Editor: Mia
*****
Tháng sáu năm 2010, Trịnh Li và Chu Tuấn Lâm cùng nhau tham gia thi đại học.
Thành tích thi đại học của hai người đối với học sinh huyện cao(1) mà nói, đã rất không tồi, nhưng cùng với toàn tỉnh thậm chí so với cả nước liền có chút không đủ nhìn. Chu Tuấn Lâm không đem tâm tư đặt trên việc học tập, thậm chí chỉ vượt qua tiêu chuẩn hai mươi mấy điểm, toàn trường xếp hạng hai mươi tám.
(1)Huyện cao: Trường cao trung ở huyện H - nơi TL và CTL đang sống. ( Giờ viết tắt vậy luôn dài dòng quá._.).
Đương nhiên, hắn cơ hồ không đi học như vậy đi thi còn có thể xếp thứ hai mươi mấy...... Kỳ thật có rất nhiều người muốn đánh chết hắn.
Trịnh Li thi chỉ xếp hạng ba mươi mấy chính là một trong số đó.
Đều là người sao lại có chênh lệch lớn như vậy?
Trịnh Li tức giận bất bình mà đem sách giáo khoa sơ trung và cao trung mình sở hữu gác xó, sau đó bắt đầu chuẩn bị điền nguyện vọng.
So với việc mặc kệ sở thích mà học ở một trường tốt, Trịnh Li vẫn càng nguyện đi học ở một trường có điểm không cao nhưng có thể học chuyên môn mình thích.
Đương nhiên, trước đó, nàng muốn hỏi Chu Tuấn Lâm trước, hỏi xem hắn muốn đi học ở trường nào.
Chu Tuấn Lâm chính là mục tiêu nhiệm vụ của nàng, trường học của hai người tốt nhất nên chọn ở cùng một thành phố.
Chu Tuấn Lâm không trả lời vấn đề của Trịnh Li, ngược lại hỏi: "Cô muốn học ngành gì?"
Trịnh Li nghĩ nghĩ mới nói: "Tôi muốn học y học lâm sàng(2)." Từ đời trước nàng đã muốn học y, nhưng điều kiện của thân thể không cho phép, đời này nếu có thể, nàng muốn làm bác sĩ.
(2)Y học lâm sàng: Y học ứng dụng trong các khu điều trị, bệnh viện. Thể loại này gồm 6 thể loại con: Bệnh, Chuyên ngành y khoa, Điều trị, Kiểm tra y tế, Triệu chứng và chỉ dấu y khoa, Xét nghiệm y khoa.(Nguồn: Wikipedia.com)
Chu Tuấn Lâm sửng sốt.
Hắn muốn hỏi chuyên môn Trịnh Li muốn học sau này để chọn một trường học có chuyên môn Trịnh Li muốn học và có cả chuyên môn mình muốn học, kết quả...... Trịnh Li muốn học y?
Hắn đem những trường đại học có hệ y học lại có cả hệ quản lý ra nhìn một lần, xem xong liền có chút đau đầu.
Đại học tổng hợp tốt vẫn có, nhưng mấu chốt là...... Bọn họ không đủ điểm!
Trịnh Li muốn học y, kỳ thật có rất nhiều đại học y khoa đều đủ điểm, nhưng trường người ta là trường đại học y khoa đơn thuần, không thu người muốn học quản lí tài chính như hắn.
Hy vọng được cùng Trịnh Li học một trường đại học tan biến......
Chu Tuấn Lâm nghĩ nghĩ, chỉ có thể ở cạnh mấy trường đại học hắn cảm thấy thích hợp với Trịnh Li tìm trường đại học thích hợp cho hắn.
Cảm tạ Internet, cảm tạ bản đồ XX để hắn có thể biết vị trí của mỗi trường đại học
Chu Tuấn Lâm tìm tới tìm lui, cuối cùng cũng tìm được trường thích hợp!
Trường đại học y khoa tốt nhất tỉnh với thành tích của Trịnh Li thì không vào được, hắn liền chọn một trường y khoa ở tỉnh khác, mà cách vách trường đại học y khoa kia lại có trường đại học thích hợp với hắn!
Càng làm cho Chu Tuấn Lâm vừa lòng đó là trong trường đại học này còn có một khu nhà đại học xếp hạng cả nước, trường đại học kia lại có rất nhiều chuyên môn hắn cảm thấy hứng thú.
Chu Tuấn Lâm chỉ vào trường đại học mình chọn cho Trịnh Li hỏi Trịnh Li: "Trịnh Li, cô cảm thấy trường đại học này thế nào?"
Trịnh Li nhìn nhìn, gật gật đầu: "Không tồi a!"
"Vậy cô học trường này, tôi liền học trường bên cạnh." Chu Tuấn Lâm lại chỉ vào một trường đại học khác.
"Cậu rõ ràng có thể học trường càng tốt hơn! Tôi chỉ tùy tiện học chơi, không nhất định phải học trường kia. Cậu vẫn nên học trường tốt, tôi học ở trường bên cạnh đi. Kỳ thật tôi không học y cũng được......." Trịnh Li nhíu mày. Chu Tuấn Lâm cùng nàng đều đã chọn qua một lần, nhưng hiện tại Chu Tuấn Lâm chỉ vào trường đại học kia, chủ yếu là chiêu nhị bổn học sinh(3).
(3)Chiêu nhị bổn (Chiêu = chiêu sinh, nhị bổn = hạng hai): Đại ý chắc là trường chuyên chọn học sinh có gia thế thấp.
Nàng tính toán chờ Chu Tuấn Lâm chọn trường học rồi tìm trường học thích hợp cho mình học, mà Chu Tuấn Lâm lại làm ngược lại đây.
Chu Tuấn Lâm nghe được lời Trịnh Li nói, tâm tình trở nên cực kỳ tốt: "Tôi không quan hệ, bên cạnh có trường đại học không tồi, đến lúc đó tôi có thể đi bàng thính và toạ đàm(4)."
(4)Bàng thính đã giải thích ở các chương trước. Tọa đàm: Họp mặt trao đổi, nói chuyện thân mật với nhau về một vấn đề nào đó.
"Chính là......" Trịnh Li vẫn rất rối rắm.
"Như cô đã biết, tâm tư của tôi không có khả năng hoàn toàn đặt trên học tập, trường đại học như vậy rất thích hợp với tôi." Chu Tuấn Lâm lại nói.
Hai người liền chọn nguyện vọng thứ nhất.
Trường học bọn họ chọn thực ổn, bất quá suy xét đến khả năng sẽ có chuyện ngoài ý muốn phát sinh, Chu Tuấn Lâm lại tốn chút công phu xác định nguyện vọng thứ hai của Trịnh Li.
Chờ toàn bộ quyết định tốt, hai người lên mạng điền nguyện vọng, đồng thời, Chu Tuấn Lâm ở trong diễn đàn lớp phát tin tức, mời học sinh trong lớp đi họp mặt, hắn chi tiền mời khách.
Sau khi Trịnh Li biết tình huống của Giang gia vẫn luôn để Chu Tuấn Lâm điệu thấp, điệu thấp và điệu thấp(5), mà Chu Tuấn Lâm cũng xác thật làm như vậy, chẳng sợ Snog cùng mấy cửa hàng ở trên mạng rất thành công thường xuyên được mọi người nhắc tới, nhưng người đem hai cái nhãn hiệu này trở nên nổi tiếng rốt cuộc là ai, người biết được lại không có mấy ai.
(5)Điệu thấp: Đại ý là giấu mình, không bộc lộ (tài năng, khả năng của) bản thân.
Học sinh huyện cao, đối với tình huống của Chu Tuấn Lâm cũng không quá hiểu biết.
Nhưng bọn hắn rõ ràng một chút, đó chính là Chu Tuấn Lâm rất có tiền.
Ba năm này, Chu Tuấn Lâm cũng thường tới trường học nghe giảng bài, mà mỗi lần hắn xuất hiện, đều mở ô tô của mình ra, quần áo và vật phẩm trang sức trên người càng có giá trị xa xỉ.
Kinh tế mấy năm nay phát triển phi thường nhanh, hiện tại người dân huyện H đã càng ngày càng có tiền, người có xe cũng càng ngày càng nhiều, học sinh huyện cao có ít nhất một phần ba người là trong nhà có xe.
Nhưng xe của gia đình họ đều là mấy vạn hoặc là hơn mười hay hai mươi vạn một chiếc xe bình thường thay đi bộ(?), xe Chu Tuấn Lâm mua lại là bảy tám chục vạn một chiếc.
Mấu chốt là...... xe của Chu Tuấn Lâm là do chính hắn tự mua a!
Trong nhóm bọn họ đã có người đi cửa hàng báo danh, tính toán thừa dịp nghỉ hè cao tam đem xe đi học lái, nhưng kiểm tra ra, trong nhà tuyệt đối không thể mua được một chiếc xe nhìn phong cách như vậy.
Trong nhà Chu Tuấn Lâm tuyệt đối phi thường có tiền! Đây là người trong ban công nhận, hiện tại Chu Tuấn Lâm nói muốn mời mọi người ăn cơm, những người này không chút nghĩ ngợi liền đồng ý, sau đó vui vẻ rạo rực mà chờ ăn bữa tiệc lớn.
Trịnh Li cũng thực chờ mong.
Ngày gặp mặt, Trịnh Li thay một thân quần áo mới, riêng tóc là dùng máy uốn tóc uốn một chút, sau đó lấy thượng thủ cơ(6), trên cổ đeo một cái camera, lúc này mới đi ra cửa.
(6)Cái này tui cũng bất lực đành hóng cao nhân vậy:v
Tuy rằng lúc này đại bộ phận người dùng còn không phải smart phone, nhưng kỳ thật đã có trí năng cơ, hiện tại Trịnh Li dùng, chính là smart phone hệ trí năng đầu tiên do nước ngoài sản xuất.
Loại trí năng cơ này khiến toàn thế giới chấn động, bất quá Trịnh Li cảm thấy dùng không phải là thực tốt, hiện tại nàng muốn dùng các APP của di động phần lớn còn không có, thứ hai smart phone hiện giờ mặc kệ là thao tác hệ thống hay là tính năng đều không thể so với đời sau.
Cho nên tuy rằng dùng trí năng cơ, nàng cũng chỉ dùng gọi điện thoại và gửi tin nhắn.
Đồng thời, loại smart phone này tuy rằng có thể chụp ảnh, nhưng chất lượng so với máy ảnh kỹ thuật số còn kém xa, bởi vậy thời điểm Trịnh Li mang theo di động đồng thời cũng không quên mang theo camera.
"Trí năng mới của cái công ty kia đã ra chỉ là tạm thời không mua được...... Chờ thêm hai tháng, tôi nhất định sẽ mua cho cô." Chu Tuấn Lâm nhìn thoáng qua di động trên tay cùng camera treo trên cổ Trịnh Li: "Còn về camera của cô hiệu ứng mới tám trăm(?)...... Hiện tại sản phẩm mới ra càng tốt thêm một chút."
"Dừng dừng dừng!" Trịnh Li vội vàng nói: "Tôi không am hiểu chụp ảnh, về sau dùng di động chụp là được rồi, căn bản không cần phải dùng máy ảnh kỹ thuật số, cậu không cần mua đồ mới cho tôi! Còn có di động cũng vậy hiện tại bọn họ ra sản phẩm mới tôi nhìn cũng liền giống nhau...... Chờ sang năm phỏng chừng bọn họ lại muốn ra sản phẩm mới, đến lúc đó cậu lại mua cho tôi đi!"
Trịnh Li nhớ rõ sau 11 năm, smart phone liền phát triển đi lên, các loại APP cũng nhiều hơn, nàng vẫn chờ một chút thì tốt hơn.
Trịnh Li tựa hồ đối với cái công ty kia rất có tin tưởng? Chu Tuấn Lâm nghe thấy Trịnh Li nói như vậy, đối với cái công ty trí năng cơ nước ngoài kia cảm thấy rất có hứng thú.
Đáng tiếc công ty như vậy hẳn là không thiếu vốn đầu tư, liền tính người ta thật thiếu vốn đầu tư, loại công ty lớn này cũng sẽ chọn lựa người đầu tư, chướng mắt loại tép riu như hắn.
Trước mắt ở trong nước hắn muốn đầu tư cho người ta có rất nhiều công ty đều chướng mắt với hắn.
Chu Tuấn Lâm đánh mất ý tưởng mua di động cho Trịnh Li, nghĩ nghĩ, quyết định chờ mấy ngày nữa sau khi nhận được thư thông báo trúng tuyển đại học thì tới thành thị nơi bọn họ học mua một phòng ở cho Trịnh Li.
Đúng rồi, còn có thể để Trịnh Li đi học lái xe, sau đó mua một cái xe cho nàng...... Tưởng tượng như vậy, Chu Tuấn Lâm tức khắc liền có cảm giác gấp gáp —— tiền hắn kiếm được vẫn không đủ nhiều!
Gần nhất tiền trên tay liền càng có chút thiếu.
Sau khi bán hai cái nhãn hiệu trên tay, hắn liền đầu tư cho một đoàn nghiên cứu di động, tháng trước bọn họ muốn đăng ký công ty, hắn lại đầu tư một ít vào trong, sau đó tiền trên tay liền còn không nhiều lắm......
May mắn, lúc trước hắn đầu tư một cái lâu bàn(8) trong thành phố giờ đã khai bán, gần nhất giá nhà trong thành phố tăng tới năm sáu ngàn một mét vuông không nói còn rất thiếu phòng ở, bởi vậy bán rất khá.
(8)Lâu bàn: Đại khái là buôn bán bất động sản(nhà ở).
Tiền chia hoa hồng bán phòng cuối năm mới kết toán, nhưng bán xe thì bọn họ chỉ thu tiền mặt, hơn nữa mấy cái cổ đông mỗi tháng đều sẽ đem tiền phân một chút cho hắn khiến hắn cũng không đến mức một chút thu vào đều không có.
Chu Tuấn Lâm một bên lái xe một bên cân nhắc lối buôn bán, rất mau liền tới khách sạn lớn nhất huyện thành.
Chủ nhân khách sạn này Chu Tuấn Lâm rất quen thuộc. Thậm chí cả lâu bàn của thành phố cũng do chủ nhân khách sạn này đầu tư, hiện tại Chu Tuấn Lâm vừa xuống xe, người phục vụ của khách sạn lập tức liền đón đi, sau đó đem hắn mang lên lầu, đi vào một phòng ghế lô có năm cái bàn tròn lớn.
Ghế lô đã có đồng học ở trong ban, nhìn thấy Chu Tuấn Lâm đến, những người này sôi nổi đi lên chào hỏi.
Các ban khoa học tự nhiên giống nhau đều rất thiếu nữ sinh, nhưng bởi vì là ban khoa học tự nhiên trọng điểm của huyện cao, vì đa số người đều báo danh vào ban khoa học tự nhiên, số lượng nữ sinh ban Trịnh Li cũng không thiếu, tổng cộng có mười tám người.
Trịnh Li với đám nữ sinh có nhân duyên không tồi, mà người cùng nàng có quan hệ tốt nhất là một nữ sinh bụ bẫm thích cười trong ban.
Trịnh Li vào ghế lô liền nhìn thấy bạn tốt của mình đã ở đấy, nàng cùng Chu Tuấn Lâm nói một tiếng, đi đến bên người bạn tốt của mình, kết quả lại phát hiện bạn tốt của mình phát ngốc hoàn toàn không có chú ý tới nàng.
"Kim Tử!" Trịnh Li kêu một tiếng, người bạn tốt này của nàng tên là Kim Tử, tất cả mọi người đều kêu nàng là "Kim Tử".
"A...... Trịnh Li!" Kim Tử cuối cùng cũng phục hồi tinh thần lại.
"Cậu suy nghĩ cái gì đó?" Trịnh Li tò mò hỏi: "Tôi tới tìm cậu mà cậu tới nhìn đều không liếc mắt một cái."
Kim Tử nghe thấy Trịnh Li nói, khuôn mặt đột nhiên đỏ.
Trịnh Li lần đầu tiên nhìn thấy bạn tốt của mình lộ ra một bộ dáng thẹn thùng như vậy...... Nàng linh quang chợt lóe: "Kim Tử, cậu đây không phải là đang yêu đương đi?"
Trường cao trung trong huyện tuy là một trường cao trung tốt, nhưng người yêu sớm như cũ vẫn có rất nhiều, đương nhiên, bọn họ cũng chỉ dừng ở trình độ kéo tay và thân thân cái miệng nhỏ.
"Không có! Bất quá...... Có người cùng tôi thổ lộ." Kim Tử sắc mặt càng đỏ, lôi kéo tay Trịnh Li nói.
Thổ lộ với Kim Tử chính là một nam sinh có thành tích trung bình nhưng không thế nào thu hút, nam sinh này ở trong mắt Trịnh Li xem thực bình thường, nhưng Kim Tử lại rất hưng phấn.
Nàng lớn như vậy, lần đầu tiên có người thổ lộ!
Trịnh Li xem nàng cao hứng như vậy, cùng nàng thảo luận về mấy nam sinh kia, sau đó lại có điểm mất mát: "Như thế nào không ai thổ lộ với tôi a!" Ban bọn họ có mười tám nữ sinh, ít nhất mười người có bạn trai...... Nàng tự nhận lớn lênso các nàng không thể kém, như thế nào không có ai thổ lộ?
"Cô đều đã có bạn trai, ai còn sẽ cùng cô thổ lộ?" Kim Tử không chút nghĩ ngợi liền nói.
"Bạn trai? Tôi không có a!" Trịnh Li nhíu mày.
"Chu Tuấn Lâm chẳng lẽ không phải bạn trai cô?" Kim Tử kinh ngạc.
*****
Tác giả có lời muốn nói: Chương này vẫn là tùy thời cơ rơi xuống một trăm bao lì xì nga ~
Chương này edit mất 5 ngày._. ( Do chương này khó edit + lười ~).
Tui đã thi xong *tung bông* thành tích có vẻ khá khẩm mami tui nói thành tích kì này của tui mà rớt xuống thì khả năng phải tạm biệt mọi người dài dài rồi(*꒦ິ꒳꒦ີ)
Tui tuyển betaer ai ứng ib tui nhé ~
22h08 22/12/2018