[Xuyên Nhanh] Nắm Tay Anh Cùng Ngắm Sao Trời

Chương 7: Lâm Thư Dung (7)




34 phút, trận đấu này cuối cùng cũng kết thúc.

Thành tích của Lâm Thư Dung toàn bộ đều nghiền nát tất cả mọi người.

Vào giai đoạn cuốn, thời điểm giao tranh với nhau, ADC của team đối thủ tựa như một em gái nhỏ không mặc quần áo gặp phải người đàn ông vạm vỡ trên núi cao, không thể làm gì hơn ngoài việc ôm hai tay oa oa khóc.

Sau khi thoát khỏi giao diện trò chơi, Lâm Thư Dung nhận được lời mời thêm bạn bè.

Người đi đường giữa, người đi rừng... và người đi đường trên ngốc nghếch là cái quái gì.

Lâm Thư Dung chỉ nhấp chuột đồng ý với người đi đường giữa.

Sau đó, hắn gọi Thanh Nhược và người đi đường giữa vào trận tiếp theo.

Sau khi người đi đường giữa nhập cuộc liền phát một tin nhắn "Người đi rừng vừa nãy là bằng hữu của tôi, có thể chơi cùng nhau không? ’

Lâm Thư Dung đang muốn trực tiếp kick hắn ra, thật nhiều chuyện, Thanh Nhược đã trả lời "Có thể.”

Cuối cùng liền biến thành bốn người cùng nhau chơi.

Thời điểm chọn tướng, người mới gia nhập không biết gì nên đã gọi một vị tướng chuyên đi rừng trước. Những người khác vẫn chậm chạp không nhúc nhích, hiển nhiên là đang chờ Lâm Thư Dung.

Lâm Thư Dung quay đầu hỏi Thanh Nhược "Em vẫn tiếp tục chơi ở vị trí hỗ trợ sao?”

Thanh Nhược lắc đầu "Em muốn chơi Carter. ”

Cao thủ tiểu học. Lâm Thư Dung mỉm cười gật đầu "Em chọn xong rồi tôi giúp em sắp xếp bảng ngọc.”

Lâm Thư Dung gọi một ADC mới xuất hiện không bao lâu, nghệ sĩ tử thần, Jhin.

Trận trước hắn cũng chơi ADC nên hiện tại bảng ngọc không cần thay đổi quá nhiều, sau khi xem qua một lượt, hắn nghiêng người cầm lấy chuột của Thanh Nhược giúp cô điều chỉnh ngọc bổ trợ.

Hắn vươn người sang bên cạnh nên cả cơ thể đều dán lên bàn, Thanh Nhược dựa lưng vào ghế hơi ngả về phía sau, cô nhìn cái ót đen nhánh của hắn, thổi một hơi.

Tóc của Lâm Thư Dung hiện tại không dài cũng không ngắn, khẽ lay động.

Thanh Nhược lại thổi mạnh thêm một cái nữa.

Lâm Thư Dung bộ dáng uể oải hỏi cô "Làm gì?”

Thanh Nhược vẻ mặt thật nghiêm túc nói "Tóc anh bẩn rồi, nên gội đầu, thổi cũng không có động tĩnh gì.”

“......”

Người đi đường giữa phát một tin nhắn "Để tôi support cậu. Tướng nào? ”

Lâm Thư Dung trả lời một câu tùy tiện.

Sau khi Alistar được chọn ở vị trí hỗ trợ, người đi rừng trận trước chỉ còn lại vị trí đường trên. Lâm Thư Dung thấy hắn gọi một em gái cầm đao.

Nhớ tới kỹ năng đánh quái trong rừng của hắn ở ván trước, Lâm Thư Dung đã biết con đường này xem như là mất.

Khi đợi game load, Thanh Nhược quay sang hỏi hắn "Anh có thể chơi Jhin sao?”

Lâm Thư Dung nhẹ nhàng ừ một tiếng, lại nói thêm "Lần đầu tiên.”

Tại đường giữa, Thanh Nhược giao tranh với Yasuo của team đối thủ, mới vào trận năm phút, đã bị Yasuo giết đến hai lần, hiện tại bị đánh đến nỗi không dám ra ngoài diệt binh.

Trận combat tiếp theo Thanh Nhược lại bị truy sát, Jungle nhảy vào giúp đỡ, tuy rằng hai người vẫn không giết được đối phương nhưng áp lực trên đường cũng giảm đi được một chút.

Lâm Thư Dung một mình giết hai mạng.

Qua 10 phút, Lâm Thư Dung đã đẩy đến trụ tháp thứ hai, hoàn toàn không kiêng nể gì.

Đến phút thứ 15, năm người team bên kia đồng thời xông vào vây hãm Lâm Thư Dung và Alistar, hai người song song bỏ mình, nhưng đối phương lại bị hạ gục ba người, Lâm Thư Dung cầm ba cái đầu người.

Tướng đi đường giữa của đối thủ không chết, bởi vì được Thanh Nhược nuôi đến mập, thậm chí còn là người ra đòn cuối cùng một kiếm chém chết Lâm Thư Dung.

Người đi đường giữa team đối thủ phát tin nhắn trên kênh chat "Đại thần mượn acc đến ngược đãi bọn này sao? ”

ACC của hắn ta hiện tại là bạch kim I, Lâm Thư Dung cấp bậc vàng IV, nhưng tỷ lệ thắng trước đó chỉ có 43%, hơn nữa đây lại là lần đầu tiên sử dụng Jhin.

Thanh Nhược mỉm cười, xoay người ôm eo Lâm Thư Dung, "Xin chào đại thần nha~"

Lâm Thư Dung đưa tay xoa xoa đầu cô "Mua trang bị tốt, đi theo tôi, lúc tổ đội giao tranh không cần nhảy vào trước, em cứ lảng vảng xung quanh, đừng để đối thủ khống chế. Khi nào tôi bảo em tấn công, em liền E vào tướng của đối phương, sau đó W tiếp, ân?"

Thanh Nhược gật đầu "Được.”

Lần combat tiếp theo, đối phương năm người, đấu với Lâm Thư Dung, Alistar và Thanh Nhược. Nhưng Thanh Nhược nghe lời Lâm Thư Dung nên không trực tiếp tham gia mà chỉ lởn vởn bên ngoài.

Lâm Thư Dung không kêu Thanh Nhược tấn công, Thanh Nhược liền chỉ có thể bình tĩnh nhìn thanh máu của bọn họ ngày càng giảm xuống.

Đợi đến lúc Alistar chết, Lâm Thư Dung mới mở miệng nói "Tấn công ADC.”

Thanh Nhược nhảy vào, đánh W rồi R.

ADC chỉ còn dư lại một ít máu và trợ thủ Janna bên cạnh liền bị hạ gục trong vài giây.

Carter của Thanh Nhược giết một tướng, Q W E* được làm mới và CD* giảm 15 giây cho skill cuối.

[*CD trong LMHT là thời gian hồi chiêu]

[*Q W E: một bộ chiêu thức]

"Tấn công đường trên."

Thanh Nhược chỉ chờ có thế, cô đánh E vào tướng đi đường trên, WR.

Thời điểm cô dùng xong skill cuối cùng, Lâm Thư Dung cũng đã bị Yasuo và người đi rừng của đối thủ đánh chết.

"Nhảy vào tấn công Jungle."

Người đi rừng chết, chỉ còn lại Yasuo thoi thóp lui về phía sau.

Lâm Thư Dung nghiêng đầu nhìn màn hình Thanh Nhược, ở một bên nhỏ giọng chỉ đạo cô thao tác.

Double Kill

Triple Kill

Quadruple Kill

Penta Kill

Aced (diệt toàn đội)

Âm thanh trong tai nghe liên tục vang lên.

Thanh Nhược nhìn chằm chằm vào màn hình.

'Chúc mừng Thúc thúc hèn mọn hắc hắc đã hoàn thành Penta Kill, trợ thủ game đã chụp ảnh màn hình lại cho bạn'

Lâm Thư Dung lúc này phát một tin nhắn trên kênh chat của game: ‘Bồi bạn gái chơi.’

‘...... Màn ân ái này thật khiến dạ dày tôi co thắt'.

‘...... Gay?’

Người chơi tướng hỗ trợ đối diện gửi sang một sticker đáng yêu, '... Đại thần, còn thiếu bạn gái sao? Chính là cái loại vừa biết bán manh vừa có thể làm ấm giường ~'

Trận đấu thứ hai kết thúc.

Thanh Nhược quay đầu hỏi hắn "Tay anh có khó chịu không? ”

Lâm Thư Dung giơ tay lên, lòng bàn tay mở ra nắm lấy tay cô.

Thanh Nhược cầm tay của hắn lật lại, Lâm Thư Dung rất phối hợp để cho cô nhìn, trên hai ngón tay đã bị cắt mất có dán một miếng băng y tế trùng với màu da, Thanh Nhược duỗi ngón tay ra ấn nhẹ "Có đau không?”

Lâm Thư Dung lắc đầu "Đã thành thói quen, không đau, cũng sẽ không khó chịu.”

Thanh Nhược không có ý định chơi tiếp ván thứ ba, Lâm Thư Dung cũng không sốt ruột, vừa rồi lại có lời mời phát tới, Lâm Thư Dung đã từ chối. Những người kia muốn xin thêm bạn tốt, hắn cũng đều cự tuyệt.

Thanh Nhược dựa vào sofa "Bây giờ anh cảm thấy mình có được không?”

Lâm Thư Dung liền cười "Không được.”

Thanh Nhược nghiêng đầu "Nhưng rõ ràng là anh vẫn rất lợi hại. Anh xem, như Jhin, vị tướng mới vừa ra mắt cách đây không lâu, dù chưa từng sử dụng trước đó nhưng anh cũng đã chơi rất tốt.”

Lâm Thư Dung cười đến khóe mắt đều cong lên, nhìn cô không nói lời nào.

Thanh Nhược hừ hừ "Em khát rồi. ”

Lâm Thư Dung đứng lên "Muốn uống cái gì?”

Thanh Nhược ngồi ngửa đầu nhìn hắn, "Em cũng muốn đi.”

Hắn cười "Muốn đi thì cùng đi.”

Thanh Nhược chỉ vào máy tính "Làm sao bây giờ?”

Lâm Thư Dung khom lưng, trực tiếp nhấn nút tắt nguồn. Thanh Nhược ngạc nhiên mở tròn hai mắt nhìn hắn, Lâm Thư Dung bên cạnh cười đến tùy ý tiêu sái "Hiện tại liền có thể đi.”

Thanh Nhược chỉ có thể đứng dậy cùng hắn ra ngoài.

Lâm Thư Dung nắm tay cô, đi đến trên quầy trả lại tiền.

Anh trai trực ở quầy âm dương quái khí nói một câu mang theo bạn gái đi chậm, Lâm Thư Dung hoàn toàn không để ý tới.

Thời điểm đi ra ngoài, hắn thật cẩn thận giơ tay ra đội mũ và kéo chặt áo khoác len cho cô "Muốn uống cái gì?”

"Trà bưởi mật ong, nóng."

Lâm Thư Dung gật gật đầu, đứng ở ven đường bắt taxi, nói địa chỉ, sau đó từ trong túi lấy ra một tấm thẻ đưa cho cô "Tối nay em muốn đến nhà tôi hay ngủ bên ngoài?”

Thanh Nhược suy nghĩ một chút "Em sẽ ở khách sạn"

Cô không cầm lấy thẻ, hỏi hắn "Tại sao anh lại đưa thẻ cho em?"

Lâm Thư Dung đặt nó vào ngăn kéo nhỏ trong cặp sách của cô "Em muốn làm gì thì tự mình cầm thẻ quẹt.”

Thanh Nhược nhíu mày "Em cũng có tiền mà.”

Lâm Thư Dung không nói lời nào, ngồi thẳng người nhìn về phía trước, nắm lấy tay cô.

Lúc đến nơi Lâm Thư Dung trả tiền xe, Thanh Nhược xuống trước đứng chờ ở ven đường.

Một lát sau Lâm Thư Dung bước xuống, đóng cửa lại, tiến về phía cô "Mật mã là 123456, em có thể tự mình đổi theo ý muốn.”

"..." Đại ca, mật mã thẻ ngân hàng mà có thể đặt tùy ý như vậy sao?

Thanh Nhược còn đang muốn trả lại thẻ cho hắn, Lâm Thư Dung đã đi tới nắm chặt lấy tay cô không buông, cô liền hỏi hắn "Không phải anh nói tiền của anh đều đưa cho cha mẹ rồi sao, đây là từ đâu ra?”

Lâm Thư Dung không trả lời.

Hắn dẫn cô đi vào một cửa hàng bán đồ uống "Hai ly trà bưởi mật ong nóng. Uống ở đây. Bao nhiêu?”

"Xin chào, tổng cộng là 26 tệ."

"Thối lại 4 tệ."

Hai người vào một phòng riêng, Lâm Thư Dung đứng dậy đóng cửa sổ nhỏ, ngồi đối diện cô châm một điếu thuốc, trong làn khói lượn lờ nói "Rất lợi hại là bởi vì hôm nay chúng ta chỉ chơi với những người râu ria, cái này với thi đấu chuyên nghiệp là hai khái niệm hoàn toàn khác nhau. Những người hôm nay chỉ mới đạt đến trình độ trẻ con đòi học chơi, như tôi bây giờ mà đi tới trước mặt tuyển thủ chuyên nghiệp, chống đỡ không đến 10 phút."

Hắn nói xong liền hỏi cô "Nghĩ khi nào thì trở về?"

Thanh Nhược đưa thẻ của hắn ra, đặt trên bàn "Vậy nếu em nói không trở về, anh có nuôi em không?"

Lâm Thư Dung nghiêm túc nhìn cô, lấy xuống điếu thuốc còn ngậm trong miệng, gõ tàn thuốc vào trong gạt tàn, sau đó gật đầu "Nuôi.”

Thanh Nhược bật cười "Ba mẹ em sẽ đến tìm anh gây phiền phức, có sợ không?”

Lâm Thư Dung lắc đầu, nhìn cô với một ánh mắt đặc biệt nghiêm túc nhưng lại hết sức ôn nhu "Không sợ.”

Nhân viên cửa hàng mang trà bưởi mật ong đi vào, trước mặt mỗi người đặt một cốc "Xin chào, trà bưởi mật ong nóng của hai bạn.”

Thanh Nhược nhẹ giọng nói cảm ơn"Cám ơn."

Một tay cầm cốc, một tay cầm ống hút uống một ngụm lớn.

Thời điểm nhân viên phục vụ đi ra ngoài cũng tiện tay đóng cửa phòng riêng lại, Lâm Thư Dung nghiêng đầu nhìn cô, khóe miệng còn đang kẹp điếu thuốc, đưa tay đẩy cổng nước của hắn tới cho Thanh Nhược.

Thanh Nhược chớp mắt mấy cái "Làm gì vậy?”

Hắn tiếp tục hút thuốc, giọng điệu không chút để ý "Sợ em uống không đủ, có thể uống bao nhiêu thì uống, nếu không uống hết thì cứ đặt đó đi.”

Cô cười đến hai mắt đều cong cong lên, dịu dàng nhìn hắn. Lâm Thư Dung uể oải ngồi dựa lưng vào ghế, hai chân duỗi ra dưới gầm bàn cũng sắp chạm đến bên Thanh Nhược, hơi nghiêng đầu hút thuốc, gạt tàn đặt ở mép bàn, với tay một chút là có thể bắn tro tàn.

Thanh Nhược uống xong một ly liền đổi một ly khác, di động đặt ở bên cạnh, cô vừa lướt trang web điện thoại vừa cúi đầu ngậm ống hút.

Thanh Nhược mở ra vòng kết nối bạn bè trên WeChat của cô, tìm được bài đăng vừa up sáng nay, đưa cho Lâm Thư Dung.

Lâm Thư Dung ngồi thẳng người dậy, nhận lấy di động "Làm sao vậy?”

"Anh tự xem đi."

Đó là một bức ảnh hắn cúi đầu, chỉ thấy rõ bóng lưng, chắc là buổi sáng lúc dẫn cô ăn sáng xong muốn trở về, cô ở phía sau chụp.

Bọn họ ở trong một con phố nhỏ ăn sáng, xung quanh có rất nhiều quầy hàng, tất cả đều bị cô làm mờ đi, chỉ còn lại duy nhất bóng lưng của hắn rất rõ ràng. Đeo chéo túi. Lưng hơi cong. Quần áo cũng nhìn thật xộn xộn, không được cẩn thận kéo chỉnh tề.

Thanh Nhược đăng kèm một văn bản:

Tôi đã từng nghĩ rằng tôi bị mê hoặc bởi Lãnh Xà.

ADC số 1 thế giới.

Nhưng hóa ra không phải

Từ đầu tới cuối đều chỉ là anh thôi.

Lâm Thư Dung đột nhiên muốn khóc.

Trả điện thoại lại cho cô, sau khi rít xong hơi cuối cùng, hắn vứt điếu thuốc vào trong gạt tàn. Lâm Thư Dung cúi người về phía trước, ánh mắt sắc bén và sáng trong như một con sói đơn độc trong màn đêm, cùng với vết sẹo dài nằm trên trán, nhưng giọng nói phát ra lại dịu dàng đến mức khiến người ta chìm đắm.

Hắn nhẹ giọng hỏi cô "Thanh Nhược, nếu tôi muốn quay lại, em có dám đi cùng tôi không?”

Thanh Nhược đang bưng một nửa cốc trà bưởi mật ong, bên cạnh là một chiếc cốc rỗng, miệng rời khỏi ống hút, mỉm cười, lông mày, mắt và má, ửng hồng đến động lòng người. Cô nói, cả hơi thở đều là mùi bưởi ngọt ngào dễ ngửi.

"Vinh hạnh của em!"

Lâm Thư Dung tiếp tục, thanh âm của hắn hơi run lên vì kìm nén, kích động và phấn khích “Có lẽ đó chỉ là câu chuyện người si nói mộng, mọi cố gắng chỉ là công dã tràng, cũng có thể là thất bại thảm hại."

"Em vẫn muốn ở bên anh sao?"

Thanh Nhược gật đầu kiên định, bình tĩnh nhẹ nhàng nói một tiếng "Muốn."

Bàn tay đang cầm cốc của cô vươn ra đặt ở giữa hai người, lòng bàn tay hướng lên trên. Dường như, vị trí đã thay đổi, sáng hôm nay Lâm Thư Dung cũng đợi tay cô như vậy, bây giờ là tay cô đang mở ra để chờ Lâm Thư Dung.

Lâm Thư Dung đặt tay lên.

Hắn cười. Càn rỡ, tà khí, lại mang theo vết sẹo cùng khiếm khuyết.

Khí thế so với trước kia càng thêm ương ngạnh kiêu ngạo.

Hắn nắm chặt lấy tay Thanh Nhược, "Chờ anh, mang theo em cả người đầy trang bị bay lên.”

Thanh Nhược cười nhạt nói "Bay vào bãi rác sao?”

"Không. Đích đến cuối cùng là nơi mà em muốn."