Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Chương 363: Nước tắm




Hai năm sau.

Diệp Cẩm Văn cùng Bạch Vân Hi ở trong động phủ thảo luận kế hoạch ra tay.

"Vậy là được rồi, ngày mai chúng ta chính thức dẫn đầu hổ Thánh cấp kia đi, nhị tẩu ngươi nhớ nhanh thu linh tuyền." Diệp Cẩm Văn nói.

Bạch Vân Hi gật đầu: "Được."

Kể từ lúc Diệp Phàm giải quyết linh tuyền trùng của thanh lôi linh tuyền tới nay đã được hai năm.

Trong hai năm này, bọn họ tiếp xúc với Kim Dực Xích Hổ rất nhiều, luôn không chiếm được lợi lộc gì, nhưng năm lần bảy lượt bị khiêu khích làm cho Kim Dực Xích Hổ rất có ý kiến với nhóm Diệp Khải Hiền, hai bên vừa chạm mặt liền đánh đến đất trời túi bụi.

Qua mấy lần tranh đấu, thời gian Diệp Khải Hiền có thể kiên trì càng ngày càng dài, chân nguyên cũng ngưng thực rất nhiều.


Diệp Cẩm Văn bất đắc dĩ nói: "Dạo gần đây lão hổ kia mạnh hơn rất nhiều, thật sự khó giải quyết."

Bạch Vân Hi nhìn ba huynh đệ Diệp gia, nói: "Nếu như cảm thấy không trụ nổi nữa, nhanh chóng bỏ chạy."

Diệp Cẩm Văn cười cười: "Ta biết, nhưng đại ca hình như vừa lĩnh ngộ một sát chiêu mới, hẳn là sẽ không có vấn đề gì lớn đâu." Qua nhiều lần tranh đấu, tu vi cùng kiếm thuật của đại ca tiến bộ không nhỏ, hắn có cảm giác lần này cục diện nhất định có thể thay đổi, nói không chừng còn có thể xoay ngược lại.

(dreamhouse2255)

Bạch Vân Hi nhìn bộ dáng tự tin tràn trề của Diệp Cẩm Văn, không dám nói cái gì.

......

Ngày hôm sau.

Bọn họ bay tới trên không hang hổ, Diệp Khải Hiền bổ một kiếm xuống.

Kim Dực Xích Hổ nổi giận đùng đùng vọt ra, nhóm người Diệp Khải Hiền lập tức phát động công kích, dẫn Kim Dực Xích Hổ đi ra xa.


Bởi vì thời gian cấp bách, Kim Dực Xích Hổ vừa đi, Bạch Vân Hi liền thả tiểu nhân sâm sa.

Tiểu nhân sâm có lẽ cũng biết thời gian có hạn, lập tức hóa thành nguyên hình, hình người của tiểu nhân sâm rất nhỏ, nhưng nguyên hình lại cao hơn mười mét, thoạt nhìn rất là đồ sộ.

Sau khi tiểu nhân sâm hóa thành nguyên hình, dược hương liền nhanh chóng tản ra, tiểu nhân sâm đi xuống linh tuyền, thả ra mấy căn cần, không lâu sau linh tuyền liền có thể nhìn thấy đáy.

Mực nước linh tuyền đang dần dần giảm xuống, tiểu nhân sâm bỗng hét thảm một tiếng, ôm đầu hóa thành hình người, nhào về phía Bạch Vân Hi.

Một đầu Kim Dực Xích Hổ sơ sinh Trúc Cơ kỳ xông ra, Bạch Vân Hi tức khắc có cảm giác bực muốn hộc máu, ban nãy Bạch Vân Hi đi tới bên cạnh linh tuyền đã thả ra một cỗ uy áp, dọa chạy nhóm hổ con đang ở bên trong, con hổ sơ sinh này đại khái là còn quá nhỏ, hơi thở cũng yếu, Bạch Vân Hi liền bỏ qua nó.


(dreamhouse2255)

Tiểu nhân sâm cư nhiên bị một con yêu thú Trúc Cơ kỳ dọa sợ như vậy. Hổ sơ sinh nổi lên trên linh tuyền, trong miệng còn đang ngậm một đoạn rễ, hai mắt tỏa sáng, hiển nhiên là vì coi trọng tiểu nhân sâm.

"Nhị tẩu, chạy!" Diệp Cẩm Văn truyền tin qua.

Cảm nhận thấy phía xa xa có một cỗ uy áp nặng nệ, Bạch Vân Hi bất đắc dĩ, chỉ có thể thu hồi tiểu nhân sâm lại rời đi.

......

Tiểu nhân sâm ôm đầu, bị mọi người vây quanh, "Nhị tẩu, sao nó lại che đầu?"

"Nó bị một con hổ Trúc Cơ kỳ cắn." Bạch Vân Hi đáp.

Diệp Cẩm Văn cau mày lại: "Bởi vì như vậy cho nên mới không thể thu được toàn bộ linh tuyền sao?"

Bạch Vân Hi gật đầu: "Phải, tuy rằng thời gian có hạn, nhưng cũng may là đã thu không ít."

"Không sao, lần này không thành công, lần sau vẫn còn cơ hội, nhưng lại nói tiếp, nó ngay cả yêu thú Trúc Cơ kỳ cũng không đối phó được sao!" Diệp Cẩm Văn bất đắc dĩ nói.
(dreamhouse2255)

"May cho con hổ kia chỉ cắn có một ngụm, nếu nó cắn nhiều, nói không chừng đã bị căng chết." Diệp Phàm hai mắt tỏa sáng nhìn tiểu nhân sâm: "Bản thể của nó lớn như vậy, bị cắn mấy cái không có vấn đề gì."

Tiểu nhân sâm bị Diệp Phàm nhìn chằm chằm, chạy trốn vào trong Đa Bảo Vòng.

Diệp Phàm buồn bực nói: "Tên nhát gan."

"Nhị ca, đại ca vẫn ổn đi?" Diệp Cẩm Văn nhìn Diệp Phàm hỏi.

Diệp Phàm gật đầu: "Ta đã xem qua, vẫn tốt."

"Đầu Kim Dực Xích Hổ kia thế nào rồi? Lúc trước ta ở chỗ linh tuyền cảm giác nó hình như rất phẫn nộ." Bạch Vân Hi hỏi.

Diệp Cẩm Văn đảo đảo mắt, ngượng ngùng nói: "Đại ca, hình như chém phải căn con cháu của nó."

Bạch Vân Hi: "......" Quá độc ác.

"Nhưng cũng chỉ trầy da mà thôi." Diệp Cẩm Văn chột dạ nói.

Diệp Phàm cau mày lại: "Hiện tại nó vẫn đang kêu gào, khi ta dùng linh hồn lực dò xét bị nó phát hiện ra, nó còn gào rống thị uy với ta, cái thứ hỗn đản, linh tuyền trùng chính là do ta giải quyết, để cho bọn họ tắm miễn phí hai năm, nó còn không biết cảm ơn."
(dreamhouse2255)

Bạch Vân Hi trợn trắng mắt, ý thức lãnh địa của yêu thú rất mạnh, ở trong mắt yêu thú, tất cả mọi thứ bên trong lãnh địa đều là của nó.

"Lại nói tiếp, bên dưới linh tuyền có cái này." Bạch Vân Hi đưa một khối lôi tinh tử sắc cho Diệp Phàm. "Rễ nhân sâm đâm phải cái này bên dưới linh tuyền, liền vớt nó ra, hình như là đồ tốt."

Diệp Phàm hai mắt tỏa sáng: "Đúng là thứ tốt, có thứ này, luyện thể thuật của ta có thể tinh tiến thêm một bước."

Diệp Cẩm Văn nhìn Diệp Phàm, nhịn không được nói: "Nhị ca rất để bụng chuyện luyện thể a!"

Lúc trước ăn một viên Kim Ô Quả đã giúp thể thuật của Diệp Cẩm Văn tinh tiến rất nhều, nhưng cảm giác thân thể như bị xé rách lúc ấy Diệp Cẩm Văn vẫn còn nhớ như in, nghĩ đến Diệp Phàm một lần ăn liền tám quả, Diệp Cẩm Văn lại càng thêm bội phục.
Diệp Phàm gật đầu: "Không để bụng không được! Lôi kiếp lúc trước ngươi cũng thấy rồi đấy, ông trời có thể là không quá vừa mắt ta, cho nên muốn diệt trừ ta đây."

Diệp Cẩm Văn nghĩ đến lôi kiếp lúc trước mà Diệp Phàm gặp phải, trong lòng liền sợ hãi. "Nhị ca nghĩ như vậy là đúng, dù sao luyện thể thuật cũng không phải chuyện xấu gì."

"Nhị ca, đại tẩu sẽ không sao chứ?" Diệp Cẩm Văn lo lắng nói.

Lão hổ có thể là bị bọn họ bức cho nóng nảy, không nói một lời iền cuồng hóa, Hứa Minh Dương dưới tình thế cấp bách thay Diệp Khải Hiền chắn một chiêu, bị thương không nhẹ.

Diệp Phàm gật đầu: "May mắn không thương tổn chỗ yếu hại, điều dưỡng một thời gian là tốt rồi."

(dreamhouse2255)

Diệp Cẩm Văn thở dài nhẹ nhõm một hơi: "May mắn, yêu thú Thánh cấp phát cuồng quả thực là không thể đối phó. Ta thấy thời gian này chúng ta tốt nhất là không ra ngoài gây sự với lão hổ kia."
Diệp Phàm gật đầu: "Ta cũng nghĩ như vậy."

"Đại tẩu phải điều dưỡng bao lâu?" Diệp Cẩm Văn hỏi.

"Đại khái cần hai năm, nhưng ta có một biện pháp rút ngắn thời gian lại chỉ còn năm tháng." Diệp Phàm tin tưởng nói.

Diệp Cẩm Văn nhìn Diệp Phàm: "Thật sao?"

Diệp Phàm lấy ra một thùng ngọc thạch, nói: "Chỉ cần đại tẩu uống hết thùng nước này là có thể nhanh chóng khỏe lại."

Diệp Cẩm Văn chất lỏng bên trong thùng ngọc thạch, hồ nghi hỏi: "Nhị ca, trong thùng này đựng cái gì vậy? Hình như là nước thuốc rất trân quý, tùy tiện để như vậy không sao chứ?"

"Kỳ thật cũng không đáng gì, là nước tắm của cây nhân sâm kia mà thôi." Diệp Phàm nói.

Diệp Cẩm Văn: "......" Nhị ca nói như vậy thật sự là mạnh mẽ kéo giá trị của thùng nước này xuống mà!

(dreamhouse2255)

"Chỉ là nước tắm thôi cũng có dược hiệu như vậy? Quá kinh người rồi đi." Diệp Cẩm Văn nhịn không được nói.
"Cũng không phải chỉ có mỗi nước tắm, còn có mấy cọng rễ nữa." Diệp Phàm nói.

"Căn rễ mất đi không làm ảnh hưởng gì tới cây nhân sâm kia chứ?" Diệp Cẩm Văn nghi hoặc hỏi. Lúc trước nhân sâm bị cắn một cái bộ dáng có vẻ rất tức giận.

Diệp Phàm lắc đầu: "Rễ căn cũng giống như là tóc của nó vậy, nhổ mấy cái vẫn có thể mọc lại được." Đặc biệt là hiện tại bên trong không gian tồn trữ hai cái linh tuyền, mấy cọng rễ mất đi rất nhanh là sẽ có thể mọc lại.

Diệp Cẩm Văn chớp chớp mắt, nói: "Thật lợi hại!"

Diệp Phàm gật đầu: "Nó vẫn còn không ít rễ căn, nhưng ta không tiện một lần liền đem nó cạo trọc." Diệp Phàm nhìn Diệp Cẩm Văn, dặn dò: "Ngươi mang cái này đi cho đại tẩu, đừng nói đó là nước tắm của nhân sâm."

Diệp Cẩm Văn: "......" Nhị ca thật quá đáng, sao lại nói cho hắn biết đây là nước tắm chứ, trực tiếp nói là linh dịch từ linh dược nấu thành cũng được mà! Nếu như hắn lòi mất ở trước mặt đại ca đại tẩu phải làm sao bây giờ?
......

Nhóm người Diệp Phàm đổi sang một nơi khác tĩnh dưỡng, Diệp Phàm thả thanh lôi linh tuyền ra ngâm tắm.

Diệp Phàm nhìn Diệp Cẩm Văn, hỏi: "Cẩm Văn, không xuống ngâm một lúc sao?"

(dreamhouse2255)

Diệp Cẩm Văn nhíu mày lại: "Ta không cần, nhị ca, ngươi không cảm thấy ngâm dưới đó rất khó chịu sao?"

Diệp Phàm lắc đầu: "Không có."

Diệp Cẩm Văn nhìn Diệp Phàm, thầm nghĩ: Ngao Tiểu No nói nhị ca mình đồng cốt sắt quả nhiên không sai. Thanh lôi linh tuyền ẩn chứa lôi lực rất tinh thuần, ngâm lâu sẽ khiến người ta cảm thấy không thoải mái, nhưng nhị ca hình như lại không có bệnh trạng như vậy.

Diệp Cẩm Văn phát động một tấm Phi Tiên Phù, linh lực tinh thuần trào vào trong cơ thể của Diệp Cẩm Văn, Phi Tiên Phù có thể dùng để đột phá cảnh giới, đồng thời cũng có thể dùng để tăng trưởng linh lực, nhưng nếu chỉ dùng để tăng trưởng linh lực, vậy thì quá là đại tài tiểu dụng, nhưng có nhị ca đây mà, lãng phí một ít không có vấn đề gì.
Diệp Cẩm Văn vận chuyển công pháp, hấp thu hết linh lực bên trong Phi Tiên Phù, dùng xong một tấm Phi Tiên Phù, Diệp Cẩm Văn cảm thấy thực lực của bản thân tăng lên được một chút.

"Nhị ca, phù này không tệ!"

Diệp Phàm gật đầu: "Ngươi thích thì tốt, có thời gian ta lại vẽ thêm mấy tấm nữa."

Diệp Cẩm Văn cau mày lại: "Nhị ca, nếu như ngươi muốn vẽ phù, tốt nhất là nên tìm một nơi trống vắng chút."

Lúc trước nhị ca vẽ Phi Tiên Phù thường xuyên hút sạch linh khí của khu vực xung quanh, Diệp Phàm liên tục vẽ mười mấy tấm Phi Tiên Phù, cuối cùng dẫn phát linh khí bạo động.

(dreamhouse2255)

Sau đó, rất nhiều yêu thú bởi vì linh khí trong lãnh địa mỏng dần, kéo bè kết bạn tìm tới cửa hưng sư vấn tội, bởi vì số lượng yêu thú quá nhiều, đám người Diệp Phàm đành phải rời khỏi nơi ở lúc trước, tìm một nơi đặt chân mới.
Diệp Phàm lười biếng ngâm mình ở bên trong linh tuyền, nói: "Ta biết rồi." Phù chú này không thể vẽ quá thường xuyên, bằng không sẽ chọc phải vảy ngược của yêu thú bên trong bí cảnh.

Diệp Phàm nhắm mắt lại, hấp thu linh lực bên trong linh tuyền, rất nhanh linh khí của linh tuyền liền bị hút hết sạch.

Diệp Khải Hiền đi đến, Diệp Cẩm Văn nhìn Diệp Khải Hiền, hỏi: "Đại ca tới có chuyện gì sao?"

Diệp Khải Hiền gật đầu: "Đúng vậy, thùng nước lúc trước nhị đệ đưa là lấy từ đâu đấy?"

Diệp Phàm chột dạ nói: "Làm sao vậy, hiệu quả không tốt sao?"

Diệp Khải Hiền lắc đầu: "Không sao, hiệu quả rất tốt."

Diệp Phàm gật đầu: "Vậy là được rồi."

"Có còn không? Cho ta một thùng nữa." Diệp Khải Hiền nói.

Diệp Cẩm Văn hồ nghi hỏi: "Đại tẩu không đủ dùng sao?"

(dreamhouse2255)
Diệp Khải Hiền lắc đầu: "Không có, nhưng ta từng nếm thử qua, nó rất có tác dụng trong việc trị liệu ám thương." Lúc trước bởi vì lo lắng cho thương thế của Hứa Minh Dương, Diệp Khải Hiền liền không tiện đòi hỏi.

Diệp Phàm hai mắt tỏa sáng nói: "Đại ca, ngươi cũng muốn uống sao? Ta lập tức đi chuẩn bị cho ngươi."

Nước tắm của nhân sâm tuy rằng là thứ tốt, nhưng vừa nghĩ đến nước đó bị nhân sâm dùng để tắm rửa qua, Diệp Phàm liền không còn hứng thú gì.

Diệp Khải Hiền cau mày lại: "Nước thuốc đó cần những linh dược gì? Để ta đi tìm."

"Không cần, linh dược cần dùng đều có trồng bên trong Đa Bảo Vòng của Bạch Vân Hi."

Diệp Phàm thầm nghĩ: Tiểu nhân sâm tuy rằng hơi nhát gan một chút, nhưng hình thể chân thật của nó lớn vô cùng, rễ căn cũng nhiều, hắn còn đang lo lắng trong tay có một cây nhâm sâm như vậy lại không làm được gì đây, nếu đại ca thích nước tắm của nó, vậy không thể tốt hơn.
Diệp Khải Hiền nhận được câu trả lời khẳng định của Diệp Phàm xong liền rời đi, Diệp Cẩm Văn suy đoán, đại ca nhất định là đi chiếu cố Hứa Minh Dương.

Diệp Cẩm Văn thầm nghĩ: Nếu như đại ca biết nước thuốc đó là từ đâu tới, không biết đại ca sẽ phản ứng như thế nào.