Nói rồi, cô ả Ôn Nhu ấn nút khởi động thiết bị trong phòng kín. Hai cánh tay robot cực đại tiến dần đến giữ chặt tay của Liên Kiều. Một lượng lớn chất độc xanh đang được bơm vào cơ thể cô:
"Thả ra...!!Rồi các người sẽ phải trả giá!?".
"Sống được đến cuối truyện đi, rồi tính nhé!!".
Hai người họ mĩm cười thoả mãn rồi rời đi. Hai cánh tay robot cũng thu lại, Liên Kiều rơi thẳng xuống nền đất lạnh lẽo. Cô hôn mê rất sâu, bản thân mình như đang lơ lững trong một vòng xoay không hồi kết.
Từng hình ảnh của cốt truyện hiện ra rất rõ ràng. Và cả những thứ liên quan đến hai nhân vật phản diện mới này. Nếu cô cũng là phản diện, vậy suy ra bọn chúng lại là phản diện của phản diện. Rối quá@@
Đang ôm đầu vì mệt mỏi thì bổng có tiếng nói vang lên từ phía xa xăm: "Cô gái, còn nhớ ta không??". Liên Kiều ôm hy vọng nhìn về bốn phía, nhưng xung quanh chỉ là màn đêm vô định. Cô ấp úng hỏi:
"Cô là ai? Sao lại có giọng nói giống hệt tôi!!".
"Tôi là Liên Kiều bản rep 1 : 1 đây này!!".
"Thật sao? Vậy cô mau quay về đi, mọi thứ đang trở nên tồi tệ hơn, gia đình và tất cả đều...!!".
"Ồn quá, cô có thể im lặng một chút được không. Tôi đến đây là để giúp cô khôi phục lại mọi thứ đây. ..!!".
Từ trong bóng tối, một nhân dạng giống hệt Liên Kiều bước ra, ánh sáng cũng được chiếu rọi khắp mọi nơi, cô như tìm được hy vọng mà cố gắng kìm chế sự nóng vội: " Bằng cách nào??".
Liên Kiều (real) không vội, thong thả ung dung, không hề nao núng. Phất tay một cái, một chiếc ghế tựa quen thuộc cùng với chú mèo đang đợi sẳn chủ nhân từ trước. Cô ngồi chễm chệ như một vị vua ngồi trên ngai vàng. Đây đích thực là phong thái của một vị đại tiểu thư đanh đá và cao ngạo:
"Tôi được các độc giả ở bản gốc triệu hồi đến đây, chắc cô cũng có đôi lần đọc qua những mẫu truyện có hệ thống kí chủ rồi chứ nhỉ?? Tôi đến đây làm hệ thống giúp đở cô...À không, giúp đở tôi của hiện tại!!".
"Nếu là kí chủ, vậy phải có điểm giao dịch??!".
Liên Kiều nhìn lên đầu mình, quả thực là có vài con số và kí tự thao tác vô hình, nhưng số điểm mà cô có hiện tại chỉ là con số 0 khiến cô không khỏi âu sầu nhìn Liên Kiều ( real):
"Zero never die thế này thì sao mà cứu vãn nổi!!".
"Tôi có cách để cho cô tìm điểm. Nhưng cô phải đi xa hơn những gì cô nghĩ!!".
"Đi đâu, bây giờ tôi đang bị giam trong cái lồng sắt chết tiệc kia. Bọn chúng dường như còn muốn mạng của tôi nên mới nhân nhượng, thoát ra đã khó rồi...@@".
"Ý tôi nói không phải là đi ở hiện tại!! Mà là đi qua một quyển sách khác, hoàn thành nhiệm vụ kí chủ mà tìm thêm điểm!! Nếu như đủ, cô có thể reset lại toàn bộ mọi thứ!!".
"Thật sao?? Có thể cứu vãn?!".
"Nhưng một khi cô đã reset thì phải diễn đúng vai của mình, bản thân tôi không bồng bột như cô!! Với lại chả ai phối cái váy hoa đó với áo phông đâu, quê mùa chết đi được ấy!!".
"Nè nè... Style 2012 nha !!!".
"Nhìn như con ở quê mới lên ý!!".
"Thôi được rồi làm lẹ lên đi!!".
Dứt lời, phía sau lưng cô đã xuất hiện một cánh cổng trắng toát thông đạo với thế giới mới. Cô do dự một lúc rồi cũng nhắm mắt bước qua. Tiếng của Liên Kiều (real) còn vang vọng lại phía sau:
"Hệ thống luôn hổ trợ, nhớ sử dụng khi cần thiết ba món bảo vật ở trong túi đồ!!".
"Hiểu rồi!!".
Ánh sáng chói loá, đến khi Liên Kiều mở mắt ra, bản thân đã có một thân phận mới. Biến thành một con hồ yêu nhỏ đang nằm vắt vẻo trên cây. Nàng chưa thích nghi được với cơ thể của mình liền bị rơi xuống đất:
"Ây da...Cái what the held?? Hệ thống đâu?? Ra nói chuyện xíu?!".
/Chuyện gì mà ồn ào, không thấy đang đắp mặt nạ hả? Mới có sáu rưỡi sáng, có cho ai skincare không??!/.
"Sao bảo là xuyên sách? Sách cái éo gì mà không cho làm người, cho làm hồ ly thế này??!".