Đoàn người Bạch Dật Trần ngồi trong một gian tửu lâu.
Bạch Vân Hi ngồi ở đối diện Bạch Dật Trần, cảm giác được một tầm mắt nóng cháy đang nhìn phía bên này, cảm thấy rất là không được tự nhiên.
Bạch Vân Hi hơi liếc qua chỗ cửa sổ, nói: "Lão tổ, ngươi bỏ lại Kim Long tiền bối như vậy không sao chứ?" Lão tổ có thể phá trận mà ra ít nhiều cũng nhờ vào Kim Long.
Kim Long trốn ở cái cây bên cạnh tửu lâu, tùy tiện lộ ra một cái đuôi.
"Nhìn thấy hắn liền phiền lòng, không bỏ hắn lại không được!" Bạch Dật Trần thở dài.
Bạch Dật Trần nhắm mắt lại, chuyện cũ từng màn từng màn hiện lên trong lòng.
Năm đó, hắn lẻ loi một mình đi theo Kim Long tới tu chân giới, Kim Long chính là tất cả chỗ dựa của hắn, kết quả, Ngao Bất Phạ trong một lần ngoài ý muốn quên sạch hắn, còn đi với mấy long nữ của yêu long tộc.
Kim Long đã mấy ngàn tuổi, nhưng đối với long tộc mà nói, Kim Long thiên tuế vẫn chỉ là ấu tể, tâm trí chưa thành tục, bị người khác dỗ một chút liền choáng váng.
Tuy rằng Bạch Dật Trần biết không thể đổ hết mọi lỗi lầm lên Kim Long, nhưng khúc mắc trong lòng không dễ giải như vậy.
"Lão tổ, mấy năm này Kim Long tiền bối vẫn đang tìm ngươi, rất vất vả!" Diệp Phàm không hợp với Kim Long lắm, nhưng một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ, sinh ra một chút đồng tình với Kim Long.
(dreamhouse2255)
Bạch Dật Trần cúi đầu: "Ta biết."
Trước lần này, Ngao Bất Phạ cũng đã tới Vân Hải băng Lâm, năm đó hắn cũng từng nghĩ đến chuyện đáp lại Ngao Bất Phạ, nhưng chưa đợi hắn nghĩ ra nên làm như thế nào, Ngao Bất Phạ đã vì không phát hiện ra manh mối gì mà rời đi.
"Đừng nhắc đến hắn nữa, nói chuyện của các ngươi đi, tình cảm của các ngươi không tệ!" Bạch Dật Trần nhìn Bạch Vân Hi cùng Diệp Phàm, cười nói.
"Diệp Phàm rất chăm sóc ta." Bạch Vân Hi nói.
"Các ngươi quen biết thế nào, làm sao đến được với nhau?" Bạch Dật Trần chống cằm hỏi.
Bạch Vân Hi thấy Bạch Dật Trần trông có vẻ rất có hứng thú, thầm nghĩ: Lão tổ tông còn rất bát quái mà!
"Vân Hi nhất kiến chung tình với ta, theo đuổi ta không bỏ, sau đó chúng ta liền ở bên nhau." Diệp Phàm giành nói.
Bạch Vân Hi: "......"
"Thật sự?" Bạch Dật Trần hơi nghiêng đầu, nhìn chằm chằm Diệp Phàm hỏi.
Diệp Phàm ngượng ngùng cười nói: "Không phải, là ta theo đuổi Vân Hi."
(dreamhouse2255)
Bạch Dật Trần cười nhìn Bạch Vân Hi: "Ngươi có một đạo lữ rất dí dỏm, còn rất có năng lực!"
Bạch Vân Hi gật đầu: "Diệp Phàm thật sự rất tốt."
"Kỳ thật, đạo lữ của ngươi là người, như vậy đã rất tốt." Bạch Dật Trần nói.
Bạch Vân Hi: "......"
Diệp Phàm nghe mặt mày hớn hở.
"Nhìn ra được, điều kiện của hắn rất không tệ." Bạch Dật Trần nói: "Có lẽ, một ngày nào đó hắn sẽ quên mất ngươi, tìm một nữ nhân môn đăng hộ đối, có lẽ là trận pháp sư Thánh cấp, cũng có thể là đan sư Thánh cấp."
Diệp Phàm đỏ mặt lên: "Lão tổ, ngươi đừng nói bậy! Ta sẽ không."
Bạch Vân Hi cau mày, thầm nghĩ: Nếu thật sự giống như lời lão tổ nói, một ngày nào đó Diệp Phàm quên mất hắn, tìm một nữ nhân môn đăng hộ đối, không biết hắn có thể chịu được đả kích như vậy không, nếu gặp phải tình huống ấy, có lẽ đạo tâm của hắn sẽ hỏng mất cũng không chừng.
Suy bụng ta ra bụng người, hắn tựa hồ có thể hiểu được lão tổ.
Bạch Dật Trần cười nói: "Chắc ngươi sẽ không phải trải qua chuyện như vậy đâu, dù sao đạo lữ của ngươi là người."
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi: "......"
"Các vị khách quan, đồ ăn của các ngài tới rồi." Một gã sai vặt đi tới nói.
Bạch Dật Trần nhìn linh thực nóng hầm hập: "Đồ ăn thơm quá! Bị phong ấn nhiều năm như vậy, ta vẫn luôn mong có thể ăn lại một bữa ăn như này."
Bạch Vân Hi nhìn Bạch Dật Trần, nói: "Lão tổ, kỳ thật ngươi có thể liên hệ với Kim Long, Kim Long tiền bối vì tìm ngươi, mấy trăm năm không chịu phi thăng."
Bạch Dật Trần lắc đầu: "Sau khi kết thành đạo lữ với hắn, ta mới biết, long tộc vạn tuổi mới xem như thành niên, mấy ngàn năm ở trong mắt long tộc không khác gì một cái nháy mắt, năm đó, ta vẫn luôn tưởng rằng ta nhỏ hơn hắn rất nhiều, sau đó mới phát hiện, hắn vẫn luôn không lớn lên."
"Lão tổ, năm đó ngươi cùng Kim Long làm sao quen biết?" Bạch Vân Hi hỏi.
Bạch Dật Trần chống cằm: "Từ nhỏ ta đã bị một đạo sĩ tha hương mang đi, được hắn nuôi lớn, nhưng vị sư phụ ấy cực khổ nuôi ta lớn lên lại chỉ là vì lợi dụng ta phát động Tụ Âm Trận."
Bạch Vân Hi kinh ngạc nói: "Hắn không có ý tốt?"
Bạch Dật Trần gật đầu: "Linh khí ở quê nhà theo thời gian dần cạn kiệt, đại đạo khó tìm, có rất nhiều thuật sư chỉ có thể bước lên con đường tà đạo, dù sao thì tốc độ tu luyện của tà đạo cũng nhanh hơn chính đạo nhiều."
(dreamhouse2255)
Bạch Vân Hi cúi đầu, thầm nghĩ: Diệp Phàm đã từng nói, thể chất của hắn đối với quỷ vật mà nói là đồ đại bổ, nếu như Diệp Phàm không xuất hiện, cho dù hắn không chết do thể chất bùng nổ thì cũng sẽ có một ít đạo sĩ không có ý tốt tìm tới cửa.
"Vậy lão tổ tông......"
Bạch Dật Trần nói: "Là hắn cứu ta."
Thời điểm Kim Long cứu Bạch Dật Trần, Bạch Dật Trần chỉ mới mười hai tuổi, ở Hoa Quốc cổ đại mười mấy tuổi đã có thể xem như trưởng thành.
Nhưng khi ấy Kim Long từ trên trời giáng xuống đối với Bạch Dật Trần mà nói giống như là thiên thần vậy, Bạch Dật Trần nguyên bản cảm thấy Kim Long là cao nhân đắc đạo, nhưng hình tượng cao nhân của Kim Long không duy trì được bao lâu liền sụp đổ.
Bạch Vân Hi nói: "Thì ra là thế!"
"Kỳ thật, Kim Long lão đại không tệ lắm, khi độ kiếp có thể nhờ hắn hỗ trợ di dời lôi kiếp đi mà." Diệp Phàm nói.
"Các ngươi có biết long tộc đã sáng tạo ra loại thuật pháp ấy không?" Bạch Dật Trần hỏi.
Diệp Phàm gật đầu: "Biết, nghe nói đầu long ấy thích một con thỏ, lo lắng con thỏ ấy biến thành thỏ nướng, cho nên sáng tạo ra thuật pháp di dời lôi kiếp."
Bạch Vân Hi: "......"
(dreamhouse2255)
Bạch Dật Trần gật đầu, nhàn nhạt nói: "Đúng là như thế, đáng tiếc, con thỏ ấy không kịp chờ long tộc sáng tạo ra thuật pháp đã bị lôi kiếp đánh chết rồi, sau khi con thỏ đó chết, long tộc ấy lại đi tìm một con hồ ly, đãi ngộ mà con thỏ không thể hưởng, hồ ly lại có thể hưởng được rồi."
Diệp Phàm chớp chớp mắt, "Chẳng lẽ cái đó chính là tiền nhân trồng cây, hậu nhân hái quả ......" Hắn còn tưởng là đầu long si tình cơ chứ, không ngờ cuối cùng lại thành long lạm tình .
Bạch Vân Hi: "......" Tiền nhân trồng cây hậu nhân hái quả không phải dùng như vậy!
"Có rất nhiều long tộc có một trái tim kiên định, khi thích một người có thể không màng đến tất cả, nhưng mà ...... Đừng nói cái đó nữa, dùng bữa đi." Bạch Dật Trần nói.
Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy! Đúng vậy! Món ăn này thơm quá, ăn trước rồi nói."
Mọi người động đũa không lâu, ngoài cửa sổ có cái gì bay vào, rơi vào trong nồi đun nước.
Diệp Phàm gắp lên một viên trái cây kim sắc, nghi hoặc nói: "Đây là cái gì? Nặng quá!" Kim Long lão đại muốn đánh lén bọn họ sao? Thật không phúc hậu!
Bạch Dật Trần nhìn trái cây, thần sắc phức tạp nói: "Đây là Hợp Kim Quả, ẩu tể của long tộc thích gặm thứ này nghiến răng, có thể tăng cường thể chất, là một trong những loại trái cây được long tộc yêu thích nhất."
"Ta có thể ăn không?" Diệp Phàm hỏi.
Bạch Dật Trần gật đầu: "Có thể!"
(dreamhouse2255)
Diệp Phàm cắn một miếng, vẻ mặt rối rắm nói: "Cứng quá!" Đây nào phải trái cây gì, căn bản chính là khối sắt mà!
Bạch Dật Trần gật đầu: "Đương nhiên, bởi vì là thứ mà ấu tể long tộc thích ăn mà! Thể chất của long tộc cho dù là ấu tể cũng mạnh hơn nhân tộc nhiều."
Bạch Dật Trần cau mày, long tộc rất bảo hộ đồ ăn, bình thường long tộc sẽ không chia Hợp Kim Quả cho người khác, ngày trước khi hắn giận dỗi Ngao Bất Phạ, Ngao Bất Phạ thường xuyên dùng thứ này lấy lòng hắn, xa cách nhiều năm, Ngao Bất Phạ lại vẫn dùng chiêu này, hắn căn bản không thể ăn mà!
Diệp Phàm rối rắm cau mày, thầm nghĩ: Lão tổ thật là, biết rõ thứ này cứng cũng không nhắc nhở hắn một tiếng.
Bạch Vân Hi: "......" Hiện tại Kim Long tiền bối đang lấy đồ vật mà mình thích lấy lòng lão tổ sao? Nhưng hình như dùng sai cách rồi! Tình yêu vượt qua chủng tộc quả nhiên có rất nhiều mâu thuẫn!
Bạch Dật Trần nhìn Diệp Phàm, nói: "Cất đi đi, Hợp Kim Quả đối với long tộc mà nói là đồ vật rất quý trọng, long tộc thành niên cũng thích ăn, nhưng bởi vì số lượng không đủ, nên chỉ có thể cung cấp cho ấu tể, có thể luyện chế nó thành đan dược, tăng cường thể chất cho tu sĩ."
Diệp Phàm lục tìm ký ức, phát hiện bên trong công pháp mà Thánh Đạo Thạch truyền thừa có ghi chép về thứ này, nhưng đồ vật mà hắn học từ Thánh Đạo Thạch quá nhiều, nhất thời không có nghĩ ra.
......(dreamhouse2255)
"Lão tổ, kế tiếp chúng ta đi đâu?" Bạch Vân Hi hỏi.
"Đi tìm Huyền Băng Hàn Diễm." Bạch Dật Trần nói.
Bạch Vân Hi khó hiểu nhìn Bạch Dật Trần: "Lão tổ, không phải Huyền Băng Hàn Diễm đã bị ngươi khế ước rồi sao?"
Bạch Dật Trần gật đầu: "Phải, nhưng vẫn còn một đóa tử hỏa nữa."
"Tử hỏa? Vẫn còn một đóa tử hỏa khác sao?" Bạch Vân Hi kinh ngạc hỏi.
"Năm đó Huyền Băng Hàn Diễm tách ra hai đóa tử hỏa, một đóa tử hỏa sau khi tách ra sinh ra linh trí, cắt đứt liên hệ với chủ hỏa trốn đi, nhiều năm như vậy, chắc nó đã phát triển hơn không ít, có thể xem như một đóa dị hỏa hoàn chỉnh, ngươi có thể khế ước nó, như vậy một ngày nào đó cho dù ngươi có bị quên mất thì vẫn có thể dựa vào dị hỏa chịu đựng qua thể chất bùng nổ." Bạch Dật Trần nhìn Diệp Phàm một cái nói.
Diệp Phàm phồng quai hàm lên.
Diệp Phàm thầm nghĩ: Lão tổ tông muốn tìm dị hỏa cho Vân Hi thì tìm dị hỏa cho Vân Hi mà, sao phải nói hắn giống như tra nam vậy chứ.
......(dreamhouse2255)
Màn đêm buông xuống.
Diệp Phàm cùng Bạch Vân Hi ngủ ở phòng bên cạnh Bạch Dật Trần.
Diệp Phàm duỗi chân, lười biếng ngồi trên giường.
Bạch Vân Hi cởϊ áσ khoác, nhìn Diệp Phàm hỏi: "Có biết Kim Long ở đâu không?"
Bạch Vân Hi dùng linh hồn lực đảo qua một vòng vẫn không phát hiện ra thân ảnh của Kim Long, Bạch Vân Hi thầm cảm thấy, chắc là Kim Long đã che giấu hơi thở trốn ở chỗ nào rồi.
Diệp Phàm gật đầu: "Biết."
"Ở chỗ nào?" Bạch Vân Hi hỏi.
"Hắn biến mình thành con thằn lằn trốn ở trên cửa sổ phòng lão tổ tông, không biết muốn làm gì, thật giống tên cuồng nhìn trộm!" Diệp Phàm nói.
Bạch Vân Hi: "......" Có một người yêu long tộc tâm tính tiểu hài tử có vẻ cũng không tốt lắm!
"Hắn vẫn luôn đi theo chúng ta sao?" Bạch Vân Hi hỏi.
Diệp Phàm gật đầu: "Đúng vậy." Diệp Phàm dán đến bên tai Bạch Vân Hi, nói: "Hắn chẳng những là tên cuồng rình coi, còn là tên cuồng theo dõi nữa, lão tổ nhất định cảm thấy áp lực lớn như núi."
Bạch Vân Hi: "......"