Tác giả: Song Cô
Edit: Hỏa Trùng
【 Đinh Đinh Đinh đã liên kết thành công với ký chủ!】【 Truyền tống ký ức -】
【Xin chào ký chủ, tôi là nhân viên số 10086 vì bạn phục vụ, tôi hy vọng bạn có một chuyến đi thật vui vẻ!】
Lan Chương đột nhiên mở mắt ra, bên tai là tiếng gào thét của trẻ con:
" Tiểu tử ngươi là một tên tai họa! đã khắc chết cha mẹ ngươi bây giờ còn đến đấy muốn gây họa cho chúng ta!"
"Ngươi dám làm cho tiểu vương gia tức giận! Đánh chết ngươi!"
"Mau đẩy hắn xuống nước!"
" Ai, các ngươi đang làm gì đó?"
" Bẩm tiểu vương gia, chúng ta đang giúp ngài dạy dỗ cái tên xấu xa này một bài học – – "
" Nói gì đó.... dừng lại! Nói đến làm như bản vương không biết gì vậy!"
Cả người ướt hết toàn thân lạnh thấu xương, Lan Chương đưa tay lau nước trên mặt, từ trong hồ nước ngồi dậy.
Chiếc áo choàng trên người cô đã thấm nước, nặng đến mức đè xuống vai khiến cho cô gần như không thể đứng dậy được.
Đôi mắt của Lan Chương phản chiếu lại tuyết đang rơi dày đặc, cũng như một đám nhóc trước mắt này, tất cả đều mặc trang phục màu vàng kim, trông rất xa hoa.
Cô sửng sốt một chút, cúi đầu xuống, thấy tay ngâm trong nước da đã bị đỏ ửng lên, mềm mại, rõ ràng là tay của một đứa trẻ bảy tuổi.
Giọng nói xa lạ khó chịu trong đầu cô đột nhiên vang lên.
【 Oan gia thân mến... à không phải, ký chủ! Cô bây giờ là một tiểu quận công của phủ quận vương a, chỉ có điều cha mẹ cô đã mất từ khi cô còn nhỏ, cho nên ở học đường phía Nam luôn luôn bị người ta bắt nạt nha!】
Lan Chương: ôi chết tiệt.
Cô nhìn xuống bàn tay của mình, vẫn còn tốt không bị thương gì.
Không giống như đôi tay của cô.
Lan Chương lặng lẽ nắm chặt tay lại thành nắm đấm.
Sư phụ đã giết cô hai lần mới làm cô chết đi hoàn toàn.
Sư phụ không bao giờ nghĩ đến cô thế nhưng vẫn còn sống.
【 Căn cứ theo thiết lập, nhiệm vụ của cô là xác định chủ thể có công đức, hoàn thành nhiệm vụ để tích góp công đức, khi đủ công đức cô có thể đổi thành điểm sinh mệnh để sống lại ở nguyên thế giới 】
Hệ thống hiển thị thanh máu lên,【 đây là điểm sinh mệnh của cô 】.
【 Gốp đủ công đức sẽ đổi thành điểm sinh mệnh, nhưng ngược lại, nếu nhiệm vụ thất bại cô sẽ bị trừ công đức tương đương với điểm sinh mệnh cũng bị giảm xuống. 】
Lan Chương nhìn thoáng qua thanh máu, khá lắm, chỉ có 0.1%
Cái này so với chết có gì khác nhau?
Áo choàng quá nặng, Lan Chương dứt khoát đẩy nó ra, trầm mặc lau đi máu đang chảy từ trán xuống cằm, từ từ đứng lên, nâng đôi mắt đỏ thấm máu lên.
Nhìn thấy Lan Chương nhìn chằm chằm bọn họ, đám trẻ con hiển nhiên là sợ hãi, lùi lại mấy bước, lại hét lớn: " Ngươi đang nhìn cái gì vậy?"
Bọn họ nhìn về người cao quý nhất đang đứng chính giữa Thụy thân vương, giật giây nói:" Vương gia mau dạy dỗ nó, cái tên thấp hèn gây họa này đã làm đỗ nghiên mực của người, hãy dạy dỗ nó đi!"
Thụy thân vương chỉ là qua chơi, đang đứng buồn chán khoanh tay trước ngực, không nghĩ tới bọn nhóc đang bắt nạt người ta lại đẩy mình ra.
Hắn sững sờ một chút, trong ánh mắt mong chờ của mấy đứa trẻ bát nạt không được tự nhiên ho khan một cái, kiêu ngạo nâng cằm lên, nhìn Lan Chương nói:
" Ngươi ngay bây giờ quỳ gối xuống mặt băng, dập đầu hô ba tiếng nguyện ý làm trâu làm ngựa, bản vương sẽ bỏ qua cho ngươi!"
"Có nghe thấy không, còn không quỳ xuống dập đầu!" Tiểu tùy tùng bên người Thụy thân vương kiêu lên:" còn không mau tới, nhanh lên".
Thụy thân vương hừ một tiếng, khiêu khích nhìn cô.
Hắn tính tình ngang ngược đã quen thói, luôn nghĩ sẽ không có ai dám đối nghịch với hắn, tiểu nhân nhi vết thương chồng chất trầm mặc thật lâu.
Rốt cuộc cũng đạp lên mặt nước băng lạnh đi lên hướng về phía hắn, hắn không khỏi đắc ý giương khóe môi.
Quả nhiên, Đoạn Thụy hắn vô cùng tôn quý, làm tất cả mọi người phải nịnh nọt ––
" Tiểu vương gia cẩn thận"
Khóe môi chưa kịp nhếch lên, Đoạn Thụy đã kinh ngạc nhìn người trước mặt đột nhiên nhặt hòn đá trong hồ nước giơ lên cao.
(°-°)......