Chương 22 : Người ngoài dự tính
“Nghe nói ngươi là Mudou bất tử?”
Yoteki đứng đối diện với một người trung niên để ria mép trên một vùng núi hoang vắng.
Với bộ vest xanh đen cùng chiếc mũ phớt và đôi bao tay trắng muốt thì khi mới nhìn qua, Mudou không khác gì một quý ông người Pháp lịch lãm nhưng vì nụ cười có phần cợt nhả luôn nở trên môi và chiếc khăn quàng cổ caro kỳ quái lại khiến hắn thiếu đi chút nghiêm túc, thêm một phần lập dị.
Mudou khẽ mỉm cười nhìn Yoteki :
“Mặc dù mới gặp lần đầu nhưng ta thì biết khá rõ về ngươi đấy, Yukimura Yoteki à... Cũng vì cấp dưới Masamori của ta rất ám ảnh về ngươi... Là người cùng thế hệ nhưng ngươi thì được xưng tụng là thiên tài trăm năm hiếm gặp, hắn thì ngay cả tư cách làm truyền nhân trong gia tộc cũng không có...”
“Ha ha, hắn vốn dĩ nên ghen tị và căm ghét đứa em trai Yoshimori của mình nhưng vì sự tồn tại của ngươi nên mọi thứ đã thay đổi... Điều này nghe có vẻ khá nực cười nhưng thực sự thì thằng nhóc đó nên cảm ơn ngươi...”
Yoteki nghe Mudou nói vậy thì cũng nhớ tới hai anh em nhà Sumimura ở nhà bên. Nói chung là truyền nhân được lựa chọn trong mỗi thế hệ cũng không phải do người trong gia tộc quyết định mà từng thành viên khi đến độ tuổi nhất định sẽ phải tham gia một lễ tế điển rồi để tổ tiên – lão già Hazama biến thái kia “hiển linh” để quyết định xem có ban cho dấu phương ấn minh chứng cho truyền nhân hay không.
Dựa vào những gì mà lão Hazama đó đã gây ra thì Yoteki nghĩ rằng mục đích đằng sau tế điển truyền nhân cũng không phải tốt đẹp gì, có lẽ là lựa chọn càng gây tranh cãi càng tốt, khiến cho các bên mâu thuẫn với nhau để kích phát thêm nhiều tiềm năng hơn, như một hình thức nuôi cổ vậy. Dường như nguyên do cả hai gia tộc Yukimura và Sumimura xung đột, không ưa gì nhau cũng do bàn tay ông ta thúc đẩy.
Nếu thực sự đánh giá công tâm thì không lí nào tên nhóc lơ tơ mơ, thích nhàn tản kia lại được chọn thay vì người anh trai luôn nỗ lực cố gắng, phấn đấu nghiêm túc cả, trường hợp của Yoteki chủ yếu cũng là do hệ thống hợp lí hoá thân phận với những kỹ năng chiến đấu mà hắn nhận được mà thôi.
“Cũng không ngờ là chúng ta lại có duyên đến như vậy...” Yoteki khẽ nói.
Mudou thoáng chỉnh lại mũ phớt của mình, nở nụ cười :
“Thực ra thì sau khi ta g·iết mấy đứa nhóc học viên trong trại huấn luyện cùng với việc bắt đầu săn lùng Thần Địa thì quan hệ giữa ta và hắn đã chuyển biến xấu rồi, không còn được như trước kia nữa... Cho nên, ngươi vẫn có thể coi ta như người xa lạ, không cần phải nương tay đâu...”
Ánh mắt của Yoteki bắt đầu trở nên hờ hững, vô cảm, đã tiến vào trạng thái Vô Tưởng nên cũng không lên tiếng đáp lại hắn.
Mudou thì vẫn nhoẻn miệng cười cười :
“Còn một điều nữa, đó là về chính bản thân ta... Ta có biệt danh là Mudou bất tử bởi vì đối thủ của ta đều đ·ã c·hết hết...”
“Còn ta thì vẫn luôn là người sống sót cuối cùng...”
....
Ba ngày sau
Yoteki nằm ngáp ngáp ở trên sân thượng của Saint Ishiyama, hắn khẽ vươn vai đứng dậy thì thân thể liền cảm thấy có chút đau nhức.
Dù v·ết t·hương bên ngoài đã lành lặn nhưng do đây là bản “Replica” của Spirit Reservoir nên tế bào vẫn chưa thực sự hồi phục hoàn toàn khiến khắp người hắn vẫn ê ẩm không thôi.
Yoteki không khỏi nhớ lại nụ cười đáng ghét của Mudou trước khi từ biệt :
“Thực ra vừa nãy ta đã nói dối ngươi, đối thủ của ta không phải lúc nào cũng bị ta g·iết... Ta được gọi là Mudou bất tử đơn giản cũng là vì Spirit Reservoir này mà thôi...”
“Ha ha, cũng không ngờ rằng ngươi lại sở hữu năng lực này giống như ta... Nếu như ta nói cho tên Masamori đó biết được tin tức này thì phản ứng của hắn hẳn là sẽ rất thú vị... Châm chọc thay, hắn chỉ có duy nhất Zekkai – thứ vốn được sản sinh ra từ những cảm xúc tiêu cực là mạnh mẽ hơn ngươi...”
“À khoan, về độ đẹp trai thì hắn hơn ngươi đấy... Ha ha ha...”
Kết quả của trận chiến hôm đó đã không nằm ngoài dự đoán của hệ thống, với thực lực hiện tại của bản thân thì Yoteki không thể nào chiến thắng được Mudou.
Đó có lẽ cũng là điểm yếu cố hữu của Kết Giới Sư ở trình độ cỡ như hắn khi gặp phải đối thủ khó dây dưa thì gần như không có phương án nào để giải quyết. Bởi lẽ cốt lõi phương thức chiến đấu của Kết Giới Sư phái Hazama chính là tập trung và bộc phát tất cả sức mạnh để tiêu diệt đối thủ một cách nhanh nhất nhưng nếu không triệt hạ được đối phương thì bản thân sẽ lâm vào hiểm cảnh vì thuật pháp tiêu hao rất nhiều năng lượng và sức lực.
Nhất là với những kẻ như Mudou – một chủ sở hữu Spirit Reservoir hiếm hoi có thể tự mình trưởng thành, không chịu bất kỳ ràng buộc nào. Tên này trong thời gian qua đã g·iết không ít Thổ Công để c·ướp đoạt sức mạnh từ Thần Địa nên năng lượng trong cơ thể cực kỳ sung túc, chỉ riêng về điểm này thì Yoteki đã hoàn toàn không thể sánh bằng chứ đừng nói là chỉ sở hữu bản Spirit Reservoir không hoàn chỉnh.
Cho nên ngay từ đầu hắn đã nắm chắc thất bại ở trong tay.
Tới cấp bậc của những cường giả như Sumiko Sumimura thì có lẽ đã khai phá năng lực của Kết Giới Sư lên một tầm cao mới để giải quyết những trường hợp này thay vì bó tay chịu trận như hắn.
Mặc dù thực tế là Yoteki lại là người đã “g·iết c·hết” Mudou trước tiên...
Nghe khá khó tin nhưng thực sự là tên Mudou này đã cố tình để cho Zekkai của Yoteki tiếp xúc với bản thân rồi phá huỷ cơ thể hắn ra thành từng mảnh nhỏ. Chủ yếu là hắn muốn nhìn phản ứng ngạc nhiên của Yoteki khi thấy mình hồi sinh.
Biệt danh “Mudou bất tử” cũng xuất hiện từ lẽ đó, hắn vốn dĩ có thể khiến người ta không hề hay biết rằng bản thân sở hữu năng lực Spirit Reservoir nhưng vẫn chủ động tìm đường c·hết hết lần này tới lần khác để chơi đùa với cảm xúc của mọi người.
Chỉ là thái độ của Yoteki không hề bất ngờ chút nào khiến hắn có chút nhàm chán, sau đó Mudou quyết định ra tay g·iết Yoteki thì mới phát hiện ra hắn cũng sở hữu năng lực Spirit Reservoir giống mình nên chợt nảy ra ý định muốn đi kể cho Masamori nghe để xem phản ứng của tên đó ra sao.
Đây cũng là chênh lệch lớn nhất giữa hai người khi Mudou là một kẻ g·iết người không gớm tay còn Yoteki vẫn chỉ là một người bình thường sở hữu siêu năng lực, hắn vẫn bị đạo đức ràng buộc nên không thể nào đánh bại được Mudou.
Khi Yoteki chiến đấu thì vẫn luôn tồn tại sự do dự để cân nhắc tới việc khống chế, làm đối phương mất đi năng lực hành động hơn là ra tay trực tiếp hạ sát.
Nói tóm lại thì nhận định của hệ thống không hề sai chút nào, hiện tại Yoteki hoàn toàn không có khả năng chiến thắng Mudou.
Cho tới ngôi trường Saint Ishiyama này thì khi hắn đi vắng cũng đã xảy ra vài chuyện ở đây
Thứ nhất là về kẻ địch của tiểu chủ nhân Hilda, cũng chính là đám người cá kia đã quay lại để gây chiến.
Bởi vì tên người cá nhỏ con lần đó dù đã cố gắng dịch chuyển để trốn đi nhưng vẫn bị Zekkai của Yoteki làm mất một cánh tay nên đám này đã nâng cao mức độ nguy hiểm của nhiệm vụ.
Lần này không chỉ có 3 tên đó làm quân tiên phong mà còn kéo thêm vài kẻ khác tham gia cùng.
Mặc dù cuối cùng vẫn bị tên nhóc Oga vừa trải qua khoá đặc huấn đánh bại nhưng chính bản thân hắn cũng bị trọng thương, giờ vẫn phải nằm viện tĩnh dưỡng, dù đã qua cả tháng trời mà vẫn chưa hồi phục hoàn toàn.
Đó là còn dưới tình huống ma lực của tiểu chủ nhân Hilda tẩm bổ, điều trị thương thế mà vẫn như vậy thì đủ hiểu lần chiến đấu đó kịch liệt tới mức nào.
Nghe nói là tên trung niên râu ria cũng phải đích thân ra tay mới chấm dứt chuyện này.
Yoteki vừa ngẫm nghĩ vừa thoáng thở dài, đoàn quân quỷ của Behemoth xem ra khó chơi hơn hắn tưởng.
Theo đó, phiền phức cũng lần lượt kéo đến khi vài luồng khí cường đại bất chợt xuất hiện trong tầm cảm giác của Yoteki.
Không biết từ lúc nào, gã trung niên râu ria, hiệu trưởng của trường cùng một lão nhân cầm katana đang vây quanh một ông lão đeo kính, bộ dáng trông khá thấp bé nhưng ba người kia thì sắc mặt vô cùng căng thẳng, như thể đã gặp phải đại địch vậy.
Yoteki thấy vậy thì cũng đành bất đắc dĩ đạp lên kết giới để lại gần đấy xem xét tình hình...