Xuyên Nhanh: Xuyên Thành Anh Trai Nữ Chính

Xuyên Nhanh: Xuyên Thành Anh Trai Nữ Chính - Chương 2: Hậu cung của nữ vương (2)




Edit by Hạ Lan Tâm Nhiên

➻➻➻➻➻➻➻➻➻❥

"Thiên Phượng, muội qua đây một chút." Vệ Chiếu đang xem sách, phát hiện Vệ Thiên Phượng chuẩn bị lén lút chuồn đi, liền gọi nàng lại.

"Đại ca, sao huynh lại phát hiện ra muội được?" Vệ Thiên Phượng không nghĩ tới lấy khinh công của mình mà còn có thể bị bắt tại trận, hơn nữa đại ca rõ ràng không có chút võ công nào.

"Hương hoa nhài trên người muội quá nồng." Vệ Chiếu bất đắc dĩ cười cười "Muột thích hoa nhài, nhưng không thể hun khắp phòng như thế."

Vệ Thiên Phượng ngửi ngửi, sắc mặt hơi kém.

Lúc nàng đến thì cái mùi này đã là thói quen của nguyên thân, nên căn bản sẽ không cảm thấy có gì đặc biệt. Nhưng nàng thế mà hoàn toàn không nghĩ đến vấn đề này? Thật sự là vô cùng thất sách.

Khi trở về phải thanh lý hết toàn bộ đồ trong phòng một lần, nếu không cho dù mình có cẩn thận bao nhiêu, thì cũng sẽ bị người phát hiện!

"Thiên Phượng, huynh nhớ huynh từng nói với muội bao nhiêu lần rồi, là không được tùy tiện đến gần hồ nước, sao muội lại chạy đến đó?" Vệ Chiếu xụ mặt, "Trước đó huynh không hỏi, chờ muội chủ động nhận lỗi, nhưng muội vẫn không nói gì, huynh rất thất vọng."

"Muội..." Vệ Thiên Phượng vội vàng nhớ lại, nhưng đầu óc của nguyên thân dương như rất không tốt, nghĩ thế nào cũng không ra "Muội quên rồi, có lẽ là tùy tiện đi một chút thôi."

"Lần sau đừng đến những nơi nguy hiểm như vậy nữa." Vệ Chiếu thở dài nói, "Huynh nhớ khi còn bé muội từng rơi xuống nước, cho rằng muội sẽ biết sợ mà tránh đi, là lỗi của huynh."

"Muội từng rơi xuống nước?"

"Muội không nhớ à?" Vệ Chiếu lo lắng nói " Thiên Phượng, huynh đã khỏe rồi, muội cũng nghỉ ngơi một chút đi, gần đây tinh thần của muội hình như không tốt lắm."

"Vâng." Vệ Thiên Phượng che giấu sắc mặt khó coi, nhanh chóng đi ra ngoài.

Nàng cảm thấy có lẽ mình đã bỏ qua điều gì đó.

Cho dù Vệ Thiên Phượng điêu ngoa tùy hứng, nhưng nếu đã ở trong tình huống rơi xuống nước một lần thì không thể đến gần nước để rơi xuống lần nữa được, cho dù nguyên thân không biết, nhưng ca ca của nàng, nha hoàn thiếp thân của nàng chẳng lẽ không nhắc nhở nàng sao?

Nhớ tới tình huống của Vệ Chiếu và nguyên thân lúc trước, trực giác của Vệ Thiên Phượng nói cho nàng biết, sự tình có lẽ không đơn giản như nàng tưởng tượng.

Cái Vệ phủ nhỏ bé này, chỉ sợ cũng không an toàn như trong suy nghĩ của nàng.

Xem ra, mình phải nhanh chóng khôi phục lại công lực mới có thể tự vệ được.

Sau khi nhắc nhở nữ chính, Vệ Chiếu cũng cảm thấy an tâm hơn nhiều.

Cái hệ thống "anh trai nữ chính" này, khác hoàn toàn so với các hệ thống trong tiểu thuyết hay viết, hơn nữa thương thành cũng không giống, đồ vật trong đó toàn là một đống rác rưởi.

Trên cơ bản, ngoại trừ năng lực giải thích kịch bản ra, thì có nó hay không có nó cũng giống nhau.

Điều quan tâm duy nhất của nó đối với ký chủ Vệ Chiếu này, là có thể giúp hắn xóa bỏ một số ký ức hắn không thích, đồng thời sau khi hoàn thành 100 nhiệm vụ thì có thể lựa chọn trở về thế giới nguyên bản. Nghe nói sau khi vượt qua được năm mươi nhiệm vụ thì sẽ có vật phẩm ban thưởng thần bí, nhưng trước mắt Vệ Chiếu cũng không chờ mong lắm.

Dù sao hệ thống cứ hố người ta như thế, còn có thể trông chờ vào vật phẩm ban thưởng là thứ tốt đẹp gì được à?

Thân thể này của Vệ Chiếu không thể luyện võ, cũng không có bàn tay vàng gì đó, nên muốn tự vệ cũng thật sự khá khó khăn, chỉ có thể vào lúc khỏe mạnh nhắc nhở "muội muội nữ chính" của mình một chút, mượn vầng sáng của nữ chính đến cứu mình.

Cũng may vầng sáng nữ chính của Vệ Thiên Phượng rất là cứng, sau khi nàng đối với Vệ phủ sinh ra phòng bị, thì Vệ Chiếu liền phát hiện không còn những thủ đoạn loạn thất bát tao hướng về mình nữa.

Cuộc sống lập tức trở nên thanh tịnh hơn nhiều, mà hắn cuối cùng cũng có thể đi ra ngoài, kết giao bằng hữu.

Xưa nay Vệ Chiếu không phải là người ngồi yên chờ chết, nếu nhiệm vụ đã yêu cầu hắn trợ giúp nữ chính tìm chân ái, thì trước tiên hắn nhất định phải đi tiếp xúc với bảy nam chính này đã.

Trước mắt, người tốt nhất để tiếp xúc chính là công tử nhà thừa tướng Thẩm Kinh Hồng.

Ừm, vị nam chính này giai đoạn đầu có tương đối nhiều đất diễn, cũng là người mà nguyên thân của Vệ Thiên Phượng thích nhất.

Đáng tiếc, Thẩm Kinh Hồng đối với Vệ Thiên Phượng điêu ngoa tùy hứng lúc trước hoàn toàn không có hứng thú, chờ sau khi nữ chính đến mới hối hận không kịp.

Cũng may phần diễn ở giai đoạn đầu kéo cho hắn một đống nhân khí, cùng với không có kiểu nam chính như vậy cùng cạnh tranh, nên cuối cùng thành công thượng vị, cũng được xưng tụng là dốc lòng.

Bởi vậy, sau khi Vệ Chiếu tốt lên, ngay lập tức mang theo muội muội nữ giả nam trang đi gặp mặt Thẩm Kinh Hồng này một lần.

Nếu có thể, Vệ Chiếu cảm thấy Thẩm Kinh Hồng là chân ái của nữ chính vẫn tốt nhất.

Bởi vì hắn là một người ôn nhu lễ độ, lại không hề có giá trị vũ lực, nên tuyệt đối sẽ không có chuyện hắn khi dễ Vệ Thiên Phượng.

Còn những vương gia, tướng quân, hoàng đế kia, trong tính cách đều có một chút "bá đạo", ở trong tiểu thuyết thì hút fan, nhưng đặt ở trong cuộc sống bình thường thì tuyệt đối không tốt như thế.

Phần lớn văn NP cổ đại, bất luận là xu hướng tính dục gì, thì nam nhân bên trong cũng có thể chia thành mấy loại như thế.

Mặc dù đây là lần đầu tiên Vệ Chiếu trải qua thế giới kiểu này, nhưng cũng đã tích lũy được không ít kinh nghiệm từ các thế giới trước, tổng kết những kinh nghiệm này lại một chút, rồi dung hợp lại, thì chính là thế giới lúc này.

Loại hình thứ nhất là tài tử ôn nhu đa tình.

Loại này phổ biến trong các kiểu nam phụ thâm tình, dấu hiệu nhận biết là toàn thân bạch y cộng thêm một cây quạt xếp, thường thường thân thể ốm yếu nhưng tâm mang chí lớn, có đôi khi còn có thể kiêm nhiệm vai quân sư của nhân vật chính, nhưng kết cục thì 80% sẽ là bi kịch.

Loại hình thứ hai là hoa hoa công tử tà mị quyến rũ.

Ta mặc dù gặp dịp thì chơi, nhưng người ta yêu nhất chính là nàng.

Ta từng thấy qua vô số mỹ nhân, nhưng chỉ có nàng làm ta động lòng.

Ta có thể vì nàng giải tán tất cả thị thiếp, cả đời chỉ thích một mình nàng.

Loại hình này thường thường là vương gia quyền quý. Lúc đầu phong tình vạn chủng, xem nữ nhân như đồ chơi, sau khi gặp nữ chính mới biết được cái gì gọi là tình yêu? Nhưng cũng đáng tiếc là, kết cục của loại người này thường thất bại do phi tử trước kia, ái thiếp hoặc là mẫu thân không bớt lo của mình, vân vân, kết cục cũng giống như loại thứ nhất, thường không tốt đẹp gì.

Loại hình thứ ba là tổng tài bá đạo.

Đây là tiêu chuẩn phổ biến nhất của nam chính.

Thường thấy ở những nam nhân có quyền thế hoặc có vũ lực.

Loại người này có lẽ không hiểu tình yêu là cái gì, nhưng có bản lĩnh đầu thai tốt, từ lúc bắt đầu đã mang vầng sáng của nam chính, đến khi ngược nữ chính cả ngàn vạn lần, rồi mới thông suốt chuyện tự mình hại mình, sau đó tóc bạc trắng trong một đêm, phân tán hậu cung rồi tìm cách vãn hồi tâm nữ chính, so với hai loại hình phía trước thì hoàn toàn khác biệt, cuối cùng sẽ là người chiến thắng, đi lên đỉnh cao nhân sinh.

Loại hình thứ tư là trung khuyển trầm mặc.

Tiêu chuẩn bình thường sẽ là ảnh vệ hoặc đại tướng quân. Đất diễn có lẽ không nhiều, nhưng nhất định sẽ xuất hiện vào lúc nữ chính suy yếu nhất, cần sự giúp đỡ nhất, tất nhiên điểm kỹ năng sẽ là max cấp. Mặc dù so ra thì kém hơn vương gia tà mị, hoàng đế bá đạo, tài tử đa tình, nhưng cái phẩm chất trầm mặc này, thường sẽ đem đến cho người ta ảo giác cực kỳ đáng tin. Nếu vận khí tốt, thì có thể trở thành sự lựa chọn của nữ chính sau khi trải qua ngàn cánh buồm, nếu vận khí không tốt, thì cũng chỉ có thể đứng nhìn nữ chính thành vợ người ta.

Loại hình thứ năm là đại hiệp chính trực.

Võ lâm minh chủ nhất định phải có những yếu tố như nghiêm túc, cứng nhắc, chung thủy, thánh mẫu.

Là người mà vào lúc nữ chính gặp mười ngàn người công kích vẫn sẽ kiên định đứng bên nữ chính như cũ, nhưng cũng có thể bởi vì nữ chính không cẩn thận giẫm chết một con kiến mà phẫn nộ rời đi. Kết cục của loại người này phải tùy vào thiết lập của từng thế giới, nếu như là thế giới do võ hiệp làm chủ thì còn có thể liều một phen, nhưng nếu là các loại hình thế giới khác, thì không đùa được đâu, đây là người có liên hệ sâu nhất với các loại hình thế giới.

Loại hình thứ sáu là mỹ nhân yêu nghiệt.

Phổ biến ở giáo chủ ma giáo, thiên hạ đệ nhất thương nhân, sát thủ, vân vân.

Một thân hồng y đỏ rực, dung mạo như nữ tử, nhưng tâm tư độc ác các kiểu, bình thường sẽ xuất hiện gắn liền với loại hình thứ năm.

Vệ Chiếu nghĩ, đây đại khái là vì bọn họ không quá đủ tư cách để cùng các loại hình trước cạnh tranh, nên mới liên hợp lại. Cũng vì bọn họ xuất hiện cùng nhau, cho nên mới dẫn đến chuyện ở một số thế giới, bọn họ có thể xoay người làm nhân vật chính.

Loại hình thứ bảy là thần y thế ngoại cao nhân.

Nếu chỉ đơn thuần xuất hiện chữ thần y, thì vẫn môn đăng hộ đối.

Nhưng nếu có thêm "thế ngoại cao nhân" xuất hiện, thì không khỏi có hiềm nghi trâu già gặm cỏ non. Xuất hiện căn bản chỉ để làm kịch bản thêm đặc sắc, nếu vận khí tốt thì có thể có tên trong hậu cung, còn đại đa số thời điểm chỉ là bạn bè đồng nghiệp gì đó thôi. Nếu như không phải văn NP, thì khả năng thượng vị thành công còn thấp hơn 1%, đây cũng là loại người mà trước mắt Vệ Chiếu không muốn đi tìm nhất.

Dù sao trong kịch bản, vị nam chính này còn lạnh như băng đấy, bây giờ Vệ Chiếu không có tâm tình trèo qua mấy vách núi để tìm người, trừ phi sáu vị nam chính phía trước đều thất bại.

Đương nhiên, nếu như Vệ Thiên Phượng và Thẩm Kinh Hồng trực tiếp vừa ý nhau, thì nhiệm vụ của hắn có thể kết thúc sớm rồi. Mặc dù mọi chuyện thường không có khả năng đơn giản như vậy, nhưng tính dụ hoặc của chuyện kết thúc nhiệm vụ sớm quá lớn, Vệ Chiếu cũng chỉ có thể kiên trì đi thử một lần.

"Thiên Phượng, gần đây huynh thấy muội cũng hiểu chuyện hơn rồi, lúc trước muội làm những chuyện kia với Thẩm Kinh Hồng là không đúng lắm, lần này phải nói xin lỗi với người ta thật tốt, rồi bắt đầu lại từ đầu, hiểu chưa?" Vệ Chiếu nói liên miên lải nhải, nghiễm nhiên là bộ dáng của một ca ca tốt.

Vệ Thiên Phượng khẽ nhíu mày, nàng tất nhiên cũng biết trước kia nguyên thân quấn quýt lấy Thẩm Kinh Hồng là chuyện làm người ta chán ghét đến cỡ nào. Nếu không phải Thẩm Kinh Hồng và Vệ Chiếu là bạn tốt, chỉ sợ người nhà Thẩm Kinh Hồng đã trực tiếp tới cửa gây sự với Vệ Thiên Phượng rồi.

Coi như hiện tại chuyện nam nữ gặp gỡ không quá nghiêm trọng, nhưng làm gì có ai như Vệ Thiên Phượng, một mực dây dưa không buông, lại còn đi công kích những nữ nhân có ý với Thẩm Kinh Hồng như mình nữa chứ.

"Đại ca, huynh yên tâm đi, hiện tại muội đã nghĩ thông suốt rồi." Đời trước Vệ Thiên Phượng không có thân nhân, đời này cũng chỉ có thể cảm nhận được sự ấm áp của tình thân từ trên người đại ca này. Kiểu nữ chính như vậy, nếu một khi đã thật sự đặt ngươi vào tim, thì ngươi nói gì cũng đều nghe theo.

"Muội yên tâm, Kinh Hồng là người rất khoan dung, chỉ cần muội biết sai mà sửa, thì nhất định hắn đối với muội sẽ phải lau mắt mà nhìn." Vệ Chiếu ở bên cạnh bất động thần sắc ám chỉ "Đến lúc đó, cứ theo lời ca ca nói mà làm."

"Được." Vệ Thiên Phượng đáp ứng rất sảng khoái.

Ba người hẹn gặp ở tử lâu tốt nhất, cũng chọn đúng vị trí lúc trước, Vệ Chiếu dẫn Vệ Thiên Phượng ngồi ở bao sương tầng hai ngay phía trước cửa sổ, vừa nói chuyện phiếm vừa chờ Thẩm Kinh Hồng đến.

"Thiên Phượng, Kinh Hồng khá là yêu thích thư hoạ, chữ của muội còn cần rèn luyện thêm, đến lúc đó muội có thể thỉnh giáo hắn một phen. Chữ của Kinh Hồng, là tuyệt nhất kinh thành đấy." Vệ Chiếu mỉm cười tán dương Thẩm Kinh Hồng, "Hơn nữa lý tưởng của Kinh Hồng là đi du ngoạn khắp đại giang nam bắc, rất có phong thái của Ngụy Tấn."

Mấy chữ du ngoạn khắp đại giang nam bắc này không thể nghi ngờ đã đâm trúng quan điểm của Vệ Thiên Phượng, đôi mắt vốn không có chút tinh thần của nàng lập tức sáng lên, "Hắn thích đi du ngoạn sao?"

"Đúng vậy." Vệ Chiếu đương nhiên hiểu rõ thứ mà nữ chính xuyên qua coi trọng nhất, đó là được chứng kiến thiên hạ rộng lớn, có ai nguyện ý cả đời chỉ ngây ngốc ở một chỗ đâu?

Nếu cho nữ chính lựa chọn, đại bộ phận nữ chính có năng lực độc lập tự cường cơ hồ đều muốn theo trượng phu du sơn ngoạn thủy, chứ không phải lựa chọn ở trong hoàng cung băng lãnh làm một mẫu nghi thiên hạ.

"Vậy muội ngược lại thật muốn gặp..."

"Vệ Thiên Phượng!" Một âm thanh từ bên ngoài truyền tới, "Vừa rồi ta đã cảm thấy quen mắt, quả nhiên chính là ngươi! Kinh Hồng ca ca là của ta, ngươi đừng hòng giành với ta!"

Một âm thanh réo rắt vang lên từ bên ngoài cửa, hạ nhân của vệ phủ cũng không ngăn cản được.

A, đúng rồi.

Vệ Chiếu phản ứng lại rất nhanh.

"Quận chúa hữu lễ."

***

Hố này sẽ đào rất chậm. ?