Xuyên Nhanh: Tích Trữ Công Đức

Chương 7-4




Khi trận cuồng phong kết thúc, phi thuyền của quân đoàn quả cảm cũng xuất phát. Bọn họ sẽ được đưa đến hành tinh thứ bảy cách đây hai triệu năm ánh sáng, cũng là hành tinh kề cận lớp phòng hộ nhất.

Hành tinh thứ bảy do gần lớp phòng hộ của nhân loại thế nên từ lâu đã bị tấn công, ô nhiễm đến mức biến dạng, không còn như ngày trước nữa. Cuối cùng là trở thành bãi rác của sáu hành tinh còn lại.

Người thực hiện đưa những chiến sĩ quả cảm lần này chính là tướng quân Venn Eric - một trong những alpha ưu tú nhất của thời đại tinh tế này. Tinh thần lực cấp SSS tương đương với trùng vương khiến bao người tán thưởng, dung nhan anh tuấn càng khiến người khác mê mẩn nhưng sau một trận chiến tiêu diệt trứng trùng tộc, tuy Venn đại thắng trở về nhưng hậu quả chính là một vết sẹo trên gương mặt ấy. Khiến cho toàn bộ omega quý tộc nhanh chóng lật mặt, không muốn gả cho một kẻ xấu xí.

Sở Ngạn phải chen chúc giữa đám alpha, những hương thơm nam tính của bọn họ không chỉ không khiến hắn dễ chịu mà còn buồn nôn. Quả nhiên chỉ có mùi hương của y vẫn dễ chịu nhất. Ngay lúc hắn sắp không nhịn được mà muốn ra tay mang từng chủ nhân của mùi hương đó nghiền chết thì loa thông báo đã phát ra từng tín hiệu đỏ chói nhấp nháy cảnh báo.

- "Sắp tiến hành bước nhảy không gian, tất cả chú ý"-

Ngay sau lời thông báo, một vùng ánh sáng chói mắt hiện lên khiến ai cũng nhắm mắt lại. Sở Ngạn lại nhân lúc này xoay người, nhanh chóng nhảy lên đầu đám người kia mà tìm một nơi vắng vẻ để ngồi xuống. Sau khi những mùi hương vơi bớt sát khí xung quanh hắn mới giảm dần.

Nhưng họa này chưa hết lại đến họa khác, trong khi thực hiện bước nhảy không gian, phi thuyền đã có vấn đề, động cơ bên ngoài hình như bị va chạm gì đó nên không thể tiếp tục di chuyển. Hiện tại bọn họ đang bị mắc kẹt giữa không gian và không gian khác, giải quyết không khéo chắc chắn sẽ rất nguy hiểm.

Người sửa chữa phi thuyền mang đồ bảo hồ dần tiến ra bên ngoài, nhưng vì áp lực trong bước nhảy ánh sáng quá mạnh không khỏi khiến người sửa chữa hoang mang. Xoay đầu muốn gọi cứu trợ.

- "Thiếu tướng, tình hình hiện tại không tốt lắm"- Trung úy Glenda nhíu mày, quay sang người vẫn đang im lặng nãy giờ.

Sau mấy giây, Venn nhẹ nhàng đứng dậy -"Chuẩn bị đồ bảo hộ"-

- "Thiếu tướng, sẽ rất nguy hiểm"- Glenda lắc đầu vội đứng dậy ngăn cản.

- "Tôi là thiếu tướng hay cậu là thiếu tướng?"- Venn không nhìn đến Glenda, chỉ quay đầu dựa vào chân không mà bay ra ngoài.

Dòng khí lưu bất chợt thay đổi, xung quanh bỗng nhiên nóng lên đột ngột, đây là dấu hiệu của bão sắp xuất hiện. Nếu cơn bão thời không ập xuống lúc này thì khá phiền phức đây. Tuy phi thuyền có thể chịu được nhưng những alpha có tinh thần lực từ A đổ xuống đương nhiên sẽ không chịu nổi làn sóng mang theo nhiều áp lực này.

Họa từ nghĩ mà ra, sợi dây giữ lấy Venn bỗng nhiên gặp sự cố mà dần dần trượt khỏi động cơ. Ngay cả Glenda bình tĩnh nhất cũng nhất thời hoảng loạn, không biết phải làm sao. Nhưng một hình bóng rất nhanh đã vượt qua cả buồng lái chính mà giữ lấy sợi dây đó.

Khôn đeo găng tay bảo hộ, cũng chẳng cần bất cứ thứ gì, mặc cho những vết cắt sắc bén của cơn bão gây ra. Sở Ngạn vẫn nghiến răng nắm chặt không buông, không quên trừng mắt quát -"Còn đứng đó nhìn?"-

Ngay lúc này Glenda cùng các binh sĩ mới từ trong ngẩn ngơ trở về, nhanh tay hô to mọi người nắm chặt dây. Nhìn vị alpha bị thương ở chân, đôi tay trực tiếp chạm vào cơn bão thời không đến mức rách máu đỏ thẳm vẫn không lấy một tiếng kêu đau. Tuy nói hắn là một alpha nhưng vẻ ngoài chỉ cao hơn omega một chút, da trắng lại còn thanh tú, quả thật nếu như là omega đã khiến không ít kẻ đảo điên.

Venn bên ngoài cũng chú ý được độ nguy hiểm, nhìn thiếu niên cắn chặt môi tiên phong giữ dây, trong lòng lại có chút khó chịu xót xa. Ánh mắt trầm xuống nhìn lỗ hỏng, hít một hoi thật sâu, vặn con ốc cuối cùng. Cơn bão lúc này cũng chính thức đổ bộ, người điều khiển phi thuyền, người kéo y trở về, phải nói làm việc rất ăn ý.

Sở Ngạn hít một ngụm khí lạnh, hoàn toàn ngã vật ra mặt đất, máu chảy bê bết từ chân đến tay, ngay cả những vết thương cũ cũng bị rơi băng gạc mà lộ ra những vết tích bầm tím. Từ lúc làm nhiệm vụ đến giờ, Sở Ngạn cảm thấy mình chịu rất nhiều uất ức nha, hết bị đánh rôi bị sỉ nhục... Nhất định lần này phải bắt lão Thiên đế tăng bồng lộc mới được.

Glenda vội vàng mang rất nhiều thuốc đến cho Sở Ngạn, đôi tay thoăn thoắt băng bó vết thương, miệng luôn nhắc nhở -"Để máu chảy ở đây không tốt đâu, phải cẩn thận"- Lực hút trong cơn bão rất lớn, phải dùng tinh thần lực bảo vệ lớp da của mình nếu để máu chảy ra thì khó mà giữ được mạng.

Sở Ngạn cau mày, dừng tay trung úy Glenda lại, dành lấy băng gạc -"Tôi tự làm được"- Hắn không quen những động chạm đến từ người lạ. Đặc biệt là băng bó vết thương, hắn không tin tưởng ai ngoài y cả.