Sau trận đại chiến mấy ngày, mọi thứ vẫn gió êm sóng lặng, mấy bộ lạc xung quanh Cổ tộc tổ chức ra một nhóm người lên núi tìm kiếm, mục đích là gì không cần nói cũng biết.
Tuy rằng phần lớn man tộc thuần phác, nhưng bọn họ cũng không phải kẻ ngốc, một đầu man thú Bách Kiếp cảnh đối với những bộ lạc nhỏ này mà nói chính là hy vọng thăng cấp của toàn bộ bộ lạc, man thú Bách Kiếp cảnh thời kỳ toàn thịnh, bọn họ không dám đối phó, nhưng một đầu man thú Bách Kiếp cảnh bị thương thì vẫn có thể mưu đồ một chút.
Tất cả những thứ đó đều không liên quan gì đến Bạch Vân Hi, Bạch Vân Hi vẫn theo lẽ thường mà làm mát xa cho Diệp Phàm.
Mấy ngày nay, lúc mát xa, Bạch Vân Hi có thể rõ ràng mà cảm nhận được năng lượng trong cơ thể Diệp Phàm đang trào vào trong các khiếu huyệt, thân thể của Diệp Phàm chuyển biến càng ngày càng giống man tộc.
Sau mấy tháng là người thực vật, Diệp Phàm cuối cùng cũng khôi phục lại năng lực giao lưu bằng thần hồn.
Có thể trò chuyện với Diệp Phàm, Bạch Vân Hi cuối cùng cũng an tâm trở lại.
......
Cổ Lực gõ gõ cửa, đi vào.
Bạch Vân Hi nhìn Cổ Lực, hỏi: "Cổ Lực, gần đây có chuyện gì mới mẻ không?"
(dreamhouse2255)
Cổ Lực thở dài, thê lương nói: "Các dũng sĩ của mấy bộ lạc xung quanh lên núi tìm không có một ai trở về hết, à có một người về được, mà hắn cũng điên rồi."
Diệp Phàm nhìn Cổ Lực, hỏi: "Xảy ra chuyện gì sao?"
Qua một thời gian tu dưỡng, hiện tại Diệp Phàm đã có thể mở miệng.
Cổ Lực lắc đầu: "Đầu man thú đó có một bạn lữ cùng cấp bậc, các dũng sĩ lên núi vừa vặn gặp lúc bạn lữ của đầu man thú kia trở về, bị nó xem thành kẻ thù giết hết." Môi hở thì răng lạnh, sắc mặt của Cổ Lực bây giờ rất tiều tụy.
Lời này của Cổ Lực tức khắc khiến cho Bạch Vân Hi dâng lên một chút cảm giác nguy cơ.
Bạch Vân Hi chỉ là một tu sĩ Luyện Hư, ở địa giới này hắn không thể phát huy ra toàn bộ thực lực, đánh lên chưa chắc đã bằng một man tộc Nắn Hồn cảnh.
Diệp Phàm thở dài: "Sao có thể dễ dàng chiếm được tiện nghi của man thú Bách Kiếm cảnh được chứ, quả nhiên không cẩn thận là thật thuyền trong mương ngay."
Cổ Lực gật đầu: "Đúng vậy! May là bộ lạc của chúng ta không có cử ai đi." Đương nhiên Cổ tộc cũng rất động tâm với đầu man thú Bách Kiếp cảnh bị thương đó, nhưng hiến tế bói một quẻ, ra đại hung, cho nên không cho tộc nhân đi, may mắn, bọn họ thoát được một kiếp!
......(dreamhouse2255)
Thời gian như nước, đảo mắt lại qua hai tháng, Cổ tộc tiến đến thời buổi rối loạn.
Lục tục trên núi đã có mấy đầu man thú xông xuống, tiến vào địa vực cư trú của Cổ tộc.
Các bộ lạc xung quanh thường xuyên cử người đến thăm, mời dũng sĩ của cổ tộc cùng lên núi đi săn.
Cổ tộc bất đắc dĩ, chỉ có thể phái ra một ít người, Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi là ngoại tộc, ở lúc bình thường thì không sao, nhưng đây là thời buổi rối loạn, bọn họ bị hỏi thăm rất nhiều lần.
Thân thể của Diệp Phàm điều dưỡng một thời gian, hiện tại đã đến thời kỳ dưỡng bệnh cao tốc.
Diệp Phàm vẫn chưa thể sử dụng linh lực, mà linh hồn lực lại có thể tự do điều khiển, Ngao Tiểu No mấy lần nói mê sảng bị Diệp Phàm dùng linh hồn lực dạy dỗ qua bây giờ đã ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Cổ Lực đi vào phòng, mặt đầy lo lắng.
Bạch Vân Hi nhìn Cổ Lực, hỏi: "Sắc mặt của ngươi không tốt lắm, đã xảy ra chuyện gì sao?"
"Người của bộ lạc Thiên Lang tới."
Bạch Vân Hi cau mày: "Sao lại kinh động đến bộ lạc Thiên Lang chứ?"
(dreamhouse2255)
Cổ tộc chỉ là một bộ lạc nhỏ, bộ lạc Thiên Lang lại là bộ lạc Thiên cấp, kỳ thật, Cổ tộc đã lệ thuộc vào bộ lạc Thiên Lang, nhưng chênh lệch giữa hai bên quá lớn, có lẽ trưởng lão của bộ lạc Thiên Lang cũng không nhớ rõ dưới trướng có một bộ lạc nhỏ bé này.
Cổ Lực lắc đầu: "Là Lang Thiên Ý từ bộ lạc Thiên Lang tới, hắn mang theo một man nữ tới đây, thần thần bí bí nhờ ở lại bộ lạc chúng ta, còn không cho phép chúng ta nói chuyện này ra ngoài."
"Man nữ sao?" Bạch Vân Hi hỏi.
Cổ Lực gật đầu: "Đúng vậy!"
Diệp Phàm lười biếng nằm trên giường nghe Bạch Vân Hi nói chuyện, "Có lẽ là nữ nhân đó ở bộ lạc lớn chán rồi, muốn ra ngoài thể nghiệm sự khó khăn của nhân gian, có rất nhiều người thích làm như vậy mà, sống sung sướng quen rồi liền muốn thử vị đắng, nhớ khổ tư ngọt ấy, toàn mấy người nhàm chán, có gì khó hiểu đâu."
Bạch Vân Hi: "......" Diệp Phàm không nói được không khí ở đây rất an tĩnh, vừa có thể mở miệng là lại bắt đầu nói hươu nói vượn.
Cổ Lực vừa tới không lâu, bên ngoài lại truyền tới tiếng gõ cửa.
Cổ Lực mở cửa ra, phát hiện bên ngoài là cổ vu đại nhân.
Bạch Vân Hi kỳ quái nhìn cổ vu, hỏi: "Sao cổ vu đại nhân lại tới đây?" Lần trước cổ vu tới chẩn bệnh cho Diệp Phàm một lần, sau đó có lẽ là biết không thể trị liệu cho Diệp Phàm, cho nên không còn lộ diện nữa, hiện tại nàng đột nhiên đến nhà làm cho Bạch Vân Hi rất kinh ngạc.
(dreamhouse2255)
Cổ vu nhìn Bạch Vân Hi, nói: "Ta tới nhờ hai vị hỗ trợ."
Bạch Vân Hi khó hiểu: "Bọn ta có thể giúp cái gì?"
"Lang thiếu chủ mang một vị man nữ trọng thương tới đây, nàng bị thương rất nặng, ta cũng không thể làm gì, cho nên ta muốn nhờ hai vị xem cho nàng một chút." Cổ vu ảm đạm nói.
Bạch Vân Hi nhìn cổ vu, chần chừ một chút, bất đắc dĩ nói: "Cổ vu đại nhân, nếu như Diệp Phàm ở thời kỳ toàn thịnh, ta nhất định sẽ để hắn hỗ trợ, nhưng hiện tại hắn động cũng không thể động, làm sao có thể chẩn bệnh được chứ!"
Cổ vu thở dài: "Ta biết tình hình của Diệp đạo hữu bây giờ không được tốt cho lắm, nhưng nếu như không phải vì không còn biện pháp nào khác, ta cũng sẽ không tìm tới cửa."
Cổ vu cảm thấy, Diệp Phàm là đan sư, tuy rằng bây giờ không thể động, nhưng trên người nhất định có một ít đan dược dự phòng, để Diệp Phàm qua xem một cái, nói không chừng sẽ biết nên dùng loại dược gì.
"Vị man nữ đại nhân đó thân phận rất cao, nhưng đợi tiếp tế của nàng tới ít nhất còn phải nửa tháng nữa, trong vòng nửa tháng này, chúng ta nhất định phải giữ được mạng của vị man nữ đại nhân kia, nếu không, bên trên giáng tội xuống, Cổ tộc nhất định sẽ nháy mắt bị hủy diệt."
Bạch Vân Hi thay đổi sắc mặt, Diệp Phàm chọn nơi này bế quan chính là vì coi trọng sự yên bình ở nơi này, Bạch Vân Hi thật sự không thể ngờ được Cổ tộc lại rơi vào tình cảnh phiền toái như vậy.
Bạch Vân Hi cân nhắc, nếu như tình hình chuyển biến xấu, hắn sẽ mang theo Diệp Phàm truyền tống đi, đứng ở ngoài cuộc.
(dreamhouse2255)
Tuy rằng ấn tượng của Bạch Vân Hi về Cổ tộc khá tốt, nhưng còn chưa đến nông nỗi muốn cùng sống cùng chết với Cổ tộc.
"Tình cảnh của vị man nữ đại nhân đó đã kém vậy rồi sao?" Bạch Vân Hi hoài nghi hỏi.
Cổ vu chần chừ một chút, nói: "Vị man nữ đại nhân đó hẳn là một tu sĩ Thác Mạch cảnh, nàng bị thương rất nặng, theo chẩn bệnh của ta, nàng rất nguy kịch......" Chưa chắc đã sống nổi ba ngày, nhưng kỳ quái là, tình trạng của man nữ đại nhân lại có vẻ khá tốt, tinh thần cũng không tệ cho lắm, man nữ đại nhân rất không tin tưởng nàng, hoàn toàn không để tâm đến kết quả chẩn bệnh của nàng.
Bạch Vân Hi nhìn về phía Diệp Phàm, Diệp Phàm nói: "Có thể."
Bạch Vân Hi nâng Diệp Phàm dậy, nói: "Chờ một lát, ta cõng Diệp Phàm qua."
Cổ vu vội ngăn lại: "Ta mang theo tùy tùng tới, để bọn họ hỗ trợ là được."
Cổ vu gọi một tiếng, mấy nam tử cường tráng lần lượt đi vào.
Bạch Vân Hi nhíu mày lại: "Hiện tại Diệp Phàm rất nặng, cứ để ta cõng đi."
Bạch Vân Hi vừa nói xong, mấy tu sĩ Cổ tộc đều lộ ra biểu tình giống như đã bị vũ nhục.
Cổ vu lắc đầu: "Bọn họ đều là lực sĩ, sức lực rất lớn."
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi: "......"
Cổ Lực gãi đầu, sắc mặt hơi thay đổi, hắn đột nhiên nhớ lại một chuyện, ngày đó Bạch Vân hi cõng Diệp Phàm tới đây, đặt Diệp Phàm lên giường, sau đó...... giường liền sập, Bạch Vân Hi mặt không chút biến sắc lấy từ trong nhẫn không gian ra một chiếc giường mới.
Mấy tu sĩ Cổ tộc vừa nhấc Diệp Phàm lên, sắc mặt tức khắc liền thay đổi, người nào người nấy đỏ bừng mặt.
Cổ vu cũng ý thức được chuyện này không bình thường, hỏi, "Làm sao vậy?"
Bạch Vân Hi nhìn mấy người mặt đỏ tại hồng, cười nói: "Cứ để ta làm đi, hắn quen ta cõng hơn."
Mấy tu sĩ Cổ tộc nghe vậy, chỉ có thể quẫn bách mà đứng sang một bên.
Bạch Vân Hi bất đắc dĩ nhìn Diệp Phàm một cái, sau khi thân thể của Diệp Phàm biến dị đã trở nên nặng vô cùng, khi mấy tu sĩ Cổ tộc muốn nâng Diệp Phàm lên, nhất định hắn đã cố ý điều khiển cơ thể càng thêm nặng.
Bạch Vân Hi dễ như trở bàn tay đã nhấc được Diệp Phàm lên, mấy tu sĩ Cổ tộc sắc mặt đều vô cùng kỳ quái.
Dù sao thì, các tu sĩ Cổ tộc tuy mặt ngoài rất cung kính với Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi, nhưng sau lưng ngẫu nhiên vẫn thầm cười nhạo hai người là nhân tộc quá gầy, nhìn không có chút sức lực nào! Hiện giờ bọn họ nhìn Bạch Vân Hi khiêng Diệp Phàm đi mà mặt không đỏ, không thở dốc, tức thì liền đổi mới cái nhìn về Bạch Vân Hi, thầm cảm thán Bạch Vân Hi thâm tàng bất lộ.
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi làm bộ không để ý đến ánh mắt quái dị của các man tộc, nhàn nhạt nói: "Đi thôi."
Tuy rằng Diệp Phàm vẫn không thể động nhưng đã có thể khống chế trọng lượng thân thể trong phạm vi mong muốn.
......
Bạch Vân Hi cõng Diệp Phàm đi tới nhà của tộc trưởng.
Sau khi Lang Thiên Ý tới, tộc trưởng của Cổ tộc đã nhường ra gian nhà này cho hắn.
"Người tới rồi sao?" Lang Thiên Ý vội vàng nói.
Cổ vu gật đầu, chỉ về phía Diệp Phàm ở trên vai Bạch Vân Hi giới thiệu, "Vị Diệp đạo hữu này là đan sư nhân tộc, có điều đoạn thời gian tước trong lúc tu luyện gặp phải chút trắc trở."
Lang Thiên Ý bắt bẻ mà nhìn Diệp Phàm, nói: "Tìm cả nửa ngày mà chỉ lôi ra được một tên tàn phế, hắn có thể giúp được gì cơ chứ!"
Diệp Phàm cau mày lại, sắc mặt hơi tối xuống.
Một vị man nữ khí chất thanh lãnh đi ra, lên tiếng: "Đừng lo lắng, ta không sao, ngươi không phải tìm thêm vu y cho ta nữa."
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi nhìn vị man nữ nọ, ý thức được người này chính là man tộc "Thác Mạch cảnh" trong lời cổ vu nói , trong lòng hơi hồi hộp một chút, mặt ngoài vẫn giữ vẻ bình tĩnh.
Lang Thiên Ý nhìn man nữ, do dự một chút nói: "Nhưng mà......"
"Ta đã thông báo cho phụ thân, hắn đã cử người tới đây rồi, chúng ta chỉ cần chờ là được." Man nữ cắt lời.
Lang Thiên Ý kinh sợ nói: "Tuy là như vậy, nhưng......"
Man nữ lạnh lùng nhìn Lang Thiên Ý: "Đừng có quản chuyện không liên quan đến ngươi."
Bạch Vân Hi cực cực khổ khổ cõng Diệp Phàm đi một chuyến, ngay cả chẩn bệnh cũng chưa làm đã bị đuổi về.
Bạch Vân Hi đặt Diệp Phàm lên trên giường, truyền âm nói: "Man nữ đó là người chiến đấu với man thú đêm hôm đó."
Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi: "Trông nàng đúng là chỉ có tu vi Thác Mạch thật."
Bạch Vân Hi gật đầu: "Ta cũng cảm thấy thế."
Ban nãy cổ vu nói man nữ đó bị thương rất nặng, không sống nổi mấy ngày, nhưng tình trạng lại tốt ngoài mong đợi, rất có thể nàng là một man tộc Bách Kiếp cảnh! Cùng một loại thương thế, đặt ở trên người tu sĩ Bách Kiếp cùng Thác Mạch sẽ tạo thành hậu quả hoàn toàn khác nhau.
(dreamhouse2255)
Vị Lang Thiên Ý kia hẳn là tu sĩ Nắn Hồn, nhưng hắn lại vô cùng cẩn thận với man nữ nọ, từ cách nói chuyện của man nữ đó, có thể thấy được địa vị của nàng nhất định cao hơn Lang Thiên Ý , Lang Thiên Ý là người của bộ lạc Thiên cấp, nói không chừng nàng chính là người ở Hoàng Thành man tộc.
"Che giấu tu vi sao?"
Diệp Phàm nheo mắt lại: "Chưa chắc, ta cảm thấy có thể là bị phong ấn."
"Phong ấn?" Bạch Vân Hi đột nhiên cả kinh, theo bản năng nhớ lại cảnh tượng hắn đã nhìn thấy ngày hôm đó, lúc ấy man nữ bị một chùm sáng kỳ quái đánh trúng trực diện, tức thì ngã từ trên cao xuống, có khả năng khi ấy nàng đã bị phong ấn.
Nếu thật sự là lúc đó đã bị trọng thương, vậy nàng làm sao từ chỗ ấy đi đến đây được, đối phương là tu sĩ Bách Kiếp cảnh, hẳn phải có rất nhiều thủ đoạn bảo mệnh.
Một man nữ Bách Kiếp cảnh bị hạn chế thực lực, nàng đúng là một con dê béo mà, nhưng hình như bối cảnh của nàng rất lớn, không dễ động.
(dreamhouse2255)
..........