[Xuyên Nhanh] Nam Thứ !! Đừng Chạy

Chương 6: Chồng Ngốc Nhà Ai Thật Đáng Yêu (4)




[ chủ nhân... yy càng ngày càng thích cô rồi..]

Tiểu YY hưng phấn nhảy nhót.. còn hết lời khen ngợi cô..

[ YY biết chủ nhân rất tài giỏi nha.. YY quá hạnh phúc khi chọn cô mà..]

YY đứng một bên ba hoa hoàn toàn không biết bản thân mình đã bị Ninh Vũ cho ra rìa. Trong đầu cô bây giờ toàn là Lục Mạn Quân quá đáng yêu.. càng ngày càng thích anh rồi.. haha.. suýt quên. Ninh Vũ cầm túi đồ đưa cho anh..

" Mạn Quân.. anh xem.. em còn mua quà cho anh đó.."

Lục Mạn Quân nghe vậy hai mắt phát sáng nhìn túi trước mặt..

[ ting ] giá trị hảo cảm +10

Nếu không phải còn ở đại sảnh Ninh Vũ thật muốn nhảy nhót một hồi... Tiểu Quân Quân.. anh thật sự rất hào phóng đó..

" Quân Quân rất thích.. cảm ơn vợ.."

Lúc này mới chú ý cạnh cô có một hũ giấm chua loét.. Ông nội Lục phóng cái nhìn đầy thâm ý về phía túi của Lục Mạn Quân.. Ninh Vũ buồn cười không thôi.. đem túi còn lại đưa qua.. thế là trong nháy mắt ông nội Lục tươi tỉnh hẳn..

" Ông nội đây là con mua cho ông.."

Ninh Vũ chọn cho ông nội Lục một bộ quần áo ở nhà màu nâu đỏ..

" Ông cũng có sao?? cảm ơn cháu.."

Ông nội Lục vui vẻ nhận lấy, yêu thích không buông..

" Ba.. xem ba kìa.. cười không khép miệng. aizzz con còn định tặng ba nữa.. chắc giờ không cần rồi.. đáng tiếc.."

Mẹ Lục giả vờ thương tâm, đem đồ định cất đi.. Ông nội Lục liền nhanh chóng chụp lấy túi quà..

" Ba rất thích nha.. ai nói là không cần.. mau mau đưa ba xem nào.."

Đúng lúc này cửa mở ra.. Baba Lục bước vào.. giờ là 5 giờ .. Ừm chính là giờ tan sở .. mẹ Lục thấy thế vui vẻ chạy ra đón.. còn không quên ba hoa thành tích hôm nay đi mua sắm..

" Diệp Chính.. anh biết không hôm nay em đi mua sắm đến thật cao hứng.."

Baba Lục nhướng mày.. cũng không xen vào mặc mẹ lục thao thao bất tuyệt..

" Em cùng Tiểu Vũ đi mua đồ.. con chọn giúp em mấy bộ quần áo rất đẹp mặc vào mọi người liền nói là hai chị em đó.."

Lục baba liền bước đến ngồi trên sofa nghe mẹ Lục kể chiến tích ngày hôm nay.. Ninh Vũ đã hận không có một cái lỗ để chui xuống... Mẹ lục 5 câu thì có 4 câu khen cô. Câu còn lại thì khoe những món đồ mình mua đuợc..

" À đúng rồi.. Diệp Chính.. em còn mua đồ cho anh thế nào cảm giác rất vui phải không??"

Mẹ Lục cầm một túi xách đưa qua.. đó là một chiếc sơ mi trắng. Đuợc cắt may tinh sảo rất lịch thiệp..xong rồi mẹ Lục còn không quên nháy mắt với cô..

" Ba ... đây là chút tâm ý của con..mong ba nhận cho.."

" Ừm.. không cần khách sáo.."

" Dạ.."

Thoáng một cái đã qua hai tháng ở nhà họ Lục.. Ninh Vũ cứ nghĩ với tốc độ tăng hảo cảm lúc trước sẽ nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ.. mà ngờ.. cô quá khinh địch a..Tiểu YY nhìn đến biểu cảm của cô thì không khỏi nhảy qua nhảy lại cười nhạo.. trán cô chảy xuống vài vạch hắc tuyến. hai bên thái dương giật giật..

" YY có phải tôi rất dễ tính đúng không??"

Bông hoa nào đó đứng hình.. như không hiểu ra vấn đề.. sau đó liên tục rung rung cánh hoa..

[Đúng nha...]

" Vậy có phải nếu tôi không hoàn thành nhiệm vụ thì YY sẽ mãi ở với tôi.."

[ Ừm.. Chỉ khi chủ nhân hoàn thành tất cả nhiệm vụ sống lại thì YY mới đuợc trở về..]

" Vậy sao?? YY có muốn ở cùng tôi không??"

Cô cười vui vẻ... Đóa hoa nhỏ nào đó vẫn còn rung cánh nghe giọng nói uyển chuyển của cô..

[ Có.. cô là chủ nhân không ở với cô YY ở với ai..]

Ninh Vũ trợn mắt.. Tiểu hệ thống quả thật rất trong sáng ngây thơ.. cô sắp nghẹn chết rồi..

" Nếu đã vậy.. tôi quyết tâm không làm nhiệm vụ gì nữa.. nghỉ cho khỏe.. còn có tiểu YY khả ái ở bên cạnh.. chắc chắn rất vui.."

Đến lúc này.. Tiểu YY mới biết là chủ nhân hố mình.. tâm hồn nho nhỏ ủy khuất không thôi..

[Chủ nhân cô nỡ để YY khả ái không thể về nhà hay sao??]

Ninh Vũ hừ hừ không thèm nhìn lấy một cái..

[ Ô..Ô .. chủ nhân không cần tiểu YY nữa..]

" Cmn lão nương.. muốn bóp chết ngươi.. Tôi mãi không tăng giá trị hảo cảm.. thế mà một hệ thống nào đó ăn không ngồi rồi.. không giúp lại còn bỏ đá xuống giềng.. Mẹ trứng .. nói xem lão nương có muốn bùng nổ không chứ.."

Giá trị hảo cảm của Lục Mạn Quân cứ đứng ở con số 80 làm sao cũng không tăng.. cô thật sự rất phiền não. Hai tháng này cô vào Lục Thị từng bước nắm giữ vị trí nhà thiết kế trang phục hàng đầu của tập đoàn... công việc của cô có thể nói là làm chơi ăn thật.. cô chỉ cần đúng hạn giao bản thiết kế ra là xong... lương cao mà việc lại rất đơn giản vì thế cô vừa kiếm tiền lại có thể ở cạnh Lục Mạn Quân công lược tăng giá trị hảo cảm. thế mà đã nửa tháng rồi.. Vẫn số 80 ở đấy.. Ninh Vũ nhìn mà đau hết cả đầu..

" YY có cách gì không??"

[ YY cũng không biết.. người ta có bao giờ công lược ai đâu mà biết..]

" Vậy tôi đã từng công lược qua sao??"

Ninh Vũ cảm giác răng mình nghiến kèn kẹt.. mặt chắc đã đen hơn cả đít nồi..

" Đúng rồi.. có cách nào trị cho Lục Mạn Quân không??"

Nói thật ở với anh lâu rồi.. cô là thật lòng muốn anh có thể khỏe mạnh, tâm trí như một người bình thường..

[ Ừm.. có thì có.. nhưng phải chờ cơ duyên..]

" Vậy đuợc rồi.."

Ninh Vũ cắt đứt liên hệ với YY quay ra vẽ nốt bản thiết kế của mình.. Đây chính là bộ đồ dạ hội cô thiết kế riêng cho ông nội.. baba Lục cùng mama Lục.. để dự buổi tiệc..kỉ niệm 60 năm thành lập Lục thị sắp tới.. Hình như cũng là tại buổi tiệc rượu đó.. Lục Tư Duẫn gặp Bạch Nhạn thì phải.. cô thật mong ngóng a.. Hôm đấy cô cũng đi.. nhưng lấy thân phận Nhà thiết kế chứ không phải con dâu Lục gia.