Lại thêm một tội đồ bị bắt giam, nhưng tội đồ thứ hai này vẻ mặt lại càng hung ác hơn, nó gào thét muốn chống đối với Sở Ngạn nhưng sát khí của hắn quá mạnh, rất nhanh đã trấn áp thành công tội đồ.
- "Ta muốn tận mắt thấy y uống canh Mạnh Bà"- Một câu nói nhẹ nhàng nhưng lại đủ hiểu, người đã ươm mầm một tình yêu nhỏ trong trái tim của hắn rồi.
Lucifer không nói gì, chỉ lặng lẽ đem hắn trở về Diêm Phủ, cho hắn nhìn rõ những việc đang xảy ra trên cầu Nại Hà.
Hàn Phúc Lăng thân là thiên tử, là vua của một nước đương nhiên sẽ không giống như mọi người khác mà chen chúc bi thương hướng về dòng sông nhớ đến quá khứ của mình. Y từng bước đến bên Mạnh Bà, lại nhìn đá Tam Sinh của mình, đau lòng lại chồng đau lòng -"Hóa ra là kiếp trước, ta cũng không giữ được ngươi"- Y lẩm bẩm trong tuyệt vọng.
Mạnh Bà thấy y vẫn luôn vương vấn một người không nên, cũng thở dài -"Hai kiếp trôi qua đã không có duyên nợ thì thôi, thả mối tình này để cả hai cùng thanh thản"-
Hình bóng của Hạ Thiên cùng Hàn Phúc Lăng dường nhau chồng chéo lên nhau, tiền kiếp hậu kiếp dường như hòa làm một, cũng là câu nói cũ cùng với nụ cười chua chát -"Không có hắn đó mới là sự dằn vặt lớn nhất của ta"- Một bát canh Mạnh Bà có thể xóa hết những ký ức của y. Nhưng lại không thể xóa được thứ mà linh hồn đã mãi khắc ghi.
Thấy bóng dáng y đã đi xa khuất vào bánh xe luân hồi, Mạnh Bà mới đối với Lucifer và Sở Ngạn lắc đầu -"Có người đã từng cầu xin không muốn uống canh Mạnh Bà, không muốn quên đi tiền kiếp, nhưng chỉ có y vẫn bình thản uống nó, không một lời van xin"- Vì y biết rằng, dù có uống, dù có quên nhưng hình bóng của người đó sẽ mãi mãi không thể phai mờ trong y.
- "Hung thần đại nhân, mạo muội cho Mạnh Bà ta hỏi một chút, rốt cuộc lòng đại nhân có từng rung động trước y chưa?"- Mạnh Bà đã từng chứng kiến bao cuộc tình do sinh ly tử biệt mà bất thành, cũng đã thấy bao tâm tư của nhân sinh, đứng trước lòng thành tâm của y cũng không khỏi xót thương nhưng vị hung thần này vẫn không mảy may rung động...
- "... Lucifer tiếp tục nhiệm vụ đi"- Sở Ngạn đương nhiên sẽ không trả lời, tâm tư của hắn thật sự khó ai mà hiểu được.
Mạnh Bà cười trừ nhìn bóng lưng xa khuất của vị đại nhân mà tiếp tục khuấy canh -"Duyên sinh duyên kiếp, dù là Thiên đế cũng khó ngăn trở"-
[Lần này công đức của người nhận cũng không được bao nhiêu đâu] - Lucifer nhìn số công đức được cộng vào thì thấy thật hoài nghi nhân sinh, lão Diêm Vương chết tiệt, dám keo kiệt với bọn họ.
Sở Ngạn vẫn đang không hiểu chuyện gì thì Lucifer đã nhanh chóng giải thích -[Là do ngươi ngu ngốc đó, nếu như Giả Tôn đế không nguyện ý vào thánh lăng theo ngươi tuẫn táng thì thời đại đã phát triển rất mạnh rồi, vì làm chậm tiến độ lịch sử, ngươi bị trừ vài vạn công đức để tu sửa vị diện]
- "Trước khi làm nhiệm vụ đâu có quy định này"- Sở Ngạn trợn mắt, giật giật khóe môi, thật sự muốn đánh người.
[Diêm vương có nói, luật là do Thiên đế, tự tìm hiểu không giải thích] - Lucifer thật sự cũng hết cách trước mấy trò tinh quái hành hạ hai bọn họ đủ kiểu của Thiên đế.
- "..."- Thôi sắp tới cũng sẽ làm phiền Thiên đế một trận, hắn nhịn.
•
Tích tắc... tích tắc... tích tắc.
Đồng hồ quả lắc rung lên từng hồi trong căn biệt thự đầy ảm đạm. Những bác sĩ mặc áo blouse trắng đều đưa mắt nhìn nhau khi thiếu gia mà bọn họ đang tận tình cứu chữa rơi vào hôn mê không thể tỉnh dậy được nữa.
Quý phu nhân phủ một tấm khăn voan đen, không rung động trước những lời của bác sĩ. Bà dùng một tấm vải trắng phủ cho đứa con trai xấu số.
Quan tài đã được đóng sẵn, những người hầu theo lệnh đặt cậu chủ của bọn họ vào đấy. Tiếng kinh thánh âm u được bật vang khắp tòa lâu đài rộng lớn. Quý bà vẫn vô cảm khi cỗ quan tài của con trai được bọc một dây xích sắt rồi bị ném xuống biển. Cỗ quan tài vĩnh hằng chìm xuống đáy biển sâu lạnh buốt.
Quý bà làm động tác cầu phúc, rồi quay đầu dẫn đoàn người trở về tòa lâu đài. Đêm ấy, dưới ánh trắng màn bạc, ngọn lửa đã bùng cháy, thiêu rụi toàn bộ tòa lâu đài rộng lớn, mang theo những người hầu hạ và cả quý phú nhân bồi táng cùng cậu chủ của bọn họ.
Trăm năm sau, lâu đài được một chuyên gia bất động sản mua lại với giá thấp, nhưng khi ông ta vừa định trùng tu lại nơi này thì thứ mà ông ta đào lên được từ căn hầm của tòa lâu đài đã chứng động toàn thế giới vào thời ấy.
Hai mươi người hầu bị chặt toàn bộ đầu, được xếp thành một vòng tròn lớn cùng nhau quỳ lạy bộ xương của quý phu nhân ở tâm vòng tròn. Không hiểu sao, khi pháp y đến kiểm nghiệm, nguyên nhân lớn nhất là do bị chết cháy nhưng xương cốt vẫn trắng tinh tươm, quần áo cũng một chút hư hại.
Đây rõ ràng chính là vụ án giết người phóng hỏa.