Mộc Trà nhìn vào màn hình đang phát sáng bên cạnh, kéo lên nụ cười nhàn nhạt.
Nếm ngọt rồi thì nên nếm thêm chút đắng, nữ chính đại nhân, tôi chông chờ hết vào cô đấy.
Rời khỏi bàn trang điểm, Mộc Trà xách theo một cái balo nhỏ, cầm trên tay một ly trà đào cùng kẹo dẻo vị đào chậm rãi đi ra ngoài.
Xe của công ty đã sớm chờ bên dưới, hôm nay là buổi ghi hình đầu tiên của show thực tế " Nơi chúng ta gặp gỡ ".
Xe chậm rãi lăn bánh, Mộc Trà đem điện thoại xem Weibo một lượt, sau cũng chịu không nổi mà chậm rãi chìm vào giấc ngủ.
Mấy ngày nay cơ thể lúc nào cũng mơ mơ màng màng không rõ, hơn nữa còn rất hay buồn ngủ, nếu như hôm nay không đặt sáu bảy cái báo thức có lẽ Mộc Trà sẽ trực tiếp ngủ đến khi đói mới dậy mất!
Nơi tổ quay tập hợp là một sảnh lớn ở ngoại ô thành phố, hiện đã có không ít khách mời đến. Bước xuống xe, cô thân thiện chào qua một lượt, hiện ở đây đã có ba khách mời, thêm Mộc Trà nữa là bốn.
Người dễ nhìn nhất là một thiếu nữ xinh xắn, buộc tóc đuôi ngựa nhìn có phần năng động tinh nghịch, năng động, là kiểu em gái hàng xóm tinh nghịch tên Lục Trẩm. Bên cạnh còn có một nam thần cao lãnh, nhan sắc theo kiểu học bá cao lãnh không vướng bụi trần \- Đường Liên. Ngoài ra còn có thêm một người khác, là một diễn viên trẻ khá nổi gần đây \- Triệu Tiết Nhan, nhan sắc cũng rất đẹp, có chút dịu dàng đáng yêu, là kiểu nữ thần dịu dàng.
Nhìn qua một lượt Mộc Trà khe khẽ lắc đầu, xem ra cô ở chỗ này là người lớn tuổi nhất!
Đạo diễn lúc này mới thảo luận xong với bên tổ quay, cầm theo một quyển giấy tờ đi đến, nói: " Xin chào mọi người, tôi là Lê Di Nguyên "
Ba vị khách mời kia cũng lịch sự tiến đến chào hỏi, cuối cùng là Mộc Trà.
Cô khẽ híp mắt đánh giá sơ qua đạo diễn trước mặt, xem ra cũng là một đạo diễn có tiếng trong nghành, tạm ổn!
" Mọi người cứ nghỉ ngơi trước nhé, đợi các khách mời khác đến, đoàn sẽ xuất phát lúc 9 giờ sáng. "
Đạo diễn tổ quay thông báo một tin, Mộc Trà nghe xong liền trực tiếp đi kiếm một chỗ ngồi xuống, cơ thể có chút lả nhưng không rõ nguyên nhân tại sao
Ngồi trong xe ô tô hơn hai mươi phút, Mộc Trà nheo mắt nhìn ra ngoài, chiếc BWM quen thuộc dừng lại phía sau xe của cô.
Đình Tiện đến đây làm gì thế?
Mộc Trà còn đang tự hỏi trong lòng, cửa xe được người mở ra, Ngu Diêu Diêu bước xuống, rối rít cúi người cảm ơn Đình Tiện rồi chạy nhanh vào trong.
Thở phào một hơi, Ngu Diêu Diêu đi chào hỏi mọi người một lượt, may có Đình tổng nếu không cô ta tới muộn là cái chắc!
Mộc Trà không rõ ý tứ kéo lên nụ cười nhàn nhạt như hoa anh thảo, đưa tay bấm nút, cửa kính ô tô chậm rãi đẩy lên, cửa vừa được đẩy liền có một người đến nhẹ nhàng mở cửa sắt, chậm rãi cúi người nhưng không có ý định vào.
" Em mới đến sao? " Đình Tiện cúi người hỏi, hắn là đang sợ cô hiểu lầm gì đó.
Nheo mắt cười, cô nói: " Không có, tôi đến lâu rồi, trong ngươi có chút khó chịu nên vào đây nằm một lát thôi, không sao "
" Vậy đợi xong show này tôi đưa em đi khám tổng quát một lượt? "
" Được "
Nói thêm vài câu, Đình Tiện thong thả rời đi, Mộc Trà mỉm cười nhàn nhạt nhìn bảng số liệu mà cô vừa hack hệ thống trong tay.
Cửu Quân Dao bị bạch cầu, hiện đã gần đến giai đoạn cuối...
Mộc Trà muốn bùng nổ! Không bị bệnh tim thì liền bị bạch cầu, đùa nhau à?
Tác giả ngươi ngon lắm!
Mẹ kiếp, thời gian thì chẳng còn bao nhiêu ngươi bảo ông làm sao hoàn thành nhiệm vụ?
\[ Ký chủ có thể mua thuốc trì hoãn cơn đau ở cửa hàng của bổn hệ thống \]
Hệ thống đột nhiên lanh lảnh trong đầu, Mộc Trà nheo mắt hồ ly nhìn vào khoảng không, nếu không phải tác giả vậy thì hẳn là cái hệ thống này đang giở trò rồi?!
Không mua không mua!
\[ ... \] Làm ăn thật là khổ!...
Mộc Trà không mua thuốc ức chế phát triển bệnh bạch cầu. Muốn ông bỏ hoạ trị ra để mua thứ đồ này cơ à? Mơ đi nhé!
Hệ thống vô cùng bất lực, nếu ký chủ không hoàn thành nhiệm vụ thì người... À không, hệ thống nó không phải người!
Nếu ký chủ không hoàn thành nhiệm vụ thì bên thiệt vẫn là hệ thống nó thôi!
\[ Vì nhiệm vụ, bản hệ thống hào phóng cho cô một cái Bạch Liên, tác dụng thì tự tìm hiểu đi! Ký chủ ngáo ngơ!! \]
Hệ thống tức đến độ muốn độn thổ, nó ném xong bình đan dược cho Mộc Trà rồi trực tiếp offline.
Nhìn bình thuốc nhỏ trong tay, Mộc Trà nheo mắt nhìn, đem máy tính ra tra một lượt .
Hoá ra Bạch Liên này thần kì thế à? Tác dụng chính là làm cho cơ thể bịnh bệnh thì duy trì trạng thái nhưng linh hồn của nhiệm vụ giả thì không, điều này đồng nghĩa với việc cho dù thân thể có bị người rạch ra cũng chẳng thấy đau là gì