Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Chương 507: Tới sớm không bằng tới đúng lúc




Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi đi ra, Thạch Lực đi theo sau hai người.

"Chu Hành!" Thạch Lực vừa nhìn thấy Chu Hành liền biết những người này là do Chu Hành dẫn đến đây, biểu tình vô cùng phẫn nộ.

Chu Hành nhìn Thạch Lực cũng lộ ra biểu tình thống hận, ở trong mắt của Chu Hành, tất cả đều là do Thạch Lực sai, cho nên mới làm cho hắn mất đi vị chức vị quản sự, nhưng mà mất đi chức vị quản sự cũng không sao, có treo thưởng của ô vân tước tộc ở đây, đủ cho thu nhập mấy trăm năm làm quản sự của hắn rồi.

Ô Nhã nhìn Diệp Phàm, chống eo ngạo mãn nói: "Này, ngươi là ai, tới từ thế lực nào đấy hả?"

Bạch Vân Hi ngẩng đầu, hài hước mà nhìn về phía Ô Nhã, trên đầu Ô Nhã có mấy cây lông vũ màu đen, trang phục làm từ cẩm tú, mỗi bên tay lại đeo ba cái nhẫn không gian, nhìn trông còn "giàu có" hơn cả Ngao Tiểu No nữa.

Diệp Phàm đầy mặt ghét bỏ mà cảm thán: "Nha đầu thối không biết lễ phép."

"Vị đạo hữu này cũng tới đây vì bảo tàng của thạch tộc sao?" Ô Thanh khoanh tay nhìn Diệp Phàm, hỏi.

Bảo tàng của thạch tộc? Diệp Phàm lập tức tâm huyết sôi trào, vận khí của hắn quá tốt, tùy tiện đi trên đường cũng có thể gặp được bảo tàng.

"Đúng vậy, mục đích của ta chính là bảo tàng của thạch tộc, mọi việc đều phải chú trọng thứ tự tới trước sau, nếu như đã là ta tới trước, vậy thì ngươi có thể đi rồi." Diệp Phàm hai tay chống lưng, chính khí lẫm nhiên nói.
(dreamhouse2255)
Ô Nhã nhìn Diệp Phàm: "Ngươi từ đâu chạy ra thế hả, đừng tưởng rằng ngươi là tu sĩ Luyện Hư thì ghê gớm, ô vân tước tộc chúng ta có phượng tộc bảo kê."

Diệp Phàm trợn trắng mắt, nói nửa ngày thì ra chỉ là một chủng tộc phụ thuộc vào phượng tộc, một đám chim sẻ quy phục vào đám súc sinh lông bẹp phượng tộc kia mà đã kiêu ngạo như thế này rồi, thật là khó hiểu, trên đời có một câu nói, kẻ thù gặp mặt hết sức đỏ mắt.

"Sau lưng các ngươi chỉ là đám lông tạp không biết xấu hổ phượng tộc kia thôi sao? Thế thì cũng không có gì ghê gớm." Diệp Phàm hai tay chống lưng, kiêu ngạo ương ngạnh nói.

Chuyện Diệp Cẩm Văn bị người của phượng tộc đánh Diệp Phàm vẫn luôn ghi thù ở trong lòng, tâm tâm niệm niệm nghĩ chờ hắn thăng cấp Hợp Thể sẽ đi trả thù trở lại, hôm nay gặp được chủng tộc phụ thuộc vào phượng tộc ở đây, ngữ khí của Diệp Phàm đương nhiên không thể tốt được rồi.


Ô Nhã phẫn nộ nói: "Thứ hỗn trướng, ngươi dám nói như thế!"

Phượng tộc đứng đầu loài chim bay, ô vân tước tộc vẫn luôn lấy việc có thể phụ thuộc vào phượng tộc làm vinh, chợt nghe thấy Diệp Phàm nói như vậy, Ô Nhã tức giận đến hai má đỏ bừng.

Diệp Phàm khoanh tay, khinh thường nói: "Làm nô tài cho phượng tộc mà cũng kiêu ngạo như vậy, có phải đầu óc của ngươi có vấn đề gì không?"

Ô Nhã phẫn nộ mà nhìn Diệp Phàm, "Ngươi thật to gan, dám coi rẻ phượng tộc."
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm đảo đảo mắt, mỉm cười nói: "Cũng không phải là phượng tộc thuần huyết, chỉ là một đám bị đào thải lại mượn tên tuổi của phượng tộc hoành hành ngang ngược mà thôi, có một câu nói là, trong núi không lão hổ, con khỉ xưng bá vương, ngươi muốn dùng đám súc sinh lông bẹp đó dọa ta sợ hay sao? Ngươi cho rằng bổn tiền bối là bị dọa sợ lớn lên à?"

Thạch Lực kinh ngạc mà nhìn Diệp Phàm, giống như là đã bị những lời này của Diệp Phàm dọa cho sợ đứng hình.

Ngao Tiểu No kẽo kẹt kẽo kẹt cười trộm, long phượng là hai chủng tộc đứng đầu chúng yêu, hai bên vẫn luôn có xích mích, Ngao Tiểu No thân là thành viên của long tộc, cho nên theo bản năng rất mâu thuẫn phượng tộc, nghe thấy Diệp Phàm nói những lời này, trong lòng nó vui mừng muốn nở hoa.

"Ngươi......" Có lẽ là Ô Nhã đã bị mấy lời nói đại nghịch bất đạo của Diệp Phàm dọa cho sợ, tức thì không nói nên lời.

Diệp Phàm đắc ý cong khóe miệng, trong lòng ẩn ẩn có cảm giác dương mi thổ khí.

Bạch Vân Hi âm thầm trợn trắng mắt, Diệp Phàm trộm nói phượng tộc là súc sinh lông bẹp thì thôi đi, không ngờ ngay cả ở dưới tình cảnh này hắn cũng dám nói ra nữa, hiện tại bọn họ xem như là nhất định phải kết nên mối thù với phượng tộc rồi, mà quan hệ của hai bên vốn dĩ đã không được tốt lắm, nếu như càng kém hơn một chút chắc là cũng sẽ không có ảnh hưởng gì quá nhiều đâu.

Ô Thanh xanh mặt nhìn Diệp Phàm: "Chuyện về thạch tộc tộc chúng ta đã trù tính cả ngàn năm, đạo hữu tốt nhất đừng có nhúng tay vào." Ô Thanh không để ý đến việc giữ gìn thanh danh cho phượng tộc lắm, hắn càng để ý đến bảo tàng của thạch tộc hơn.

Ô Thanh phóng thích uy áp ra, Diệp Phàm híp mắt lại, cười lạnh một tiếng, thầm nghĩ: Khó trách dám kiêu ngạo như vậy, thì ra là một tên Luyện Hư hậu kỳ.
(dreamhouse2255)
Thực lực của Diệp Phàm rất hùng hậu, chút uy áp đe dọa này đương nhiên không khiến hắn để ý tới, nhưng Thạch Lực lại không chịu nổi.


Thạch Lực cảm thấy giống như toàn bộ đất trời đang nghiền ép hắn lại, hắn rất nhanh thôi sẽ bị nghiền thành bột phấn. Hai chân của Thạch Lực không tự chủ dần chuyển hóa thành một lớp đá, hắn cảm thấy trái tim mình nhất thời dừng hoạt động, giống như là sắp biến thành cục đá vậy, rất kỳ quái.

Bạch Vân Hi nhẹ nhàng phất tay một cái, áp lực của Thạch Lực giảm đi nhiều, điểm đặc biệt trên thân thể cũng biến mất.

Ngao Tiểu No nhảy lên trên người Bạch Vân Hi, ánh mắt ký quái mà nhìn Thạch Lực.

"Tộc các ngươi trù tính mấy ngàn năm sao? Vậy ngươi có biết, ta trù tính việc này bao lâu rồi không?" Diệp Phàm hai tay chống lưng, vẻ mặt ngạo nghễ nói.

Ô Thanh nhìn Diệp Phàm: "Mời đạo hữu chỉ giáo."

Diệp Phàm mỉm cười, khí định thần nhàn đáp: "Ta vì chuyện này trù tính mấy canh giờ, tộc các ngươi trù tính mấy ngàn năm, lại vẫn theo sau một người chỉ trù tính có mấy canh giờ như ta đây, ở trên đời này ấy, tới sớm không bằng tới đúng lúc, từ đây có thể thấy được, việc này không có duyên với các ngươi, các ngươi tốt nhất thức thời mà thoái lui đi."

Ô Nhã thẹn quá thành giận mắng: "Thứ hỗn trướng."
(dreamhouse2255)
Ô Nhã vung roi đánh về phía Diệp Phàm, Diệp Phàm hơi động ngón tay một cái, roi của Ô Nhã tức thì tự cháy lên, ngọn lửa men theo roi hướng thẳng về phía Ô Nhã, ngay sau đó, Diệp Phàm liền ngửi thấy có mùi thịt nướng lan ra.

Hành tây trong khoảng thời gian này, bị Diệp Phàm dưỡng tráng một vòng lớn, Diệp Phàm lại kém di lên, hành tây cũng thực nể tình.

Diệp Phàm vui mừng nói: "Một con tước điểu này, tuy rằng cấp bậc hơi thấp chút, nhưng nếu hầm lấy nước ăn cũng rất ngon, Tiểu Bạch, mau bắt nữ nhân đó lại hầm canh!"

Lôi thú Tiểu Bạch ghét bỏ nói: "Trên người nàng toàn mùi bùn, hoàn toàn không có chút mùi vị của lôi điện nào."

Lôi thú đá qua đá loại, bộ dáng có vẻ rất không có hứng thú.

Diệp Phàm phản bác: "Tốt xấu gì cũng là thịt đấy, sau khi ta đi lên đây chưa có bữa nào ăn ngon cả."

Bạch Vân Hi: "......" Diệp Phàm thật là, có biết lời hắn nói bây giờ hung tàn cỡ nào không?

"Rốt cuộc ngươi là ai hả?" Ô Thanh lạnh lùng nói.

Diệp Phàm cười đáp: "Ngươi đoán xem."

Ô Thanh hừ lạnh một tiếng, lấy ra một bộ pháp khí đánh về phía Diệp Phàm.

(dreamhouse2255)
Pháp khí mà Ô Thanh phát động là một bộ phi châm, lực sát thương không cao, nhưng lại vô cùng quỷ quyệt, khó lòng phòng bị. Phi châm bay trên không trung lóe lên ánh sáng màu xanh lơ, hiển nhiên là đã được tẩm kịch độc.

Diệp Phàm lấy ra Thiên Vẫn Sơn Thần Ấn, "Ầm" một tiếng đập xuống.

Sau khi thần ấn đập trúng phi châm, phi châm tức thì bị đập cong.

Thiên Vẫn Sơn Thần Ấn sáng lên một cái, Ô Thanh cùng lúc bị đánh bay ra ngoài.

Diệp Phàm thầm nghĩ: Tước điểu quả nhiên là tước điểu, quá không phóng khoáng, lại đi lấy kim châm làm pháp khí, vừa nhìn liền biết là không có chút khí phách nào.

"Ngươi là Diệp Phàm!"

Nhận ra thân phận của Diệp Phàm, sắc mặt của Ô Thanh nhất thời biến đổi mạnh.

Thạch Lực nghe Ô Thanh tuôn ra tên của Diệp Phàm, không nhịn được mà tò mò nhìn Diệp Phàm một cái.

Diệp Phàm từng cứu ra vô số thiên chi kiêu tử khỏi di tích của Điện Phủ Vĩnh Hằng, sau đó lại quảng bá truyền dạy Dẫn Lôi Trận, thanh danh rất vang dội, nhưng thứ mà các tu sĩ hạ tầng nói nhiều nhất lại là sính lễ 1 tỉ, các nhân vật cao quý đứng sừng sững trên đám mây kia đối với các tu sĩ ở hạ tầng mà nói là tồn tại không thể với tới được, bọn họ chỉ quan tâm tới tiên tinh.

Không thể nghi ngờ, 1 tỷ tiên tinh chính là đề tài nóng hổi nhất ở trong lòng mọi người.
(dreamhouse2255)
Thạch Điền kinh ngạc nhìn Diệp Phàm, vốn dĩ Thạch Điền cảm thấy mục đích của Diệp Phàm chính là bảo vật của Thạch gia bọn họ, dù sao thì thời gian Diệp Phàm xuất hiện cũng quá mức trùng hợp.

Nhưng nghe Ô Thanh tuôn ra danh hào của Diệp Phàm, Thạch Điền mới phục hồi tinh thần lại, cảm thấy chuyện này rất có khả năng chỉ là một sự trùng hợp, các tu tầng dưới chót ở Hạ Thiên Vực đều biết, Diệp Phàm của Học Viện Lang Duyên là thiên tài tuyệt thế, đan thuật, phù chú, trận pháp, luyện khí không gì không giỏi, cầm kỳ thi họa không gì không biết.

Diệp Phàm huy động pháp khí, Ô Thanh bị Thiên Vẫn Sơn Thần Ấn đánh bay ngược ra ngoài.

Ô Thanh liên tục lui ra sau, cũng liên tục hộc ra máu!

Tuy rằng tu vi của Diệp Phàm chỉ là Luyện Hư trung kỳ, nhưng độ hồn hậu của chân nguyên ngay cả Luyện Hư đỉnh cũng không thể so được, muốn đối phó với một con tước điểu tu vi Luyện Hư hậu kỳ là chuyện dễ như trở bàn tay. Thiên Vẫn Sơn Thần Ấn vốn dĩ là pháp khí Địa cấp, uy danh kinh người, lúc Diệp Phàm còn là Hóa Thần muốn dùng đến nó cần phải rất cố sức, nhưng sau khi thăng cấp Luyện Hư sử dụng nó đã đơn giản hơn nhiều.

Diệp Phàm muốn khôi phục lại đồ án linh trận bên trong Thiên Vẫn Sơn Thần Ấn, nhưng đồ án linh trận của thần ấn quá phức tạp, tới hiện tại Diệp Phàm vẫn chưa có nhiều manh mối lắm.

"Diệp tiền bối kiêu ngạo như thế chẳng lẽ không sợ tiền bối của phượng tộc sẽ tìm tới trả thù sao?" Ô Nhã lạnh lùng hỏi.
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm khẽ hừ một tiếng: "Cái đám chim chóc phượng tộc đó dám đánh đệ đệ ta, cho dù đệ đệ ta có tính tình kỳ cục thì cũng không tới phiên người khác giáo huấn, ta sớm muộn gì cũng sẽ thay hắn báo thù lại!"

Ô Nhã: "...... Ngươi làm càn!"

Diệp Phàm điều khiển Thiên Vẫn Sơn Thần Ấn liên tục đánh về phía Ô Thanh, uy thế của Thiên Vẫn Sơn Thần Ấn rất khổng lồ, Ô Thanh ngay sau đó hóa thành một con ô tước hình thể che trời.

Diệp Phàm híp mắt lại: "Bại lộ nguyên hình rồi!"

Yêu tộc dùng hình dáng nguyên bản đối chiến thực lực rất mạnh, nhưng có đôi khi yêu tộc lộ ra nguyên hình cũng đại biểu cho bọn họ đã không còn đường lui nữa.

Diệp Phàm nhìn ô tước trên không trung, cười nói: "Con tước điểu này béo thật đấy!"

Bạch Vân Hi: "......"

Diệp Phàm dương tay ra, Hành Tây tức thì từ bỏ trêu chọc đám quạ đen đang nháo nhào chạy khắp nơi, xông thẳng về phía Ô Thanh, bao vây lấy Ô Thanh giữa ngọn lửa.

Mấy cọng lông chim từ trên người Ô Thanh rơi xuống.

Diệp Phàm vung ống tay áo lên, lông chim tức thì phân tán ra.

Một cơn lốc xuất hiện đi ngang qua, đám tu sĩ của ô vân tước tộc tức thì bị Ô Thanh cuốn vào dưới cánh, biến mất không còn bóng dáng.

Diệp Phàm khinh thường nói: "Chạy rồi, đánh không lại liền bỏ chạy, thật nhàm chán."

Bạch Vân Hi lắc đầu, nhìn về phía đám mây.

Diệp Phàm nhìn theo hướng của Bạch Vân Hi, nhíu mày lại, không kiên nhẫn nói: "Đạo hữu tới xem diễn lâu như vậy không dự tính hiện thân sao?"

Thạch Lực bị lời này của Diệp Phàm dọa sợ, theo bản năng nhìn trái nhìn phải tìm tòi.
(dreamhouse2255)
..........