Xuyên Qua Nhận Thầu Một Cửa Sổ Ở Nhà Ăn [Mỹ Thực]

Chương 107




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Beta: Rya

Lúc quay bộ phim “Ngày hè”, tiệm chính của tiệm gà rán Thất Thất đã khai trương, cộng thêm chi nhánh lần lượt được mở sau đó, bây giờ thành phố H có tổng cộng bảy tiệm gà rán Thất Thất.

Thực ra vốn dĩ là bốn tiệm, Phùng Ngọc Ngọc cảm thấy bốn không may mắn, trong thời gian nghỉ hè lại mở một tiệm, nhưng cô ấy cảm thấy so với “năm”, “sáu” trong “lục lục đại thuận” tốt hơn, cho nên còn đang nghĩ khi nào mở thêm một tiệm nữa.

Đương nhiên, mở xong sáu cửa tiệm, liệu cô ấy có cảm thấy “tám” tốt hơn không, đó là chuyện sau này.

Phùng Ngọc Ngọc dám liên tục mở chi nhánh như vậy, dĩ nhiên là bởi vì việc buôn bán của tiệm gà rán tốt.

Lúc quảng cáo trong phim chưa phát, việc làm ăn trong tiệm đã rất tốt, sau khi phát sóng, mấy cửa tiệm trực tiếp hot lên ở thành phố H. Mà một số người bản địa vốn dĩ không quan tâm tới tiệm gà rán Thất Thất cũng vì vậy mà biết có tiệm gà rán như vậy.

Chỉ riêng khách hàng bản địa bị hấp dẫn tới đã khiến việc kinh doanh của mấy cửa tiệm gà rán tốt chóng mặt, càng đừng nói bây giờ đang nghỉ hè, có một số người giàu có rảnh rỗi trực tiếp tới thành phố H du lịch, thuận tiện ăn gà rán.

Hương vị gà rán trong tiệm rất ngon, nguyên liệu tươi mới, đặc biệt là gà rán lát ngọc lan mới ra, độc đáo mà mỹ vị, lấy ra chụp hình vô cùng thích hợp. Du khách đường xa tới từng nếm qua gà rán Thất Thất đều cảm thấy không đi uổng chuyến này.

Vừa hay theo người nhà tới thành phố H du lịch, đi nếm thử gà rán Thất Thất, quả thực ngon hơn gà rán ở tiệm khác, ngoài giòn trong mềm, đậm vị gà, thơm mà không ngấy [hình ảnh] [hình ảnh]

Vốn dĩ có chút định kiến với mỹ thực hot mạng, nhưng sau khi nếm qua gà rán Thất Thất, phát hiện cũng không phải tất cả mỹ thực hot mạng đều hữu danh vô thực, đề cử mọi người có cơ hội tới thành phố H du lịch có thể nếm thử xem, đương nhiên đặc biệt bay tới ăn cũng không cần thiết lắm. Nó ngon thật, nhưng cũng không tới mức ngon hơn gà rán khác mấy lần, có điều nguyên liệu thực sự tươi mới, mùi vị cũng thơm.

Gà rán Thất Thất thật sự là gà rán ngon, người yêu thích gà rán bày tỏ, đây mới là gà rán hoàn mỹ trong lòng tôi, thích ăn gà rán tuyệt đối đừng bỏ lỡ, gà rán lát ngọc lan tiệm của họ còn có gà rán vừng là món tôi thích nhất [hình ảnh] [hình ảnh]

Gà rán vừng thơm thật sự, bây giờ tôi nghĩ thôi mà nước miếng đã sắp chảy ra rồi, ăn một miếng, khẩu cảm giòn rụm đó bọc lấy thịt gà và hương thơm của vừng, đúng là càng ăn càng thơm.

Tôi nghe mấy người nói mà sắp ch ảy nước miếng rồi, mở bản đồ ra xem, tiệm gà rán Thất Thất gần chỗ tôi nhất lái xe một tiếng rưỡi mới tới được, ngày mai tôi sẽ đi nếm thử.

Rất nhiều người đích thân nếm thử gà rán Thất Thất đều không nhịn được phát biểu cảm giác sau khi ăn trên mạng, về cơ bản toàn là khen ngon.

Mỹ thực khác do Lâm Sở Trì làm trong “Ngày hè” họ không ăn được, hiếm khi có một cửa tiệm liên quan tới cô nhưng lại không ăn được, chỉ có thể ở trên mạng thèm thuồng nhìn hình người khác đăng, rất nhiều cư dân mạng đều hô hào cô mau chóng tới chỗ mình mở chi nhánh.

Lâm Sở Trì và Phùng Ngọc Ngọc nhìn thấy bình luận liên quan trên mạng có chút bất lực, dù sao thì cũng không phải họ không muốn, chủ yếu là thị trường ở thành phố H đều chưa phát triển xong, đâu có thể chạy khắp nơi mở chi nhánh được.

May mà hai người đều khá vững, không bởi vì lời nói của cư dân mạng mà nảy sinh dao động, dù sao thì họ sáng nghiệp cũng không lâu, ổn định hơn một chút vẫn tốt hơn.

Lúc “Ngày hè” đại kết cục, học kỳ mới cũng sắp tới.

“Thất Thất, em xem “Ngày hè” rồi, chị diễn quá hay.”

“Thất Thất chị quá lợi hại, dù sao cũng diễn cặp với nam thần của em.”

“Thất Thất chị không biết, mùa hè này em suýt chút bị chị chọc thèm chết.”

“Đúng đó, cũng may bây giờ khai giảng rồi, cuối cùng lại có thể ăn được đồ ăn Thất Thất nấu.”

Lúc còn hai ngày nữa là chính thức khai giảng, các sinh viên trở lại trường trước nhìn thấy Lâm Sở Trì trong trường, lập tức hưng phấn vây lấy cô.

Lâm Sở Trì nghe vậy, trong lòng nghĩ cũng may hôm nay Cố Hoài Dục có chuyện không tới, nếu không họ sẽ biết mình với anh không chỉ là tình nhân màn ảnh.

Trước đây, cho dù các sinh viên biết cô tham gia diễn “Ngày hè”, nhưng từ sau khi xem phim, cảm thấy vẫn khác, cho nên lúc này cũng không cần Lâm Sở Trì nói gì, chỉ cần an tĩnh nghe là được.

Cho tới khi họ hưng phấn xong, mới có người hỏi: “Thất Thất, cửa sổ số 7 khi nào bắt đầu mở cửa.”

“Ngày kia.”

Lâm Sở Trì trả lời xong, các sinh viên biết được không thể lập tức nếm thử tay nghề của cô, có chút thất vọng, nhưng nghĩ ngợi sau khi xem phim xong nhiều người bị chọc thèm như thế, chỉ có họ về trường là có thể ăn được đồ ăn cô nấu, lại cảm thấy vẫn hơn những người không ăn được kia.

Bản thân các sinh viên đại học H rất thích ăn món ăn cô nấu, kỳ nghỉ hè dài như thế không ăn được, còn bị phim chọc thèm lâu như thế, đợi tới ngày chính thức khai giảng, buổi sáng có một đống người chạy tới nhà ăn xếp hàng.

“Thất thất, em nhớ chị chết mất.”

“Trước đây ngày ngày mong được nghỉ, đây đúng là lần đầu tiên muốn mau chóng khai giảng như thế.”

“Cuối cùng lại có thể ăn được mỹ thực Thất Thất nấu, nghĩ ngợi liền cảm thấy vui vẻ.”

Thời gian thật sự là một thứ thú vị, nhớ lại ngày một tháng chín năm ngoái, diễn đàn trường có sinh viên cũ đăng bài lừa tân sinh viên, nói nhà ăn ngon nhất trong trường học là nhà ăn số một, kết quả tin gả thế mà lại thành thật.

Mà năm nay, tân sinh viên biến thành sinh viên cũ, lại có học đệ học muội mới hơn họ vào trường, những sinh viên năm hai này cũng bắt chước theo khi họ vừa nhập học, đăng đủ bài gạt sinh viên mới.

Mà dĩ nhiên họ gạt là nhà ăn số một là nhà ăn dở nhất trường, bảo các tân sinh viên tuyệt đối đừng đi, đính kèm với hình ảnh nhà ăn số một và nhà ăn khác.

Còn đừng nói, chỉ nhìn từ trên ảnh, nhà ăn số một thực sự hơi cũ, ngược lại môi trường nhà ăn khác trông rất hấp dẫn, ngược lại thật sự có thể gạt được những tân sinh viên chưa nắm bắt được tin tức.

Khi các sinh viên cũ đã sớm tới nhà ăn số 1 xếp hàng, không ít tân sinh viên lại còn đang làm quen với trường học, cho tới khi gần tới giờ cơm mới đi sang nhà ăn khác.

“Có phải cậu đi sai hướng rồi không?” Trình Hi đi theo bạn cùng phòng mới quen, ngữ khí lộ ra nghi hoặc.

“Không đi sai, tớ dẫn cậu đến nhà ăn số 1 ăn cơm, nhà ăn ngon nhất đại học H chính là nhà ăn số 1.”

Trình Hi nghe vậy càng thêm nghi hoặc: “Nhưng tớ nhìn thấy bài viết trong diễn đàn trường, các học tỷ học trưởng đều nói nhà ăn số 1 là nhà ăn dở nhất, bảo chúng ta tuyệt đối đừng đi.”

“Có phải mùa hè cậu không đu phim không.”

“Tớ không thích xem phim, nghỉ hè về quê ở với bà nội tớ.”

Trình Hi nói xong, bạn cùng phòng tỏ vẻ quả nhiên là như vậy, nói cho cô ấy biết: “Bài viết trong diễn đàn trường là gạt người, lúc hè có bộ phim tên “Ngày hè”, bên trong có cực kỳ nhiều mỹ thực, nhìn xong thực sự có thể thèm chết người, mà người làm mỹ thực chính là đầu bếp ở nhà ăn trường chúng ta.”

Lúc nói tới đây, ngữ khí của cô ấy lộ hưng phấn, hiển nhiên là rất vui. Có thể không vui sao, trước khi cô ấy lựa chọn đại học H căn bản không biết chuyện này, vẫn là đu phim xong lên mạng xem bình luận mới biết, khi đó liền cảm thấy quả thực là trời giáng kinh hỉ.

Dĩ nhiên Trình Hi sẽ không hoài nghi cô ấy gạt mình, dù sao thì căn bản không cần thiết, sau đó vừa đi theo cô ấy tới nhà ăn số 1, vừa lấy điện thoại ra tìm kiếm.

Khi họ tới nhà ăn số một đã hơn mười một giờ, thế nhưng khi đi tới phụ cận cửa lớn đã có thể ngửi thấy mùi thơm bay ra.

“Thơm quá.”

Hai người cảm thán một câu rồi tăng nhanh bước chân lên bậc thang, thế nhưng đợi khi từ cửa nhìn rõ rồng rắn xếp trong nhà ăn, lại có chút trợn mắt há hốc mồm.

Rốt cuộc họ vẫn là sinh viên mới không có kinh nghiệm, không biết muốn ăn bữa cơm ở cửa sổ số 7 cạnh tranh cỡ nào, tưởng rằng hơn mười một giờ đã coi là sớm, lại không biết các sinh viên cũ đã có người tới từ chín, mười giờ.

“Nhiều người quá.” Trình Hi nhìn đội ngũ dài ngoằn, cảm thấy lúc trước học cấp ba, mình xếp hàng cũng không có nhiều người như thế.

“Đó là cơm do Thất Thất nấu, có nhiều người như vậy cũng bình thường, sớm biết vừa nãy đã không dạo lung tung trong trường.” Bạn cùng phòng nói xong liền vội vàng kéo cô ấy đi xếp hàng.

Bài viết trong diễn đàn trường rốt cuộc chỉ có thể gạt được ít tân sinh viên, dù sao thì thời này mọi người đều có điện thoại, kiểu phim hot mùa hè như “Ngày hè” này, cho dù không cảm thấy hứng thú cũng sẽ nhìn thấy tin tức liên quan trên mạng.

Mà nhìn thấy tin tức liên quan biết được liên quan tới đại học H, tân sinh viên sắp nhập học sao có thể không tò mò.

Cho nên lúc này trong nhà ăn không chỉ có hai tân sinh viên Trình Hi bọn họ, còn có không ít tân sinh viên tới sớm hơn họ.

“Thơm quá, trước đây khi xem phim suýt chút bị tay nghề của Thất Thất chọc thèm chết, bây giờ ngửi mùi, cảm thấy còn ngon hơn tưởng tượng của tớ.”

“Hình như là mùi của sườn xào chua ngọt, quả thực rất thơm.”

“Nhìn trên phim rất mê người, bây giờ ngửi còn thơm như vậy, hi vọng ăn vào sẽ không thất vọng.”

Nghe thảo luận của hai người này liền biết, trước đây họ chưa từng ăn đồ ăn Thất Thất nấu.

“Các em là tân sinh viên à.”

“Đúng.”

“Anh nói các em nghe, đồ ăn Thất Thất nấu chưa từng khiến người ta thất vọng, chị ấy tùy tiện nấu gì cũng ngon.”

“Đúng, trước đây thực ra anh không ăn tôm hùm đất gì, bởi vì cảm thấy ăn phiền phức còn không bao nhiêu thịt, nhưng cuối học kỳ trước, tôm hùm đất do Thất Thất làm anh thực sự rất ngon, đáng tiếc sau khi nghỉ hè, tôm hùm đất ăn bên ngoài đều không ngon như chị ấy làm.”

“Đồ ăn Thất Thất nấu các em cứ yên tâm đi, tới giờ anh chưa nghe ai nói đồ ăn chị ấy nấu không ngon.”

Nghe thấy lời khen của các sinh viên cũ, các tân sinh viên càng thêm mong đợi, mong đợi rốt cuộc đồ ăn cô nấu ngon cỡ nào.

Lâm Sở Trì vừa làm xong sườn xào chua ngọt và thịt xào ớt cay, sinh viên xếp phía trước đã bắt đầu lấy cơm, sau khi đội ngũ nhúc nhích ngược lại xếp rất nhanh.

Sườn xào chua ngọt tỏa ra mùi chua ngọt mang màu sắc đỏ au, nhìn xong khiến người ta thèm thuồng.

Cuối cùng lại ăn được sườn xào chua ngọt cô làm, các sinh viên cũ múc cơm xong trực tiếp dùng tay bốc một miếng sườn nhét vào trong miệng, ngon tới mức mắt cũng híp lại.

Quả nhiên vẫn là sườn xào chua ngọt Thất Thất làm ngon nhất.

Chua ngọt vừa miệng, sườn xào ngay cả xương cũng có vị, ngon vô cùng, họ nhai thịt cắn từ trên xương, cả buổi cũng không nỡ nuốt xuống.

Sinh viên cũ đều như vậy, càng đừng nói các tân sinh viên lần đầu tiên ăn được sườn xào chua ngọt, sau khi nếm thử, nói một câu oh my god cũng không quá.

Trong “Ngày hè” có món sườn xào chua ngọt, khi đó xem phim, các tân sinh viên đã bị chọc thèm, bây giờ đích thân thưởng thức sườn xào chua ngọt, chỉ cảm thấy còn ngon hơn họ tưởng tượng.

Không chỉ ngon, họ còn phát hiện trong tivi quay hấp dẫn như thế thật sự không phải là dùng filter, mà là bản thân sườn xào chua ngọt rất mê người.

“Đây là sườn xào thần tiên gì, ngon quá đi, lần đầu tiên phát hiện sườn xào chua ngọt thế mà lại ngon như vậy.”

“Ô, quá ngon, vì sao có thể ngon như vậy, hơn nữa rõ ràng là vị ngọt nhưng ăn vào lại không ngấy chút nào.”

“Hạnh phúc quá, nhà ăn trường thế mà lại có món ăn trình độ này.”

Không chỉ là sườn xào chua ngọt, thịt xào ớt cay, hay là những món ăn khác do Lâm Sở Trì nấu, đều ngon tới mức khiến các tân sinh viên muốn khóc.

Mà sau khi bữa trưa kết thúc, rất nhiều sinh viên đều không nhịn được đăng bài khen mỹ vị của nhà ăn số 1 trên diễn đàn, một số ít tân sinh viên bị sinh viên cũ gạt thành công mới phát hiện không đúng.

Làm tôi hồ đồ rồi, không phải nói nhà ăn số một dở sao, rốt cuộc ai mới nói thật, ai nói dối.

Đây là cơm phủ tôi ăn ở nhà ăn số một buổi trưa, bởi vì quá ngon cho nên ăn tới một nửa mới nhớ tới chụp hình, nhưng không ảnh hưởng sự mê người của nó [hình ảnh]

Trong hình ảnh, cho dù chỉ còn lại nửa bát cơm phủ, cơm bị nước sốt nhuộm thành bóng dầu cùng với sườn xào chua ngọt đỏ au vẫn rất mê người, khiến người ta nhìn xong liền cảm thấy ngon.

Cho nên nói, nhà ăn số một mới là nhà ăn ngon, đàn anh đàn chị đăng bài lúc trước quá đáng quá.

Đúng đó, nhà ăn là của mọi người, sao có thể bởi vì quá ngon mà gạt chúng em chứ, lương tâm không biết đau sao?

Các sinh viên cũ bày tỏ: lương tâm là gì, ngon bằng sườn xào không?

Họ chỉ đáng tiếc không gạt thành công, không hề cảm thấy đau, dù sao thì tân sinh viên không phải chính là để gạt sao, mọi người ai không trải qua khoảng thời gian như vậy.

Học kỳ mới bắt đầu, nhà ăn số một im lìm hai tháng lại khôi phục náo nhiệt, tân sinh viên và sinh viên cũ đều giành tới xếp hàng.

Mà khi huấn luyện quân sự bắt đầu, các tân sinh viên lập tức trải nghiệm nỗi đau đớn của đám tân sinh viên năm ngoái.

Với độ cạnh tranh ở cửa sổ số 7, mỗi ngày, sau khi huấn luyện quân sự giải tán, tới xếp hàng căn bản không giành lại sinh viên cũ, điều này khiến các tân sinh viên vừa mới nếm được tay nghề của Lâm Sở Trì, hận không thể bữa nào cũng tới ăn làm sao chịu đựng được.

Điều duy nhất khiến họ vui sướng là bởi vì thời tiết nóng bức, Lâm sở trì vẫn như cũ nấu nước đậu xanh cho các tân sinh viên đang tập quân sự.

“Đây là đãi ngộ năm ngoái chúng ta mới có.”

“Nước đậu xanh Thất Thất làm, tôi cũng muốn uống.”

Các sinh viên năm hai nhìn một thùng nước đậu xanh to, có cảm giác đãi ngộ bị người khác giành mất.

Ai bảo anh chị giành xếp hàng, hừ, bây giờ nước đậu xanh có giành cũng không uống được.

Các tân sinh viên uống nước đậu xanh thanh ngọt giải khát, chỉ cảm thấy cơn mệt mỏi và nóng bức lúc tập huấn được xua tan, đặc biệt là khi các sinh viên cũ nhìn tới.

Nước đậu xanh không chỉ ngon, bên trong đầy đậu xanh, rong biển mềm trơn vừa miệng cũng rất ngon, khiến họ rất hài lòng.

Không chỉ các tân sinh viên thích uống, Cố Hoài Dục cũng rất thích uống, mỗi ngày tới đều múc một bát.

Trong thời gian nghỉ hè, hai người cùng nhau ra ngoài hẹn hò không ít, bây giờ tình cảm ngày càng sâu đậm. Dạo này Cố Hoài Dục đang viết bài hát mới, nhưng cho dù như vậy cũng không ảnh hưởng bước chân anh tới trường.

Buổi tối, khi cùng anh đi dạo bộ trong trường, Lâm Sở Trì còn lo lắng như thế này liệu có ảnh hưởng tới linh cảm của anh không, khuyên anh hay là đợi viết bài hát xong rồi tính.

Cố Hoài Dục lại nói: “Ở cùng em chỉ sẽ khiến anh càng có nhiều linh cảm hơn.”

Anh đã nói như vậy rồi, Lâm Sở Trì cũng không tiện nói gì, nhưng nghĩ anh viết nhạc cũng rất vất vả, thế là hỏi anh có món gì muốn ăn không.

Cô nấu gì Cố Hoài Dục đều thích ăn, nhưng thấy cô bày tỏ nhà ăn trong học kỳ mới có thể cân nhắc ra món mới, lúc này mới đề nghị có thể làm vịt om bia.

“Hóa ra anh thích ăn vịt om bia.”

“Đây là món sở trường của bà nội anh, bởi vì ông nội và cha anh đều thích ăn, lúc nhỏ bà thường nấu ở nhà.”

Lâm Sở Trì biết ông bà nội của anh đã mất lúc anh học tiểu học, mà chưa được mấy năm, cha mẹ anh cũng bởi vì ngoài ý muốn mà qua đời, nghe thấy ngữ khí mang theo hoài niệm của anh, cô không khỏi nắm lấy tay anh.

Thời gian là liều thuốc tốt, nỗi đau trong lòng Cố Hoài dục đã sớm được xoa dịu ổn rồi, lúc cảm nhận được độ ấm của lòng bàn tay, trở tay đan tay với cô.

Cứ như vậy, sau khi học kỳ mới học được hơn một tuần, cửa sổ số 7 tung ra món mới – vịt om bia.

Vịt om bia, nghĩa như tên là vịt dùng bia nấu, ăn vào mang theo mùi thơm nhẹ của bia, giải ngấy lại ngon.

Vịt om bia muốn ngon, đầu tiên nguyên liệu phải tươi mới, dùng bột rửa sạch sẽ. Sở dĩ phải xử lý như vậy là bởi vì nấu món này thịt vịt tốt nhất đừng chần nước, vậy thì khi làm sạch phải nghĩ cách làm cho sạch sẽ một chút.

Vịt rửa sạch cắt khối, bỏ các nguyên liệu như gừng, tỏi, ớt cay, lá thơm vào nồi tiến hành xào đảo, khi xào, Lâm Sở Trì không bỏ dầu, mà mở lửa nhỏ ép dầu trong thịt vịt ra.

Món mới lần này không phải do các sinh viên đề ra, mà là cô chủ động làm, cho nên trước khi cô làm, các sinh viên thật sự không biết.

Sở dĩ các sinh viên không đòi món mới là bởi vì cách một mùa hè mới ăn lại đồ ăn cô nấu, những món ăn ở học kỳ trước còn chưa ăn đủ, dĩ nhiên sẽ không giục.

Mà hôm nay, khi tới xếp hàng nghe thấy mùi thơm khác, họ đều vô thức ngửi nhẹ.

Các thánh ăn mũi rất linh, rất nhanh đã có người phản ứng lại: “Hình như là đang nấu vịt.”

“Quả thực là mùi thịt vịt, nói ra trước đây Thất Thất chưa từng nấu thịt vịt bao giờ, lẽ nào là hôm nay có món mới ăn.”

Họ lập tức ghé sát tới trước cửa sổ hỏi, có được câu trả lời khẳng định của Lâm Sở Trì: “Đúng, hôm nay chuẩn bị nấu vịt om bia.”

“Vịt om bia, em thích ăn vịt om bia nhất.”

“Yeh, hôm nay thế mà lại có món mới ăn.”

“Vịt om bia em chưa ăn món này bao giờ, nhưng Thất Thất nấu chắc chắn ngon.”

“Ngửi vào thơm thật.”

Biết được cô sẽ nấu thịt om bìa, mặc kệ trước kia đã ăn món này hay chưa, các sinh viên đều cực kỳ cổ động.

Khi mỡ vịt dần được ép ra, Lâm Sở Trì bắt đầu bỏ tương ớt vào.

Tương ớt cô tự làm ngửi vào rất thơm, bỏ vào trong nồi rất nhanh đã xào ra dầu đỏ, xào với thịt vịt càng thơm hơn.

Tương ớt do Lâm Sở Trì tự chế khử tanh rất hiệu quả, mùi thơm bay ra khi xào như vậy đã rất mê người, sau khi dầu chín, thêm dầu tươi vào nâng màu tươi hơn, bỏ thêm muối và ít đường nâng vị, thịt vịt có màu sắc vô cùng đẹp.

Món này không bỏ chút nước nào, xào hòm hòm, cô liền lấy bia đã chuẩn bị sẵn ra đổ vào trong nồi, cho tới khi bia phủ thịt vịt.

Ăn vịt om bia ngon ở độ tươi của thịt vịt và độ sảng khoái của bia, cho nên dùng bia phải dùng loại thơm dịu, nếu dùng bia khẩu vị khá chát, nấu ra sẽ không ngon như thế.

Sau khi đổ bia vào, có thể đậy nắp lên bắt đầu từ từ om, dùng lửa trung rút nước.

“Thơm quá.”

“Bia cũng không ngon, sao lấy ra nấu ăn lại thơm như thế?”

Mùi thơm của vịt om bia bay ra, người thích uống bia và không thích uống bia đều cảm thấy rất thơm.

Nhân lúc vịt om bia còn đang om, Lâm Sở Trì bắt đầu nấu món khác.

Cơm đã nấu từ sớm, theo dòng chảy thời gian, mùi thơm trong nhà bếp ngày càng đậm, thuận theo cửa sổ bay ra, khiến các sinh viên thèm tới mức hận không thể lập tức ăn cơm ngay.

Lúc nắp nồi còn đang đậy đã rất thơm, đợi đến khi vịt om bia cạn nước, khoảnh khắc mở nắp, mùi thơm nồng của thịt trực tiếp xông vào mũi của sinh viên, suýt chút khiến họ thèm ch ảy nước miếng.

Để thêm vài phần màu sắc cho món ăn, trước khi Lâm Sở Trì múc ra đã thêm chút ớt xanh, ớt đỏ vào, quả nhiên trông vẻ ngoài càng đẹp hơn.

Lúc vịt om bia thơm nồng mùi thịt ra lò, sinh viên xếp trước cửa sổ nhìn thấy cảnh này đều không nhịn được nuốt nước bọt.

“Em lấy một phần vịt om bia.”

“Thơm quá thơm quá, em cũng muốn ăn vịt om bia.”

“Vịt om bia này cũng thơm quá.”

Lúc vịt om bia được bưng tới trước cửa sổ, các sinh viên ngửi mùi thơm đều không nhịn được chen lên.

“Đừng chen, đồ ăn vừa ra lò nhiều thế mà.” Mẹ Lâm nhìn thấy các sinh viên đều chen lên, vội vàng trấn an một câu mới bắt đầu múc đồ ăn.

Cơm óng ánh trắng ngà được múc vào trong bát, thêm một vá vịt om bia vừa mới ra lò, nước sốt đậm nhuộm lên một lớp ánh dầu cho cơm, thịt vịt và ớt đỏ, ớt xanh phủ lên trên, nhìn xong khiến người ta thèm nhỏ dãi, muốn lập tức nếm một miếng thịt vịt xem thử có thấm vị giống như vẻ ngoài không.

Cổ họng các sinh viên chuyển động nuốt nước bọt, lấy được bát liền vội vã nhét miếng thịt vịt vào miệng, vào miệng sốt thơm nồng, trong lúc nhai lại có thể ngửi được độ tươi ngon của bản thân thịt vịt, còn có bia thơm nhẹ.

Vịt không làm tốt dễ tanh, cho nên so với vịt, không ít sinh viên bình thường vẫn thích ăn thịt gà hơn.

Nhưng lúc này ăn vào không có chút vị lạ nào, toàn là thịt vịt thuần túy thơm mùi thịt, họ bỗng nhiên phát hiện vịt giỏi cũng có thể ngon như vậy.



Vịt om bia

“Vịt om bia rất ngon, vì sao bia khó uống như thế lại có thể làm ra vịt ngon như thế, sớm biết vậy lần trước đặt đồ ăn, tôi đã không vứt bia tặng kèm rồi.”

Hiển nhiên đây là một sinh viên không thích uống bia, cô ấy cảm thấy bia không ngon chút nào, không chỉ khó hiểu vì sao có nhiều người thích uống như thế, trước kia lúc đặt đồ ăn, có cửa hàng tặng kèm bia, cô ấy đều vứt đi.

Nhưng bây giờ ăn vịt om bia, cảm nhận được mùi bia thanh mát lưu lại trong miệng sau khi ăn xong thịt vịt, cô ấy bỗng nhiên có chút tiếc nuối bia đã bị mình vứt đi trước đây.

Thịt vịt dùng bia om ra ăn vào vô cùng thấm vị, nhưng không hề xơ chút nào, gặm thịt xong, ngay cả xương cũng mang theo mùi thơm, hơn nữa ăn kiểu gì cũng không ngán.

“Hóa ra đây chính là vịt om bia, hôm nay tôi mới biết hóa ra vịt om bia ngon như vậy.”

Thịt vịt vào miệng tươi mới, trong lúc nhai mang theo sự thơm nhẹ của bia, càng ăn càng khiến người ta nghiện, ngon tới mức vốn không dừng lại được.

Sau khi múc cơm xong, các sinh viên cơ bản đều ăn liên tục mấy miếng thịt vịt đỡ thèm rồi mới bắt đầu ăn cơm.

Vịt om bia không bỏ một giọt nước nào, nước sốt do mỡ vịt xào ra, bia và những gia vị khác hỗn hợp thành, dùng để trộn cơm ăn cũng thơm mà không ngấy.

Bất kể là sinh viên trước đây không thích bia, hay là không thích ăn thịt vịt, hôm nay đều bị món vịt om bia này kinh diễm, đồng thời trong lòng có một số cách nhìn khác với thịt vịt và bia.

Sau khi các tân sinh viên kết thúc huấn luyện, tới bên ngoài nhà ăn đã ngửi được mùi thơm của thịt mê người này, người vốn dĩ bởi vì huấn luyện có chút mệt mỏi lập tức phấn chấn lên, trực tiếp dùng tinh thần chạy tám trăm mét xông vào.

Ngoài cửa sổ số 7 đã xếp thành rồng dài không ngoài dự đoán, nhưng khi nhìn thấy trong đó rõ ràng có lẫn lộn người ngoài trường, họ vẫn không nhịn được cau mày.

Sở dĩ các tân sinh viên xác định trong hàng có một số người ngoài trường mà không phải công chức trong trường, không chỉ bởi vì cách ăn mặc của họ, còn bởi vì những người đó vừa xếp hàng vừa livestream hoặc quay video.