Xuyên Qua Dị Giới: Cửa Hàng Bánh Kem Có Một Không Hai

Chương 4: Gấu ăn bánh kem




Không biết qua bao lâu, lâu đến mức đôi mắt Hạ Thư Niên nhìn gấu đen phát đau.

Mà gấu đen vẫn nghiêm túc nhìn chằm chằm Hạ Thư, mặc dù nó không biết tại sao mình không thể phá vỡ tảng đá lớn, nhưng điều đó cũng không thể ngăn nó rình rập con thỏ này, chỉ cần thú hai chân bên trong bước ra, nó sẽ đuổi được tên đó ra ngoài, rồi nó sẽ về nhà ngủ một giấc ngon lành.

Có lẽ biết bây giờ gấu đen không làm gì được mình nên anh mới thả lỏng một chút, chậm rãi đi đến bên cửa sổ, vươn tay đoạt lấy chiếc bánh trên bàn.

Gấu đen đứng bên ngoài nhìn chằm chằm vào động tác của Hạ Thư Niên và nhìn anh bước đi với một đĩa thức ăn đẹp mắt trên tay.

Lúc này, ánh hoàng hôn đã buông xuống, ánh sáng cam dịu như phủ lên khu rừng một lớp áo ấm áp, những động vật nhỏ mang theo thức ăn tìm được về tổ để từ từ thưởng thức thành quả trong một ngày vất vả. Trong khi đó gấu đen nhìn sắc trời, sờ sờ bụng mình. Nó thấy không đói lắm nhưng vẫn muốn được ăn, nó ngồi dưới đất, đang suy nghĩ xem có nên đi tìm đồ ăn hay không.

Hạ Thư Niên đã xử xong chiếc bánh, bánh ở tiệm đều dựa trên sức ăn của một người lớn, lượng calo vừa đủ cho một người lớn hoạt động trong một ngày.

Anh lấy đĩa, rửa sạch rồi cất đi, ăn một miếng bánh nhỏ, vẫn thấy hơi mệt nên muốn uống chút nước, sau đó ăn chút trái cây rồi súc miệng.

Hạ Thư Niên lục lọi trong hộc tủ nhưng không tìm thấy thứ gì có thể uống được, kể từ khi tỉnh dậy anh chưa uống một ngụm nước nào.

"Chậc! Toàn bẫy người ta không thế! Ngay cả nước khoáng cũng không cho!" Hạ Thư Niên rõ ràng cảm giác được cơ thể mình đang gào thét điên cuồng vì thiếu nước, nhưng anh không có cách nào, chỉ đành gãi đầu bực bội.

Gấu đen ngoài cửa sổ nhìn thấy Hạ Thư Niên đã ăn xong món ăn nhìn có chút ngọt nhưng lại rất đẹp mắt, nó ngửi ngửi chút mùi hương ngọt ngào còn vương trong không khí, gần giống như mật ong nó đã từng ăn. Trong đầu nó đột nhiên nảy ra một suy nghĩ, nếu không thì thử xem?

Lúc Hạ Thư Niên đang bực tức, ngoài cửa sổ lại vang lên một tiếng “bang bang” quen thuộc, quay đầu lại thì thấy con gấu đang gõ cửa. Chỗ khác biệt lần này là động tác của con gấu rất giống người, bắt chước cử chỉ gõ cửa của con người. Dùng âm thanh để thu hút sự chú ý của Hạ Thư Niên.

Hạ Thư Niên nhìn gấu to ngồi bên ngoài, trong đầu không ngừng nảy ra hàng ngàn câu hỏi, tại sao tên này không về nhà, cứ ở đây làm gì? Chẳng lẽ đang ôm cây đợi thỏ?

Hạ Thư Niên đến gần cửa sổ, còn cách cửa sổ một đoạn thì dừng lại, dù sao chuyện xảy ra lúc chiều khiến anh vẫn còn sợ hãi.

Gấu đen nhìn Hạ Thư Niên đi tới, ánh mắt nhìn về phía quầy bánh ngọt đối diện, dùng móng vuốt chỉ vào chiếc bánh sau đó chỉ vào miệng mình, hiển nhiên là muốn Hạ Thư Niên đút chiếc bánh giống ban nãy cho nó.

Hạ Thư Niên nhìn hiểu động tác của gấu đen, nhưng... Gấu có thể ăn được bánh kem không?

???Ba dấu chấm hỏi sắp xuất hiện trên đầu Hạ Thư Niên luôn rồi.

Gấu đen nhìn Hạ Thư Niên không có động tĩnh gì, lại chỉ vào cái bánh và miệng, ý muốn ăn quá rõ ràng.

... Hạ Thư Niên nhớ rằng gấu có thể ăn mật ong, bánh ngọt hẳn là... Có lẽ... Cũng có thể ăn được nhỉ?

Vì thế anh xoay người đi lấy một ít bánh cho gấu đen, rất cẩn thận hé mở cánh cửa vừa đủ đưa bánh kem ra ngoài.

Sau khi đưa bánh kem, anh không do dự nửa giây liền đóng sầm cửa lại.

Sau khi gấu đen nhìn thấy bánh kem thì không thèm để ý đến Hạ Thư Niên nữa, nó cầm bánh kem ngồi bên cửa sổ, Hạ Thư Niên ngồi trong phòng cách gấu đen một cái cửa sổ nhìn nó ăn.

Hạ Thư Niên đưa cho gấu đen bánh kem ba sao "Tâm tưởng sự thành", vốn anh định lấy "Nốt nhạc nhảy múa" nhưng sợ gấu đen không thể ăn được chocolate phủ ở trên bánh vì thế liền không lấy.

Hạ Thư Niên nhìn gấu đen trực tiếp cầm đĩa bánh bỏ vào miệng, không lâu sau quanh thân nó toát ra mấy đóa hoa nhỏ hồng nhạt, trên mặt hiện ra biểu cảm hưởng thụ.

Gấu đen không ngờ thứ này ngon như vậy, còn có thể hồi phục ma lực, với nó mà nói thì nhiêu đây không đủ đô, nhưng cũng rất đáng mừng.

Có quỷ mới biết vì sao con gấu này lại có biểu cảm nhân tính hóa như vậy, nhưng cũng để Hạ Thư Niên biết gấu có thể ăn bánh kem.

Gấu đen ăn xong thì cầm đĩa, duỗi vuốt chỉ chỉ bánh kem, cái ý "ông đây còn muốn ăn nữa" viết trên mặt gấu, Hạ Thư Niên muốn không nhìn cũng không được, nó còn đem đĩa đặt trước cửa chính, ngồi chờ Hạ Thư Niên lại lấy bánh kem cho nó.

Không còn cách nào, Hạ Thư Niên đành phải tiếp tục lấy bánh đưa cho đại ca gấu, hy vọng anh Gấu xem xét dựa trên việc anh có thể làm bánh kem mà tha cho anh một con ngựa.

Hạ Thư Niên hé mở cửa chính, mang cái bánh khác đến rồi lấy lại cái đĩa đặt trước cửa bỏ vào trong bồn rửa chén, không đợi Hạ Thư Niên rửa sạch cái đĩa, ngoài cửa lại truyền đến tiếng gõ cửa... À không... Là tiếng gõ cửa sổ.

Vừa quay đầu lại là thấy gấu đen cầm đĩa bánh trống trơn, lại chỉ chỉ bánh kem, ý nói muốn thêm một cái nữa.

Khóe miệng Hạ Thư Niên hơi run rẩy, tiếp tục cầm đĩa lấy bánh kem cho anh Gấu.

Cứ như vậy mãi cho đến trăng sáng sao thưa.

Bồn rửa chén chất đầy đĩa, bốn giá bánh trống không, gấu lớn bên ngoài thỏa mãn nằm trong sân, hưởng thụ thời gian thảnh thơi sau khi ăn, mà Hạ Thư Niên chỉ có thể lết thân xác mệt mỏi, đôi môi khô khốc đi đến bồn rửa chén, nhận mệnh rửa sạch toàn bộ chén dĩa.

Chờ sau khi làm xong tất cả, trăng và sao trên trời cùng tỏa sáng, rừng cây chìm trong yên lặng, yên tĩnh bao phủ toàn bộ khu rừng, ngay cả tiếng côn trùng kêu vang cũng không nghe thấy, ánh trăng vì cây cối mà phủ thêm một tầng lụa bạc, như chiếc chăn mềm mại mẹ đắp cho đứa con đang say giấc.

Hạ Thư Niên ỷ vào dáng người cao lớn, khỏe mạnh, hơn nữa độ ấm trong cửa hàng cũng thích hợp bèn trực tiếp nằm ngủ trên sàn nhà.

Một ngày cần cù vất vả và mệt nhọc cứ thế trôi qua.

Lời của tác giả:

Gấu phương tây huyền huyễn không giống gấu bình thường! Tập tính cũng khác với gấu ngoài hiện thực, không nên nhầm lẫn!