Edit: Mạc Kỳ Nguyệt
Beta: LoBe
___
Việc xuất viện rất thuận lợi, dù sao Tần Quy Vân chỉ cần một cuộc điện thoại thì trợ lý, người đại diện và quản gia đều tới. Vết thương sau lưng anh đã được thoa thuốc, sau khi mặc quần áo vào cũng không nhìn thấy gì, ngay cả sắc mặt cũng khôi phục rất nhiều, không tái nhợt như lúc đầu. Ngọn lửa rất lớn nhưng không thiệt hại quá nặng nề, chỉ có một người phải đưa vào bệnh viện. Đó chính là Tần Quy Vân.
Vấn đề nằm ở chỗ Tần ảnh đế là ngôi sao vô cùng nổi tiếng trong giới giải trí. Đừng nói là y nhập viện, ngay cả dây giày rơi ra cũng có một đống paparazzi và người hâm mộ quan tâm. Nghe tin Tần ảnh đế vì hỏa hoạn mà nhập viện, các tiêu đề giật tít điên cuồng xuất hiện tràn lan trên mạng xã hội.
Bây giờ Tần Quy Vân chính là người có lưu lượng cao nhất. Lúc không có chuyện gì làm, cái tên này đã nằm ngay trên tiêu đề tìm kiếm. Sức ảnh hưởng quốc dân lớn đến nỗi bao trùm toàn quốc, thậm chí lan ra quốc tế. Vì vậy, một khi anh xảy ra chút chuyện, ai cũng phát điên lên. Đó là thời khắc đoàn kết của truyền thông điên cuồng và người ái mộ cuồng nhiệt.
Lúc này, người đứng đầu nhóm fans: Vân Bàn - tên vừa sửa lại của người hâm mộ - đều cầm biểu ngữ tiếp động lực, kéo theo một xe quà tặng và hoa an ủi nhiều đến mức có thể bán sỉ hoa quả vội vã đến chờ trước cửa bệnh viện.
Mà tìm kiếm hot ngoại trừ quan trọng nhất là việc Tần Quy Vân nhập viện, còn lại đều là tìm kiếm của những người hâm mộ: cái gì mà Tần thiếu bắt đầu chuyên tâm viết nhạc, video hợp xướng tập thể; cái gì mà bức tranh đồng nghiệp vẽ cổ vũ cho Tần thiếu, trung tâm sôi nổi nhộn nhịp.
Một cái tin weibo chen vào vị trí thứ mười cũng không thể nào thấy được . Sự phổ biến của tin weibo này kém hơn hẳn so với những cái ở trên, nhưng vì sức nóng của Tần Quy Vân nên cũng có thể dao động ở vị trí cuối. Bất kể nói thế nào thì những điều này khiến cho mọi lối vào cửa bệnh viện chen chúc toàn yêu ma quỷ quái, hận không thể đập nát bệnh viện rồi mang Tần Quy Vân ra ngoài ăn.
Đối với những chuyện này Lật Manh hoàn toàn không biết vì điện thoại bị ngâm nước. Cô giống như một người mù điếc, không nghe cũng không thấy được âm thanh bên ngoài. Người đại diện và bác sĩ nhiều lần xác định tình hình của Tần Quy Vân, chắc chắn không có việc gì mới lập tức đi ra ngoài gọi vệ sĩ. Ở bên ngoài có rất nhiều người. Đến khi đi ra, nếu như không có người mở đường có thể sẽ phát sinh chuyện giẫm đạp. Mọi thứ của Tần thiếu đều có khả năng gây ra bạo loạn khiến cho bọn họ không thể xem thường.
Lật Manh bình tĩnh ngồi ngẩn ra trên ghế. Cô nheo mắt, dùng một ánh mắt kì lạ nhìn một bên thân thể của Tần Quy Vân. Chàng trai thong thả mặc một chiếc áo khoác mỏng màu đen, mắt anh hạ xuống, lông mi hẹp dài thanh tú che đi một phần ánh mắt đen láy sâu thẳm, nét mặt bình thản đến lạnh lùng, nhìn không ra điều gì.
Cô khẽ thở phào một cái. Vừa rồi nhất định chỉ là chuyển lời của ông, bản thân anh không có ý này là được rồi. Nếu như nhân vật cẩu nam chính đột nhiên sụp đổ, thật sự muốn cùng cô sinh con thì bản thảo của câu chuyện này không phải là ảnh đế ảnh hậu yêu nhau và ngược cặn bã (cô là cái cặn bã này) mà là nữ phụ độc ác làm nữ chính đau khổ, nam chính cặn bã, cuộc tình tay ba cẩu huyết, một mớ hỗn độn. Đến khi đó, mớ hỗn độn này thành một nồi thuốc độc, cô cần phải cạy miệng của cẩu tác giả ra, rót hết vào mới hả cơn giận.
Lật Manh dời mắt, không nhìn thấy chàng trai đang mặc quần áo dừng lại một chút rồi mới khôi phục bình thường. Người đại diện trở lại:
"Tần thiếu, xe tới rồi, báo là đã không có vấn đề gì."
Nhìn đám đông chen chúc phía ngoài, ngay cả Giang Nghiêm - người đã quen với những cảnh tượng hoành tráng - cũng đau đầu một lát. Không còn cách nào, ai bảo độ nổi tiếng quốc dân của Tần Quy Vân cao như vậy.
Tần Quy Vân nâng mắt, lãnh đạm gật đầu rồi nhận lấy cái mũ lưỡi trai màu đen trên tay Giang Nghiêm. Là phái nam. Ánh mắt anh nhàn nhạt đảo qua thiếu nữ đang ngồi trên ghế, mái tóc đen của cô tùy ý thả trên vai, đuôi tóc hơi cong, khuôn mặt nho nhỏ mềm mại đáng yêu. Im lặng một chút, Tần Quy Vân cúi đầu điều chỉnh cái mũ một cái rồi đi tới đội chiếc mũ lên đầu cô gái. Vành mũ khá lớn che một nửa khuôn mặt của cô, chỉ lộ ra chiếc mũi thanh tú xinh đẹp và cánh môi đỏ thắm.
Lật Manh ngẩng đầu thấy chàng trai chậm rãi cúi xuống, đưa ngón tay định kéo cô, cảm thấy nội dung câu chuyện không thể sụp đổ hơn. Nam chính không được phép cặn bã hơn Lật Manh, trở nên sụp đổ với thiết kế của chính mình. Với tinh thần hi sinh vĩ đại nhằm cứu vớt nội dung câu chuyện, cô bỏ tay ra. Đầu ngón tay của cô gái hơi lạnh lướt qua mu bàn tay của anh, không cho anh có cơ hội nắm lấy. Sau đó, cô gái đứng lên, khuôn mặt nhỏ nhắn căng thẳng, điều chỉnh cái mũ bằng một động tác vô cùng cứng nhắc, giả vờ như mình vừa rồi chỉ vô tình chứ không cố ý. Cô đi ra ngoài cửa và nói: "Được rồi, đi thôi!"