Các tình yêu à, từ chap này xưng hô VAH với LTQ là anh-em nhé!
Vệ An Huyên nói hết sức chân thành: “Em không muốn anh rơi vào bể khổ, hay là bị lừa dối tình cảm.”
Lộ Thiệu Quân nặng nề nhìn Vệ An Huyên: “Cho dù mấy thứ này có là thật đi chăng nữa thì lí do để cô nói cho tôi biết cũng không phải tốt đẹp gì.”
Vệ An Huyên lui lại hai bước, ánh mắt người đó chỉ có giễu cợt với nghi ngờ khiến cô rất đau lòng: “Lộ tổng, em chưa bao giờ nghĩ sẽ hại anh, thậm chí em có thể vì anh mà làm bất cứ chuyện gì.”
Lộ Thiệu Quân né tránh ánh mắt của Vệ An Huyên. Những cảm xúc triền miên cùng đau đớn trong ánh mắt ấy, khiến hắn không muốn tiếp nhận, cũng không thích: “Thôi được rồi, tôi đưa cô về.”
Vệ An Huyên: “Không cần, em tự bắt xe về là được.”
Lộ Thiệu Quân: “Đã muộn rồi, bắt xe rất khó, để tôi chở cô.”
Vệ An Huyên lên xe, hai người không nói một lời, im lặng đến nghẹt thở. Khi tới nơi, Vệ An Huyên xuống xe, Lộ Thiệu Quân kêu Vệ An Huyên lại: “Cô đưa những thứ mà cô điều tra được cho tôi.”
Ngay tức khắc, Vệ An Huyên liền vui vẻ, chỉ cần Lộ Thiệu Quân chịu để chuyện này trong lòng là tốt rồi, chớ để Lý Y Y lừa gạt nha: “Được, nhưng có vài thứ nằm trong mail máy tính, bây giờ em lên phòng rồi gửi cho anh.”
Vệ An Huyên nói: “Lộ tổng, em vừa lên phòng sẽ gửi liền cho anh.” Vệ An Huyên vào trong thang máy, thấy Lộ Thiệu Quân đi theo mình vào, lắp bắp nói.
Lộ Thiệu Quân trực tiếp nói: “Tôi muốn xem tài liệu gốc.” Chứ không phải những cái mà Vệ An Huyên đã xóa xóa giảm giảm, chỉnh sửa thêm bớt vào.
Khuôn mặt Vệ An Huyên không còn chút máu, suy cho cùng thì anh ấy cũng không tin tưởng mình.
Phù Gia hấp hối trong phòng bệnh giật mình ngồi dậy, cầm di động gọi điện: “Alo, chú cảnh sát đó hả, cháu muốn khiếu nại, trên lầu có người bán dâm, đã khuya khoắt vậy rồi còn làm tiếng động đặc biệt lớn, đặc biệt quấy nhiễu người khác a, địa chỉ là xxxxx.”
Phù Gia tắt điện thoại, lại lần nữa nằm xuống, tự chỉnh lại chăn cho bản thân xong sau đó ngoan ngoãn nhắm mắt lại.
Cặp mắt chó của hệ thống dại ra: ????
Này, này…
Có phải là cô ta khiếu nại đến nghiện rồi không?
Hệ thống mang một bụng tâm sự hỏi: “Sao cô biết được bọn họ lại ooxx, còn biết cả địa chỉ nhà Vệ An Huyên?”
Phù Gia ngạc nhiên nói: “Ngươi có phải là hệ thống công nghệ tối tân không hả? Chỉ có một việc hết sức đơn giản như vậy còn đi hỏi ta?”
Giọng điệu cô không thể tin được, vô cùng kinh ngạc, tưởng chừng như toàn là chế giễu, khiến hệ thống bắt đầu tự nghi ngờ bản thân, nó thật sự vô dụng lắm hả?
Hệ thống rơi vào tình trạng tự bế, bắt đầu nghiên cứu tại sao Phù Gia mò ra được địa chỉ nhà Vệ An Huyên.
Mà bên này, giữa Vệ An Huyên và Lộ Thiệu Quân quả thật đang lâm vào bầu không khí khó tả, trai đơn gái chiếc. Mà trước đó giữa bọn họ đã làm chuyện đó hai lần.
Vệ An Huyên an ủi Lộ Thiệu Quân đang kinh sợ đau buồn. Rõ ràng là Lộ Thiệu Quân chưa bao giờ nghĩ tới sự chênh lệch khủng khiếp này, hắn không nghĩ vợ mình là loại người như vậy.
Trêu ghẹo đàn ông khắp nơi, lả lơi ong bướm, là một người phụ nữ chỉ biết đào mỏ. Thế mà hắn lại cưng chiều trên đầu quả tim!
Trong miệng những tên đàn ông khác, cô ấy là người đàn bà đào mỏ đê tiện, suốt ngày lấy lòng đàn ông, lắc lư trước mặt bọn họ làm nũng, õng ẹo.
Ở chỗ mình cô ấy cái gì cũng có, tại sao còn phải làm những chuyện này?
Lộ Thiệu Quân lấy tay ôm mặt, nghiến răng nghiến lợi, vẻ mặt dữ tợn.
Vệ An Huyên do dự có nên an ủi không, không khí giữa hai người trở nên quái lạ.
Vệ An Huyên giang tay ôm lấy người đàn ông đang đau lòng phẫn nộ, còn Lộ Thiệu Quân mang theo trái tim căm giận phát tiết hết lên người Vệ An Huyên.
Chẳng qua là, chuông cửa đột ngột vang lên, đánh thức hai người họ.