây hơn một tuần, bạn ngoài trường Hướng Luật tới tìm hắn chơi, đúng lúc đụng phải Ôn Nhuyễn đưa nước cho Hướng Luật chơi bóng rổ.

Người bên cạnh Hướng Luật cơ bản đều biết chuyện hắn bị Ôn Nhuyễn lì lợm la liếm, vì thế mở miệng trêu chọc Ôn Nhuyễn vài câu.

Ôn Nhuyễn bị mấy người này nói thẹn quá thành giận, cố tình Hướng Luật ngay lúc này nói một câu: “Thật ngại quá, bọn họ đang nói đùa với cô, cô sẽ không để ý đi.”

Lời nói nghe như là an ủi người, từ trong miệng Hướng Luật nói ra lại là hương vị châm chọc.

Hắn hoàn toàn không quan tâm Ôn Nhuyễn, thậm chí giống như bạn bè hắn, cho rằng cô tuỳ tiện không biết liêm sỉ.

Cái này cũng chưa tính xong, quay đầu Hướng Luật liền cùng đám người kia nói: “Ít nói vài câu, cô ta có bệnh tim, hôn mê các người tự mình đưa người đi bệnh viện đó.”

Bạn bè hắn hi hi ha ha đùa giỡn, chỉ còn lại một mình Ôn Nhuyễn một người trái tim phát đau……

Một đoạn này là hệ thống cho Ôn Nhuyễn xem tình huống trước đó, Ôn Nhuyễn xem rất không thoải mái, bạn có thể không tiếp nhận tâm ý đối phương nhưng không cần thiết cùng một đám người đối với người ta châm chọc mỉa mai, còn chuyên môn cầm đao chọc vào trái tim người ta.

Đại khái tiểu thuyết thời xưa đều sẽ dùng phương thức này, thể hiện nam chính chán ghét nữ phụ ác độc, lấy cái này tới phụ trợ nam chính đối với nữ chính là đặc biệt.

Ôn Nhuyễn trong lòng còn rất không thích hành động nam chính, cho nên, cô liền dùng phương thức đồng dạng phương thức trả trở về, thế là hiện tại xảy ra một màn này……

Nhìn nét mặt của nam chính hiện tại, đại khái cũng đồng dạng không thích lời này của cô? Dùng cái này suy ra, cô khó chịu cũng rất bình thường không phải sao?

Hướng Luật hoàn toàn không nghĩ tới Ôn Nhuyễn sẽ nói lời như vậy nói với hắn, làm hắn trở tay không kịp, thậm chí còn xấu hổ.

Từ buổi sáng hôm nay, hắn bởi vì Ôn Nhuyễn, bị diễn đàn liên tục nghị luận, đến giữa trưa trước khi ăn cơm nhận được gói hàng chuyển phát nhanh không thể hiểu được, sau khi nhìn thấy tên người gửi trên gói hàng, Hướng Luật trong lòng tích góp lửa giận cuối cùng cũng không cách nào đè nén được.

Hiện tại, lại bị Ôn Nhuyễn làm trò âm dương quái khí trước mặt nhiều người như vậy, Hướng Luật một khuôn mặt đen như đáy nồi, nắm chặt hai tay “Rắc rắc” rung động.

“Cô lặp lại lần nữa!” Nam sinh tức giận tràn lan, áp lực gầm lên, thần sắc dọa người.

Ôn Nhuyễn bình tĩnh nhìn về phía hắn, nửa điểm cũng chưa bị lửa giận hắn lan đến gần, “Hướng thiếu lỗ tai không dùng được thì đi bệnh viện, tôi nói chuyện chưa bao giờ lặp lại lần thứ hai.”

“Bang ——”

Cái bàn cách vách bị Hướng Luật một chân đá ngã, đồ ăn trên bàn rải rác đầy đất.

Âm thanh liên tiếp không ngừng va chạm làm trái tim Ôn Nhuyễn rất không thoải mái, sắc mặt cô có chút khó coi.

“Hướng Luật cậu có bệnh à! Nhuyễn tỷ trái tim không tốt, cậu còn làm ra động tĩnh lớn như vậy!” Phạm Viện thấy Ôn Nhuyễn sắc mặt không đúng, vừa sợ vừa tức.

Mấy người Triệu Tử Minh thời điểm Hướng Luật lại đây liền theo bản năng đem Ôn Nhuyễn bảo vệ ở phía sau.

Hướng Luật đại khái cũng không nghĩ bị ăn vạ, áp xuống xúc động muốn tiếp tục đá đồ.

Hắn mất hết kiên nhẫn, rất không kiên nhẫn gầm nhẹ: “Hiện tại! Lập tức! Lập tức! Cầm thứ trước của cô trước mắt tôi cút đi!”

Ôn Nhuyễn cảm thấy nam chính này thật sự có chút vấn đề, nói chuyện nghe không hiểu thì thôi moẹ đi, còn giống như là có chứng nóng nảy, cô nên kiến nghị đối phương đi tiêm một mũi vắc-xin phòng bệnh chó dại.

Loại người này làm nam chính, thật sự không có vấn đề? Các độc giả đều thích như vậy? Khẩu vị có chút quá nặng đi……

Ôn Nhuyễn ở trong lòng phun tào đến hệ thống đều trầm mặc, lúc này mới rút chút đi nhìn cái bọc hàng bị ném dưới đất kia.

Bao bọc đã bị hủy đi, bên trong là nhạc cao mô hình một chiếc xe máy, nhìn dáng vẻ liền biết giá trị xa xỉ.

Ôn Nhuyễn có chút đáng tiếc, chỉ là sau khi ánh mắt chạm đến tên người nhận trên kiện hàng……

【 Gửi Hướng Hướng thân yêu 】

Hướng Hướng…… Buồn nôn như vậy sao?

Nhưng mà, Ôn Nhuyễn nhướng mày, giấu đi ác ma nhỏ giơ lên nĩa nhỏ dưới đáy lòng.

Thấy Ôn Nhuyễn cúi đầu trầm mặc đối với nhạc cao không nói lời nào, Hướng Luật cười nhạo một tiếng.

Quả nhiên vừa rồi chỉ là vịt chết rồi vẫn còn mạnh miệng, hiện tại là lại muốn khóc sướt mướt xin chính mình nhận lễ vật? Buồn cười, hắn tuyệt đối sẽ không lại đụng vào đồ vật của cô ta một chút! Mặc dù đó là nhạc cao hắn muốn nhất, là cô ta đưa, đều biến thành rác rưởi!

Bẩn muốn chết!

Đứng ở bên trái Hướng Luật thoạt nhìn ôn nhu - Chu Dật Ngang thở dài, đối với Hướng Luật lắc đầu, ý bảo hắn đừng làm quá đáng quá, sau đó tiến lên định giúp Ôn Nhuyễn nhặt đồ.

“Nhuyễn Nhuyễn, đừng náo loạn, người nhà ăn nhiều, A Luật người này cô cũng biết.” Chu Dật Ngang đang cúi người, nhỏ giọng nói với Ôn Nhuyễn.

Nhưng khi tay sắp đụng tới mô hình trên mặt đất, đột nhiên bị cắt ngang.

“Từ từ!”

Chu Dật Ngang khó hiểu nhìn về phía cô.

Liền thấy Ôn Nhuyễn lấy điện thoại ra, “ Tách tách" chụp hai tấm ảnh, “Được rồi, nhặt đi.”

Chu Dật Ngang: “?”

Không chỉ Chu Dật Ngang, mà những người khác ở đây cũng bị làm cho sửng sốt.

Hướng Luật táo bạo nói ra tiếng lòng mọi người, “Cô lại muốn làm trò gì bịp bợm!”

Ôn Nhuyễn mặt không gợn sóng đối mặt với hắn, cúi đầu mân mê vài giây, tìm được rồi ——

WeChat mã QR?

“Tôi vừa rồi tìm kiếm một chút, cái nhạc cao này là phiên bản giới hạn, giá gốc 9 nghìn 3, hiện tại đã bị xào tới giá trên trời rồi. Vừa nãy cậu ngang nhiên phá hủy đồ dùng cá nhân giá trị ngàn tệ thuộc về tôi, ta đã để lại chứng cứ, hiện tại tôi yêu cầu cậu bồi thường.” Ôn Nhuyễn khi nói chuyện không nhanh không chậm, đem mỗi một câu đều nói được rành mạch rõ ràng.

Chỉ là, mỗi một câu này mọi người đều có thể nghe hiểu, nhưng khi liên kết lại vì sao khiến người ta không rõ?

Cái này, Ôn Nhuyễn hiện tại là đang đòi tiền Hướng thiếu???

Vì sao? Bởi vì Hướng thiếu ném hỏng nhạc cao của cô ấy rồi. Nhưng thứ này không phải đưa cho Hướng thiếu sao?

Đồng học lầu 3 cảm thấy hôm nay bọn họ tựa như ở chồn ăn dưa ngoài ruộng nhảy nhót lung tung, cái này cũng quá kích thích rồi đấy!

Vô số ánh mắt tập trung ở trên người Hướng Luật, mọi người đều đang đợi hắn phản ứng.

Hướng Luật sắc mặt vô cùng đặc sắc.

Trong chốc lát này, Ôn Nhuyễn cho hắn vài cái “Kinh hỉ”, làm hắn không thể nhịn được nữa.

“Cô mẹ nó rốt cuộc muốn làm cái gì? Cô cho rằng như vậy tôi sẽ nhận đồ của cô? Cô——"

Lời nói còn chưa nói xong, đã bị người trước mắt đánh gãy.

“Thật ngại quá, ngắt lời một chút.” Vì phòng ngừa nam chính nghe không hiểu tiếng người, Ôn Nhuyễn cầm gói hàng lên, chỉ chỉ mặt trên kiện hàng họ tên người nhận, “Người phía trên kiện hàng là Hướng Hướng thân yêu. Xin hỏi cậu là mặt trên này…… Thân yêu? Hay là Hướng Hướng?”

Không đợi nam chính phát hỏa, Ôn Nhuyễn tiếp tục nói: “Còn có, điện thoại người nhận trên kiện hàng là máy bàn đi, cậu…… Dùng máy bàn?”

Dưới lên tiếp chất vấn này rơi xuống, Hướng Luật đã trình diễn ra vài sắc mặt 川.

Hắn biết Ôn Nhuyễn hiện tại là đang giảo biện, dĩ vãng cô đều dùng cái xưng hô này cùng điện thoại bàn người gác cổng gửi lễ vật cho hắn, cô sợ giáp mặt đưa cho hắn sẽ không nhận. Ông gác cổng cũng theo thói quen sẽ đem gói đồ cho hắn, hắn mỗi lần đều vô cùng chán ghét ném gói đồ xuống, nhưng lúc này đây đồ là thứ hắn nhìn trúng lại không có cướp được……

Chính là cái do dự đáng chết này, làm hắn hôm nay liên tiếp xấu mặt!

Chẳng lẽ hiện tại muốn hắn trước mặt mọi người thừa nhận hai cái xưng hô ghê tởm người đó sao? Nghĩ đều đừng nghĩ!

Cố tình Hứa Bác Nhiên bên cạnh, cũng chính là nam sinh áo hoodie màu vàng, còn không có đầu óc hung hăng nói: “Không phải đưa cho A Luật cô còn có thể đưa cho ai? Toàn trường ai không biết A Luật nhìn trúng cái nhạc cao này đã lâu. Còn có, cái trường học này có mấy người họ Hướng? Cô đừng nói với tôi cô là đưa cho Hướng Triều với Hướng Tuyển.”

Hướng Luật: “…………”

Hắn cảm thấy, nhóm người này hôm nay là muốn hắn tức chết ở chỗ này!

“Câm miệng!” Không cần Ôn Nhuyễn mở miệng, Hướng Luật cũng đã hướng về phía Hứa Bác Nhiên rống lên.

Hứa Bác Nhiên bị rống lúc này mới ý thức được chính mình lắm miệng.

Nhưng mà, Ôn Nhuyễn lại không buông tha cơ hội nửa chút, “Đúng vậy, đưa cho Hướng Triều.”

Thiếu nữ từ đầu đến cuối đều vẫn duy trì bình tĩnh, hiện tại cũng như thế, “Cho nên, có thể bồi thường?”

Hơn nữa nam chính thoạt nhìn cũng cũng không có nhiều nhiệt tình yêu thương nhạc cao, bằng không phiên bản giới hạn nói ném liền ném? Cái nhiệt tình yêu thương này cũng không tránh khỏi quá nông cạn.

Tình cảnh trong lúc nhất thời, cứng đờ.

Rõ ràng mọi người đều biết Ôn Nhuyễn là đang giảo biện, nhưng cô quá mức trấn định, từ lúc bắt đầu nhìn thấy Hướng Luật, nét mặt cô không mang theo chút nào dao động, hoàn toàn…… Hoàn toàn giống như là đối mặt với đồng học xa lạ.

Trái lại Hướng Luật liên tiếp phản ứng, như vậy liền có chút một lời khó nói hết.

Một khi đã có nhận thức này, mọi người lại nghĩ tới lời Ôn Nhuyễn vừa nãy nói.

Cũng đúng, tên người nhận thật sự không có viết Hướng Luật, cũng không có lưu số điện thoại di động của hắn, hiện tại đồ vật bị Hướng Luật ném, Ôn Nhuyễn muốn bồi thường giống như cũng là hợp tình hợp lý?

Cái này liền…… Xấu hổ……

【3476L: Cho nên, Hướng thiếu rốt cuộc có bồi thường không ta?? Lâu chủ đâu? Đi đâu vậy! Nhanh trở về phát sóng trực tiếp!!! 】

【 lâu chủ: Tôi đã trở về!! Bồi bồi!! Hướng thiếu trực tiếp chuyển một vạn! 】

【 lâu chủ: thật đặc sắc tôi kể cho các người nghe! Lúc Hướng thiếu trả tiền, Hứa thiếu còn nghi ngờ người nào đó là vì muốn số Wechat của Hướng thiếu mới cố ý chơi trò xấu như vậy. 】

【3657L: Chẳng lẽ không phải sao?? Người nào đó không phải lúc trước còn ở trên diễn đàn vung số tiền lớn xin số Wechat mới của Hướng thiếu sao?? 】

【3658L: Người nào đó có thể nói là bị Hứa thiếu giáp mặt chọc thủng đi ha ha ha ha ha 】

【3659L: Hứa thiếu, nhìn thấu không nói toạc [ đầu chó ]】

【3670L: Nhìn như vậy, Hướng thiếu thật đúng là mềm lòng, cái này nói rõ chính là người nào đó cưỡng từ đoạt lí vô cớ gây rối, Hướng thiếu vậy mà thật sự bồi thường?? 】

【3671L: Coi như làm từ thiện, còn có thể thế nào, người nào đó công phu lì lợm la liếm chính là tuyệt nhất 】

【 lâu chủ:??? Không phải, tôi mới vừa ăn một ngụm cơm, mọi người như thế nào liền bổ não nhiều như vậy?? Không có!!! Hoàn toàn không có!! Ôn Nhuyễn căn bản không có muốn Wechat Hướng thiếu! Hứa thiếu lời kia vừa nói, Ôn Nhuyễn lập tức tìm được mã thanh toán WeChat, còn nói nếu Hướng thiếu WeChat không có nhiều tiền như vậy, cô ấy bên này ủng hộ trả bằng Alipay với tiền mặt……】

Suốt ba phút, bài viết này yên tĩnh quỷ dị, sau đó ba phút sau, bài viết bị xóa bỏ.

Nhìn đến người xóa bài là quản trị viên số 8, mọi người yên lặng, không dám ăn dưa nữa.

Bởi vì người xoá bài viết là người của Hướng Luật bên kia, quản trị viên số 8, là tài khoản Hứa Bác Nhiên……

Diễn đàn người tan ra, nhà ăn lầu 3 người cũng tản ra chỉ còn Ôn Nhuyễn bọn họ một bàn này.

Mấy người Triệu Tử Minh nhìn trấn định tự nhiên…… Ôn Nhuyễn vụng trộm gắp đi viên bò, trầm mặc.

Chờ viên kia lại một lần lăn trở về trong nồi, bốn người: “……”

Rõ ràng vừa rồi toàn bộ lầu 3 vẫn là khói thuốc súng tràn ngập, trước mắt cũng bị Ôn Nhuyễn gắp không nổi viên thịt làm cho hòa tan không ít.

Vương Thanh Thanh thật sự nhìn không được, đẩy mắt kính một chút, đem viên kia gắp cho Ôn Nhuyễn, “Chỉ một cái này, Nhuyễn tỷ không thể lại ăn vụng.”

Ôn Nhuyễn không ăn, đem viên đẩy lại cho Vương Thanh Thanh, “Mặt chị nhiễm trùng không thể ăn, em ăn đi.”

Vương Thanh Thanh: “?”

Vậy vừa nãy vẫn còn luôn trắng trợn táo bạo trộm viên!

Nhìn ra bốn người mê man, Ôn Nhuyễn chớp chớp mắt, vô tội nói: “Chị chỉ là muốn gắp viên.”

Cô cầm đũa không được tốt lắm, rèn luyện rèn luyện mà thôi.

Bốn người: “……”

Cái này, lúc nãy Hướng Luật mang đến không khí không thoải mái không hoàn toàn tan biến.

Triệu Tử Minh dựng ngón tay cái với Ôn Nhuyễn, “Tuyệt lắm Nhuyễn tỷ! Vừa rồi thật sự là quá soái rồi!”

Vậy mà có thể đem cốt truyện như vậy chơi một cái xoay ngược lại, quả nhiên, Nhuyễn tỷ não không luyến ái chính là trụy điếu!

Có một màn lúc nãy, bốn người ở đây cũng đều đã nhìn ra, lúc này đây Ôn Nhuyễn đối với Hướng Luật thật sự hết hy vọng.

Ánh mắt Ôn Nhuyễn nhìn về phía Hướng Luật, đã không còn nữa.

Có lẽ là mấy lần này Ôn Nhuyễn thật sự bị đả kích quá lớn đi, tóm lại mặc kệ nói như thế nào, đây đều là một khởi đầu không tồi.

Minh Dục rất khó không tán đồng cách nói của Triệu Tử Minh, “Không sai! Thật thoải mái mà! Em đã sớm nhìn mấy người kia khó chịu! Cả ngày ở trường học diễn phim thần tượng, em thật sự phiền.”

Phạm Viện giơ lên tay, “Em cũng vậy. Đám người trên diễn đàn kia còn cho bộ bà bọn hắn nổi lên cái biệt hiệu F3 gì đó……”

Phạm Viện thật sự là vô lực phun tào. Cô cảm thấy toàn bộ Trừng Hải đại khái cũng chỉ có mấy người bọn họ là người bình thường.

Mấy người bọn họ cũng thường thường bởi vì không đủ nhược trí, cùng người khác trong trường học không hợp nhau……

Ôn Nhuyễn lại đang đấu tranh cùng viên thịt, nghe bọn họ tôi một câu cậu một câu, liền bớt thời gian ngẩng đầu trả lời: “Tập thể dục cơ bản, không 6, ăn cơm.”

Bốn người: “……”

Được rồi, cảm ơn chị bớt thời giờ cho chúng em.

Thật ra, Ôn Nhuyễn cũng không nghĩ tới nam chính sẽ chuyển tiền cho cô dễ dàng như vậy, còn trực tiếp chuyển một vạn, có thể là không muốn mất mặt đi. Cô vừa rồi muốn bồi thường kia tuy nói nói có sách mách có chứng, nhưng vẫn là có thể tìm được không ít BUG, ví dụ như nam chính nếu là tìm ông bảo vệ cổng làm chứng, việc này liền lại có xoay ngược lại.

Chỉ là nam chính hẳn là cũng không muốn cùng cô dây dưa nhiều, cho nên mới dứt khoát bồi thường xong việc.

Mấy người tiếp tục ăn lẩu, chỉ là ăn ăn, Phạm Viện lại bắt đầu không yên tâm, hỏi Ôn Nhuyễn rốt cuộc có phải thật sự hết hy vọng hay không.

Ôn Nhuyễn bình tĩnh trả lời hết hy vọng.

Bốn người im lặng, liền thay phiên tẩy não cho cô.

Nội dung tẩy não đại khái chính là, Hướng Luật cùng cô không thích hợp, Hướng Luật thật ra không tốt giống như cô tưởng tượng, Hướng Luật đã có người mình thích, nam nhân thiên hạ nhiều như vậy, vì cái gì cô phải treo cổ trên cái cây xiêu vẹo Hướng Luật này, cùng với ——

“Nhuyễn tỷ hiện tại đã cùng Hướng Triều có hôn ước, Hướng Triều cũng rất không tồi, tuy rằng là con tư sinh Hướng gia, nhưng cậu ta lớn lên đẹp nha! Thành tích còn tốt! Cho nên, chúng ta liền ăn trong chén, trong nồi Hướng Luật ai muốn yêu thì yêu!” Phạm Viện khuyên bảo đến đoạn này, đột nhiên nhớ tới một chuyện, “Đúng rồi Nhuyễn tỷ, vừa rồi em nhìn thấy Hướng Triều cũng tới nhà ăn lầu 3.”

Thành công gắp lên một viên - Ôn Nhuyễn, trên mặt nổi lên chút nụ cười hài lòng, “Hửm? Khi nào?”

Triệu Tử Minh ăn một mồm to thịt, mơ hồ không rõ nói: “Ngay lúc chị nói đồ vật kia là đưa cho Hướng Triều.”

Ôn Nhuyễn: “???”

Ôn Nhuyễn: “……”

Đây là cái hiện trường đại hình xã chết chóc gì vậy!