Xuyên Qua Thật Đặc Biệt: Sủng Tỳ Đùa Giỡn Vương Gia

Xuyên Qua Thật Đặc Biệt: Sủng Tỳ Đùa Giỡn Vương Gia - Chương 10: Đánh vương gia hôn mê




Thấy Viêm Dạ có tia lơi lỏng, tận dụng thời cơ Mạc Vi Miên lập tức trừng mắt với hắn, dùng đầu gối hung hăng đánh vào cấm địa của hắn, Viêm Dạ quả nhiên ăn đau, lập tức rời khỏi người cô.



Mạc Vi Miên sợ tới mức chạy nhanh bò dậy, hai tay bối rối, không để ý trên tay mình cầm thứ gì cứ thế nhằm vào sau ót của hắn đánh tới, Viêm Dạ không thể tin được trừng mắt nhìn cô một cái, sau đó nhắm mắt lại hôn mê bất tỉnh.



Nữ nhân chết tiệt!



Kinh hô một tiếng, Mạc Vi Miên vội ném hung khí trên tay xuống, nhìn trân trối vào thân thể trước mặt, trong lòng khẩn trương nuốt nuốt nước miếng, chậm rãi tiến lại gần hắn, ngón tay cô để nhẹ lên trước mũi của Viêm Dạ, cảm giác được hắn còn có hơi thở, trên mặt nhất thời nhẹ nhõm thở ra một hơi.



Tựa như mọi khí lực trên người đều bị rút cạn, Mạc Vi Miên vô lực ngồi phịch xuống đất, hu hu, không sao rồi, thật là tốt.





Ngây dại một hồi, phút chốc nghĩ tới cái gì, Mạc Vi Miên nhảy dựng lên.



“Thần tiên, ngươi ở đâu, mau ra đây, ta không xuyên không nữa, ta muốn đi về, ngươi mau đưa ta trở về!” Mạc Vi Miên nhìn quanh không gian trong phòng kêu lên.



“Kỳ hạn chưa tới, ta không có khả năng đưa cô trở về.” Thần tiên không xuất hiện, nhưng lại truyền ra thanh âm của hắn.



Cái gì?




“Ta mặc kệ, dù sao ta không muốn xuyên nữa, ta phải đi về! Ta phải đi về!” Mạc Vi Miên hoảng loạn rống.



“Đây là quy định, ta cũng bất lực, cô cứ an tâm ở nơi này một năm đi.”



“An tâm cái quỷ, ngươi không phát hiện ta thiếu chút nữa đã bị sắc lang làm trò xằng bậy sao, còn tiếp tục ở lại đây cái mạng nhỏ của ta sẽ không bảo toàn được mất!”




Nghĩ đến tình huống nguy hiểm vừa rồi, Mạc Vi Miên liền tức giận đến phát run, có điểm hối hận sao vừa rồi không đập cho tên sắc lang kia thêm phát nữa, cô quay đầu lại hung hăng trừng mắt liếc nhìn tên sắc lang đang bất tỉnh nhân sự kia.




“Không phải bậy giờ cô vẫn rất tốt đó sao. Yên tâm, cô ở đây một năm, nhất định bình an vô sự.”



“Yên tâm sao, ta mới không cần, ngươi mau đưa ta trơ về... Không đúng, ngươi rõ ràng trứng kiến hết mọi chuyện vừa rồi có phải không, ngươi cư nhiên tránh ở một bên xem, cũng không đến cứu ta, ngươi, tên thần tiên hỗn đản này làm ăn cái kiểu gì không biết!”



hu hu, cô thiếu chút nữa bị người ta cường bạo mà tên thần tiên xấu xa kia lại có thể yên tâm thoải mái đứng nhìn!



Tên thần tiên thối tha, đáng chết, huhu.