Hôm nay vận trình của Mạc Vi Miên cô khẳng định là đen đến không tưởng được, đầu tiên là bị bạn thân cho leo cây, còn bây giờ thì gặp phải một tên thần kinh, không thể chịu đựng được nữa.
“Khoan đã, Mạc Vi Miên tiểu thư, ta thật sự không phải người xấu, thật ra ta là thần tiên.” nam nhân kia lại đứng chắn trước mặt Mạc Vi Viên giải thích.
Mạc Vi Miên mắt trợn trắng, ban ngày ban mặt, sao lại có một tên thần kinh đi chặn đường của người khác như vậy, chẳng những hỏi cô có muốn xuyên không hay không, còn nói chính mình là thần tiên, không phải kẻ xấu thì tám phần là đồ điên.
“A!”
Mạc Vi Miên bỗng nhiên kinh kêu một tiếng, hai mắt chớp chớp, cô cư nhiên đang ở trạng thái lơ lửng, đứng giữa không trung. Mạc Vi Miên có chút choáng váng, trong lòng không ngừng tự nói chính mình đang nằm mơ, đúng vậy rồi, nhất định là ở trong mộng.
“Tin ta đi, ta thật sự là thần tiên.” nam nhân nhã nhặn trắng nõn cô còn đang ngẩn người, mỉm cười nói.
“Anh thật là thần tiên?” Mạc Vi Miên ngây ngẩn nhìn hắn, trời ạ, thế giới này thực sự có thần tiên? Đôi mắt tròn xoe ngạc nhiên nhìn hắn, bỗng nhiên đại não của cô tua lại một hồi sự: “Đợi chút, anh vừa mới hỏi tôi có muốn xuyên không hay không? Vậy là có ý tứ gì?”
“Là như vậy, Năm cô sinh nhật 20 tuổi không phải đã ước mình có thể một lần xuyên không sao, những nguyện ước này đều được để trong bình nguyện ước*, mà mỗi năm một lần bọn ta sẽ thực hiện ngẫu nhiên một nguyện ước, và nguyện ước ngẫu nhiên lần này là của cô, cho nên cấp trên cố ý phái ta đến thực hiện điều ước của cô.”
Sinh nhật?
nguyện ước?
“Ý cua anh là, tôi có thể xuyên không sao?” quản hắn có thật là thần tiên hay không, không công đưa tới cơ hội tội gì không cần, khó có được cơ hội xuyên về quá khứ, thật là thích.
“Phải “
“Tôi có thể xuyên không về thời cổ đại chứ?”
“Không thành vấn đề.”
“Tôi còn muốn xuyên đến nơi có thể ngắm những anh chàng đẹp trai nữa.”
“...”
“Mấy anh soái ca đó phải là Vương gia, thiếu gia và vân vân, mà nhất định phải có thật nhiều tiền.”
“...” nam nhân nhã nhặn trắng nõn trên mặt lộ vẻ mỉm cười không rõ ý tứ.
“Còn nữa, còn nữa...” Mạc Vi Miên càng nói càng hưng phấn.
Còn nữa? Còn nữa cái rắm, cho cô xuyên không đã là sai lầm, đừng có được voi đòi tiên!
“Kỳ hạn là một năm, một năm sau ta sẽ xuất hiện mang cô trở về.” Một hơi nói xong, không để cho Mạc Vi Miên cơ hội phản ứng, tay hắn lập tức đẩy ra, làm cho cô nhanh chóng xuyên không.
Sợ chính mình phải tiếp tục nghe những đòi hỏi của cô, không thèm để ý đến phong độ của một thần tiên hắn búng tay một cái khiến cho cổ họng của Mạc Vi Miên không thể phát ra chút âm thanh nào nữa.