Xuyên Nhanh: Nam Thần, Mau Tới Đây

Chương 100: Vợ Nhỏ Ẩn Hôn Của Ảnh Đế (8)




Edit : Vũ Phúc Miêu Vy.

Ngày mai khi rời đi, hắn sẽ trực tiếp sống ở đoàn phim, hai tháng sau sẽ gửi bản thỏa thuận ly hôn, cuộc sống tủi hổ kéo dài 5 năm sẽ kết thúc.

【Ding, nam chủ độ thiện cảm 5.】

Hệ thống: Nó chưa bao giờ thấy qua vài lời nói nhảm lại tăng độ thiện cảm quỷ dị như vậy.

Nó hoàn toàn không hiểu, Nam Chủ cáu kỉnh này, hắn tức giận đến sắp nổ tung, làm sao còn có thể tăng thêm sự thiện cảm?

Hay có điều gì đó không ổn với phương pháp kiểm tra đo lường độ thiện cảm rồi?

Hệ thống yên lặng bắt đầu khởi động chương trình tự kiểm tra, xem nó có bị nhiễm độc hay không.

Còn Bạch Vi Vi thì phát sốt, nhưng cô cũng không quá cảnh giác, từ nhỏ đã quen bệnh rồi nên có thể chịu được cơn sốt.

Cô xác định Hà Bạc an hô hấp đều đặn, mới mở mắt ra, sau khi uống thuốc hạ sốt đã tốt đi một chút, lúc đầu cũng không nghiêm trọng.
Bạch Vi Vi cẩn thận cử động, đẩy cái gối giữa ra, sau đó chui vào vòng tay của Hà Bạc An, đặt tay lên eo hắn.

hệ thống: "..."

Bạch Vi Vi thở dài nhìn hệ thống, "Hết thảy, Hà Bạc An là loại ngoài miệng không muốn, thân thể lại rất thành thật, không thể đối với hắn dùng sức mạnh, phải mềm yếu hắn mới có thể cảm thấy bản thân hằn trâu bò, hắn là nhất."

Đọc xong lý lịch của Hà Bạc An, cô biết người đàn ông này ăn mềm không ăn cứng.

Mà lại miệng tiện thích ăn đòn.

Càng đối với hắn cứng ngắc, hắn càng phản cảm.

Chỉ cần cô thảm hơn một chút là hắn sẽ sợ ngay.

Lúc đó độ thiện cảm sẽ lên.

Bạch Vi Vi chợt nhớ ra điều gì đó, " Nhiệm vụ chi nhánh lần trước ta có hoàn thành nhiệm vụ không?"

Hệ thống lướt qua thông tin, "Hoàn thành. "

Mặc dù Nam Chủ vị diện trước đoản mệnh, nhưng đúng là đã đặt nền móng vững chắc cho vương triều.
Bạch Vi Vi cao hứng, "Phần thưởng trường sinh bất lão của ta thì sao?"

Hệ thống trán nổi gân xanh, nghiến răng nghiến lợi nói: "Mời ngươi nhận thưởng, diễn xuất đỉnh cao."

Bạch Vi Vi có chút thất vọng, không có trẻ mãi không già.

Đợi một hồi, Bạch Vi Vi nói: "Diễn xuất đỉnh cao là thế nào? Ta hoàn toàn không có cảm giác gì."

Hệ thống lại lật xem thư mục, rất bình tĩnh nói: "Ồ, kỹ năng diễn xuất của ngươi đã vượt qua đỉnh cao rồi, vậy phần thưởng không có giá trị. Nếu ký chủ còn muốn phần thưởng, hãy kiên trì nỗ lực ở vị diện này."

Bạch Vi Vi: "..."

Rõ ràng là cô đang khen được nhận khen thưởng, tại sao lại không hài lòng chút nào?

Bạch Vi Vi than thở vài câu rồi nhắm mắt chìm vào giấc ngủ, trằn trọc lâu như vậy cô đã rất mệt rồi.

Đồng hồ sinh học của Hà Bạc An rất chính xác, mở mắt đã là sáu giờ sáng, đầu óc có chút sững sờ không biết mình đang ở đâu.
Công việc của một diễn viên đã khiến hắn quen với việc sống lang bạt.

Hắn cảm thấy một khối mềm mại, ấm áp trong vòng tay mình.

Hà Bạc An nhíu mày, vừa nhìn xuống đã thấy Bạch Vi Vi tựa vào ngực trần của hắn, thanh tú như cánh hoa không xương.

Còn chưa kịp đẩy cô ra, hàng mi dày của Bạch Vi Vi khẽ rung mở, đôi mắt mờ sương.

Hà Bạc An vẫn ở trần.

Và Bạch Vi Vi được hắn ôm vào lòng.

Hai người nhìn nhau chằm chằm một hồi, Bạch Vi Vi dường như nghĩ tới điều gì, vươn tay sờ sờ, trên mặt lập tức lộ ra vẻ kinh hãi.

Cô lập tức đá Hà Bạc An một cái rồi lăn mình ra khỏi giường.

Hà Bạc An bị cô đá tới tấp vào bụng, sắc mặt tái mét, cú đá này chẳng khác nào muốn gϊếŧ chết hắn.

Hắn vốn gắt gỏng, đêm qua bị Bạch Vi Vi giày vò đến nửa đêm, kết quả hôm nay Bạch Vi Vi không mang ơn thì thôi, còn lấy oán trả ơn.