Xuyên Nhanh: Pháo Hôi Nữ Phụ (Quyển 1)

Chương 105: Hoàng hậu hận 39




Editor: Trầm Âm



Minh Ca vừa nói như vậy, đáy lòng Thích Vi hoảng sợ càng sâu. Thứ nàng ta lấy làm tự hào nhất chính là gương mặt, nó sẽ không có việc gì đi? Đôi tay nàng ta sờ lên mặt, nghĩ đến chính mình bi thảm như vậy, nước mắt lại rào rạt rơi xuống, “Vì cái gì lại đối xử với ta như vậy, vì cái gì?”



“Bởi vì muốn nhìn thấy bộ dáng khóc thút thít phát cuồng của ngươi một chút a!” Minh Ca trả lời rất là đương nhiên.



Như thế nào lại có một nữ nhân như vậy, làm sao nàng có thể nói ra loại lời nói này một cách đương nhiên như vậy! Thích Vi nhìn về phía Minh Ca bằng ánh mắt kinh sợ giống như nhìn thấy được một con quái thú dữ tợn uy vũ, cả người nàng ta cơ hồ không thể ức chế mà run rẩy, run rẩy đến mức lời nói cũng không biết nên nói ra như thế nào.



“Mẫu hậu, nhi tử thỉnh an mẫu hậu!” Viên Quảng Dập đã mười tuổi, đi đường cũng mang theo long uy, bước đi mạnh mẽ uy vũ. Hắn bước vào sân, ánh mắt từ đầu đến cuối cũng không rời khỏi nữ nhân đang quỳ rạp bên bậc thang. Hắn khom lưng hành xong lễ với Minh Ca, cũng không đợi Minh Ca nói bình thân, hắn đã tự mình đứng ở bên người Thích Vi, “Mẫu hậu, đây là làm sao vậy? Đi thật xa cũng nghe được trong viện của mẫu hậu truyền đến tiếng thét chói tai!”



Ánh mắt Minh Ca như điện xẹt qua Viên Quảng Dập, thấy Viên Quảng Dập tuy rằng hướng tới nàng bằng một dáng vẻ cung kính dò hỏi cùng quan tâm, nhưng thân thể lại cứng còng, nàng thanh đạm nói, “Là chuyện về mẹ đẻ của ngươi, nữ nhân này lại dám hô thẳng tên huý của nàng ấy. Nên Trẫm sai người quản giáo miệng của nàng ta!”



“Mẹ đẻ quá cố, hô thẳng tên huý của mẹ đẻ thật là đại bất kính. Nếu đã trách phạt nàng, mẫu hậu cũng nên thả nàng rời đi đi, miễn cho nàng có cái gì sơ xuất, ngày sau thanh danh của mẫu hậu sẽ bị bôi đen!”



“Bệ hạ nói có đạo lý, các ngươi còn không mau đem nữ nhân này ném văng ra!”



Thích Vi bị ném đi. Viên Quảng Dập miễn cưỡng cùng Minh Ca nói mấy câu, liền lấy lý do không muốn quấy rầy Minh Ca mà vội vàng rời đi.



Hài tử mười tuổi, rất nhiều cảm xúc kỳ thật còn chưa thể thu phóng tự nhiên. Minh Ca phát hiện thời điểm đứa nhỏ này nhìn nàng, thường xuyên sẽ mang theo một loại cảm xúc âm trầm, tối nghĩa mà phức tạp!



Thích Vi cùng Viên Trị thường thường nói với Viên Quảng Dập rằng sớm hay muộn Minh Ca cũng sẽ phế đi hắn để khống chế chính quyền. Hiện giờ hắn bất quá chỉ là con rối trên tay Minh Ca. Thích Vi còn nói với Viên Quảng Dập là Minh Ca là một người hầu hai chồng, bá tánh ngoài cung đều cười nhạo Hoàng Thái hậu này!



Minh Ca giáo dưỡng Viên Quảng Dập 5 năm, làm bạn với hắn 5 năm. Nàng vì đứa nhỏ này có thể nói là phí hết tâm huyết. Nhưng kết quả lại không bằng Thích Vi cùng Viên Trị ở bên người hắn thời gian năm ngày!




Cái này làm cho Minh Ca cảm thấy thật khổ sở, đến lúc này nàng mới chân chân chính chính cảm nhận được tâm tình khi đó của nguyên chủ.



Nàng thật tình hoài nghi, hắn rốt cuộc có phải nhi tử thân sinh của nguyên chủ hay không. Bất quá chỉ mới mười tuổi mà thôi, vậy mà bởi vì một nữ nhân nói dăm ba câu cùng với lời của người phụ thân chưa từng gặp mặt, là có thể hận mẫu thân nuôi dạy hắn lớn lên. Nói hắn trưởng thành sớm vẫn là cất nhắc hắn, đây hẳn là dưỡng ra một con sói mắt trắng thì có.



Thích Vi bị ăn đánh nên nằm ở trên giường suốt nửa tháng. Sau đó nàng ta phát hiện, người mà nàng ta để ý lại không có một ai tới xem nàng ta. Ngay cả con trai của nàng ta Viên Quảng Triết, cũng bị Viên Trị lấy lý do thân thể nàng ta không khoẻ mà giao cho Thải Tương chăm sóc. Tiểu hài tử thực sự sùng bái phụ thân hắn, tất nhiên là ngoan ngoãn nghe lời phụ thân nói. Thích Vi một mình quạnh quẽ nằm ở trên giường nửa tháng, rốt cuộc cũng hiểu rõ. Nếu muốn sống tốt như cá gặp nước ở thế giới này, nàng ta phải tranh.



Thích Vi nằm nửa tháng, quyết định khiến cho bản thân phá kén thành bướm!



Chuyện thứ nhất nàng ta muốn làm chính là trang điểm cho bản thân thật xinh đẹp, mặc y phục do chính tay nàng ta may. Mặc xong quần áo, sau đó lại tự mình xuống bếp, vì Viên Trị làm một bàn đồ ăn!



Cho dù nam nhân này là một tra nam, thế nhưng nàng ta cũng không thể từ bỏ. Nàng ta muốn dạy hắn, giáo huấn hắn thành trung khuyển! Thứ nàng ta làm mất đi thì phải do chính tay nàng ta tìm trở về.




~~~



Đảo mắt đã 5 năm trôi qua. Ngay từ đầu Viên Trị tin tưởng tràn đầy rằng có thể thay thế được Minh Ca. Nhưng theo thời gian trôi qua, hắn phát hiện sự tình này quả thực là không có khả năng. Hơn nữa, hiện giờ hắn cơ hồ là bị biến tướng giam lỏng ở trong hoàng cung này, so với lúc trước tự xưng là hoàng đế ở nơi khỉ ho cò gáy cũng không bằng.



Càng miễn bàn đến những cái khát vọng cùng chí hướng đó. Hiện tại, thứ duy nhất có thể được hắn quan tâm chính là gieo rắc giống cho nữ nhân.



Vì để liên lạc với các triều thần, thời điểm Minh Ca vì Viên Quảng Dập tuyển tú, hắn cũng hướng về phía Minh Ca mà góp lời rằng “Hậu cung” của hắn cũng trống không, hắn cũng yêu cầu nữ nhân. Hắn nhìn trúng thượng thư Lưu gia, ngự sử Đặng gia, cùng với thái phó Văn gia. Hắn muốn cùng những người này kết thân.



Minh Ca vô cùng rộng lượng thỏa mãn hắn. Hơn nữa, nữ nhân được hắn nạp toàn là dạng eo nhỏ mông tròn, khuôn mặt xinh đẹp. Chỉ là, những nữ nhân này không phải là thượng thư gia hay là ngự sử gia, mà một đám này đều do Minh Ca mua từ thanh lâu!




Hậu viện của Viên Trị chỉ có Thích Vi cùng Thải Tương là đã có thể tạo ra một mảnh chướng khí mù mịt. Lúc này lại có thêm đám nữ nhân này nữa, quả thực liền giống như cái động của thổ phỉ. Mà Viên Trị trở thành đối tượng bị đám nữ nhân này cướp đoạt. Mỗi ngày hắn đều say ngã vào ôn nhu hương. Đối với người khác mà nói thì có lẽ mơ cũng sẽ cười tỉnh, nhưng đối với Viên Trị lại là sống không bằng chết. Hắn ăn cơm sẽ bị hạ dược, sau đó sẽ có người kéo lên giường để giải dược! Uống trà sẽ bị hạ dược, sau đó cũng có người kéo hắn lên giường để giải dược! Ăn cái trái cây cũng sẽ bị hạ dược, sau đó lại được kéo lên giường để giải dược! Sau này, ngay cả khi hắn ở trong phòng ngủ, hay là ở trong thư phòng của chính mình, cũng sẽ bị các nàng dùng huân hương để hạ xuân dược! Các nữ nhân này cướp đoạt hắn như lang như hổ, ai cũng không muốn buông tha cơ hội lên giường cùng hắn. Hắn không lên được, không lên được liền có xuân dược a, một viên không đủ, thì chơi luôn ba viên bốn viên……



Mỗi ngày Viên Trị không phải lăn ở trên giường thì cũng là bị ép lăn ở trên giường, làm gì còn có thời gian đi thượng triều, đi đoạt lấy vị trí của Minh Ca. Thậm chí việc nhìn thấy Minh Ca cũng khó như lên trời. Bất quá chỉ trong mấy năm ngắn ngủn, sắc mặt của hắn đã trở nên tái nhợt, thân thể sưng vù, tóc hoa râm, môi tím đen, đi đường hai chân đều run lên, một bộ dáng túng dục quá độ!



Mà Thích Vi, việc nàng ta cùng tiểu hoàng đế Viên Quảng Dập đi cùng một chỗ quả thực chính là một sự kiện vừa không hợp tình vừa không hợp lý. Nàng ta rốt cuộc cũng minh bạch, chân mệnh thiên tử của chính mình không phải Viên Đồng, cũng không phải Viên Trị, mà là tiểu hoàng đế Viên Quảng Dập. Nàng ta đi vào thế giới này, không phải là để tranh đoạt cái người nam nhân khiến người ta ghê tởm Viên Trị cùng với đám nữ nhân kia, mà phải trải qua trắc trở để tìm được tiểu vương tử Viên Quảng Dập của chính mình. Đây mới là nam nhân trung khuyển của nàng ta, là chân mệnh thiên tử của nàng ta.



Còn Viên Trị thì nên gặp quỷ đi thôi!



Gần đây Minh Ca đang chuẩn bị của hồi môn cho Thanh Bình. Nàng vì Thanh Bình để ý nhiều năm như vậy, cũng không có một ai hợp tâm ý của Thanh Bình. Vậy mới nói, dạy trẻ con trở nên quá độc lập cũng là một cái vấn đề nha. Bạch nhãn lang Viên Quảng Dập kia thì không cần phải nói, hiện tại Thanh Bình thực sự là một tiểu nữ hán tử a, những Thám Hoa lang Trạng Nguyên lang đều nhu nhu nhược nhược giống nhau, làm sao có thể chịu được tiểu nữ hán tử nhà nàng……



Kết quả Minh Ca còn chưa ưu thương được bao lâu thì đã có người tới cầu hôn. Người cầu hôn là sứ giả Đột Quyết, cầu thú trưởng công chúa Thanh Bình.



Minh Ca vừa nghe, thiếu chút nữa đã ném cái bàn đi!



Một đời kia của nguyên chủ, Thanh Bình chính là xa gả cho lão Khả Hãn đã dẫm một chân vào quan tài của Đột Quyết.



Minh Ca đen mặt cự tuyệt.



Hết chương 105.

07/11/2020