Xuyên Nhanh Đại Lão Nàng Luôn Ngụy Trang

Chương 171




Tự cổ chí kim, đàn ông luôn có cái tật xấu như thế. Lúc nào cũng muốn thu nhận hết nhân tài, đến khi nhắc tới quyền lợi, thì hắn sẽ nói tình cảm với ngươi. Lúc nói đến tình cảm, thì lại tính toán rất rõ ràng với ngươi, khiến các cô gái cảm thấy ghê tởm, tính tình bùng nổ.

Không hẳn chỉ có ở đàn ông, mà đó đã là bệnh chung của tất cả mọi người. Tự cho mình là đúng, tự cao tự đại.

Đừng nói là bây giờ, sau này công thành danh toại Lý Tu cũng sẽ đưa hoa, đưa trâm cho các công chúa. Ối giồi ôi, làm như ngươi là của quý vật lạ chẳng bằng, ai cũng hiếm lạ ngươi.

Đến lúc đó, các nữ nhân bị vây khốn ở trong hậu cung, bắt đầu những cuộc cung đấu khốc liệt.

Chủ yếu là vì nữ nhân không thể ra chiến trường như nam nhân. Nam nhân gắn liền với vinh quang, có thể gả cho người đứng đầu thiên hạ sau này, thì đó là một vinh dự hết sức to lớn.

Lý Tu thấy Phù Gia vặn hỏi mình, hắn hỏi: "Ngươi để ý ta có nữ nhân khác sao?"

Phù Gia:???

Hệ thống:???

Biểu cảm Phù Gia ngưng đọng lại. Tuy là hắn tràn đầy sức sống, hơi nóng dâng trào, nhưng nếu tự luyến đến mức này, thì thôi, bỏ đi.

Lý Tu nói tiếp: "Các nàng ấy ai cũng dịu dàng, dễ thân cận, coi nhau như là chị em ruột."

Hệ thống nôn: "Ở đâu chạy ra tên ngốc này vậy, chị em ruột thịt???"

Giữa các nữ tử luôn ngầm đấu đá lẫn nhau, những âm mưu quỷ kế đó sao nam nhân có thể hiểu được. Vả lại, những nữ nhân này tranh giành, ghen tuông chỉ khiến nam nhân càng thêm đắc ý, cảm thấy bản thân rất có sức hấp dẫn.

Đổi lại là Phù Gia, mỗi tối có rất nhiều tráng nam đến đấu đá, giành chỗ để được ngủ với cô. Phù Gia cũng sẽ cảm thấy rất hào hứng. Come on baby~ chúng ta cùng nhau ngủ, ghép giường lớn ngủ chung nè.

Nhưng Phù Gia lại không muốn giành một cái lò sưởi với nhiều nữ nhân như vậy. Thôi dẹp đi, bái bai không tiễn.

Lý Tu cứ nghĩ là đối phương không chấp nhận mình là vì đau lòng, hắn dỗ dành: "Trên thiên hạ này không có rào cản nào là không thể vượt qua." Hắn cũng tỏ ra mình sẽ đối xử tốt với Phù Gia.

Phù Gia gật đầu: "Đúng vậy, không có rào cản nào. Lý công tử, ta ghét nhất là nam nhân của người khác."

Lý Tu cau mày: "Ngươi vẫn để ý tới các nàng sao. Nhưng các nàng đã là nữ nhân của ta, ta không thể làm ra chuyện bội tình bạc nghĩa như thế được."

Khuôn mặt Phù Gia khó hiểu: "Ngươi làm như ta thiếu nam nhân lắm vậy. Tại sao ta phải tiếp nhận ngươi? Trong thôn này không thiếu nhất chính là nam nhân, chỉ cần ta nói một câu, buổi tối có thể có tới mấy người tới ngủ cùng. Vậy thì tại sao ta phải đi giành trai với đám nữ hài kia chứ?"

Lý Tu:???

Vẻ mặt của hắn nứt toạc, y như lúc Dịch Hi nghe được Phù Gia muốn một trăm tráng nam. Bất thình lình nghe thấy Phù Gia nói ra lời kinh thiên động địa, đại nghịch bất đạo như vậy, hắn cảm thấy rất không khỏe, thậm chí còn muốn đập bàn một cái, hét to một tiếng, đồi phong bại tục.

Nhưng hắn nhịn xuống, là hắn đi tìm nữ nhân này, là hắn đi cầu xin sự hợp tác.

Đôi mắt đơn thuần như vậy, cứ ngỡ là nữ tử ngây thơ. Tuy tuổi tác lớn một chút, nhưng ít nhiều gì thì tâm tư trong sáng. Ai ngờ đâu nàng ta lại là một nữ nhân không có đạo đức,, thậm chí còn là một nữ nhân lả lơi ong bướm.

Lý Tu dẹp cái suy nghĩ khiến nàng trở thành nữ nhân của mình. Nhưng hắn cần nữ nhân này, mà nàng ta cũng đáng để hắn lôi kéo.

Lúc này, phó tướng sốt ruột chạy vào: "Tướng quân, ở ngoài thôn đang đánh nhau, chúng ta đã bị bao vây."

Lý Tu không nói chuyện trên trời dưới đất với Phù Gia nữa: "Là quân đội của ai?"

Lý Tu không biết có phải do hắn dừng chân ở đây quá lâu, dẫn tới chuyện bị lộ tin tức không.

Binh quý thần tốc*, nhưng giữa đường gặp được người đáng để lôi kéo, hắn liền dừng lại một lúc.

*Binh quý thần tốc: Ý nghĩa của câu thành ngữ này là chỉ trong dùng binh, tác chiến, điều quan trọng nhất là hành động nhanh chóng. Ngày xưa thường được dùng nhiều trong lĩnh vực quân sự, nay có thể dùng để so sánh với làm việc, hành động nhanh chóng, hiệu quả cao. (nguồn: dembuon.vn)

"Hình như là quân đội của triều đình." Phó tướng nói.

Vẻ mặt Lý Tu khó coi, bây giờ hắn còn chưa muốn đối đầu với triều đình.