Xuyên Nhanh: Nhân Vật Phản Diện Vừa Ngọt Ngào Vừa Hoang Dã

Chương 1




Bên tai Dung Hoàng có tiếng gió rít, thổi vào mặt nàng giống như bị đao cứa.

 

Dung Hoàng rùng mình vì lạnh.

 

Nàng mở mắt ra, thấy trước mặt là một cảnh tượng lạ lẫm.

 

Dưới lòng bàn chân còn có tiếng huyên náo.

 

"Dung Hoàng, cậu đừng nghĩ quẩn, có chuyện gì thì xuống nói chuyện!"

 

"Dung Hoàng, cậu mau xuống đi!"

 

"Tính mạng là của cậu, Dung Hoàng, cậu nên trân trọng nó, trên đấy rất nguy hiểm, mau xuống đây đi!”

 

Dung Hoàng chớp chớp đôi mắt ẩm ướt, cúi đầu nhìn xuống.

 

Đây là nơi nào?

 

Rừng ngô đồng của nàng đâu?

 

Đống vàng bạc của nàng đâu?

 

Một giọng nói khác vang lên từ phía sau.

 

"Bạn học này, nếu trong lòng em có chuyện gì thì có thể nói với thầy, cuộc đời đẹp đẽ như vậy, em chỉ mới mười bảy mười tám tuổi, tương lai còn rất dài mà."

 

Tiếng nói chuyện sau lưng rất lớn, Dung Hoàng không thèm nghe nữa.

 

Dù sao thì nàng cũng không hiểu họ đang nói gì.

 



Dung Hoàng chỉ nhớ vừa rồi nàng đang uống rượu hoa đào trong rừng ngô đồng, sao chớp mắt lại có thể đến đây?

 

Là ai đang trêu chọc nàng?

 

Mặc dù ở Lục giới kết được nhiều cừu nhân, nhưng về cơ bản đều không thể đánh bại nàng, chắc chắn không có chuyện thần không biết quỷ không hay, đưa nàng tới nơi quỷ quái này.

 

"Xin chào ký chủ, tôi là hệ thống Thủy Thủy đáng yêu độc quyền của ngài."

 

Âm thanh ồn ào bên tai bị chặn lại, tiếng gió rít cũng dừng lại trong giây lát.

 

Thời gian dường như đã dừng lại.

 

Thay vào đó là một giọng nữ nhẹ nhàng, êm dịu.

 

Dung Hoàng nhìn khắp bốn phía, thấy một cô bé to bằng bàn tay đang bay trên không.

 

Cô bé mặc váy công chúa màu hồng, có mái tóc vàng óng, đôi mắt vàng nhạt, trắng nõn, nhỏ nhắn, rất đáng yêu.

 

Phía sau cô bé còn có một đôi cánh, như ẩn như hiện, còn có lưu sa màu hồng đang lưu chuyển trên đôi cánh.

 

Dung Hoàng hơi mở to mắt, lông mi run rẩy như cánh bướm.

 

Thứ này, vậy mà lại đáng yêu hơn nàng!

 

Nàng không thể nhịn được!

 

"Ngươi là ai?" Nói tên của ngươi ra, chúng ta đáng một trận.

 

Người chiến thắng là người đáng yêu nhất.



 

Cô bé tự xưng là Thủy Thủy vỗ cánh tiến lại gần, dừng lại trên lan can trước mặt Dung Hoàng.

 

"Bây giờ ngài đang ở tiểu thế giới ba nghìn, tôi là hệ thống Thủy Thủy của ngài." Nhìn bộ dáng đáng yêu khả ái của Dung Hoàng, Thủy Thủy cảm thấy mình thật may mắn, vừa ra lò đã gặp được ký chủ ưng ý như vậy.

 

Nhịn xuống, Thủy Thủy tiếp tục tiến về phía trước, đứng trên đầu gối của Dung Hoàng.

 

“Hoàng Hoàng, ngài thật đáng yêu.”

 

“Đừng gọi ta là Hoàng Hoàng.” Dung Hoàng cau mày, rất không hài lòng với xưng hô này.

 

Nghe giống như rất nhỏ bé.

 

Nàng không hề nhỏ!

 

“Vậy tôi nên gọi ngài là gì?”

 

"Đại vương!” Dung Hoàng không cần nghĩ ngợi.

 

"Đại Vương?”

 

Dung Hoàng hài lòng, nheo mắt lại, “Thật ngoan.”

 

“Vừa rồi ngươi nói, hiện tại ta đang ở một thế giới nhỏ sao?” Dung Hoàng đánh giá kiến trúc cao lớn kỳ lạ, hỏi Thủy Thủy.

 

"Đúng vậy, ngài đang ở một trong rất nhiều thế giới nhỏ độc lập với Lục giới."

 

"Tại sao ngươi lại mang ta tới nơi này?"

 

"Mỗi lần đến một thế giới nhỏ, ngài cần phải thực hiện nhiệm vụ này một hoặc nhiều lần."