Xuyên Qua Chi Khí Tử Hoành Hành

Chương 181: Truyền tống




Diệp Phàm chạy xe đến trước cửa biệt thự, trong lòng có một loại dự cảm không tốt lắm.

Mấy người công nhân mang một bể thủy tinh thật lớn, đi về phía biệt thự.

“Chờ một chút, cái này muốn đưa đi nơi nào?” Bạch Vân Hi đi xuống xe hỏi.

“Cái này đưa đến biệt thự số 18.” Nhân viên công tác đáp.

“Biệt thự số 18?”

“Đúng vậy.”

Diệp Phàm quay đầu nhìn Bạch Vân Hi: “Bể nước này không phải do ta đặt!”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Ta biết, chúng ta vào xem đã.”

Diệp Phàm đi vào trong, khắp biệt thự là một đống bể nước thủy tinh to nhỏ đủ kiểu dáng, một bức tường ở tầng hai bị phá đi, cải tạo lại thành phòng chiếu phim.

Diệp Phàm cau mày, không vui nói: “Quy đại gia, sao nhà của ta lại biến thành như vậy?”

Huyền Quy đắc ý đáp: “Ta gọi người tới sửa.”

Diệp Phàm rầu rĩ nhíu mày, biệt thự này là hắn tiêu 300 vạn mua về, con rùa đen đáng chết không biết xấu hổ này chưa được hắn đồng ý đã tự tiện lung tung biến đổi thành như vậy.

Diệp Phàm không vui nhìn Huyền Quy: “Ngươi xem ngươi đổi thành cái dạng gì rồi? Thế này thì phải ở như thế nào?”

Huyền Quy khinh thường nói: “Gấp cái gì, sửa chữa xong Truyền Tống Trận ngươi cũng không cần ở lại nơi này nữa, ta còn chưa chê ngươi hẹp hòi thì thôi, ngươi còn trách ta, lại nói tiếp, các ngươi ra ngoài một chuyến, có thu hoạch gì không?”

Diệp Phàm bĩu môi đáp: “Không nói cho ngươi.”

Huyền Quy lạnh lùng nhìn Diệp Phàm, khẽ hừ một tiếng, “Đồ có tốt bao nhiêu đi chăng nữa nằm trêи tay cái thùng cơm như ngươi cũng lãng phí, nhanh nghĩ cách lên Trúc Cơ đi.”

Diệp Phàm gật đầu: “Trúc Cơ, Trúc Cơ, ta biết chứ! Kỳ quái, sao ngươi biết cách mua bể thủy tinh tới?”

Huyền Quy đắc ý nói: “Ta đặt hàng trêи mạng a.”

Bạch Vân Hi: “……” Đầu năm nay ngay cả rùa đen cũng biết lên mạng mua đồ, hắn thật cô đơn.

Diệp Phàm nhìn về phía két sắt trong phòng, kϊƈɦ động nhảy dựng lên.

“A! Ai động vào tủ sắt của ta! Có phải ngươi chỉ biết lo xem TV, ngay cả trộm vào nhà cũng không biết đúng không!”

“Ngươi kϊƈɦ động cái gì, chỉ là một ít đan dược rác rưởi mà thôi, ta dùng nó đổi đồ.” Huyền Quy nói.

“Ngươi đổi đồ? Ngươi đổi đan dược với cái gì?” Diệp Phàm tràn đầy kϊƈɦ động hỏi.

“Một đống tài liệu, còn có……” Huyền Quy nhấc mai lên, “Nghe nói cái này nạp điện từ năng lượng mặt trời, có thể mang theo.”

Diệp Phàm: “……”

Bạch Vân Hi nhíu mày hỏi: “Cái này là ai cho ngươi?” Không biết là tiểu tử nào đưa ra thứ này, rất có ánh mắt a!

“Một tên yếu ớt.”

Bạch Vân Hi: “……”

“Trêи đời này không mấy người không phải là yếu ớt!” Diệp Phàm ôm hai tay nói.

Huyền Quy gật đầu: “Đúng vậy, người tới đều yếu, tên kia là yếu nhất.”

Bạch Vân Hi: “……”

Cửa bị đẩy mở ra, Thái Chấn Tuấn ôm một rương lớn đựng đầy máy chơi game đi đến, Bạch Vân Hi nhìn Thái Chấn Tuấn, âm thầm trợn trắng mắt, hắn còn thắc mắc là ai có sáng kiến như vậy, thì ra lại là tiểu tử này.

“Thái nhị thiếu, đã lâu không gặp.”

Thái Chấn Tuấn cười khan: “Diệp thiếu, Bạch tam thiếu, các ngươi đã trở lại rồi!”

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy! Ta vừa về, biệt thự liền biến thành cái dạng này, chủ bất động sản mặc kệ sao?”

“Chủ bất động sản không dám quản a! Có mấy bảo an tiến vào một lần, không bao lâu liền đổ bệnh.” Thái Chấn Tuấn nói.

Diệp Phàm: “……”

……

Bạch Vân Hi lái xe đi vào Bạch gia.

“Ngươi trở lại rồi.” Bạch Sĩ Nguyên nhìn Bạch Vân Hi, trong ánh mắt có vài phần phức tạp.

Biết Bạch Vân Hi sắp phải đi, thời gian về nhà một lần lại ít hơn một lần, trong lòng Bạch Sĩ Nguyên luôn có chút hụt hẫng.

Bạch Vân Hi gật đầu, đi vào phòng, mở tủ sắt ra: “Gia gia, ta nói Diệp Phàm luyện chế một ít đan dược, đa số đều có tác dụng cường thân kiện thể, kéo dài tuổi thọ, tác dụng ta đều đã viết tốt, ngươi thu đi.”

Bạch Sĩ Nguyên nhìn Bạch Vân Hi: “Ngươi có tâm, đúng rồi, tấm da thú cổ kia có tác dụng không?”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Thứ kia giúp chúng ta đại ân, có lẽ vị tổ tông kia còn chưa chết, mà là đang sống ở một thế giới khác.”

Bạch Sĩ Nguyên tràn đầy cảm thán than thở: “Trêи đời này có quá nhiều chuyện thần kỳ!”

“Đúng vậy!”

Bạch Sĩ Nguyên cười cười nhìn Bạch Vân Hi: “Cho dù đi đâu, ngươi cũng phải ở chung hòa thuận với Diệp Phàm, quản hắn cho tốt, đừng để hắn đi gây chuyện thị phi.”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Ta biết.”

Diệp Phàm nhìn thấy Bạch Vân Hi đi ra, cao hứng gọi, “Vân Hi, ngươi ra rồi, đã nói tốt với gia gia chưa?”

Bạch Vân Hi gật đầu: “Đã nói xong, sao ngươi không đi vào gặp hắn?”

Diệp Phàm có chút xấu hổ gãi gãi đầu, “Ta ngượng ngùng.”

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm, nhịn không được cười lên, Diệp Phàm hiện tại mới cảm giác được ngượng ngùng, có phải là hơi chậm một ít không!

“Sao đột nhiên lại cảm thấy ngượng ngùng?” Da mặt Diệp Phàm vẫn luôn rất dày a!

Diệp Phàm nhìn Bạch Vân Hi, hít sâu một hơi: “Bởi vì ta muốn bắt ngươi chạy, cho nên cảm thấy rất có lỗi với lão nhân gia.”

“Gia gia không có cổ hủ như ngươi nghĩ.” Bất quá, Diệp Phàm biết cảm thấy ngượng ngùng ít nhiều gì cũng là một chuyện tốt.

Diệp Phàm chớp chớp mắt: “Ý ngươi là lão gia tử không trách ta?”

Bạch Vân Hi gật đầu, Diệp Phàm thở dài nhẹ nhõm một hơi: “Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!”

……

Dựa vào chăm chỉ khắc khổ song tu, hai tháng sau, Diệp Phàm cuối cùng cũng đạt tới Luyện Khí tầng mười hai, dùng tám viên Trúc Cơ Đan, thành công lên tới Trúc Cơ kỳ.

Luyện Khí kỳ cùng Trúc Cơ kỳ cách nhau một lạch trời, chưa nói cái khác, chỉ tính riêng thọ mệnh đã là tăng trưởng gấp đôi.

Sau khi tới Trúc Cơ kỳ, Diệp Phàm liền có loại cảm giác thiên địa đều nằm hết trong lòng bàn tay.

Tu vi tiến bộ, tự tin của Diệp Phàm cũng tăng mạnh lên.

Huyền Quy tràn đầy câm nín nhìn Diệp Phàm, bất đắc dĩ lắc lắc đầu.

Bạch Vân Hi nhìn Huyền Quy: “Tiểu Hắc đại nhân, ngươi làm sao vậy?”

Huyền Quy nhìn Bạch Vân Hi một cái: “Tiểu tử này dùng chín viên Trúc Cơ Đan mới lên được Trúc Cơ, nếu là ở tông môn của tu chân giới, hắn đã sớm bị ném ra ngoài.”

Bạch Vân Hi: “……”

“Con heo này, đúng là một cái thùng cơm.” Huyền Quy hận sắt không thành thép lắc đầu.

Diệp Phàm không vui nhìn Huyền Quy: “Ngươi nói ai là heo, ngươi mới là heo!”

Huyền Quy khẽ hừ một tiếng: “Ta không phải heo, ta là rùa……”

Diệp Phàm chống eo nhìn Huyền Quy: “Đúng vậy, ngươi là rùa, trợn to đôi mắt của ngươi lên nhìn cho kỹ, hiện tại ta đã là cao nhân Trúc Cơ, ta thấy ngươi còn chưa tới Kim Đan đâu, chúng ta cùng thế hệ!”

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm một cái: “Câm miệng!”

Diệp Phàm rầu rĩ nhìn Bạch Vân Hi: “Vân Hi, ta nhẫn nhịn nó đã lâu, vất vả lắm mới tìm được cơ hội xoay người, ngươi lại muốn ta câm miệng.”

“Tiểu Hắc đại nhân là tiền bối, ngươi nên tôn trọng một chút.” Bạch Vân Hi thầm nghĩ: Huyền Quy là thiên địa dị thú, còn tới Trúc Cơ đã được một thời gian dài, Diệp Phàm lại chỉ là một vãn bối mới lên Trúc Cơ, nếu thật sự đánh lên, người có hại hơn phân nửa sẽ là Diệp Phàm.

Huyền Quy ha ha cười lên: “Diệp Phàm, tới tu chân giới rồi ngươi nhất định phải nghe lời lão bà ngươi nói, bằng không ngươi một giây liền bị người đánh chết.”

Diệp Phàm: “……”

“Tiểu Hắc đại nhân, Diệp Phàm ăn rất nhiều Trúc Cơ Đan sao?”

Huyền Quy gật đầu: “Đúng vậy! Tu chân giới không có bao nhiêu tông môn có thể nuôi được hắn.”

Bạch Vân Hi: “……”

Cạnh tranh Trúc Cơ Đan ở tu chân giới là thập phần kịch liệt, ở tông môn bình thường, chỉ đệ tử có tư chất tốt mới được phân cho Trúc Cơ Đan, một lần phân nhiều nhất ba viên, đệ tử thông thường dùng hai viên liền có thể thành công, nếu ăn ba viên còn chưa lên Trúc Cơ, tu sĩ kia thường sẽ bị xung quân đến tục giới, trở thành đệ tử ngoại môn, giúp đỡ tông môn xử lý một ít việc bên ngoài.

Trúc Cơ Đan thường do quản lý cao tầng của tông môn nắm giữ, sau khi bị tông môn trục xuất, muốn có được Trúc Cơ Đan liền khó như lên trời.

Đệ tử bị đưa ra ngoại viện, vô vọng Trúc Cơ, thông thường sẽ thành gia lập nghiệp bên ngoài, hưởng hết vinh hoa phú quỷ của thế tục, tận lực sinh ra hài tử có tư chất tốt, đưa trở lại tông môn.

“Diệp Phàm, hiện tại ngươi đã Trúc Cơ, có phải nên bắt đầu suy xét chuyện sửa chữa Truyền Tống Trận không?” Huyền Quy hỏi.

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy.”

“Ngươi thật sự biết cách chữa trị trận pháp kia?” Huyền Quy tràn đầy hoài nghi nhìn Diệp Phàm, không phải Huyền Quy muốn hoài nghi Diệp Phàm, mà là cấp bậc của Truyền Tống Trận kia thật sự quá cao.

“Tài liệu đều đã thu thập đầy đủ, cho ta thời gian một tháng, ta khẳng định có thể chữa trị tốt.”

Huyền Quy gật đầu: “Vậy xem ngươi.”

Diệp Phàm nhìn Huyền Quy: “Đã nói rồi, phí dụng truyền tống của ta cùng Vân Hi do ngươi ra.”

Huyền Quy không kiên nhẫn nói: “Đã biết, ta trả, ngươi chỉ là tên nghèo, một viên linh thạch cũng không thể lấy ra.”

Diệp Phàm không vui nhìn Huyền Quy: “Cái này không thể trách ta! Ai bảo thế giới này không còn linh thạch đâu.”

……

Một tháng sau, Bạch Vân Hi điều khiển du thuyền đi tới địa điểm mục đích, Diệp Phàm nhẹ nhàng nhảy xuống nước, lấy trận kỳ đã chuẩn bị tốt trước đó ra, đánh vào trong trận pháp, theo trận kỳ không ngừng đánh vào, trận pháp truyền tống dần sáng lên.

“Vân Hi, chuẩn bị đi thôi.” Diệp Phàm kéo tay Bạch Vân Hi nói.

Bạch Vân Hi gật đầu: “Được.”

Theo trận pháp khởi động, mặt biển hình thành một lốc xoáy thật lớn, Bạch Vân Hi cùng Diệp Phàm đều bị cuốn vào trong.

Bạch Vân Hi cảm giác mình bị quấn vào trong một cái động thật lớn, bóng tối vô hạn, hít thở cũng dần không thông. Bỗng nhiên, có thứ gì đó dán lên miệng của hắn, một dòng khí ấm áp chảy vào trong thân thể, đau đớn cuối cũng cũng dần giảm bớt đi.

Bạch Vân Hi mê mang một hồi, sau đó mới phát hiện Diệp Phàm đang hôn hắn.

Diệp Phàm khống chế phi kiếm, kéo Bạch Vân Hi ra khỏi biển.

Bạch Vân Hi nhìn Diệp Phàm: “Nơi này…… Chúng ta tới rồi?” Bạch Vân Hi rõ ràng cảm nhận được linh khí xung quanh rất nồng đậm, hắn thậm chí còn không cần phải vận chuyển công pháp, linh khí đã tự nhiên rót vào trong thân thể.

Diệp Phàm gật đầu: “Đúng vậy, tới rồi, cũng không biết là tinh vực tu chân nào.”

Huyền Quy nhảy ra khỏi biển: “Đến nơi rồi, chúng ta liền chia tay đi.”

Diệp Phàm gật đầu: “Được, ngươi cẩn thận một chút, đừng để người ra mang đi hầm.”

Huyền Quy không để ý tới Diệp Phàm nữa, rúc đầu xuống biển bơi đi, rất nhanh liền biến mất.

………………..



Méoo: Vậy là cuối cùng cũng hết phó bản ở trái đất ( ̄'Д' ̄)9

Tui định sẽ chuyển sang quyển mới, mọi người theo dõi để đọc quyển thứ hai nhé

Cảm ơn các tình yêu đã ủng hộ <3 <3