Ninh Vũ bước vào chính viện đã nhìn thấy một đôi tra nam tiện nữ chàng chàng thiếp thiếp.. gắp đồ ăn cho nhau.. sao thấy ngứa mắt thế nhở??
" Thái tử.. người ăn cơm trước như vậy thật sự là rất mất lịch sự đó.. "
Cô thản nhiên ngồi xuống... mặc kệ ánh mắt giết người của Thượng Quan Tề càng coi thường cái nhìn ghen ghét của Lạc Uyển Nhu..
" Thế nào.. Uyển Nhu muội muội gặp Thái tử phi lại không vấn an vậy.. hay là muội muốn ta vấn an hả??"
" Tỷ tỷ muội không có ý đó chỉ là.. chỉ là.."
Lạc Uyển Nhu cắn môi ủy khuất.. nhìn về phía thái tử..
" Nàng ấy vừa sinh hài tử không nên vận động.."
Khiếp nhở.. không nên vận động.. vậy khi chiều tôi đã thấy cái gì a.. đàn hát, chơi bịt mắt.. không nhẽ tôi lại hoa mắt à.. anh bớt lý do lý trấu lại đi..
" Ồ.. vậy khỏi cần.. à đúng rồi Thái tử chàng nói xem có phải Uyển Nhu muội muội nên nghỉ ngơi nhiều chút đúng không??"
[ Có mùi âm mưu..]
Mũi em thính nhỉ??
" Ừm ..đúng vậy.. Uyển Nhu nàng phải nghỉ ngơi thật tốt biết chưa?? Còn A Vũ nàng thật lòng quan tâm Uyển Nhu ta vô cùng cao hứng.. hoà thuận như vậy rất tốt.."
[....] YY cạn lời, Nam chủ a não anh đi du lịch hả.. YY ngồi trong không gian xem ai đó bị bán còn giúp người ta đếm tiền đã vậy là còn khen bán hay bán tốt.. Mk.. YY thật muốn đập tường.. Ninh Vũ thì suýt chút nữa nghẹn miếng sườn heo.. Nam chính a anh thật sự rất tấu hài đó.. mà A Vũ là tên anh có thể gọi sao ?? làm ơn tôi còn muốn ăn cơm..anh đừng làm tôi nghẹn ..
" Vâng ..."
Lạc Uyển Nhu nũng nịu nhào vào lòng Thượng Quan Tề.. mé đừng có xến sẩm vậy đuợc không??
" Vậy nên Thái tử.. thiếp muốn bắt đầu xử lý cung vụ ở đông cung này.. dù sao trước kia là sức khỏe thiếp không tốt nên mới làm muội phải vất vả.. bây giờ thiếp cũng khỏe rồi cũng nên để muội muội nghỉ ngơi.."
" Không được.."
Lạc Uyển Nhu vừa nghe đã phản đối.. Cô ta tốn thật nhiều công sức mới có thể đi đến ngày nay bây giờ muốn cô chắp tay nhường cho Ninh Vũ không thể nào??
" Sao vậy ??"
Thượng Quan Tề nhíu mày nhìn Lạc Uyển Nhu.. Ninh Vũa là muốn tốt cho nàng vậy nàng sao lại không đồng ý chứ..
"Thiếp.. ý thiếp là tỷ tỷ vừa khỏe nên vẫn còn yếu.. mà xử lý cung vụ lại vất vả thiếp sợ tỷ ấy không đảm nhận đuợc.."
Ninh Vũ chả thèm nghe Lạc Uyển Nhu lảm nhảm.. Vẫn ung dung gắp đồ ăn cho vào miệng.. chịu thôi.. nhà giàu có khác mà.. đồ ăn thì một bàn người ăn chỉ có ba.. hai người kia ăn ba miếng là no.. cô thì có mà ba bát.. tội gì phải làm khổ bản thân đúng không?? trời đất mênh mông ăn cơm là trân lí mà..
[ Ninh gia cô làm ơn giữ hình tượng chút đi... .Hai người kia bị cô doạ đứng hình rồi..]
" Không phải còn chàng chàng thiếp thiếp sao??"
Cô dừng đũa quay lại.. sáu mắt nhìn nhau..
" Có ai nói qua nhìn người ta ăn như thế là vô lễ không?? Còn nữa nói xong chưa hôm nay thiếp chỉ là đến để thông báo chứ không phải lấy ý kiến nên khỏi bàn cãi.. Muội muội à muội vừa sinh con xong thì cứ lo nghỉ đi nha.. chăm sóc tiểu bảo bảo cho thật tốt là đuợc rồi.. Thái tử chàng nói có đúng không??"
"...."
Vậy nãy giờ là nàng hố ta hả??
[ Nam chủ a.. bây giờ mới nhận ra có phải hơi muộn rồi không??tuy nhiên cuối cùng não của anh cũng trở lại rồi đấy..]
[ ting ] giá trị thù hận +10
" Ăn cũng xong rồi.. hai người cứ từ từ dùng nha.. đi đây .. không cần tiễn.."
[ Thật ra có ai thèm tiễn cô đâu mà..]
" .... " Vậy thì em cũng đâu cần nói ra..
Cô về đến Mai viên đã tầm 9 giờ tối.. Ninh Vũ lười biếng leo lên giường ngủ.. một giấc đến tận sáng.. nhưng mà..
" Tiểu thư cô mau dậy đi.. muộn lắm rồi đó.. Lạc di nương còn đợi ở ngoài để vấn an kìa.."
Thu Thu thật bất đắc dĩ, sao tiểu thư lại lười dậy như vậy rồi..
" ưm.. Tiểu Thu Thu khả ái a.. em đừng gọi nữa mà.. cho ta ngủ một chút thôi.."
Kéo chăn trùm qua đầu Ninh Vũ tiếp tục mối nhân duyên của mình cùng chăn ấm nệm êm.. Không phải đợi vấn an sao?? cô cho đợi đến tận trưa đó.. Thu Thu thật sự bất lực.. đành đi ra ngoài báo với Lạc Uyển Nhu.. nàng sợ cô ta sẽ thổi gió bên tai Thái tử nói xấu tiểu thư..
[ Ninh gia .. cô định làm heo trong đấy à?? ]
" Đúng vậy.. tôi là heo còn em là hệ thống của heo.."
[....] Cái miệng hại cái thân..
Lúc Ninh Vũ dậy đã là buổi trưa..Thu Thu giúp cô sửa soạn đề về thừa tướng phủ..
" Hôm nay người thật sự rất đẹp đó.."
Thu Thu nhìn cô một lượt.. gương mặt trang điểm nhẹ nhàng mi mục thanh tú.. trên người một bộ lục y may theo phong cách giang nam mềm mại.. đai lưng ôm gọn chiếc eo nhỏ mảnh mai .. Trên người tiểu thư toả ra khí chất thanh lãnh.. nhưng lại vô cùng cuốn hút ánh mắt người khác...
" Em đó chỉ có cái miệng là ngọt.. "
" Thu Thu nói đều là thật mà.."
Tiểu cô nương bĩu môi phản kháng.. chọc Ninh Vũ bật cười.. sao lại khả ái đến vậy.. Bước chân đến cổng đông cung cô liền thấy một bóng người cao lớn bước về phía này.. biết ai rồi đấy.. Hôm nay cô ra ngoài không kịp xem ngày.. chắc chắn là thế..
" Nàng định đợi ta về sao??"
Thượng Quan Tề vừa về đến cửa đã thấy một tiểu nữ tử đứng đó.. xinh đẹp thanh khiết tựa như tiên nữ hạ phàm.. trong lòng bất giác nổi lên một cái gì đó vui sướng.. Từ lúc nàng sống lại đã thay đổi rất nhiều.. trước kia trong mắt nàng ấy chỉ luôn có hắn.. tìm mọi cách để hắn chú ý nàng... nhưng bây giờ lại lạnh lùng xa cách.. bất giác hắn lại chú ý đến nàng..
[ Não anh có hố nên mới nghĩ đuợc như vậy đúng không??]
YY có chút bó tay..
" Không phải ..ta bây giờ về tướng phủ.."
Ninh Vũ nói xong cũng không thèm chào hỏi Thượng Quan Tề nữa mà lên xe ngựa rời đi.. bỏ lại nam chủ đứng đó lửa giận đùng đùng.. chắc chắn Ninh Vũ đang lạt mềm buộc chặt..
YY trong không gian không ngừng khinh bỉ nam chủ.. anh tự luyến vừa thôi