Bởi vì thu mua hoa cúc được không ít tiền, Lý Mai liền đi ra đồng ruộng hái một ít nữa rồi để Trần Nghị mang lên chợ bán, bất quá thực đáng tiếc lần này hiệu thuốc không thu mua nữa.
Trần Nghị cảm thấy sọt sau lưng trở nên nặng trĩu đây là đồ mà nương tử hắn vất vả đi hái nếu nàng biết không ai thu mua sẽ rất khổ sở.
Trần Nghị cõng sọt đứng ở cửa hiệu thuốc chăm chú nhìn rồi xoay người trở về.
Hắn cũng không có trực tiếp trở về, mà đi tìm việc nửa ngày công, vuốt túi tiền có mấy đồng tiền xu, khuôn mặt căng chặt của Trần Nghị cuối cùng cũng xuất hiện nụ cười. Hắn mua hai cái bánh bao thịt, chính mình không nỡ ăn nên bỏ vào sọt.
Chờ hắn về đến nhà, sắc trời đã tối, Lý Mai thấy hắn mãi không trở về, trong lòng có chút lo lắng, nhìn hắn an toàn trở lại trong lòng lúc này mới nhẹ nhàng thở ra.
Cô duỗi tay tiếp nhận cái sọt trên người Trần Nghị, “Như thế nào muộn như này mới trở về?”
“Đi làm nửa ngày. Nàng ăn cơm chiều chưa?” Trần Nghị thấy Lý Mai không hỏi về hoa cúc, trong lòng cũng nhẹ nhõm một hơi.
Hắn sợ nàng khổ sở.
Lý Mai tiếp nhận sọt hoa cúc cũng thấy được vấn đề, nghĩ chắc không bán được.
Thật đúng vì một lần bán cho hiệu thuốc hoa cúcnhiều như vậy chắc hẳn trong một thời gian ngắn cũng không dùng hết.
“Chưa có ăn chờ chàng trở về cùng nhau ăn.” Lý Mai nhìn trán Trần Nghị đầy mồ hôi, cô kiễng chân lên giúp hắn lau.
Trần Nghị không có tránh, rũ mí mắt nhìn Lý Mai chuyên chú lau mồ hôi cho hắn, đời trước hắn tích đức, mới cưới được một người vợ xinh đẹp dịu dàng như vậy.
Không thể không nói, nương tử thật đẹp mắt, lông mi dài, mũi nhỏ xinh đôi môi đỏ Trần Nghị nhìn không thể không nuốt nuốt nước miếng.
Cảm thấy trên mặt ngày càng nóng, bất quá bởi vì vốn dĩ đi đường cũng khiến mặt hắn nóng cho nên Lý Mai cũng không có phát hiện sự khác thường.
“Ta mang theo thức ăn trở về.” Trần Nghị bắt lấy tay Lý Mai, nắm chặt trong lòng bàn tay, cảm thấy hết sức kiên định cùng thỏa mãn.
Nghe vậy, mắt Lý Mai sáng rực lên, “Mang đồ ăn ngon về?”
Bởi vì trong nhà nghèo, một ngày ba bữa đều là khoai lang cùng cháo, tuy rằng cổ đại rất nhiều mỹ thực, nhưng điều kiện không tốt Lý Mai vẫn luôn chưa được ăn, chợt nghe Trần Nghị mang đồ ăn về, cô rất vui.
Nếu dùng tư duy hiện đại để đánh giá đàn ông thì Trần Nghị hẳn là thẳng nam, hắn đối xử với cô cực kỳ tốt.
Bởi vì trong lòng hắn có cô. Hiểu được như vậy ánh mắt Lý Mai nhìn Trần Nghị trở nên nhu tình như nước, tình ý miên man.