Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Xuyên Nhanh: Ký Chủ Cô Ấy Một Lòng Muốn Chết

Chương 207




Tác giả: Cửu Thiên Tuế

Editor: 2508_Phanh

Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ

Hai người nhìn hàng người một lượt, dường như đúng thật là mỗi người đều có người mình muốn dẫn theo. Chẳng lẽ người bình thường như bọn họ thì đáng chết sao?

Trần Đình: “Làm sao bây giờ? Chúng ta có nên tiếp tục xếp hàng không?”

Lý Tuyết Nhi: “Tiếp tục xếp hàng thử xem sao…”

Hàng người từ từ dịch chuyển. Những người đi ra từ thành phố An Toàn mà muốn đi vào sẽ bị kiểm tra một chút, nhưng rất nhanh là có thể thông chốt, còn những người lần đầu tiên đến đây sẽ phải báo danh nên có hơi mất thời gian.

Khoảng một giờ sau, rốt cuộc đến lượt cả đội. Người gác cổng nhận ra Trương Sơn Kỳ, thấy phía sau hắn chỉ có bốn người, người nọ giống như đã hiểu ra điều gì.

“Vất vả quá, mọi người trở về an toàn là tốt rồi.”

Lúc ra ngoài tổng cộng có mấy chục người, nhưng khi trở về chỉ còn lại năm người…

Thật ra như vậy đã được xem là rất may mắn. Có rất nhiều đội ngũ sau khi đi ra ngoài thì không còn một ai có thể sống sót trở về.

Vì thế, dù những thành phố An Toàn trải rộng ở khắp nơi đều thu hút rất nhiều dị năng giả, nhưng các thành phố vẫn luôn trong tình trạng thiếu người.

Trương Sơn Kỳ lập tức mang theo mấy anh em đi vào. Lâm Dục tiến lên và bị nhân viên công tác chặn lại: “Cậu có dị năng gì?”

“Dị năng hệ hỏa.”

Hệ hỏa, dị năng có tính công kích, rất tốt.

“Có thể biểu diễn một chút được không?”

Lâm Dục vươn tay, trong tay lập tức xuất hiện một ngọn lửa, hơn nữa cấp độ của ngọn lửa này có thể được xem là cực phẩm!

Trong thành phố An Toàn sẽ không thể tìm được người thứ hai có cấp bậc dị năng thế này. Đôi mắt của nhân viên công tác sáng rực lên, cực kỳ vui mừng: “Tên của cậu là gì?” 

“Lâm Dục.”

“Lâm… Lâm Dục! Cậu là Tiến sĩ Lâm Dục?”

Mấy hôm trước, lãnh đạo của thành phố An Toàn đã thông báo rằng tiến sĩ nghiên cứu sinh vật Lâm Dục sắp sửa đến thành phố.

Từ trước đến nay, thành phố An Toàn vẫn luôn cố gắng nghiên cứu, phát minh ra thuốc khắc chế zombie nhưng mãi vẫn không có đột phá.

Trước lúc xảy ra tận thế, Lâm Dục đã cực kỳ nổi tiếng ở mảng sinh vật học, tuổi còn trẻ đã đạt được học vị cao, hơn nữa còn làm việc trong Viện Nghiên cứu Quốc gia. Có thể nói, đây là một nhân vật phong vân. Ngay khi thành phố An Toàn thành lập Tổ chức Nghiên cứu Zombie đã lập tức ngỏ lời mời vị tiến sĩ này.

Lâm Dục gật đầu: “Là tôi.”

Nhân viên công tác: “Cuối cùng ngài cũng tới. Sao tiến sĩ lại không nói trước một tiếng, thế thì ngài đã không phải xếp hàng lâu như vậy, lãng phí thời gian quý báu của ngài.”

Nguyễn Tiểu Ly đứng ở phía sau chớp mắt một cái.

Địa vị của nam chính ở thành phố An Toàn cao như vậy sao?

Quả nhiên là nam chính, đi đến đâu cũng oai phong.

Lâm Dục: “Không sao, xếp hàng cũng không có vấn đề gì.”

Nhân viên công tác: “Tiến sĩ Lâm không cần kiểm tra, ngài có thể đi vào, sẽ có người dẫn ngài đến nơi ở.”

Lâm Dục: “Chờ một chút, tôi còn muốn dẫn theo một người, chính là em gái tôi. Nó là người bình thường, tôi muốn mang nó vào cùng.”

“Hoàn toàn không thành vấn đề, hai vị có thể thông hành.”

Không cần đến nơi kiểm tra để được thông qua, chỉ cần đi con đường bên cạnh là có thể vào thành phố.

Khóe môi Lâm Dục cong lên, hắn nắm tay Nguyễn Tiểu Ly đi qua.

Lý Tuyết Nhi đứng phía sau với ánh mắt trông mong, nhìn hai người cứ thế đơn giản mà được thông hành.

Cô hô to: “Tiến sĩ Lâm, tôi quen tiến sĩ Lâm, có thể cho tôi đi vào không?”

Nhân viên công tác do dự: “Cô… là dị năng giả sao?”

Lý Tuyết Nhi: “Không, không phải.”

“Không phải dị năng giả, vậy xin hỏi có dị năng giả nào bảo lãnh cho cô không?”

“Tôi quen người tên Lâm Dục kia. Tôi chính là đi theo anh ấy tới, tôi đã ở cùng Lâm Dục nửa tháng.” Lý Tuyết Nhi nói một cách đúng lý hợp tình.

Những lời này cũng đâu sai sự thật. Cô đúng là có quen biết Lâm Dục, cũng đã đi theo bọn họ và ở chung nửa tháng.

Ở bên này, Lâm Dục và Nguyễn Tiểu Ly vẫn chưa đi xa. Lâm Dục quay đầu lại: “Tôi không quen biết cô ta.”

Nhận được câu trả lời này, nhân viên công tác lập tức lạnh mặt: “Cô không được gây rối. Không có người bảo lãnh thì mời cô hãy tự giác rời khỏi đây.”

Sắc mặt Lý Tuyết Nhi trắng bệch: “Không, tôi thật sự quen Lâm Dục.”

Nhân viên công tác: “Tiến sĩ nói ngài ấy không quen biết cô. Nếu cô còn tiếp tục quấy rối, chúng tôi sẽ đuổi cô đi.”

Đuổi đi có nghĩa là đuổi đến những nơi có zombie.

Nếu không gây rối và tự giác tránh ra thì cô còn có thể sống ở bên ngoài thành phố An Toàn. Phụ cận thành phố đều là những khu vực an toàn, không có zombie.

Cuối cùng, Lý Tuyết Nhi và Trần Đình đã tiến vào thành phố An Toàn thất bại và bị ngăn lại ở bên ngoài. Lúc đầu, bọn họ vẫn còn hỏi thăm từng người đang xếp hàng xem có ai có thể dẫn họ vào theo không, nhưng hầu như đáp án đều là không thể hoặc đã có người muốn mang.



Nhà ở trong thành phố An Toàn đều được làm từ bùn đất. Đất sét và nước lại trộn với rơm rạ có thể làm ra được nhà đất cực kỳ chắc chắn.

Đã nhìn quen những tòa nhà cao tầng của thế kỉ mới, đột nhiên nhìn thấy nơi nơi đều là những ngôi nhà vách đất, lúc ấy còn tưởng thời gian đã lùi lại vài thập niên trước.

Thật ra hiện tại mọi người đều tình nguyện để thời gian lùi về mấy chục năm trước. Nếu lùi lại, vậy trận tai kiếp này có lẽ sẽ có thể ngăn cản được. Kể cả không ngăn cản thì chí ít cũng có thể kéo dài thêm mấy chục năm.

Lúc sau, có người đến dẫn đường cho Lâm Dục: “Tiến sĩ, ngài muốn đến chỗ ở hay Viện Nghiên cứu trước?”

“Đến chỗ ở trước đi.”

Hắn muốn sắp xếp ổn thỏa cho Tiểu Zombie.

Tất cả nhà ở nơi này được chia ra làm ba loại. Loại tốt nhất là nhà trung tâm thành phố, còn loại tệ nhất là nhà ở xung quanh tường thành. Nếu có zombie tấn công, nhà ở xung quanh là nơi nguy hiểm nhất.

Người dẫn đường dắt bọn họ đi thẳng vào trung tâm thành phố, sau đó đến một căn nhà đất được thiết kế theo phong cách biệt thự. Nội thất trong nhà đều rất mới, hoàn toàn chẳng ăn nhập gì với một ngôi nhà bằng đất cả.

“Tiến sĩ, sau này ngài sẽ ở đây. Ngài nhìn xem có vừa lòng không?”

Lâm Dục: “Được.”

“Cứ nói cho tôi biết đường đến phòng nghiên cứu thế nào, lát nữa nghỉ ngơi xong tôi sẽ tự qua đó.”

Nhân viên công tác nói địa chỉ cho Lâm Dục, sau đó nhanh chóng rời đi.

Nguyễn Tiểu Ly bước vào nhà, lập tức đi đến sofa vùi mình vào.

“Tiểu Zombie, sao cô lại lười biếng như vậy chứ?” Lâm Dục ngồi xuống cạnh người cô: “Lát nữa tôi đi phòng nghiên cứu, cô phải ngoan ngoãn ở chỗ này đợi tôi về, không được đi đâu cả, không được làm chuyện xấu, cũng không được chạy trốn, biết chưa?”

Nguyễn Tiểu Ly không để ý tới hắn, chỉ mải mê ôm gối.

Lâm Dục làm tan chảy một vật dụng bằng kim loại ở bên cạnh, Nguyễn Tiểu Ly thấy vậy lập tức muốn chạy, nhưng còn chưa chạy được vài bước đã bị bắt lại.

Sau đó, một đôi còng chân lạnh băng mau chóng được tròng vào chân cô, hơn nữa còn nối thẳng với tường.

Đây là hoàn toàn hạn chế tự do?

“Rất xin lỗi, chỗ này là thành phố An Toàn, tôi không thể không làm như vậy. Cô tuyệt đối không thể bại lộ thân phận được.” Ánh mắt của Lâm Dục có chút áy náy.

Thành phố An Toàn không có chỗ nghiên cứu zombie, nên ở đây thường xuyên có đội ngũ đi tìm và bắt zombie biến dị về giải phẫu xem có thể chế tạo thuốc giải để giải quyết tận thế hay không.

Ngay từ lần đầu tiên gặp được cô, Lâm Dục chỉ muốn quan sát con zombie đặc biệt này, tốt nhất là mang về thành phố An Toàn để nghiên cứu một phen. Nhưng hiện tại hắn lại không muốn giao Tiểu Zombie ra nữa…

Giao ra đồng nghĩa với việc bị giải phẫu, bị giết chết…

Lâm Dục giơ tay sờ tóc cô: “Ngoan, đừng tức giận. Tôi sẽ trở về thả cô ra nhanh thôi.”