Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành - Chương 281: Đan Điển





Y Tiên Cốc.


“Sư thúc, ngài muốn ra ngoài sao?” Thẩm Thu Nguyệt hỏi.


Hồ Lâm gật đầu: “Phải.”


“Sư thúc muốn đi đâu?”


“Đi Đan Đô. Xem xem có thể có cơ hội hóa giải ân oán của Diệp Phàm cùng Y Tiên Cốc, mua Thiên Đỉnh Đan hay không.” Hồ Lâm đáp.


“Sư thúc muốn kết anh?”


Hồ Lâm lắc đầu: “Chỉ là muốn thử một lần, có thể được hay không còn phải xem thiên mệnh.”


Hồ Lâm thầm thở dài một tiếng, nàng đã qua tuổi kết anh tốt nhất, nhưng chuyện này cũng không còn biện pháp nào khác.


Năm đó, nàng cùng Thẩm Mạn Thanh đều là đồ đệ của cốc chủ tiền nhiệm Y Tiên Cốc, hai người gần như đồng thời thăng cấp Kim Đan, lúc ấy, tài nguyên của Y Tiên Cốc chỉ đủ để bồi dưỡng một người tiến vào Nguyên Anh, sư phụ lựa chọn Thẩm Mạn Thanh, trong lòng Hồ Lâm vẫn thầm không phục, nhưng không thể làm được gì.


Sau khi sư phụ lựa chọn Thẩm Mạn Thanh, Hồ Lâm cùng Thẩm Mạn Thanh nhanh chóng kéo ra khoảng cách, nhiều năm qua, Hồ Lâm vẫn luôn sống dưới cái bóng của Thẩm Mạn Thanh, trong lòng uất ức buồn bực.


(dreamhouse2255)


Thẩm Mạn Thanh ngã khỏi cảnh giới Nguyên Anh, Hồ Lâm cảm thấy tiếc nuối, đồng thời cũng dâng lên chút chút cảm giác vui sướиɠ khi người gặp họa.


Hồ Lâm vui sướиɠ khi người gặp họa, đồng thời cũng có chút lo lắng, Y Tiên Cốc tỏa ủng linh sơn tú thủy, bên trong vô số vườn linh dược, nếu không có Nguyên Anh tọa trấn, phần cơ nghiệp này sớm muộn gì cũng sẽ bị người chia cắt sạch.


Đám tu sĩ kia điên cuồng lên sẽ không thương hương tiếc ngọc, càng sẽ không nói đến đạo nghĩa giang hồ cái gì.


Thẩm Thu Nguyệt trong lòng nhộn nhạo, Thẩm Thu Nguyệt biết sư thúc có khúc mắc với sư phụ, hiện tại sư phụ ngã khỏi cảnh giới, sư thúc lại muốn thử kết anh, Thẩm Thu Nguyệt rất thay sư thúc vui mừng, đồng thời cũng có hơi lo lắng, nếu sư thúc kết thành Nguyên Anh, vậy địa vị của sư phụ cùng sư thúc ở trong tông môn liền đảo ngược.


“Sư phụ ngươi đắc tội Diệp Phàm quá sâu, chuyện này đại khái sẽ không thuận lợi lắm.” Hồ Lâm nói.


Thẩm Thu Nguyệt miễn cưỡng cười cười: “Diệp Phàm hình như rất rộng rãi.”


Hồ Lâm hít sâu một hơi: “Hy vọng như thế, ta đi trước.”


Thẩm Mạn Thanh đứng trêи đỉnh núi, nhìn về phía Hồ Lâm rời đi, ánh mắt mù mịt.


“Sư phụ.”


(dreamhouse2255)


Thẩm Thu Nguyệt nhẹ giọng gọi Thẩm Mạn Thanh một tiếng


“Sư thúc ngươi đi rồi?” Thẩm Mạn Thanh hỏi.


Thẩm Thu Nguyệt gật đầu: “Đúng vậy.”


Thẩm Mạn Thanh cắn chặt răng, sau khi tu vi ngã xuống, địa vị của nàng ở trong Y Tiên Cốc giảm mạnh, vốn dĩ Thẩm Mạn Thanh vẫn có cơ hội lần nữa thăng cấp Nguyên Anh, nhưng mấy trưởng lão của Y Tiên Cốc lại càng nguyện ý ủng hộ Hồ Lâm kết anh hơn.


Thẩm Mạn Thanh ở Y Tiên Cốc trước nay nhất ngôn cửu đỉnh (lời nói rất có trọng lượng), lời nói ra không ai dám phản kháng, chênh lệch tới bất ngời khiến Thẩm Mạn Thanh cực kỳ không thích ứng, nhưng lại không thể làm được gì.




Thẩm Mạn Thanh đột nhiên phát hiện, những chuyện trước kia nàng cho rằng đúng, các trưởng lão Y Tiên Cốc có lẽ cũng không cảm thấy giống như nàng, nhưng lại bởi vì tu vi của nàng cao, không muốn phát sinh tranh chấp với nàng mà thôi.


Sau khi tu vi giảm xuống, Thẩm Mạn Thanh ẩn ẩn có loại cảm giác giống như đang bị các trưởng lão của Y Tiên Cốc cô lập.


Thẩm Mạn Thanh đã nói với mấy trưởng lão của Y Tiên Cốc, mấy trưởng lão cư nhiên đề nghị nàng đi nhận lỗi với Bạch Vân Hi, mấy trưởng lão lo lắng bởi vì nàng đắc tội Diệp Phàm, các thế lực khác sẽ vì lấy lòng Diệp Phàm mà ra tay với Y Tiên Cốc bọn họ, cho nên hy vọng nàng có thể đi hóa giải đoạn ân oán này.


Thẩm Mạn Thanh lần đầu tiên nghe thấy loại đề nghị này thiếu chút nữa giận điên, các trưởng lão khác thế nhưng lại đều cảm thấy đề nghị này không tồi.


(dreamhouse2255)


Tuy rằng không cam lòng, nhưng Thẩm Mạn Thanh vẫn không thể không thừa nhận, người mà lúc trước nàng chướng mắt, hiện tại đã có thể dậm một chân rung chuyển toàn bộ Đông Đại Lục.


……


Diệp Phàm đi vào Tàng Thư Lâu của Lâu Nguyệt Hoa, bên trong Tàng Thư Lâu có không ít điển tịch luyện đan trân quý.


“Lâu đan sư, ngươi tàng không ít sách a!” Diệp Phàm hai mắt tỏa sáng nói.


Diệp Phàm nhìn điển tịch linh quang lập lòe, thầm nghĩ: Kho tàng của Lâu Nguyệt Hoa hoàn toàn không kém của mấy thế lực luyện đan ở Nam Đại Lục! Nếu đem hết đống đan điển này đến Nam Đại Lục bán, hắn khẳng định có thể lời to.


Lâu Nguyệt Hoa cười cười: “Sư phụ, sư tổ của ta tốn không ít thời gian thu thập, ta cũng góp nhặt một ít, sau khi trở thành đan sư Thiên cấp, có không ít người mang đan thư tới tặng ta, bất quá, phần lớn đan phương cho dù đầy đủ, linh thảo lại đã tuyệt tích, cho nên rất nhiều đan thư đều không thể sử dụng.”


Linh hồn lực của Diệp Phàm đảo qua một hàng sách.


Lâu Nguyệt Hoa thấy Diệp Phàm nhìn xung quanh, hỏi: “Diệp đan sư muốn tìm loại sách gì?”


“Tìm một ít loại đan dược có thể khôi phục lại tiềm lực đã hao hết của tu sĩ.” Diệp Phàm đáp.


(dreamhouse2255)


Lâu Nguyệt Hoa khó hiểu nhìn Diệp Phàm: “Diệp đan sư sao lại có hứng thú với loại đan dược này, ngươi thoạt nhìn vẫn là tiềm lực vô hạn.”


Diệp Phàm gật đầu: “Đương nhiên rồi, ta tiền đồ vô lượng, mà không phải cho ta dùng.”


Lâu Nguyệt Hoa tiếc nuối lắc đầu: “Ta không biết loại đan dược nào có tác dụng như vậy.”


Diệp Phàm kỳ quái nhìn một cái kệ sách: “Điển tịch trêи kệ này là thế nào?”


“Sách trêи cái kệ này không phải dùng văn tự cổ đại viết, mà là dùng văn tự của dị tộc, rất nhiều văn tự đã thất truyền, cho nên dù có đan thư thì cũng xem không hiểu.” Lâu Nguyệt Hoa nói.


“Bích Ngọc Thư.”


Một quyển sách tỏa ánh sáng xanh lục ánh vào mi mắt Diệp Phàm, trang sách trong suốt giống như ngọc, Diệp Phàm biết, loại sách này là dùng Bích Ngọc Mộc làm, Bích Ngọc Mộc là một loại linh mộc đặc thù, nhìn qua giống như ngọc thạch, Bích Ngọc Mộc cực kỳ quý trọng, rất nhiều tu sĩ cấp cao ở Nam Đại Lục đều thích trồng mấy cây ở trong biệt viện của mình, khoe khoang tài sản.


Bích Ngọc Mộc rất khó sống, hiện tại đã càng ngày càng ít.


Trang sách vừa mở ra, một loại linh thảo hiện lên trước mắt Diệp Phàm.


“Trêи sách này có tiêu chí của Mộc tộc, hẳn là thuộc về Mộc tộc, bất quá, Mộc tộc đã biến mất rất lâu.” Lâu Nguyệt Hoa nói.



(dreamhouse2255)


Hỏa linh đột nhiên từ trong đỉnh đầu của Diệp Phàm nhảy ra, “Mộc tộc.”


Lâu Nguyệt Hoa nhìn hỏa linh hỏi: “Hỏa linh đại nhân hiểu văn tự Mộc tộc?”


Lâu Nguyệt Hoa bỗng nhiên nghĩ tới, ngọn lửa của Diệp Phàm chính là xuất thân từ Mộc tộc.


Hỏa linh Đầu Hành Tây híp mắt nhìn Lâu Nguyệt Hoa: “Đương nhiên, nếu ngươi tìm cho ta chút mồi lửa ăn, ta có thể giúp ngươi phiên dịch lại.”


Lâu Nguyệt Hoa cười cười: “Vừa lúc chỗ này của ta còn một ít linh hỏa tồn kho, hỏa linh đại nhân thích loại nào?”


“Tốt nhất là hỏa linh thuộc tính mộc.” Hỏa linh đáp.


Diệp Phàm nhướng mày, hắn cũng hiểu văn tự của Mộc tộc, bất quá, thấy Đầu Hành Tây tích cực kiếm thu nhập thêm, Diệp Phàm cũng không có phá đám.


Linh hồn lực của Diệp Phàm thô thô đảo qua một chút, lại rút ra một quyển sách.


“Diệp đan sư hiểu văn tự Tinh tộc?” Lâu Nguyệt Hoa thấy Diệp Phàm chuyên chú xem sách, hỏi.


Diệp Phàm gật đầu: “Ta hiểu rất nhiều loại văn tự, ta đã gặp qua là không thể quên được.”


(dreamhouse2255)


“Diệp đan sư thật lợi hại, ngươi có thể giúp ta phiên dịch mấy quyển đan thư này một chút không?”


Diệp Phàm gật đầu: “Được!”


Lâu Nguyệt Hoa thấy Diệp Phàm đáp ứng, trong lòng vô cùng vui sướиɠ, đồng thời lại có hơi hơi ngượng ngùng, “Diệp đan sư thật sự quá hào phóng, không biết ta có thể dùng cái gì báo đáp?”


Diệp Phàm rút ra một quyển đan thư, hỏi: “Cái này có thể đưa ta không?”


Lâu Nguyệt Hoa gật đầu: “Đương nhiên.”


Đan thư Diệp Phàm lấy ra bìa vàng, hơi hơi rỉ sắt, Lâu Nguyệt Hoa nhớ, đan thư này là được một tu sĩ Kim Đan đưa tới, thời điểm mang tặng, tên kia nói là tìm được trong động phủ của một vị Nguyên Anh đã tọa hóa (ngồi ngay ngắn, an nhiên mà chết), hẳn là đan thư, còn là đan thư cực kỳ trân quý.


Mỗi tu giả thời điểm mang sách tới tặng đều sẽ tận lực khuyếch đại giá trị của đan thư, lời cùng loại Lâu Nguyệt Hoa nghe đã quá nhiều, cho nên cũng không để ý lắm, Lâu Nguyệt Hoa không nghĩ tới, Diệp Phàm đan thư khác không chọn, cố tình lại chọn trúng một quyển này.


……


Biệt viện của Diệp Phàm.


Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: “Ngươi trở lại rồi!”


(dreamhouse2255)


Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy! Ngươi xem cái này!”


“Cái này, cái này làm sao vậy?” Bạch Vân Hi hỏi.



“Cái này là Đan Điển a! Cần dùng tới thủ đoạn đặc thù mới mở ra được, bằng không vẻ ngoài liền giống như rác rưởi, ta giúp Lâu Nguyệt Hoa phiên dịch một ít điển tịch, Lâu Nguyệt Hoa liền tặng quyển sách này cho ta, hắn không biết nhìn hàng, lỗ nặng!” Diệp Phàm hớn hở nói.


Bạch Vân Hi: “……”


“Đan Điển rất ghê gớm sao?” Bạch Vân Hi hỏi.


Diệp Phàm gật đầu: “Đương nhiên, bên trong Đan Điển còn có ghi cả đan phương của đan dược Thánh cấp, đưa tới Trung Đại Lục cũng có thể bị đoạt đến giá trêи trời, càng đừng nói là ở Nam Đại Lục.” Bất quá, ở Đông Đại Lục không có ai biết thứ này, cho nên liền bị xem thành đan thư bình thường.


Bạch Vân Hi: “……”


“Đan Điển vốn dĩ thuộc về một thế lực ở Nam Đại Lục gọi là Đan Cốc, bất quá, sau này Đan Điển đột nhiên biến mất, không nghĩ tới lại bị ta gặp được.” Diệp Phàm nói.


“Nam Đại Lục?”


Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy, ta nghe nói ba ngàn năm trước cốc chủ Đan Cốc là một tu sĩ Nguyên Anh đỉnh, đồng thời cũng là luyện đan sư Thiên cấp.”


(dreamhouse2255)


“Hắn có một nhi tử, một cháu trai, thiên phú luyện đan của hai người đều vô cùng xuất chúng, cốc chủ đối đãi với nhi tử cùng cháu trai vô cùng bình đẳng, tu vi, đan thuật của nhi tử cùng cháu trai đều không phân cao thấp, tu sĩ trong cốc chia ra làm hai phái, một phái ủng hộ nhi tử, một phái ủng hộ cháu trai.”


“Cốc chủ Đan Cốc cuối cùng vì hai người tiến hành một cuộc tỉ thí luyện đan, quyết định quyền kế nhiệm vị trí cốc chủ, kết quả, cháu trai thắng.”


“Sau đó, nhi tử trộm mất Đan Điển, rời khỏi Đan Cốc.”


……


Bạch Vân Hi nghi hoặc, “Nhi tử trộm Đan Điển…… Có phải là có ẩn tình gì không?”


Con người đều có tính thiên vị, nói chung, người trêи đời đều sẽ coi trọng huyết mạch của mình hơn một chút, đương nhiên, cũng có một ít tình huống đặc thù, có mấy kẻ đối đãi với huyết mạch của mình chẳng ra gì, đối với nhi tử của người khác lại là ngươi cần ngươi cứ lấy, đương nhiên, loại người này chỉ là số ít.


Diệp Phàm lắc đầu: “Không biết, chuyện này là tửu quỷ đại gia trong tông môn nói, trêи thực tế, cháu trai kia thật ra là cốc chủ Đan Cốc năm đó cùng tẩu tử tư thông sinh ra.”


“Tửu quỷ đại gia?” Bạch Vân Hi hỏi.


Diệp Phàm gật đầu: “Là Đường đường chủ Ngự Thú Đường của Bích Vân Tông, hắn ngự thú rất chuyên nghiệp, linh thú trong tông môn đều do hắn quản, mọi người đều gọi hắn là Tửu Quỷ Đại Gia.”


Bạch Vân Hi gật đầu, “À” một tiếng.


“Hắn không dễ chọc đâu, trước kia có một trưởng lão đắc tội hắn, hắn liền đưa cho trưởng lão kia một con tọa kỵ nhìn qua dịu ngoan, kỳ thật rất nóng tính, trưởng lão kia cưỡi tọa kỵ về liền ngã gãy chân.” Diệp Phàm lắc đầu than thở.


Bạch Vân Hi: “……”


“Đệ tử Tiên Đan Môn phản bội sư môn, mang đi Đan Tháp, tu sĩ Đan Cốc phản bội Đan Cốc, mang đi Đan Điển, đám người kia trộm đồ đều chạy về Đông Đại Lục, thật không biết bọn họ rốt cuộc nghĩ cái gì, nơi này thật sự chẳng ra làm sao a!”


Bạch Vân Hi: “……”


(dreamhouse2255)


……….