Xuyên Nhanh: Ta Là Dâm Đế

Chương 38: Sư đệ... ngươi phải chịu trách nhiệm!




Màn đêm buông xuống, ở giữa khu rừng có một cột khói từ đống lửa đang bốc cháy mà xung quanh đống lửa có 5 người ngồi vây xung quanh cười đùa, một ông lão trong đám lên tiếng nói

- Chấn Huy! Ngươi nướng cá kiểu gì mà có thể ăn ngon thế này, mùi vị quá thơm, quá ngon! Ăn vào cảm giác như tan trong miệng. Lão phu trước giờ ăn qua đồ ăn rất nhiều nhưng sau bữa ăn này ta cảm giác xưa nay chẳng khác gì ăn đồ chay thật vô vị!!

Hậu lão cầm nguyên con cá đưa miệng cắn ăn, khuân mặt già tràn đầy cảm giác hưởng thụ.

Ngồi bên cạnh đám nữ cầm con cá nướng lên ăn cũng thi nhau trợn mắt kinh ngạc thốt nên

- mùi vị thật thơm, ta lần đầu tiên được ăn cá nướng ngon thế này... Không! Phải là lần đầu được ăn ngon thế này!

- sư đệ quả thật là thần thực mà! Nấu quá ngon!

- cái này là cái gì? Sư đệ ngươi cho cá vào rồi lấy ra thành món ăn hảo vị, chẳng lẽ là pháp khí?

Ba nữ vừa ăn vừa nói, Yến Tử cũng mặc cho hình tượng uy nghiêm của mình mất hết trong mắt các sư đệ muội, nàng hiện tại chỉ biết là cá này ăn quá ngon!

Huy ngồi một bên cũng mắt si ngốc tại chỗ, hắn là dự định dùng thử cái nồi nướng của Hệ Thống tặng đẹ nướng cá, nhưng thật không ngờ ăn quá ngon!!!

Hệ Thống lên tiếng

" Keng! Đồ xuất từ hệ thống đều là tinh phẩm, chủ nhân không cần quá kinh ngạc như thế! Hì hì... "

Hệ thống nói rất khiêng tốn nhưng trong giọng nói lại tràn đầy hãnh diện. Huy nghe hệ thống tự kiêu cũng thành quen rồi, hắn không biết tại sao lại có cảm giác cái hệ thống này tính cách ngày một nhân hoá lên, sắp thành tinh luôn rồi!

không để ý đến nó nữa mà ngồi gặm cá ăn tiếp

Lúc này giọng nói của Vi Liễu kêu lên tiếng

- a! Hết cá rồi!?

Nghe nàng nói cả đám cũng trừng mắt nhìn vào trong cái nồi nướng điện năng trống trơn nhìn một hồi rồi lại nhìn đến Huy khiến hắn rất bất dắc dĩ a.

Huy Khẽ đưa tay nhún vai nói

- Ta cũng không biết! hết cá rồi thì nhịn ăn thôi chứ biết sao giờ

Nghe hắn nói cả bốn người đều cảm thấy chưa thoả mãn, nãy giờ ăn được có 2-3 con thật sự còn chưa đã nghiện. Yến Tử lúc này mặt lạnh nhạt phất tay lên nói

- Để ta đi bắt thêm vài con, mấy người các ngươi ở lại đây đợi đi

Phân phó xong nàng liền ngồi dậy hướng về phía con suối đi rời đi. mấy người còn lại cũng đưa mắt nhìn nhau một hồi liền nằm xuống đất nghỉ ngơi

Lúc này chỉ còn Hậu Lão và Huy còn ngồi nhìn đống lửa đang cháy, cả hai khẽ đảo mắt nhìn nhau. Lão Hậu đột nhiên đứng dậy nhìn lên phía trên trời khẽ thở dài hướng hắn chắp tay nói

- Chấn Huy a, lão phu cảm tạ vì đã được chiêu đãi bữa ăn ngon này. Hiện tại lão phu có việc đi trước thật thất kính rồi

Huy cũng ngồi dậy chắp tay nhìn lão giả cười nhẹ

- Hậu Lão khách khí rồi, chỉ là bữa ăn nhỏ cũng không đáng để ngài cảm kích

Nghe hắn nói vậy Hậu Lão khuân mặt hiền từ đưa tay vuốt râu gật gù cười

- Thức ăn thật ngon, mong là lần sau lão phu còn có thể được ăn lại. Cáo từ rồi!

Dứt lời thân ảnh của Hậu Lão liền dần phai mờ đi, sau đó biến mất ngay tại trước mặt Huy khiến hắn một mặt mộng bức. Hiện tại hắn mới biết được cường giả cỡ nào mạnh mẽ...

Nhìn xung quanh một hồi thật sự không có gì làm, lại nhìn sang bên cạnh Vi Liễu và Tiên Tiên đang ngủ gật hắn liền khẽ cười nhẹ lắc đầu.

Lúc này Âm Thanh Hệ Thống lại vang lên

" Keng! Phát động nhiệm vụ " Giải Cứu Mỹ Nữ "

Nội dung: bảo vệ Yến Tử thành công thưởng 200 điểm tích lũy, tăng độ hảo cảm của Yến Tử

Thất bại: Yến Tử chết! ]

Nhận được nhiệm vụ khuân mặt Huy liền biến ảo, cái nhiệm vụ này đưa ra đồng nghĩa với việc Yến Tử gặp nguy hiểm!?

Không đợi nghĩ nhiều Huy liền đi đến đánh thức Vi Liễu và Tiên Tiên dậy. Cả hai đang ngủ ngon đều bị hắn vỗ tỉnh lại nhăn mi đẹp khó chịu nhìn Huy hỏi

- sư đệ có chuyện gì sao? Sư tỷ ta hiện tại rất là mệt a...

Hai nữ dụi mắt ngái ngủ nhìn Huy làm hắn cũng lười muốn quản hai người này, nhưng thời gian cấp bách hắn liền nhìn hai người dặn dò nói

- Yến Tử gặp nguy hiểm, hai người ở yên đây ta đi qua giúp nàng. Nhớ không được rời khỏi, đợi ta quay lại!

Nghe đến đại sư tỷ gặp nguy hiểm, lúc này cả hai đang ngái ngủ liền bừng tỉnh đưa tay kéo áo hắn nói

- sư đệ ngươi ở lại đi! Ngươi mới trúc cơ tầng một không bằng để hai bọn ta đi

- Vi Liễu nói đúng đấy, sư đệ ngươi ở lại để bọn ta tự đi xử lí!

Đang gấp lại bị hai người này nói lảm nhảm khiến hắn bực mình. khí thế từ trên người Huy liền bùng phát ra khiến hai người Tiên Tiên và Vi Liễu cơ thể đều run lên sợ hãi nhìn Huy khó tin. Đây là trúc cơ tầng một phát ra khí thế sao? Các nàng cảm thấy kết đan sơ kì còn không mạnh được bằng a! Thật đáng sợ...

Huy lườm hai nàng một lượt liền gằn giọng nói

- Ở lại đây! Hiểu chưa?

Nói xong Huy cơ thể liền phóng nhanh chóng về phía Yến Tử vừa đi, để lại hai nữ một mặt kinh ngạc nhìn lấy bóng lưng hắn...

... Yến Tử lúc này đang ngồi trên bờ vìa cạnh con suối, nàng cầm thanh kiếm chọc xuống bên dưới nước bắt cá, mỗi lần chọc đều sẽ dính một con được nàng ném vào cái hộp mà ông lão kia mang cho bọn hắn. nàng thật sự rất thèm món cá nướng kia, vì nó ăn quá ngon, Không ai biết chứ thật ra nàng vốn chính là một kẻ phàm ăn!

Yến Tử mải mê bắt cá mà không biết từ phía sau nàng đang có hai đôi mắt màu đỏ đang gắt gao nhìn lấy nàng.

" Viu " một tia sáng hướng sau lưng Yến Tử bắn tới. cũng may Yến Tử không phải người bình thường, lúc ánh sáng hướng nàng đâm tới Yến Tử liền giật mình bất ngờ phát giác theo bản năng quay ngược lại phía sau lưng đưa kiếm kia ra đỡ

" Keng " tiếng kim loại va chạm vang lên, tia sáng đập phải thanh kiếm liền lệch hướng phóng sượt qua bụng Yến Tử để lại cho nàng một vết rạch ở bụng không quá nguy hiểm nhưng máu cũng chảy ra rất nhiều, thanh kiếm vì lực đỡ quá mạnh cũng bị hất bay đi rơi xuống dòng suối, mà nàng cũng lung lay cơ thể ngã người về phía sau rơi xuống suối

" Chẹp " từ bóng tối hai thân ảnh màu đỏ quái nhân đi ra, bọn hắn thè ra lưỡi dài liếm môi của mình nhìn về phía Yến Tử rớt xuống cười lạnh

Vừa bị rớt xuống suối Yến Tử liền ngồi vật dậy chật vật, may là chỗ này nước nông lên nàng có thể di chuyển được. Đưa tay ôm lấy vết thương ở bụng, nàng đôi mi dài nhíu lại chịu đau nhìn về phía trên bờ hai thân ảnh da đỏ quái nhân đang đứng. Bỗng chốc khuân mặt nàng ngốc trệ nhìn bọn hắn Kinh sợ nói

- các ngươi là... ma tộc!?

Ma tộc chia làm 4 bộ phận chính là hồng ( bình thường), đỏ nhạt ( lính, chiến binh), đỏ đậm ( tướng, đại tướng), đen ( vương), Tím ( Vua). Càng lên cao màu thực lực sẽ càng mạnh

Yến Tử nhìn hai tên này đều một làn da màu đỏ nhạt đồng nghĩa bọn hắn là ma tộc binh lính, mà ma tộc binh lính đều từ kết đan tuvi trở lên, với tuvi trúc cơ đỉnh như nàng hiện tại thật sự là tuyệt vọng!. Nàng cũng không biết từ lúc nào mà Ma Tộc đã xâm nhập vương quốc này rồi?

Vì vết thương dưới bụng vẫn đang chảy máu, khuân mặt Yến Tử có chút tái nhợt đi.

Đứng trên bờ hai tên Ma Tộc liền bàn truyện với nhau

- Ta thấy con bé nhân tộc này da thịt hồng hào hay là đem đi luộc tươi sống ăn đi?

- Ta thấy đem về cho đại vương hiến tế hai ngày nữa thì tốt hơn a?

- ngu ngốc!! Chúng ta bắt được thì đem đi ăn thôi chứ giao nộp làm gì? Dù giao nộp cũng sẽ không có thưởng đâu!

- Chuyện này... được rồi! Luộc thì luộc. Nhưng ta nói trước là ta sẽ lấy phần chân tay và đầu của nó để ăn được không?

- được! Vậy phần thân sẽ dành cho ta!

Yến Tử đứng dưới suối nãy giờ nghe hai bọn hắn nghị luận khuân mặt liền trở lên sợ hãi. Bọn hắn muốn ăn nàng? Còn là muốn ăn tươi nuốt sống nàng?. Hiện tại nàng thật sự tuyệt vọng... Nếu có thể Yến Tử muốn tự sát ngay bây giờ còn hơn để bọn hắn hành hạ ăn tươi nuốt sống mình.

Yến Tử cầm lấy con dao từ trong áo ngực ra, nàng đưa tay chĩa vào cổ mình. Chỉ cần bọn hắn động nàng sẽ tự sát ngay lập tức

Hai tên ma tộc đang cười nói, tưởng như nắm chắc đứa nữ nhân tộc ở dưới thì bên cạnh bọn hắn vang lên tiếng nói lạnh lùng

- các ngươi muốn ăn? Được! Vậy xuống địa ngục mà ăn

Nghe được tiếng nói sau lưng mình, hai tên ma tộc liền hoảng sợ quay đầu lại. nhưng vừa quay đầu lại bọn hắn liền cảm giác trời đất quay cuồng xoay vòng tròn, đầu lìa khỏi cổ, chết!.

Thân thể không đầu hai tên ma tộc đổ gục xuống đất, chết không thể chết lại. Ở bên dưới Yến Tử cũng là trợn tròn mắt nhìn Thân ảnh áo trắng đứng trên bờ tuấn dật, không tự chủ được kêu ra, âm thanh chứa phần ngọt ngào xúc động,. nàng nãy thật sự tuyệt vọng nhưng hiện tại hắn tới cứu nàng, Yến Tử trong ngực nổi lên một loại xúc động khó mà nói ra được...

- Sư đệ...!

Vừa nói dứt lời nàng cơ thể liền ngã xuống nước, vết thương ở bụng nãy giờ khiến nàng chảy rất nhiều máu, hiện tại đầu óc nàng đều choáng váng hoa mắt...

Huy nhìn vậy liền nhanh chóng lao tới bắt lấy tay nàng ôm lên. cơ thể Yến Tử hiện tại đều nhiễm nước, quần áo đều bị ướt dính chặt vào người nàng khiến nàng cơ thể xuất hiện hiện đường cong hoàn mỹ trước mặt Huy, nhưng hắn hiện tại không có thời gian quản ngắm gái.

Đưa Yến Tử lên bờ đặt nàng xuống đất, Huy liền lấy ra một viên đan dược định nhét vào miệng nàng liền nghe nàng nói

- Sư đệ... Ngươi đến cứu ta... Yến Tử vô cùng cảm kích...

Yến Tử lúc này khuân mặt không còn băng hàn như thường ngày nữa mà đang mỉm cười nhìn Huy, nàng mặc dù hiện tại khuân mặt trắng bệch nhưng nụ cười thật là đẹp

Huy đưa tay đưa đan dược đút miệng nàng cười nhẹ nói

- ăn cái này đi, rồi sẽ không sao!

- Ừm..." Yến tử nghe lời hắn ngậm lấy viên đan dược nuốt xuống, nhưng cổ họng nàng hiện tại vô cùng yếu cũng không nuốt được xuống được. Cuối cùng nàng liền nghiêng đầu nhả viên đan dược ra cười khổ

- ta... Không nuốt được...

Nghe nàng nói Huy liền bất đắc dĩ, nàng không nuốt được chẳng lẽ đợi nàng chết sao?. Suy nghĩ một hồi Huy liền nghĩ ra điều gì đó liền thử ném viên đan dược vào miệng mình nhai nát thành nước bột rồi khẽ ôm Yến Tử ngồi dậy ánh mắt xin lỗi liền hướng môi nàng hôn xuống

Môi qua môi, dòng nước bột cũng từ miệng Huy dần chuyển sang trong miệng nàng. Bị tấn công bất ngờ Yến Tử liền trừng mắt lớn, nhưng sau đó ánh mắt lại dần đần dịu lại, hai má nàng liền trở lên hơi hồng đỏ khuân mặt cũng dần trở lên hồng nhuận hơn

Thấy được mình đã chuyền hết bột đan dược sang cho Yến Tử, Huy liền định dứt miệng ra thì bất chợt phát hiện nàng đang dùng lưỡi cuốn lấy lưỡi hắn. Huy hơi ngạc nhiên chút liền hiểu ý nàng, hợp tác theo nàng cả hai cùng hôn đảo lưỡi cho nhau, nước miếng đều chảy tuôn ra ngoài miệng...

Được một lúc Yến Tử khuân mặt liền đỏ bừng lên khó thở, nàng liền tự động rút miệng lại khẽ liếc nhìn Huy một cái liền cúi đầu xuống, khuân mặt đỏ bừng ngại ngùng...

Nàng hai tay đan xem vào nhau ngại ngùng như cô gái mới biết yêu lí nhí trong miệng nói

- Chấn Huy... Đây là nụ hôn đầu của ta... Sư đệ ngươi nhất định phải chịu trách nhiệm...

"..." nghe được nàng nói lúc này Huy thật bối rối, hôn mà cũng phải chịu trách nhiệm... Thật đúng là "Thoả Mái!~