Xuyên Qua Đã Bị Đuổi Ra Hào Môn

Chương 30: Nhậm gia, nhập học 3




“Xin lỗi,” Kỷ Thiệu Vinh cũng trầm mặc một hồi, ngay sau đó lại nhẹ giọng nói với Nhậm Vãn Huyên: “Cao tam, không cần mỗi ngày chơi trò chơi.”

Nhậm Vãn Huyên không phản hồi, chỉ tùy ý gật đầu, rồi quay sang Kỷ Hành để từ biệt.

Xoay người, nụ cười trên mặt nàng lập tức biến mất, vẻ bực bội và không kiên nhẫn hiện rõ.

Nhậm gia thân thích ai đều có thể đương?

**

Hôm nay Kỷ Thiệu Vinh ở lại, sau bữa cơm, chén đĩa không đến lượt Bạch Liễm rửa, mà là do Kỷ Thiệu Vinh rửa.

Kỷ Hành nhìn hắn tìm thùng nước, “Thùng nước ở phòng tạp vật, ngươi lại đã quên?”

Kỷ Thiệu Vinh cười cười, sau đó nhìn quanh trong sân một hồi, mới đi vào phòng tạp vật.

Kỷ Hành ngồi ở cửa trên ghế, trên bàn bày giấy và bút.

Bạch Liễm vừa mới mở tai nghe, nhìn Kỷ Hành đeo kính, ngồi một mình dưới ánh đèn vàng, thân ảnh kéo dài rất dài.

Nàng nắm chặt tai nghe, đi tới, ngồi xổm bên chân hắn, ngẩng đầu: “Ông ngoại.”

Kỷ Hành dừng lại, cúi đầu nhìn nàng, “Có chuyện gì vậy?”

“Cho ngươi,” nàng mở lòng bàn tay, đưa ra một món đồ chơi nhỏ màu lam cho hắn xem, “Hôm nay ta mua trà sữa cho ngươi.”

Kỷ Hành nhìn món thỏ con màu lam trong lòng bàn tay của nàng, duỗi tay cầm lấy.

“Nhìn xem màu sắc và hoa văn này, thích không?” Hắn chỉ vào một bức họa trên bàn cho Bạch Liễm xem.

Bạch Liễm nhìn vào.

Đó là một bức họa tinh xảo, hình hoa mai, màu vàng nhụy hoa rõ ràng, sống động như thật, “Đẹp.”

“Ừ, ngày mai đem theo đi nộp bản thảo.” Kỷ Hành thu hồi ánh mắt, xua tay bảo Bạch Liễm trở về, “Ngươi trở về đọc sách, nhớ dậy sớm ngày mai, cữu cữu của ngươi sẽ đưa ngươi đi trường học.”

Hắn nói đến Kỷ Thiệu Quân, học tịch đã được chuyển xong.



“Vâng,” Bạch Liễm đứng dậy, vừa đi về phòng vừa đề xuất, “Khi nào xong bản thảo thì làm thêm cái nữa? Ta còn thích Ngu mỹ nhân, lần sau ngài cho ta thêu cái này nhé.”

“Ngươi còn chọn à?” Kỷ Hành liếc nàng.

Đám người vào phòng, Kỷ Hành lại ngồi ở chỗ đó, hồi lâu không nhúc nhích.

Thế nào lại nói đến chuyện nộp bản thảo……

Kỷ Hành bao lâu rồi không nghe được từ này.

Hắn dường như đã quen với việc hiện tại mọi người thích thời thượng, thích những chiếc váy cao cấp, trang phục cao cấp.

29. Nhậm gia, nhập học 4

Không ai thích hắn thêu hoa, cũng không ai nhìn trúng hắn làm quần áo, hắn cấp Kỷ Mộ Lan, cho dù nàng có rời nhà trốn đi cũng không mang theo bất kỳ món nào.

Hắn nhìn bóng dáng của Bạch Liễm, lại cúi đầu xem lòng bàn tay mình có hình thỏ màu lam.

**

Trong phòng.

Bạch Liễm không cần rửa chén nên tâm trạng không tồi, nàng trở về phòng, mở tai nghe ra đặt lên bàn, việc đầu tiên chính là tìm kiếm thư mà Khương Hạc đã gửi cho nàng.

Nàng mở ứng dụng lên, lục soát ——

【 Giang Kinh đại học vật lý 】

Nhưng kết quả thực sự quá tệ, cái gì cũng có, chỉ riêng quyển sách Giang Kinh đại học vật lý thì không, nàng nhìn giao diện điện thoại, thậm chí còn thấy một cái ——

【 vật lý khảo 17 điểm 】

Bạch Liễm: “……”

Đồng học, ngươi giỏi quá.

Nàng trả lời WeChat, mở chân dung của Khương Hạc ra, lễ phép hỏi thăm ——



【. 】

Ở bên kia điện thoại, Khương Hạc đang ngồi trên thảm, trong lòng ôm một con gấu bông cải trắng, tay cầm khối Rubik 5 lớp, đang từ từ xoay, trên cổ tay đeo một chiếc đồng hồ.

Hắn nhìn vào điện thoại, thấy người gửi thư là một bức chân dung của Tương Thành, mắt hắn sáng lên.

Hắn ném gấu bông ra, mở đồng hồ lên, giao diện 3D hiển thị tin nhắn của Bạch Liễm.

Bạch Kiểm: 【. 】

Khương Hạc gõ từng chữ để hồi đáp: 【 Bạch tỷ tỷ. 】

Bạch Kiểm: 【 Ngày mai ta không đi thư viện, muốn đi học. 】

Khương Hạc: 【 Ồ, được. 】

Bạch Kiểm: 【 Tìm không thấy ngươi gửi thư, kinh bảo thượng cũng không. 】

Khương Hạc chống cằm lên đầu gối, chớp mắt.

Khương Hạc: 【 Ta hỏi một chút ca ca. 】

Hắn từ trên thảm đứng dậy đi đến thư phòng.

Khương Phụ Ly đang họp video, hắn mặc áo trắng ở nhà, hơi ngả người ra sau dựa vào ghế, ngón tay lạnh lẽo gõ lên bàn, mắt phượng nhìn lười biếng, vừa tự phụ lại vừa lạnh lùng.

Khi thấy Khương Hạc, hắn từ từ ngồi thẳng dậy, đưa tay tắt camera, ấn nút tắt âm, “Có chuyện gì vậy?”

Khương Hạc tiến lại gần, mở giao diện điện thoại cho hắn xem.

“Ngươi là giúp nàng hỏi?” Khương Phụ Ly nhướng mày, trang phục thoải mái ở nhà làm hắn có vẻ hòa nhã hơn một chút.

Khương Hạc gật đầu.

Khương Phụ Ly duỗi tay lấy khối Rubik mà hắn đã khôi phục đến một nửa, “Nghe nói ngươi muốn cùng người khác trở về?”

Khương Hạc lại gật đầu.