Đại công tước phương Bắc, gia chủ đương nhiệm của tộc Heimdall, Jame Louis Heimdall. Ông ta có rất nhiều vợ, và theo đó đương nhiên cũng có rất nhiều con. Nhưng nổi bật nhất trong một đống đứa con thì chỉ có hai người. Một cặp song sinh nam nữ do vị phu nhân thứ hai đã qua đời đẻ ra. Hai anh em Ethelbelt và Elizabeth.
Etherbelt Otis Heimdall, trưởng nam gia tộc Heimdall. Giẫm qua biết bao xương máu của các anh em trong tộc. Chàng ta là kẻ duy nhất đã thành công dành được dang hiệu người thừa kế hoàn hảo. Bởi vì bản tính máu lạnh, tàn bạo đã sớm ăn sâu vào tận xương tủy, Jame tỏ ra rất ư là thưởng thức đứa con trai này.
Elizaberh Rosemond Heimdall, đệ nhất danh viện Đế Đô. Người con gái ngay từ khi sinh ra đã được định sẵn phải trở thành Hoàng Hậu. Tuy tính tình của Elizabeth không quá mức lạnh lùng không có nhân tính như người anh trai song sinh Ethelbert, song nàng ấy ngay từ nhỏ vô cùng kiêu ngạo, kiều quý. Đương nhiên nàng lại chẳng dám tỏ ra vênh váo quá đỗi với cha, anh trai hay chính phu quân nam chính của mình.
Mối quan hệ giữa Elizabeth và Ethelbert không có tốt đẹp gì cho cam. Mặc dù bọn họ là song sinh. Elizabeth ngay từ tấm bé vốn là yêu thích, dựa dẫm, ỷ lại với anh trai. Song Ethelbert, người phải gánh chịu các chương trình đào tạo khốc liệt cho một người thừa kế lại chẳng tồn đọng quá nhiều cảm tình với cô em gái này. Ethelbert ngoại trừ với Pearl ra, chàng ta sẽ chẳng dành riêng sự dịu dàng của bản thân cho một ai khác nữa.
Trong nguyên tác, sau khi Elizabeth mất đi ngai vị Hoàng Hậu, bị Raymond đày vào phế cung sống nốt một đời còn lại. Nàng đã không cam lòng, tiểu thư Elizabeth kiêu ngạo đến thế, nàng sao có thể cúi đầu nhẫn nhục. Elizabeth thông tri anh trai, muốn nhờ Ethelbert hỗ trợ đưa nàng khỏi phế cung...
Song Ethelbert lại lựa chọn thờ ơ, chàng ta về sau thậm chí còn tàn nhẫn hơn. Sau khi Elizabeth cùng người tình của nàng thành công chạy trốn khỏi phế cung. Chính Ethelbert đã cầm đầu đám lính ngự lâm của Hoàng cung truy bắt nàng. Chàng ta ở ngay trước mặt em gái, nổ súng kết liễu người đàn ông thứ hai mà nàng yêu. Mặc cho Elizabeth cầu xin đến dập đầu chảy máu, Ethelbert vẫn là ngang tàng ra lệnh ép buộc nàng ấy phải quay trở lại phế cung.
Elizabeth điên rồi.
Người tình thứ hai, người đàn ông đã khiến trái tim nàng hồi sinh sau khi Raymond ruồng bỏ nàng nay đã bị Ethelbert giết chết...
Elizabeth oán hận, nàng oán Pearl một thì nàng lại hận Ethelbert mười.
Cùng là song bào thai từ trong bụng mẹ đi ra, tuổi thơ ấu cùng nương tựa nhau cỡ nào giữa lâu đài công tước cô độc quạnh quẽ, đã từng hàng thâu đêm thức kể lại những câu chuyện bé nhỏ cho nhau nghe...
Ethelbert, anh trai của nàng vì sao lại có thể lạnh tình đến thế? Nàng chẳng đặt niềm tin gì vào
Elizabeth thề chết muốn hủy hoại Pearl, nàng hiểu rằng nếu như nữ nhân này chết đi, sẽ có hai người đàn ông phải đau khổ, vừa vặn đó lại là hai nam nhân nàng thù nhất...
Đáng tiếc, nữ phụ làm sao thắng được nữ chính.
Elizabeth, cái kết của một nữ phụ phản diện thực sự là thảm không thể tả. Nàng hại chết nữ chính không thành, ngược lại còn bị gậy ông đập lưng ông. Ethelbert thay cha nắm quyền gia chủ, trục xuất nàng khỏi gia tộc. Raymond thì lén sai người đem nàng sung quân, trở thành quân kỹ. Từng là công nương cao quý của tộc Heimdall, là Hoàng Hậu, người phụ nữ duy nhất có thể sánh vai bên Hoàng Đế cai trị Đế Quốc, nhưng giờ thì...
Trong phần ngoại truyện, Elizabeth tự tử. Nàng bị một bầy lính làm nhục đương lúc hôn mê. Chịu không nổi cú sốc đó nữa, nàng đành đi tìm người tình thứ hai của mình...
...
Linh Vân sau khi tiếp nhận kịch bản này, nàng bộc lộ ra hai biểu hiện.
Một là phản đối.
Hai là mẫu thân nó lại tiếp tục phản đối.
"Ba Bá, ngươi điên à? Đây là loạn luân, lại còn là anh em song sinh loạn luân. Ngươi...ngươi..." Coi kìa, Kế Hậu nương nương cơ hồ tức đến mức xưng vị "bản cung" thường ngày cũng không thèm dùng nữa.
Ba Bá nhà ngươi, ngươi là quỷ thì cũng đừng quên ta cũng là người chứ!
Con quỷ nào đấy đối với bất mãn của kí chủ chỉ lẳng lặng nhún vai, vô tư tiếp lời: "Lâu Đài Tình Ái của chúng ta từ trước tới nay phân nhiệm vụ không phân biệt huyết thống."
Kế Hậu: "..." Ê sợ nha!
"Đừng bảo là về sau còn có mấy thể loại nhiệm vụ như thế này nữa đấy?"
"Nương nương có thích cùng cha ruột mình ân ái không?"
"..." Ọe! Thứ quỷ bệnh hoạn! Đồ lăng nhục tam quan!!!
Linh Vân ban đầu là chắp hai tay xin được từ chối thực thi nhiệm vụ này. Cho đến khi Ba Bá đem tặng nàng năm lá bùa Lời Nguyền Của Phù Thủy...
Và thế là chúng ta có cục diện tràng cảnh như hiện giờ...
Nam phụ Ethelbert đang ở trong thân xác chó Bully của Hoàng Hậu Elizabeth.
Linh Vân rất thích điều này. Nàng nhìn bát sữa, rồi lại nhìn Bully...hoặc cũng có thể nói đấy là Ethelbert. Đẩy đẩy bát sữa về hướng anh trai chó, nàng dịu hiền nở nụ cười. Trong lòng lại đang âm thầm cười nhạo chàng. Cho anh làm chó của ta, đợi ta thế nào đem anh thuần phục dưới váy ta rồi ngược cẩu chết anh, a ha ha.
"Bully đói rồi phải không này? Sữa thơm ngon lắm đấy, bé cưng mau ăn đi." Elizabeth đem ngón tay vuốt ve cái bụng tròn vo của Bully, thỏ thẻ thì thầm vào tai chó. Hơi thở thơm ngát quấn lấy lỗ mũi với đôi tai nhạy cảm. Ethelbert thân mình đầy lông khẽ run nhẹ. Chàng dùng hai chân trước của mình, nâng lên, che đi đôi mắt sũng nước ngại ngùng.
Ethelbert không hiểu kiểu gì, đang ở trong lâu đài ngủ một giấc say, tỉnh lại liền biến thành chó. Chó này còn trùng khớp lại là chó được đem làm lễ vật tặng Hoàng Hậu, em gái chàng. Chàng ta muốn tìm cách có thể quay trở lại thân xác, và dường như Elizabeth chính là một đối tượng thích hợp để nương tựa. Ngay khi Ethelbert không biết nên biểu đạt như thế nào sao cho em gái hiểu chàng là Bully thì nàng ấy đã liên tiếp bế chàng lên và hôn hôn chàng rồi...
Elizabeth đã thơm một chú chó...
Đối với hành vi thân mật quá mức với thú nuôi này của em gái, Ethelbert tỏ ra vô cùng khịt mũi khinh thường. Chỉ là một chú chó mới quen, Eli dường như còn yêu quý nó hơn cả người hầu Alice của nàng.
Mũi chó ươn ướt nhột nhẹ một cái. Ethelbert tròn mắt, nhất thời sững sờ ngắm nhìn dung nhan của người đang ôm mình trong lòng...
Thật đẹp!
Không phải nói tới gương mặt em Eli giống hệt chàng như đúc, thứ chàng cảm thấy đẹp chính là đôi mắt của em ấy. Đó chính là một thứ cảm xúc tuyệt đẹp xa lạ mà Eli chưa bao giờ chia sẻ cho bất kì một ai.
Ethelbert ngúng nguổi cái đuôi nhỏ. Nhưng rất nhanh đuôi chàng ta liền duỗi thẳng lại.
Thần bảo hộ Đế Quốc Ethelbert cảm thấy lòng tự tôn đàn ông của mình bị tổn thương sâu sắc.
Chàng bực bội nhìn cái muỗng nhỏ kề sát miệng mình, trên muỗng lấp lánh ánh sữa thơm ngon béo ngậy...
"Bully, bé còn quá nhỏ không thể ăn thịt được. Nay đành uống sữa vậy thôi nhé?"