Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành - Chương 272: Thực Nhân Thụ





Diệp Phàm phát động công kϊƈɦ đánh về phía Thôn Tiên Trận, Diệp Phàm vừa ra tay liền bị một cỗ lực lượng không nhìn thấy hút vào.


Bạch Vân Hi nhìn về phía Diệp Phàm biến mất, ánh mắt lo lắng.


“Bạch sư điệt yên tâm, Diệp đan sư thông minh tuyệt đỉnh, lại đông đảo thủ đoạn, sẽ không có việc gì.” Vạn Nhạc trấn an.


Bạch Vân Hi gật đầu: “Ta biết.”


Diệp Phàm sợ chết nhất, sẽ không đi làm chuyện không có nắm chắc, tuy rằng như thế, Bạch Vân Hi vẫn không khống chế được tâm tình lo lắng.


Bạch Vân Hi chờ bên ngoài trận pháp, Vạn Nhạc một tấc cũng không rời đứng bên cạnh Bạch Vân Hi.


Kim Mãn Sơn nhìn một màn này, ánh mắt lóe lóe.


“Cung sư điệt, ngươi xem Diệp đan sư có thể giải quyết chuyện này không?” Kim Mãn Sơn truyền âm cho Cung Hòe hỏi.


Cung Hòe gật đầu: “Hẳn là có thể đi.”


Diệp Phàm sợ chết nhất, hội trưởng hoàn toàn không biết gì về trận pháp này, nhưng Diệp Phàm lại có vẻ rất quen thuộc, nếu Diệp Phàm nguyện ý tiếp nhận nhiệm vụ, hẳn là trong lòng đã có nắm chắc.


“Ta còn đang thắc mắc, Vạn Nhạc vì sao lại đột nhiên từ bỏ vị trí chưởng giáo Huyền Kiếm Môn, thì ra là như vậy.” Kim Mãn Sơn nói.


(dreamhouse2255)


Kim Mãn Sơn thầm nghĩ: Có thể làm Vạn Nhạc cam tâm tình nguyện hộ vệ cho Diệp Phàm một trăm năm, nhân tình Vạn Nhạc thiếu Diệp Phàm khẳng định không nhỏ. Vạn Nhạc là người đầu tiên đi Hắc Thạch Cốc cầu Diệp Phàm luyện đan, chẳng lẽ là lúc ấy luyện chế ra đan dược Thiên cấp, nhưng nếu là đan dược Thiên cấp, những người ở xung quanh đó phải phát hiện ra rồi mới đúng.


Mặc kệ như thế nào, bên cạnh Diệp Phàm xuất hiện một hộ vệ Nguyên Anh, giá trị của Diệp Phàm liền phải đánh giá lại một lần nữa, bản thân Diệp Phàm thực lực đã phi phàm, hiện tại lại nhiều thêm một hộ vệ Nguyên Anh, Thiên Nhất Phái nên đau đầu.


“Diệp đan sư thật lợi hại, tùy tùy tiện tiện liền thuê về một hộ vệ Nguyên Anh, có tiền đồ hơn sư phụ của hắn nhiều.” Kim Mãn Sơn than thở.


Cung Hòe gật đầu: “Đúng vậy!”


Diệp Phàm chính là trận pháp sư Thiên cấp, đáng tiếc, Diệp Phàm đắc tội Thiên Nhất Phái, bằng không, Hiệp Hội Trận Pháp Sư bọn họ còn có thể ăn mừng tiếp một trận, trong hiệp hội lại có thêm một trận pháp sư Thiên cấp.


……


Diệp Phàm bị Thôn Tiên Trận hút vào trong.


Vừa vào trong trận, Diệp Phàm liền nhìn thấy một biển linh thảo, các loại linh thảo ngàn năm hoa hòe lòe loẹt ánh vào trong mi mắt Diệp Phàm.


(dreamhouse2255)


Diệp Phàm vận chuyển linh hồn lực, ảo giác liền biến mất.


Diệp Phàm bĩu môi, thầm nghĩ: Áo giác này cấp độ cũng quá thấp! Lấy trình độ linh khí như ở nơi này, sao có thể mọc ra nhiều linh thảo ngàn năm như vậy, chỉ có thể lừa được kẻ ngốc.


Ảo giác mà mỗi người nhìn thấy sau khi tiến vào trong Thôn Tiên Trận là khác nhau, ảo giác có thể chiếu rọi ra linh thảo, linh tài mà trong lòng tu sĩ ham muốn nhất.


Ánh mắt Diệp Phàm tương đối cao, chướng mắt linh thảo tầm thường, cho nên trận pháp liền thêu dệt ra ảo ảnh vô số linh thảo ngàn năm.


Ngao Tiểu No từ trong Quỷ Âm Kỳ chui ra, nói: “Vào được rồi!”


“Đúng vậy!” Diệp Phàm đáp.


Ngao Tiểu No há miệng, Mê Tiên Chướng xung quanh lập tức bị hút sạch.


Diệp Phàm nhíu mày, thầm nghĩ: Thực đơn của Ngao Tiểu No thật kỳ quái, chỉ thích ăn mấy thứ không bình thường.


Ngao Tiểu No đánh ợ một cái, hai mắt tỏa sáng nhìn về xa xa.


“Tới rồi.” Ngao Tiểu No nói.


Diệp Phàm híp mắt, Ngao Tiểu No vừa vào liền hút sạch Mê Tiên Chướng, hình như đã khiến cho chủ nhân của nơi này bất mãn a!


(dreamhouse2255)


Mấy trăm nhánh cây xuyên qua mặt đất, lao về phía Diệp Phàm, Diệp Phàm thả ra Thiên Hỏa, nhánh cây nguyên bản giương nanh múa vuốt vừa động tới Thiên Hỏa liền lập tức rụt trở lại.




Diệp Phàm cong cong khóe miệng, năm đó Nam Đại Lục xuất hiện một cây Thực Nhân Thụ, dẫn tới vô số tu giả muốn diệt trừ, bất quá, đều là đưa dê vào miệng cọp.


Sau đó, cây Thực Nhân Thụ này không cẩn thận nuốt một tu sĩ người mang Thiên Hỏa, bởi vậy mà bị đốt thành tro tàn.


“Ta cảm giác được hơi thở của tu sĩ.” Ngao Tiểu No hít hít mũi nói.


Diệp Phàm gật đầu: “Ta cũng cảm giác được.”


Diệp Phàm thân hình khẽ động một cái liền lập tức xuất hiện ở nơi tu sĩ tụ tập.


Bên trong Mê Tiên Trận che kín cảnh tượng huyền ảo, phạm vi chân chính có thể hoạt động kỳ thật không lớn.


Ngao Tiểu No nhìn trận pháp phòng hộ trước mặt, cảm thán: “Lão nhân hiệp hội trận pháp sư kia vẫn có chút bản lĩnh, trận pháp này bố trí kín không một kẽ hở, ngăn chặn phần lớn khói độc ra bên ngoài.”


Diệp Phàm bĩu môi: “Trận pháp bố trí không tồi, nhưng cũng chỉ có thể kéo dài thời gian mà thôi.”


(dreamhouse2255)


Mê Tiên Chướng nếu có thể bị ngăn cách dễ dàng, vậy uy danh của Thực Nhân Thụ cũng không cường thịnh như thế.


Độc tính của Mê Tiên Chướng không nhỏ, đạo cụ bày trận đã bị ăn mòn một phần, không quá hai tháng, khẳng định sẽ chỉ còn lại một bãi nước thép.


“Bên trong trận pháp này có không ít tu sĩ, người may mắn còn tồn tại hẳn là đều đã tập trung ở đây.” Ngao Tiểu No nói.


Diệp Phàm: “……”


……


Diệp Phàm vừa xuất hiện bên ngoài trận pháp liền khiến cho người bên trong chú ý tới.


Mấy trận pháp sư kinh hồn tán đảm vừa nhìn thấy Diệp Phàm liền kϊƈɦ động, “Là Diệp Phàm, là Võ trận sư tới!”


Tôn Tổ Bình rất nhanh liền bị gọi đến, nhìn thấy Diệp Phàm, Tôn Tổ Bình lập tức mở cửa trận pháp, thả Diệp Phàm vào.


Diệp Phàm vào trong mới phát hiện, bên trong trận pháp tụ tập không ít động phủ di động, tình cảnh của các tu sĩ cũng không đến nỗi nào.


“Diệp đạo hữu vì sao lại tới đây?” Tôn Tổ Bình hỏi.


(dreamhouse2255)


Diệp Phàm gặm linh quả: “Phó hội trưởng cùng một tu sĩ Nguyên Anh tên là Kim Mãn Sơn ra 3000 vạn linh thạch, mời ta mang các ngươi ra ngoài.”


“Thì ra là thế.” Tôn Tổ Bình nghe Diệp Phàm nói xong, thở dài nhẹ nhõm một hơi.


“Tôn hội trưởng còn tiêu dao hơn ta tưởng tượng a! Nơi này cũng không tệ lắm, còn có linh quả ăn.” Diệp Phàm nói.


Tôn Tổ Bình bất đắc dĩ: “Diệp đạo hữu nói đùa, nơi này cũng không kiên trì được bao lâu, nếu


Diệp đạo hữu không tới, chúng ta khẳng định sẽ hóa thành tro bụi.”


Diệp Phàm: “……”


Một tu sĩ Kim Đan diện mạo phúc hậu đi đến, vội vàng thi lễ chào hỏi với Diệp Phàm cùng Tôn Tổ Bình.


“Ngươi là Kim Đa Bảo?” Diệp Phàm nhìn tu sĩ nọ hỏi.


Kim Đa Bảo vui sướиɠ nói: “Diệp đan sư biết ta?”


Diệp Phàm nhìn Kim Đa Bảo, thầm nghĩ: Quả nhiên là rồng sinh rồng, phượng sinh phượng, chuột sinh con ra biết đào động, diện mạo của Kim Đa Bảo cùng phụ thân hắn cũng không xê xích bao nhiêu. “Phụ thân ngươi nhờ ta mang ngươi ra ngoài.”


(dreamhouse2255)


“Diệp đan sư, ngươi là người phụ thân ta mời đến giúp đỡ sao?” Kim Đa Bảo hưng phấn hỏi.


Diệp Phàm gật đầu: “Không sai.”



“Ta tìm quanh chỗ này một vòng, hoàn toàn không có đường ra, Diệp đan sư có cao kiến gì không?” Tôn Tổ Bình hỏi.


“Muốn đi ra khỏi nơi này cần phá vỡ Mê Tiên Trận, mắt trận hẳn là được thiết trí trêи một thân cây Thực Nhân Thụ trong bí cảnh này.” Diệp Phàm nói.


“Cái cây kia?” Kim Đa Bảo trừng lớn mắt, thần sắc khủng hoảng.


Diệp Phàm nhìn phản ứng của Kim Đa Bảo, nghi hoặc hỏi: “Kim đạo hữu biết cái cây kia? Ngươi từng nhìn thấy nó?”


Thực Nhân Thụ bình thường đều là dùng Mê Tiên Chướng đem tu sĩ hôn mê, đợi đến khi tu sĩ không còn lực phản kháng mới xuất hiện bao vây tu sĩ lại, biến tu sĩ thành chất dinh dưỡng cho nó.


Tu sĩ bình thường nhìn thấy cái cây kia đều đã là nỏ mạnh hết đà, cơ bản không còn đường sống.


Kim Đa Bảo gật đầu, lòng còn sợ hãi nói: “Đúng vậy, lúc ấy ta hít phải khá nhiều khói độc, cả người đần đần độn độn, trước mắt đều là linh thảo cao giai, sau đó, ta nhớ lại lời phụ thân nói, làm buôn bán phải đến nơi đến chốn, trêи đời này không có bánh từ trêи trời rơi xuống, mới ý thức được không hợp.”


(dreamhouse2255)


“Sau đó ta dùng một viên Thanh Thần Đan, miễn cưỡng tìm về chút lý trí, linh thảo đầy đất không thấy, ta chỉ nhìn thấy một cái cây, trêи cây kia treo đầy bao giống như kén tằm, mỗi cái bao là một tu sĩ, hoặc là yêu thú.”


“Những tu sĩ đó đều đã chết, có người thiếu chân, có người thiếu đầu.”


“Ta tự bạo mười mấy kiện pháp khí mới ngăn cản được yêu thụ kia, sau khi chạy thoát, ta gặp được Tôn hội trưởng.”


Sắc mặt Kim Đa Bảo rất khó nhìn, hiển nhiên là rất kiêng kị Thực Nhân Thụ.


Diệp Phàm vuốt cằm: “Thanh Thần Đan có thể giúp ngươi tìm về lý trí lúc đó, phẩm chất hẳn là không tệ!”


Kim Đa Bảo gật đầu: “Là đan dược tìm được bên trong động phủ của tu sĩ thượng cổ, chỉ có một viên.”


Diệp Phàm gật đầu: “Khó trách, ta đã nói mà.”


Tôn Tổ Bình nhìn Diệp Phàm: “Diệp đạo hữu, ta nghe mọi người nói, vừa nãy khói độc hình như tiêu tán đi một ít, không biết có phải là ngươi làm hay không?”


(dreamhouse2255)


Diệp Phàm lắc đầu: “Không phải ta!”


Tôn Tổ Bình hơi sửng sốt, tiếc nuối nói: “Không phải Diệp đạo hữu làm sao?”


Tôn Tổ Bình vốn đang nghĩ, nếu có biện pháp đối phó với khói độc, vậy tình cảnh của bọn họ sẽ tốt hơn một chút.


“Không phải ta…… Là tiểu tể tử ta nuôi.” Diệp Phàm bổ sung.


Tôn Tổ Bình: “……” Diệp Phàm thật sự là, nói chuyện thở dốc như vậy, gấp chết người.


……


“Diệp đạo hữu đã nghĩ ra đối sách rồi sao?” Tôn Tổ Bình hỏi.


Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy! Đối sách của ta là tìm ra cái cây kia, sau đó dùng lửa đốt cháy nó.”


“Lửa, cũng đúng, Diệp đạo hữu người mang Thiên Hỏa, linh thụ hóa yêu đều sợ lửa, cái cây kia cho dù lợi hại thì cũng không thoát nổi đặc tính này, ta có thể giúp được gì không?” Tôn Tổ Bình hỏi.


Diệp Phàm đảo đảo mắt, lắc đầu: “Hình như không có.”


Tôn Tổ Bình run run khóe miệng: “Vậy hết thảy liền làm phiền Diệp đạo hữu.”


(dreamhouse2255)


Diệp Phàm gật đầu: “Được rồi, lát nữa thời điểm ta động thủ, hội trưởng liền bảo vệ tốt những người ở nơi này, Vân Hi còn đang ở ngoài chờ ta, chúng ta tốc chiến tốc thắng.”


Tôn Tổ Bình gật đầu: “Được.”


Diệp Phàm ra khỏi trận pháp phòng hộ, thả Ngao Tiêu No ra: “Nhanh ăn đi, ăn sạch Mê Tiên Chướng quỷ quái này đi.”


“Ngươi cũng biết loại khói độc quỷ quái này không dễ ăn.” Ngao Tiểu No bất mãn.



“Có thể ăn là được, đừng kén ăn! Kén ăn sẽ mất cân bằng dinh dưỡng.” Diệp Phàm nghiêm trang nói.


Ngao Tiểu No không vui: “Không phải ngươi cũng kén ăn?”


Diệp Phàm lắc đầu: “Không có! Ta cái gì cũng thích ăn.”


Ngao Tiểu No ghét bỏ gật đầu: “Cũng phải! Ngươi chính là thùng cơm.”


“Được rồi, chủng tộc Thao Thiết các ngươi thiên phú duy nhất không phải là ăn sao? Thật vất vả mới có cơ hội cho ngươi biểu diễn, cố lên, đừng làm mất mặt uy danh Thao Thiết tộc các ngươi.”


Ngao Tiểu No: “……”


(dreamhouse2255)


Ngao Tiểu No trừng mắt nhìn Diệp Phàm một cái, há miệng, một lượng lớn Mê Tiên Chướng liền bị hút vào, đợi đến khi Mê Tiên Chướng bị hút sạch, đại địa lộ ra diện mạo sẵn có.


Ngao Tiểu No đánh ợ một cái, một cỗ Mê Tiên Chướng phun ra mặt Diệp Phàm, nếu Diệp Phàm không dùng Thiên Hỏa hộ thể, nói không chừng đã ngất đi.


Diệp Phàm nắm lấy cổ Ngao Tiểu No, bất mãn nói: “Đừng dựa vào ta gần như vậy, miệng ngươi nặng mùi quá rồi!”


Ngao Tiểu No khẽ hừ một tiếng, lấy ʍôиɠ đối diện với Diệp Phàm.


Đầu Hành Tây ngồi ngay ngắn trêи đỉnh đầu Diệp Phàm, nhìn bộ dáng ngu ngốc của Ngao Tiểu No cùng Diệp Phàm, banh khuôn mặt nhỏ, nghiêm trang nói: “Cẩn thận một chút, tới rồi.”


Mặt đất từng chút một nứt ra, một cây đại thụ che trời từ dưới đất xông lên, trêи cây in hình một khuôn mặt quỷ.


Thân cây khổng lồ, trêи chạc cây treo mấy chục kén tằm đựng thi thể tu sĩ cùng yêu thú.


Trêи người Thực Nhân Thụ có mấy trăm cái miệng hé ra đóng lại, mỗi khi mở liền có một lượng lớn khí độc từ trong đó phun ra.


Diệp Phàm nhìn Thực Nhân Thụ, lập tức kϊƈɦ động.


Diệp Phàm phát hiện, trong thân thể của Thực Nhân Thụ cất giấu mấy trăm nhẫn không gian, Thực Nhân Thụ thiên phú thần thông cao thâm khó đoán, nhưng chỉ số thông minh lại không cao lắm, cầm nhẫn không gian cũng không biết lấy đồ ở trong đó ra.


(dreamhouse2255)


“Đi!” Đầu Hành Tây hóa thành một tấm lưới lửa, bao vây lấy Thực Nhân Thụ.


Thiên Hỏa vừa quấn lên, Thực Nhân Thụ liền rung động kịch liệt.


Nhánh cây của Thực Nhân Thụ hóa thành lưỡi dao sắc bén, đâm về phía Diệp Phàm.


Diệp Phàm vung kiếm lên, U Minh Kiếm của Diệp Phàm mang theo hơi thở của Minh Hỏa, Thực Nhân Thụ vừa tiếp xúc tới U Minh Kiếm liền lập tức lui trở về.


Diệp Phàm triệu hồi ra con rối Nguyên Anh, con rối vung cây búa Minh Thiết, đánh về phía Thực Nhân Thụ.


Thân thể Thực Nhân Thụ bị đập ra một vết nứt lớn.


……


Diệp Phàm tiến vào Thôn Tiên Trận không lâu, Thôn Tiên Trận liền kịch liệt rung động, độ ấm xung quanh dần tăng lên, từng luồng sương mù từ trong trận pháp tản ra.


“Bạch sư điệt, có khói độc tràn ra, mấy tu sĩ Trúc Cơ vừa tiếp xúc tới liền hôn mê, ta thấy chúng ta vẫn là rời khỏi đây trước đi.” Vạn Nhạc nhìn Bạch Vân Hi nói.


Bạch Vân Hi gật đầu: “Được.”


Ngọn lửa lục sắc phóng lên cao, khắp không trung đều được nhuộm bởi màu xanh lá.


Bạch Vân Hi cảm thấy linh khí khắp thiên địa đều hỗn loạn, Thôn Tiên Trận nguyên bản phòng thủ kiên cố cũng xuất hiện không ít khe hở.


(dreamhouse2255)


……….