Xuyên Nhanh: Nam Chủ Lại Hắc Hóa

Chương 117: Ảnh Đế, Li Hôn Đi (50)




Editor: Quinanhh



Beta: LoBe



* * *



Lật Manh bí mật nắm chặt tờ giấy trong lòng bàn tay, kết thúc suy tính trong đầu.



Lòng bàn tay Lật Manh toàn là mồ hôi, không dễ dàng gì cả, khi dễ người khác thật sự không phải nghề của cô.



Trước khi Lật Manh xuyên qua, cô không phải là người hay nóng nảy, ngoại trừ việc luôn nghiên cứu các nhiệm vụ được giao xuống, nhiều ngày nhiều đêm không rời phòng thí nghiệm, mười ngày nửa tháng không mở miệng nói một lời cũng là chuyện bình thường.



Bây giờ lại bắt cô làm công việc hãm hại người khác.



Thật sự là khảo nghiệm giới hạn quá khó nha.



Lật Manh mím môi, nhìn Lãnh Linh đang dùng tay che mặt, khóc nức nở, như thể là bị bắt nạt tới mức thê thảm, cũng không dám ngăn cản chỉ có thể ngồi đó, ủy khuất đến nỗi cả người run rẩy.Lật Manh nghĩ nghĩ, rất muốn an ủi cô ấy.



Ví dụ như, đừng sợ, bây giờ tôi vả mặt cô, nhưng sau này cô vả lại tôi chục cái. Cho nên vui lên đi nữ chủ.



Nhưng bản thân là một người con gái ác độc nên không thể nói những lời này. Lật Manh chỉ có thể cảm thấy áy náy một lúc mới lần nữa đứng dậy.. Vô cớ gây rối!



Dòng cuối cùng trong tờ giấy nhớ còn nhắc nhở, phải làm mọi người xung quanh ý thức được tính tình cô xấu xa, hung dữ, khiến người khác chán ghét.



Càng rõ ràng càng tốt.



Cho nên gương mặt phải lộ ra sự ghen ghét tới mức muốn lên trời, càng khiến mọi người chán ghét càng tốt.



Sau khi nhiệm vụ kết thúc, Lật Manh hoàn thành xong là có thể tự thưởng cho mình một bát mì bò. Nghĩ đến mì bò, Lật Manh âm thầm nuốt nước miếng, sau đó đôi mắt tỏa sáng quan sát bốn phía.



Tất cả mọi người xung quanh đều bị hấp dẫn, đứng thành cụm thì thầm to nhỏ, chắc có lẽ cô và nữ chủ không xảy ra xung đột, cho nên cũng không có ai đang đứng xem tới bảo vệ nữ chủ.



Đúng là không xứng đáng với -- vai quần chúng.



Hay là ngược văn phải như vậy?



Làm nổi bật sự bất hạnh của nữ chủ khiến cho người đọc thương tâm buồn bã, chăm chú theo dõi xem nữ chủ phản ứng ra sao để chống lại sự ngược đãi đó, và vì vậy mà người đọc liên tục đặt mua sách?



Cẩu tác giả quả nhiên là hắc tâm cơ.



Lật Manh nhìn thấy đạo diễn nấp ở sau máy quay, lén lút không biết đang làm cái gì. Cô vội vàng nhón chân lên, thăm dò quan sát một chút, ở đó gọi điện thoại? Kêu truyền thông tới làm sáng tỏ sao? Trong lòng Lật Manh vô cùng vui vẻ, lập tức vui sướng chạy qua, ở đây làm gì có ai thông minh hơn đạo diễn?



Đạo diễn đang cúi đầu, lễ phép lịch sự nói gì đó. Lại không ngờ tới "bảo bối" của đầu dây bên kia đột nhiên chạy tới. Đôi mắt thiếu nữ tròn tròn, mái tóc dày được buộc đuôi ngựa đơn giản, mặc quần jean đen, khuôn mặt thanh xuân xinh đẹp làm người khác phải ngước mắt nhìn.



Lật Manh chạy đến trước mặt đạo diễn, tựa hồ muốn nói gì, nhưng rồi dừng lại. Khi dễ đạo diễn, làm như thế nào? Mắng phim của ông ta tệ? Lật Manh còn chưa có xem qua, nên không thể bình phẩm.



Hay là, làm nữ chủ trở nên đáng thương hơn, khiến cho mọi người càng thêm đồng tình với cô ấy?



Biểu cảm Lật Manh thờ ơ, khẽ gật đầu, sau đó nhìn thấy một cái bình giữ nhiệt cạnh máy quay, liền vươn tay cầm nó lên. Sau đó dưới đôi mắt kinh ngạc của đạo diễn, Lật Manh mở nắp, thô bạo hung ác giơ tay đưa lên cao. Trà hoa cúc đổ khắp nơi.



Lật Manh đóng nắp lại, để bình giữ nhiệt về vị trí ban đầu.




"Hiện tại cô bao tuổi mà uống trà dưỡng sinh, làm ra vẻ."



Đạo diễn vẫn còn duy trì tư thế gọi điện thoại, vẻ mặt bình tĩnh tỏ vẻ bản thân đã nhìn quen sóng to gió lớn.



LoBe: Be ngắt mạch truyện một xíu nhé: Truyện của team mình edit không nổi cũng chẳng xin bản quyền (lí do là do mình đã tìm rất nhiều cách nhưng vẫn không có phương thức liên lạc với tác giả), nhưng cmn đó là chất xám và công sức của gần mười người team mình bỏ ra.



Các bạn reup, ok mình không nói gì. Reup nhưng không hỏi ý kiến đứa đăng như mình trong khi các website mình đăng đều có khung nhắn tin, ok, mình vẫn không nói gì. Nhưng mà đã reup không hỏi ý kiến lại còn sửa tên editors, beta ấy, thì xin lỗi, bà đây đéo phải thánh nữ. Cứ xem có reup nổi nữa không nhé.



Tiện thông báo cho độc giả của mình một chút, từ chương 130 mình sẽ set xu (Trước đây dự tính là chương 400 trở đi), tuy nhiên mình sẽ không bắt buộc mọi người phải nạp mà sẽ có hình thức kiếm xu do mình tạo ra.



Còn cụ thể như nào thì khi đăng tới chương 127 - 128 mình sẽ bổ sung ở topic góp ý (Ở VNO) và chương thông báo (wattpad) nhé.



Lật Manh lạnh lùng nhìn ông một cái, sau đó lại trừng mắt nhìn nữ chủ vô cùng đáng thương cách đó không xa, mới bình tĩnh nói:



"Cô ta cướp nam nhân của tôi, tôi không vui."




Đạo diễn: "..."



Lật Manh cảm thấy xung quang hơi yên tĩnh, lại lần nữa nỗ lực khuấy động hiện trường, "Tôi không vui liền khi dễ cô ta, ông không có ý kiến gì chứ?"



Đạo diễn suy nghĩ, yên lặng lắc đầu, "Không dám."



Lật Manh: Người này quá không có cốt khí đi, tại sao lại không có một chút ý nghĩ bảo vệ nữ chủ thế? Ngược văn mà ngược thành như vậy thật khiến người khác tức giận mà.



Đừng bận tâm.



Khi dễ cũng khi dễ rồi, ác độc cũng đã ác độc rồi.



Chơi cả bài lớn.



Đã có điểm ác độc trong tay, Lật Manh cũng không làm bậy nữa, đi ăn mì thôi. Lật Manh đút tay vào túi quần, vẻ mặt lạnh nhạt xoay người rời đi. Ngẫm lại biểu hiện của chính mình lúc nãy, cô không nhịn được cạn lời chốc lát, thật quá ngốc nghếch.



Nhưng hệ thống nói không được quỷ kế đa đoan, điểm do hành động thô bạo ngốc nghếch là nhiều nhất. Nhưng Lật Manh cảm thấy không dễ dàng chút nào, ngu ngốc như này cô suýt nữa diễn không nổi.



Phỏng chừng đạo diễn sẽ liên hệ với các thế lực truyền thông, sáng mai trên mạng có lẽ đều là các bài viết nguyền rủa cô đến chết. Nghĩ về việc điểm có thể tăng lên là có thể an ủi trái tim tan vỡ của Lật Manh khi làm tan vỡ trái tim người khác.



Nhìn Lật Manh buồn rầu rời đi, đạo diễn rốt cuộc cũng dám lên tiếng: "Alo.. Cậu cảm thấy thế nào?"



Đầu dây bên kia trầm mặc thật lâu, mới nói: "Ông trấn an mọi người một chút, đoàn phim mới khởi quay kinh động quá cũng không tốt, kìm nén một chút."



Đương nhiên phân phó. Đoàn phim chủ yếu nhận đầu tư từ Tần thị, tương lai cũng cần Tần thị xét duyệt. Nếu không có vấn đề gì lớn, đạo diễn đương nhiên là ngoan ngoãn nghe lời.



Ông vừa định trả lời, lại nghe thấy thanh âm bình tĩnh vang lên: "Cô ấy hiểu lầm, ngoại trừ cô ấy, tôi không có ý định hay tâm tư tiếp xúc người phụ nữ khác, có thể là cô ấy quá tức giận khi nhìn thấy tin tức lăng xê quá mức."



____



Ha hả, toàn là cực phẩm.:"))))