[Xuyên Nhanh] Trói

Chương 3




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tô Duyên ở một bên suy nghĩ tìm kiếm đạo cụ thích hợp, dây đằng bên kia đang tùy tâm sở dục (1) mà thăm dò cơ thể Hàn Sở Nặc, hắn không thể động đậy nên những chỗ bị dây đằng bò qua đều bị ngứa, dây đằng cường ngạnh kéo cánh tay và bắp đùi lên cao làm hắn thật đau, trên người trừ bỏ thủy quang liễm diễm (2) còn có thêm không ít vệt đỏ. Một sợi dây đằng 'mở miệng' ra, cái 'miệng mọc đầy răng' ngậm đầu v* hắn, chọc đến hắn nhịn không được hừ một tiếng.

(1. Tùy tâm sở dục: Tùy theo tâm nguyện, ý muốn cá nhân.)

(2.Thủy quang liễm diễm: Mặt nước sáng lóng lánh, mặt hồ gợn nước lăn tăn.)

Hàn Sở Nặc mơ mơ màng màng nghĩ: "Ta là chơi trò chơi hay là trò chơi chơi ta……”

Đúng lúc này, bên tai vang lên một giọng nói run rẩy: “Này…… Ngươi thanh tỉnh một chút, đừng bỏ mặc số phận vậy chứ."

“Linh?” Hàn Sở Nặc hơi hơi mở to mắt, không thấy được bất luận kẻ nào.

“Ừ…… Đừng quên nhiệm vụ của ngươi……” Linh không ở thế giới này, hắn tồn tại ở trong hệ thống hư vô, nghe giọng nói hắn có chút thở dốc.

“Ngươi làm sao vậy?” Hàn Sở Nặc hỏi.

Trong không gian tối đen như mực, Linh không chút cẩu thả quỳ trên mặt đất, dùng một tay chống đỡ thân mình, một cái tay khác nắm chặt cổ áo mình. Xung quanh một mảnh hư vô, hô biến vật chất ở đó dây dưa lại chỗ hắn.

Mắt kính Linh hiện lên tầng sương mờ ảo: “Ở…… Ưm…… Ở trong trò chơi này, những việc ngươi làm đều sẽ thông qua hệ thống truyền đến cho ta, cho nên…… Cho nên ta xin ngươi, ngươi làm ơn có trách nhiệm chút đi, nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ…… A!” Linh kinh hô một tiếng, bỗng nhiên xụi lơ trên mặt đất. Cùng lúc đó, cả người Hàn Sở Nặc cũng phát run mà kêu lên tiếng.

••• @tramkyuccuanhat

Tô Duyên tìm được đạo cụ thích hợp.

Nàng điều khiển dây đằng đem Hàn Sở Nặc hai chân áp đến đầu vai, điều khiến nàng kinh ngạc chính là, độ mềm dẻo của thân thể Hàn Sở Nặc

cũng không tệ lắm, tư thế ngại ngùng kia cứ thế phô ra.

Ừm…… Có lẽ là do may mắn.

Nghĩ như vậy, nàng hứng thú bừng bừng mà đem bàn tay hướng về phía tiểu Hàn Hàn.

“Ưm…… Ha a……” Hàn Sở Nặc lắc đầu chống cự, sắc mặt đã đỏ bừng. Trước kia Tô Duyên cũng từng dùng tay chiếu cố quá hắn nhưng mà cái loại chiếu cố này lại không giống nhau. Mặc người thịt cá cảm thấy thẹn cảm lệnh thân thể mẫn cảm vài lần, Hàn Sở Nặc căng thẳng mũi chân, cảm thấy chính mình lập tức liền phải đi, liền ở nơi đó đã nhiệt trướng đến mức tận cùng thời điểm, Tô Duyên ngón tay đột nhiên một véo, chọc đến Hàn Sở Nặc phát ra một tiếng tiêm tế nức nở, ngay sau đó, nơi đó bị tròng lên một cái lạnh lẽo khuyên sắt.

Khoái ý sinh sôi bị ngăn lại, Hàn Sở Nặc mau khóc. Tô Duyên nhìn hắn một bộ không kềm chế được bộ dáng, trong thân thể cũng đi theo nổi lên hỏa, nàng búng tay một cái, nhét ở trong miệng hắn dây mây lui đi ra ngoài.

“Ngươi làm cái gì!” Hàn Sở Nặc vừa được tự do liền hướng về phía nàng hô to, hắn liều mạng kẹp chặt hai chân, ý đồ làm giảm bớt khoái cảm trong người nhưng dây mây càng quấn càng chặt không cho hắn đạt được ý nguyện.

“Ưm…… Ngươi cởi trói cho ta.” Vì đã nắm rõ tình thế cho nên một câu này của Hàn Sở Nặc cũng trở nên nhẹ nhàng hơn.

Chính là Tô Duyên không dao động, trên mặt nàng mang theo ý cười hưng phấn, tay bóp mạnh tiểu Hàn Hàn một cái.

“Không làm chuyện ác không phải yêu quái, ta còn chưa bắt đầu trừng phạt ngươi, ngươi liền chịu không nổi sao?”

“Ta làm cái gì!” Hàn Sở Nặc đỏ mắt phản bác, trong đầu bỗng nhiên nhớ tới bối cảnh trò chơi, khí thế hắn nháy mắt lại yếu đi trông thấy, ngập ngừng nói:

“Còn không phải là…… Ăn một trẻ con, bắt một ít nữ nhân làm lô đỉnh (3), bắt một ít thanh niên làm nô dịch, đồ sát mấy cái sơn trang, giết vài đạo sĩ…… Nhưng mà, nhưng mà……” Hắn càng nói thanh âm càng nhỏ.

(3. Lô đỉnh: Dùng để thải bổ bằng cách giao hoan, nữ tu bị nam tu dùng để thải âm bổ dương, chuyên dùng để cung cấp cho nam tu nguyên khí, tu vi, đề cao thực lực.)

Nhưng mà những việc đó đều là giả, ta bị oan!

“Này, ngươi thoạt nhìn còn rất ủy khuất?” Tô Duyên tới gần hắn, chọt chọt vào hầu kết của hắn, đầu ngón tay nâng cằm Hàn Sở Nặc.

“Nói mấy câu dễ nghe một chút."

Tô Duyên từ trên cao nhìn xuống, biểu tình không khác gì nhân vật phản diện.

Cả người Hàn Sở Nặc bị khống chế, cơ thể không có một chút sức lực, đã thế nơi nơi đều bị mấy sợi dây đằng kinh tởm kia dâm loạn, lòng tự trọng vẫn luôn được hắn đè nén lúc này trỗi dậy. Cau mày quắc mắt mà mắng:

“Ta nói ngươi *bíp* cái *bíp* Đồ biến thái! Ngươi cho rằng ngươi tốt đẹp sao, ra vẻ đạo mạo dâm ma! Ta…… Ưm a…… A.”

Tô Duyên tức giận đến mặt mày xanh lè, hung hăng véo ngực trái của hắn.

Hàn Sở Nặc nhấp môi, trừng mắt không phục, cho dù chật vật thành cái dạng này nhưng vẫn muốn mắng ầm lên, trong đầu lại bỗng nhiên vang lên một giọng nói suy yếu.

“Đừng mắng…… Đừng mắng người anh em.” Cả người Linh phát run quỳ trên mặt đất, đầu v* trước ngực dựng thẳng đứng bị áo sơ mi ma sát đến phát đau.

Hắn buông lỏng nắm tay, hơi hơi thở dốc nói:

“Ngươi nói vài câu lời hay ý đẹp dỗ dàng nàng được không…… Ưm…… Ngươi cứ như vậy thì làm sao nàng ấy có thể thích ngươi?”

“Ta sẽ không.” Giọng nói Hàn Sở Nặc quật cường lại ủy khuất.

“Nàng không phải Duyên Duyên, còn biến thái như vậy, Duyên Duyên của ta sẽ không đối xử với ta như vậy……”

“Trò chơi mà thôi mà…… Ưm…… Ngươi xem nàng lại đùa bỡn ngươi.” Đầu Linh đã đầy mồ hôi lạnh, không biết đứa nhỏ này bỗng nhiên sao lại như vậy.

“Chỉ cần ngươi làm nàng thích ngươi, ngươi liền sẽ không bị nàng khi dễ.” Linh khuyên nhủ.

…… Còn có ta.

“Chỉ cần làm nàng thích ngươi, ngươi liền được tính qua cửa màn rồi.”

…… Còn có ta.

“Chỉ cần làm nàng thích ngươi, ngươi có thể đạt được quyền chủ động, ngươi liền thắng.”

…… Còn có ta.

Nội tâm Linh điên cuồng phun tào, tiểu nha đầu kia sao lại độc ác như thế, đùa bỡn khiến hai chân hắn run cầm cập, quần tây cũng ướt không còn manh giáp.

Mặc kệ Linh nói thế nào, Hàn Sở Nặc cho dù bị Tô Duyên chà đạp đến dục tiên dục tử vẫn không chịu nhả ra.

“Dù sao là trò chơi, nàng không làm hại ta được. Ta…… Ưm ư…… Ta không thể phản bội Duyên Duyên của ta!”

Nhưng nàng có thể thương tổn ta nha đại ca!

Linh quỳ rạp trên mặt đất nức nở một tiếng, lại nhịn xuống, hắn cảm thấy chính mình sắp chịu không nổi.

Nước mắt và nước bọt dính đầy mặt Hàn Sở Nặc, mấy sợi dây đằng nằm sụi lơ trên người hắn, Tô Duyên đen mặt, búng tay điều khiến dây đằng đi đến sau người hắn, làm địa phương riêng tư kia "mở miệng", tay nàng ở trong thân thể hắn ra ra vào vào, mỗi một động tác đều Hàn Sở Nặc run đến đỏ cả người, bộ vị bí ẩn kia bị từng đợt chất lỏng làm cho dục tiên dục tử.

“Ta cũng không trông cậy vào việc ngươi mở miệng xin thua, bất quá như vậy rất tốt, đỡ phải khiến ta mềm lòng.” Tô Duyên cầm lấy bội kiếm trong tay, ở dưới ánh mắt phẫn nộ của Hàn Sở Nặc đem chuôi kiếm lạnh băng thọc vào.

“Ưm!” Hàn Sở Nặc phát ra một tiếng rên rỉ, ngay sau đó liền cảm thấy lệnh bắp đùi mềm mại khoái ý, hắn nhịn không được bên miệng kêu rên, trong hỗn loạn không kìm được mà ngẩng cao cổ, trong lòng Tô Duyên cũng đã lỡ một nhịp.

'Sắc dục là xiềng xích của đời người.' Tô Duyên nói thầm trong lòng.

Nhưng cuối cùng ác quỷ đã chiến thắng thiên thần. Tô Duyên không thành thật mà tìm kiếm công năng của đạo cụ. Mắt thấy tiểu Hàn Hàn càng lúc càng phấn chấn, lực đạo trên tay cũng tăng lên vài phần.

“Ở chịu thể nhất động tình khi loại nhập tiên trứng, sau đó kết hợp, có đại khái suất dựng dục thành công.”

(Nhạt: Hép mi, chu mi a, hộ giá.)

Tô Duyên nhìn Hàn Sở Nặc. Lúc này, đại yêu quái không ai bì lại chật vật đến rối tinh rối mù, ánh mắt tan rã, thần trí hoảng hốt, thân thể nóng đến đỏ bừng lên.

'Hẳn là có thể nhỉ?' Tô Duyên nghĩ, từ trong hệ thống lấy ra một cái 'trứng tiên' lớn bằng đầu ngón tay.

Lúc chuôi kiếm rút ra, Hàn Sở Nặc giống khóc nức nở, Tô Duyên có chút áy náy, nàng cũng không nghĩ bản thân nàng sẽ đi đến bước này, khi dễ Hàn Sở Nặc gì đó…… Thật sự làm người hưng phấn quá đi mất!

'Đây là trò chơi, phạm tội trong game không giống với phạm tội trong hiện thực.' Nàng nghĩ như vậy, đem 'trứng tiên' đẩy vào trong cơ thể Hàn Sở Nặc. Dị vật đi vào làm Hàn Sở Nặc thanh tỉnh trong nháy mắt, hắn nhìn chằm chằm Tô Duyên, cả giận nói:

“Ngươi để gì vào trong thân thể ta!”

“Thứ làm ngươi vui vẻ.” Tô Duyên trả lời qua loa cho có lệ, để tránh 'trứng tiên' chạy ra ngoài, nàng dùng một sợi dây đằng ngăn chặn chỗ kia. Sau đó cười, sải bước lên eo Hàn Sở Nặc.

“Ngươi nghẹn hỏng rồi đi? Ta hiện tại liền giúp cho ngươi sảng khoái.”

“Không cần…… Không…… A!”

Còng tay được cởi bỏ, thay thế chính là thân thể ấm áp của Tô Duyên. Loại cảm giác này quá mức quen thuộc, nhất thời làm cho tinh thần Hàn Sở Nặc hoảng hốt, hắn nhìn gương mặt thân quen kia, mơ hồ cho rằng hắn đã trở về quá khứ, trở về thời điểm bọn họ chưa chia tay…… Hắn bị tình dục tra tấn thật lâu, lâu đến nỗi Tô Duyên vừa mới tiếp nhận hắn, hắn liền bắn tinh.

Tô Duyên đen mặt, thầm nghĩ: 'Quả nhiên là trò chơi, Hàn Sở Nặc có bắn nhanh như vậy đâu.'

Nàng đành phải làm hắn thêm một lần nữa, Hàn Sở Nặc vô lực phản kháng, 'trứng tiên' ở trong cơ thể hắn dần dần thâm nhập, tìm một chỗ ấm áp ướt át địa phương lặng yên gieo.

Sau khi cao trào không biết bao nhiêu lần, Hàn Sở Nặc rốt cuộc không chống đỡ nổi mà ngất đi. Cơ thể Tô Duyên cũng mềm nhũn, nằm ở trên ngực hắn ngực thở dốc, trên người nam nhân có một mùi hương nhàn nhạt, là mùi nước giặt quần áo nàng hay dùng, nàng một bên cảm thán trò chơi cư nhiên làm đến trình độ này, một bên đỏ hốc mắt.

••• @tramkyuccuanhat

Y Y đỏ mặt nằm trên ghế dựa, nàng tựa như hưởng thụ dư vị ấy mà chậm rãi mở mắt, trước mặt là một mảnh đen hư không. Trong bóng đêm, Y Y giơ tay chém ra một đạo quang, một không gian như hố đen vũ trụ xuất hiện trống rỗng mà, trong không gian tối đen như mực xuất hiện một cái màn hình trong suốt hiện lên hình ảnh một nam nhân, phía sau hắn bị hắc ảnh xâm nhập, hắn không nhịn được mà thở dốc.

“Linh, xem ra lần này ta lại có được điểm đầu tiên rồi.”

“Ừ……Chơi năm, năm lần…… Thắng ba.” Nam nhân không cam lòng mà nói, vừa dứt lời thân thể mềm nhũn, mất đi ý thức.

••• @tramkyuccuanhat

Xin lỗi vì đã lặn quá lâu:((

Cụ thể là 3 tháng.

Cảm ơn bạn Piu đến từ Pinguin đã des cho Nhạt một cái bìa vô cùng xuất sắc ạ! Định ủ giấm bộ này nhưng vì cái bìa rất chi là xuất sắc nên Nhạt quyết định đăng chương mới:v

Trình Nhạt còn non lắm nên mong mọi người góp ý ạ. Nhạt cảm ơn rất nhiều ạ!

chapter content



chapter content