Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Chương 525: Trên đường gặp bất ngờ




Người của Cổ tộc lại đợi thêm mấy ngày, cuối cùng cũng nhìn thấy tu sĩ tới tiếp ứng Khương Mạch.

Khương Mạch được mang đi, người của Cổ tộc đều thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Đối với Cổ tộc mà nói, Khương Mạch chính là một bức tượng Phật sống, có thể lôi kéo quan hệ là tốt nhất, nhưng nếu như không hầu hạ tốt, vậy thì hậu hoạn khôn lường.

Khương Mạch được một đoàn xe đón đi, trong nhóm tu sĩ tới tiếp ứng có đại năng Bách Kiếp, vô cùng thu hút sự chú ý.

Khi đoàn xe tới, Bạch Vân Hi cùng Diệp Phàm vẫn luôn trốn ở trong phòng, không có lộ mặt.

Đoàn xe có mặt ở đây khiến cho mọi người trong Cổ tộc xôn xao cả lên.

Đoàn xe vừa mới tới không lâu, Cổ Lực đã vội vàng chạy trở về báo cáo, nói rằng vị man nữ bị thương kia chính là người của hoàng thất ra ngoài rèn luyện gặp nạn.

"Hình như vị địa vị của vị man nữ Thác Mạch cảnh đó ở trong hoàng thất cũng không thấp đâu, có một vị cao thủ Bách Kiếp cảnh tới đón nàng, quả nhiên là xuất thân tốt, khó trách ta cứ luôn cảm thấy vị man nữ đó nhìn ta giống như đang nhìn rác rưởi vậy, ta chính là chiến sĩ đồ đằng cơ mà."

Diệp Phàm âm thầm trợn trắng mắt: Nữ nhân đó nhất định thấy nhiều chiến sĩ đồ đằng lắm rồi, ai thèm để ý Cổ Lực là chiến sĩ đồ đằng hay là chiến sĩ đồ lục làm cái gì cơ chứ. "Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy tu sĩ Bách Kiếp cảnh đấy, vị tiền bối ấy thật cao ngạo, trông không dễ tiếp cận lắm......" Cổ Lực thao thao bất tuyệt kể.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi nhìn Cổ Lực một cái, thầm nghĩ: Đến bây giờ người của Cổ tộc vẫn chưa biết được vị man nữ đó không phải tu sĩ Thác Mạch cảnh gì, mà là Bách Kiếp cảnh hàng thật giá thật sao! Mới mấy hôm trước Cổ Lực còn oán giận tỏ vẻ Khương Mạch thực lực không cao, khẩu khí lại rất lớn, nếu như hắn biết chân tướng, không biết có bị dọa đến ngất xỉu không nữa. Không thể không nói, Khương Mạch rời đi đã làm cho Bạch Vân Hi thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Người tới đón Khương Mạch tùy tay cho một ít vật tư, bút tích của tu sĩ tới từ bộ lạc lớn đương nhiên không nhỏ chút nào, bút vật tư này khiến cho mọi người trong Cổ tộc vui mừng không thôi.

......

Dạo gần đây Cổ tộc gặp rất nhiều việc vui, mọi người ai nấy đều vô cùng hào hứng!


Bên trong bộ lạc thường xuyên bay ra mùi thịt nướng đậm vị.

Bạch Vân Hi bày cấm chế ở xung quanh phòng, chỉ cần có người tới gần, Bạch Vân Hi sẽ nhận được cảnh báo trước.

Bạch Vân Hi vừa đi vào đã nhìn thấy một chồng lớn tiên tinh bị hút hết sạch.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm ở trên giường, hỏi: "Thế nào rồi?"

Diệp Phàm xấu hổ nói: "Khá tốt, có điều ta vẫn cảm thấy hơi thiếu linh khí."
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm đóng kín cửa phòng, bên ngoài không thể phát hiện được động tĩnh bên trong, nếu không phải như thế, mấy man tộc cao giai nhất định đã cảm nhận được linh khí trong phòng hối thành một dòng sông lớn cuồn cuộn trào vào trong thân thể của Diệp Phàm.

Ngao Tiểu No đau khổ nhìn Diệp Phàm, nói: "Phiền toái lớn rồi! Cái tên thùng cơm Diệp Phàm này vất vả lắm mới tu luyện đến Luyện Hư trung kỳ đỉnh, kết quả tẩu hỏa nhập ma rơi xuống Hóa Thần rồi, bây giờ tu luyện lại phải tốn bao nhiêu tiên tinh nữa cho đủ đây, khẩu vị của hắn càng ngày càng lớn, hắn hết thuốc chữa rồi."

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, đoạn thời gian trước, lúc thân thể của Diệp Phàm bắt đầu biến dị, Bạch Vân hi cảm thấy tu vi của Diệp Phàm rơi xuống Hóa Thần.

Nhưng bây giờ, Bạch Vân Hi lại cảm thấy tu vi của Diệp Phàm đã trở lại cảnh giới Luyện Hư, chẳng qua là Luyện Hư sơ kỳ, tuy rằng là Luyện Hư sơ kỳ, nhưng thân thể của Diệp Phàm hình như đã trở nên hòa hợp với phiến thiên địa này rồi.

Bạch Vân Hi cảm thấy, hiện tại khi đối chiến với địch nhân ở Đại Lục Man Hoang, Diệp Phàm sẽ không bị phiến thiên địa này hạn chế nữa.

Diệp Phàm lấy từ trong nhẫn không gian ra mấy khối huyết tinh, lực lượng bên trong huyết tinh rất nhanh đã bị hắn hút sạch.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: "Ngươi có thể hấp thu huyết tinh sao?"

Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy, sớm biết thế này ta nên đổi nhiều một chút."

Diệp Phàm cho Cổ Lực cùng Cổ Thiên bao nhiêu hoang tệ, hai người đều dùng để đổi huyết tinh hết, Diệp Phàm cũng mua một ít, nhưng không nhiều cho lắm.
(dreamhouse2255)
Trước đây, Diệp Phàm cảm thấy huyết tinh cảm thấy rất tanh, nhưng bây giờ, hắn lại thấy rất thơm ngọt.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, nói: "Nếu như ngươi sắp khôi phục rồi, vậy chúng ta chuẩn bị rời khỏi đây đi."


Bạch Vân Hi cứ luôn cảm thấy có vẻ Khương Mạch đã nhìn ra cái gì đó, nhưng Khương Mạch cảm thấy là Diệp Phàm gieo gió gặt bão trở thành tàn phế rồi, cho nên mới không dây dưa thêm, nếu để Khương Mạch biết Diệp Phàm đã khôi phục trở lại, Bạch Vân Hi rất lo lắng nàng sẽ đâm ngang.

Diệp Phàm gật đầu, duỗi người nói: "Cũng được."

......

Bạch Vân Hi cùng Diệp Phàm ở lại Cổ tộc thêm một tháng nữa, bằng vào lượng lớn tiên tinh, tu vi của Diệp Phàm tăng lên rất nhanh.

Cho dù Bạch Vân Hi đã có dự kiến trước thì cũng vẫn bị tốc độ tiêu hao tiên tinh của Diệp Phàm dọa cho sợ.

Vốn dĩ Bạch Vân Hi cảm thấy hơn hai tỉ tiên tinh đủ để bọn họ tu luyện đến Luyện Hư đỉnh, nhưng Diệp Phàm dùng thế này, Bạch Vân Hi tức thì mất hết niềm tin.
(dreamhouse2255)
Lại đợi thêm một thời gian nữa, ngày nọ, Diệp Phàm để lại cho Cổ Lực một phong thư cùng một bút hoang tệ, không một lời từ biệt mà biến mất, hai người khống chế thời không toa lặng yên không một tiếng động rời khỏi Cổ tộc.

Thời không toa vững vàng phi hành, Diệp Phàm đang đả tọa bên trong khoang thuyền, đột nhiên mở bừng mắt.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: "Làm sao vậy?"

"Phía trước có người đánh nhau!" Linh hồn lực của Diệp Phàm đã khôi phục hoàn toàn, qua đoạn thời gian này, nó còn tăng trưởng một ít. "Là man nữ đó, dừng thời không toa lại đi, chúng ta không thể đi thêm nữa, đó là đại chiến của Bách Kiếp cảnh."

Bạch Vân Hi nghe vậy, tức khắc khống chế thời không toa bay lên cao.

Bạch Vân Hi kỳ quái nói: "Cổ Lực nói nữ nhân đó là người của hoàng thất mà, có người dám động thủ với người của hoàng thất sao?"

"Rất có khả năng người động thủ cũng là người của hoàng thất, hoàng thất ấy mà, không thiếu nhất chính là ví dụ giết hại lẫn nhau." Diệp Phàm cười hì hì.

"Không ngờ lại gặp phải chuyện như vậy ở đây." Bạch Vân Hi cảm thán.

Khương Mạch đã rời khỏi Cổ tộc một thời gian, nơi này lại cách Cổ tộc xa mấy ngàn dặm, không ngờ bọn họ vẫn có duyên gặp phải.

"Ồ." Diệp Phàm chớp chớp mắt, vẻ mặt lộ ra sự ngạc nhiên.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi khó hiểu nhìn Diệp Phàm.

Một tiếng "Ầm!" thật lớn vang lên.


Bạch Vân Hi hoảng sợ, "Làm sao vậy?"

Diệp Phàm đáp: "Là nữ nhân đó tự bạo."

Bạch Vân Hi tức thì lắp bắp kinh hãi, "Có người dám bức Khương Mạch phải tự bạo sao!"

Diệp Phàm không để bụng nói: "Nàng ta đã nửa sống nửa chết rồi, bị bức ép tự bạo không có gì kỳ quái." Đấu tranh hoàng thất trước nay đều là ngươi không giết ta thì ta giết ngươi, làm hoàng đế nhất định phải sinh nhiều con một chút, bằng không giết tới giết lui, hơi không cẩn thận một chút là có thể giết đến tuyệt hậu!

Khương Mạch tự bạo, nhẫn không gian tùy thân của nàng cũng trong trận nổ bị đánh bay ra ngoài, tu sĩ Bách Kiếp cảnh đánh với Khương Mạch tức giận đến mặt mũi đỏ bừng.

"Cẩn thận tìm kiếm cho ta, xem xem thứ đó có còn ở đây không, đào ba thước đất cũng phải tìm được cho ta!" Một tiếng rống phẫn nộ truyền vào trong thức hải của Diệp Phàm.

Diệp Phàm vô tội nhìn Bạch Vân Hi nói: "Thứ mà tu sĩ Bách Kiếp đó muốn tìm có vẻ là đồ tốt!"

Bạch Vân Hi hơi do dự một chút, nói: "Trước đấy trong trận chiến với man thú tình trạng của Khương Mạch đã không ổn định lắm, sau đó trọng thương, bây giờ lại có người bức nàng tự bạo ở đây, xem ra là có người sớm đã tính kế nàng......"
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi, hỏi: "Trước đó tình trạng của nàng ta đã không ổn định rồi sao? Có vấn đề gì?"

Bạch Vân Hi lắc đầu: "Không thể nói được, ta chỉ cảm thấy là ban đầu nàng còn đang chiếm thượng phong, nhưng đột nhiên lại thất bại thảm hại."

Diệp Phàm chớp chớp mắt: "Nha đầu ngốc đó, đã biết bị người ta tính kế rồi còn chạy đến cái nơi hoang sơn dã lĩnh này, đợi lát nữa ta đi thu hồi thứ kia về."

Bạch Vân Hi cau mày hỏi: "Nó vẫn ở đó sao?"

Diệp Phàm gật đầu: "Ban nãy trước khi tự bạo nàng ta đã ném nó về phía một cục đá ở gần đó, vị trí của nó rất kín đáo, sẽ không dễ bị tìm ra." Năng lực tìm đồ của nhân tộc là rất cao, nghe nói, linh hồn lực của man tộc không được mạnh cho lắm, cho nên năng lực dùng linh hồn lực để tìm đồ cũng có khiếm khuyết, rất dễ bỏ lỡ bảo vật, có rất nhiều chủng tộc đều thích lừa man tộc.

Diệp Phàm đợi một lúc, mấy tu sĩ man tộc tìm tòi vẫn không có kết quả gì, chỉ có thể phẫn uất rời đi.

"Hình như bọn họ đã đi rồi, quả nhiên man tộc toàn là đầu đất, khó khách nhân tộc lại thích lừa gạt man tộc mà, thật sự không gạt thì quá lãng phí!"


Bạch Vân Hi chớp chớp mắt, cảm thấy tu sĩ Bách Kiếp đó ấn tượng vào trước làm chủ, cảm thấy Khương Mạch tự bạo đã phá hủy luôn thứ đó rồi, sai người đi tìm cũng là vì ôm tâm lý may mắn mà thôi, chứ hoàn toàn không có tin tưởng gì.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi hạ phi thuyền từ trên không trung xuống, Diệp Phàm nghe lời Bạch Vân Hi, đổi sang một bộ áo choàng đen, sau đó lại dùng Đổi Dung Đan, sau đó mời rời khỏi thời không toa.

Diệp Phàm đáp xuống mặt đất, không chút chậm trễ mà nhặt một khối đá vụn từ dưới đất lên.

Diệp Phàm mới vừa nhặt vào tay, một thanh âm âm lệ đã vang lên, "Thả thứ đó xuống!"

Cùng với lời này, cự chưởng như che trời đánh xuống, Diệp Phàm trở tay đón lấy cự chưởng của người nọ.

Sau khi thân thể xảy ra biến dị, đây là lần đầu tiên Diệp Phàm đấu chiến với người khác, Diệp Phàm ra một chưởng này, toàn bộ 360 cái khiếu huyệt trong thân thể đều như sống dậy, Diệp Phàm cảm thấy toàn thân sung sức vô cùng, cỗ lực lượng này cuồn cuộn không ngừng truyền đến tay của hắn.

"Ầm!" Cự chưởng của tu sĩ nọ cùng Diệp Phàm va vào nhau.

Diệp Phàm tức thì chiến ý dạt dào, đây là lần đầu tiên Diệp Phàm cảm nhận được cỗ lực lượng này, hắn tức khắc cảm thấy bản thân chính là chiến thần chuyển thế, thấy chưa đã thèm, Diệp Phàm lại chủ động công kích đấu chiến với người nọ thêm mấy chưởng.

Có lẽ tu sĩ Bách Kiếp đó không dự đoán được lại có một tu sĩ "Nắn Hồn" dám chủ động công kích hắn như thế, tức thì phẫn nộ mắng, "Thật can đảm!"

"Ầm ầm ầm!" Thanh âm song chưởng tương giao liên tục vang lên giữa không trung.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm cùng tu sĩ Bách Kiếp đó đấu chiến mười mấy chiêu, cảm thấy tình hình không ổn cho lắm, mới lưu luyến mà phát động ngọc bội truyền tống.

Trên người Diệp Phàm có một khối ngọc bội là một đôi với cái của Bạch Vân Hi, chỉ cần khởi động truyền tống trận bên trong là có thể tới bên một người khác, Bạch Vân Hi đang ở bên trong thời không toa, đương nhiên là Diệp Phàm cũng bị truyền tống vào trong thời không toa rồi.

Tu sĩ Bách Kiếp cảnh nọ phát hiện ra Diệp Phàm đột nhiên biến mất, tức thì giận đến thất khiếu bốc khói!

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, hỏi: "Ngươi vừa làm gì vậy? Lấy được đồ rồi thì nhanh rời đi đi chứ, còn đối chiêu với tu sĩ Bách Kiếp kia nữa!"

Diệp Phàm lắc lắc tay chân, đáp: "Ta muốn xem xem hiện tại thực lực của ta thế nào mà, lại nói nữa, có gì càng có thể kiểm nghiệm thực lực hơn việc đối chiến với tu sĩ Bách Kiếp cảnh cơ chứ."

Bạch Vân Hi tò mò hỏi: "Vậy ngươi cảm thấy thế nào?"

Sau khi tiêu hao hơn bảy trăm triệu tiên tinh, tu vi của Diệp Phàm đã khôi phục trở lại Luyện Hư trung kỳ, tuy rằng vẫn là Luyện Hư trung kỳ, nhưng Diệp Phàm sau khi đả thống 360 cái khiếu huyệt mạnh hơn trước đó nhiều.

Diệp Phàm vô tội nói: "Ta cảm thấy rất tốt, ban nãy nếu như đánh tiếp nói không chừng ta sẽ có một chút phần thắng, không uổng công ta mạo hiểm nằm lâu như vậy, đáng giá."

Bạch Vân Hi: "......" Đối phương chính tu sĩ Bách Kiếp cảnh đấy, phía sau còn có mấy người giúp đỡ nữa, Diệp Phàm quá to gan rồi!

"Lấy được thứ đó chưa?" Bạch Vân Hi hỏi.

Diệp Phàm gật đầu: "Đương nhiên, ở đây đây." Diệp Phàm lấy ra một khối đá nhỏ, "Cục đá này chính là một đạo cụ trữ đồ, nếu như không dùng đúng phương thức mở nó ra, cục đá này sẽ trực tiếp bị tiêu hủy."

Tạm thời không rõ bên trong cục đá có cái gì, Diệp Phàm liền chồng thêm mấy tầng phong ấn bên ngoài cục đá, rồi ném nó vào trong nhẫn không gian.
(dreamhouse2255)
..........
Méoo: tui chưa buồn ngủ,  thêm 1 chương nữa cho mọi người ^^