Xuyên Qua Làm Chủ Một Gia Đình

Xuyên Qua Làm Chủ Một Gia Đình - Chương 47: Tham niệm




Buổi tối lúc ăn cơm, bởi vì có Lưu Lý thị nên nhị nương cố ý làm thêm hai cái món ăn, có thịt gà xào nấm, có cá chép kho, có thịt dê xào cay xếp đầy trên bàn nhìn rất mê người.



Lưu Lý thị biết trong tay nhị nương hiện tại có tiền có thể ăn được những món này, nhưng nghĩ đến nhà đại nữ nhi mình rất nhiều ngày cũng ăn không nổi một bữa thịt, lại so sánh với nhà nhị nương trong lòng Lưu Lý thị vẫn rất không thoải mái, thế nhưng hôm nay có khách tại, Lưu Lý thị cũng không nói gì,



Trương Tiểu Hoa thấy nhà nhị nương một bữa cơm tối lại phong phú như vậy, trong lòng càng quyết định phải gả cho nhị nương, thê chủ của mình trước đây, rất nhiều ngày còn ăn không nổi một bữa thịt, nếu như chính mình gả cho Lưu nhị nương vậy mình chẳng phải mỗi ngày đều có thể ăn thịt sao.



Lưu Lam cũng rất không thích, cái ánh mắt này chuyển loạn của Trương Tiểu Hoa vừa nhìn liền biết không phải là người bớt việc, mình mới vừa lúc trở lạ, liền đi tới phòng của mình, nhìn nữ nhi mình một chút, đối với việc Trương Tiểu Hoa muốn ở lại nhà mình sự cũng không biết,



Lưu Lam cũng không nghĩ ra cha mình tại sao muốn lưu một nam nhân như vậy tại nhà mình,



Nhị nương nhìn ánh mắt lộ vẻ tham lam của Trương Tiểu Hoa, trong lòng càng không thích.



Lúc ăn cơm;



"Nhà lão nhị, ta lớn tuổi, tay chân không lưu loát, ta xem ngươi vẫn nên hầu hạ ta ăn cơm đi, " Lưu Lý thị nhìn Lý Thanh nói,



Lý Thanh vội vàng đứng lên nói: "Dạ " sau đó ngoan ngoãn đi tới bên người Lưu Lý thị rồi đứng lại, tay cầm chiếc đũa lên chuẩn bị gắp cho Lưu Lý thị đĩa rau.



Lưu Lý thị làm như vậy nhất định có đạo lý, tuy rằng Lưu Lý thị là công công, mặc kệ làm cái gì Lý Thanh cũng phải chịu, thế nhưng Lưu Lý thị vẫn sợ nếu như mình để nhị nương thú Trương Tiểu Hoa Lý Thanh không đồng ý thì làm sao bây giờ?



Cho nên Lưu Lý thị quyết định thừa dịp hiện tại phải cố gắng gõ cho Lý Thanh tỉnh, để Lý Thanh biết mình là trưởng bối, phải nghe lời của mình, nhìn Lý Thanh bên cạnh cung kính, Lưu Lý thị vẫn tương đối thoả mãn, Trương Tiểu Hoa thấy mình ăn mà Lý Thanh chỉ có thể nhìn, ánh mắt liền khinh bỉ nhìn Lý Thanh, thầm nghĩ Lý Thanh này cũng thật là nhu nhược, hừ,





"Nương, cha tại sao không ăn cơm chứ?" Tiểu Ngôn Nhi hiếu kỳ nhìn nhị nương cùng với Lý Thanh đang đứng.



Nhị nương an ủi sờ sờ đầu tiểu Ngôn Nhi, sau đó nhìn Lưu Lý thị nói: "Cha, ta xem vẫn để cho Thanh nhi ngồi xuống đi, chúng ta người một nhà ăn cơm sao có thể để Thanh nhi một người đứng đây? Hơn nữa Thanh nhi đã chăm sóc cái nhà này cả ngày, cũng khá mệt rồi. "



"Đúng đấy, cha, em rể ở nhà bận việc một ngày còn phải chăm sóc hai hài tử, cũng không dễ dàng, vẫn nên ngồi xuống ăn cơm đi, " Lưu Lam cũng giúp đỡ mở miệng nói,




Nghe thấy Lưu Lam nhắc tới hài tử, Lưu Lý thị vốn có chút tức giận thì càng nổi nóng hơn, oán hận trừng tiểu Ngôn Nhi, nghĩ thầm, hắn mới không phải hài tử nhà ta.



Tiểu Ngôn Nhi biết Lưu Lý thị không thích hắn, nhìn thấy Lưu Lý thị trừng mắt nhìn hắn thì có chút khổ sở cúi đầu,



"Hừ, đau lòng, cho nên đều không cần để ý đến cha?" Lưu Lý thị có chút tức giận nhìn nhị nương, Lưu Lý thị thấy nhị nương che chở Lý Thanh như thế trong lòng có chút mất mát, lẽ nào nữ nhi thú phu lang liền cùng mình ly tâm?



Nhị nương biết thế giới này chính là lấy hiếu trì thiên hạ, hiếu đạo tại thế giới này đối với người có danh tiếng là rất trọng yếu, người bất hiếu rất bị người ta xem thường, nói không chừng còn sẽ chịu trừng phạt, nhị nương không thể làm gì khác hơn là cười làm lành nói: "Làm sao sẽ như vậy? Tại trong lòng nữ nhi đương nhiên cha quan trọng nhất, "



Lưu Lý thị thấy nhị nương nói như vậy trong lòng mới xem như dễ chịu một chút, trong lòng cũng kiên định hơn, Lý Thanh không phải cái gì tốt, nếu không tại sao sau khi thú nhị nương thú hắn liền cùng mình ly tâm



Lưu Lý thị nhìn lại Trương Tiểu Hoa bên người, chỉ thấy Trương Tiểu Hoa cầm chiếc đũa gắp rau cho mình, còn cười nói: "Ngài ăn nhiều một cút, ăn cái này được, " Lưu Lý thị liền ôn nhu đối với Trương Tiểu Hoa cười cười,



Nhìn Trương Tiểu Hoa hiện tại tôn kính mình như thế, chờ sau khi vào cửa chẳng phải đối với mình càng thêm tôn kính, đây mới là làm con rể được lựa chọn tốt, trong lòng càng thêm thiên vị Trương Tiểu Hoa,




Trương Tiểu Hoa thấy Lưu Lý thị cười với mình, trong lòng càng thêm đắc ý, hừ, nếu không phải vì mình, mình mới sẽ không gắp rau cho lão già này đâu, hừ,



Nhị nương còn muốn vì Lý Thanh nói cái gì? Lý Thanh biết thê chủ mình cũng không dễ dàng liền vội vã chủ động mở miệng nói: "Cha thật vất vả ở lại đây ăn một bữa cơm, ta chăm sóc cha là nên làm, thê chủ ăn trước đi, một hồi cơm nguội mất " vừa nói vừa cho nhị nương cái nháy mắt ra dấu, nhị nương hiểu ý tứ của Lý Thanh là muốn để cho mình nghe theo cha,



Nhị nương cũng biết nếu bây giờ mình giúp Lý Thanh ra mặt, đối với Lý Thanh cũng không phải chuyện tốt gì, chỉ cần Lưu Lý thị vẫn bất mãn đối với Lý Thanh, bị chụp cái mũ bất hiếu, Lý Thanh ở trong nhân thế cũng đừng muốn làm người, sẽ bị người ta xem thường, hài tử Lý Thanh sinh ra cũng sẽ bị xem thường, cho nên nhị nương tạm thời nhẫn nại, lại nói Lý Thanh cũng chỉ đứng, Lưu Lý thị cũng không có quá nhiều hà khắc,



Nghe thấy Lý Thanh hiểu chuyện như thế, Lưu Lý thị nghĩ thầm tên Lý Thanh này vẫn còn dùng được cho nên không lại làm khó dễ Lý Thanh,



Nhìn Lý Thanh đứng ở một bên, tuy rằng không nỡ lòng bỏ, nhị nương cũng chỉ đành trước tiên nhẫn nhịn, Lưu Lam cùng Thần Dương vẫn lo lắng nhìn Lý Thanh, tiểu Ngôn Nhi được nhị nương động viên cũng tự mình ăn cơm,



Trương Tiểu Hoa thấy con mắt nhị nương liên tục nhìn chằm chằm vào Lý Thanh, một mặt lo lắng cùng lo lắng, điều này làm cho Trương Tiểu Hoa nhìn nhị nương vẫn rất không vừa ý, chẳng lẽ mình còn không sánh được hồ ly tinh kia.




Phải biết mình là một hơi sinh hai cái nữ nhi, có thể nối dõi tông đường cho nữ nhân, mà cái hồ ly tinh kia gả cho nàng hai năm, nhưng ngay cả mang thai đều không có, nói không chừng trên người có bệnh gì đó.



Nghĩ đến trên người Lý Thanh khả năng có bệnh gì đó không tốt, Trương Tiểu Hoa liền hưng phấn, như vậy mình gả cho Lưu nhị nương cơ hội sẽ càng lớn hơn, dù sao thế giới này nữ nhân làm sao có khả năng không muốn hài tử đâu? Làm sao có khả năng không muốn một hài tử nối dõi tông đường đây?



Cơm nước xong, Lưu Lý thị không để ý Lý Thanh không có ăn cơm, bắt Lý Thanh đi nấu nước cho hắn rửa ráy, còn để Lý Thanh nhiều nấu nhiều nước một chút, bởi vì khách nhân cũng muốn rửa ráy,



Mà Trương Tiểu Hoa đã sớm tiến đến bên người Lưu Lý thị lấy lòng, hóng đến Lưu Lý thị vui mừng,




Nhị nương nhịn xuống cảm giác muốn bạo phát, nghĩ đến Lưu Lý thị ngày mai sẽ đi cũng nhịn, tại thời điểm Lý Thanh đun nước nóng, nhị nương bưng cơm còn giữ nhiệt cho Lý Thanh ăn.



Nhìn thấy nhị nương đến Lý Thanh vội vã đứng lên, cười nói: "Thê chủ đến rồi, " nhìn thấy cơm nước trên tay nhị nương hắn càng cảm động, mình làm như thế cũng thật đáng giá, chí ít thê chủ đối với mình thật sự rất tốt,



Nhị nương nhìn Lý Thanh mỉm cười, trong lòng đau xót "Khổ cực ngươi, bất quá ngày mai cha sẽ trở về."



"Không, không lo lắng, có thể hầu hạ cha thì rất cao hứng, cũng không có khổ cực, thê chủ không cần để ý, " Lý Thanh không thèm để ý nói,



Thế nhưng nhị nương biết Lý Thanh hiện tại đã rất mệt, hắn ban ngày ở nhà chăm sóc hai hài tử, làm cơm, giặt quần áo, quét tước gian phòng, cho gà vịt ăn, ở nhà cũng không thoải mái,



"Ngươi nghỉ ngơi đi, mau mau ăn cơm, một hồi liền nguội, để ta nấu nước, "



Lý Thanh vốn muốn nói không cần, nhưng nhìn thấy dáng vẻ nhị nương hổ thẹn đau lòng cũng theo nhị nương đi tới ăn cơm mước nhị nương đem tới, trong lòng Lý Thanh có cảm giác ngọt ngào.



Đứng ngoài cửa phòng, Lưu Lam nhìn thấy nhị nương cùng Lý Thanh thân mật như vậy, cười cười trở về phòng, hắn vốn định giúp đỡ Lý Thanh đun nước nóng, nhưng bây giờ nhìn lại chắc không cần, có nhị nương hỗ trợ trong lòng Lý Thanh cũng cao hứng đi,



Suy nghĩ về chính mình, Lưu Lam không khỏi có chút mất mát, thế nhưng lập tức ngẫm lại cuộc sống mình bây giờ đã rất tốt, chí ít mình được ăn ngon, chỗ ở tốt, hơn nữa tương lai còn có thể để nữ nhi mình đến trường, mình cũng nên thỏa mãn.