Ba Nguyễn tuy rằng không phải là người cuồng con gái, nhưng khi bị con gái nhìn như thế, ông đã mất trí.
Giây tiếp theo, một phát liền quyết định: "Đầu tư."
Ba Nguyễn là cổ đông lớn nhất của công ty, lời lói có quyền quyết định tuyệt đối, cho nên nếu ông đã nói ra, những người khác dù có phản đối, nhưng số lượng cổ phần hợp lại cũng không bằng ông.
Phản đối cũng vô dụng, vậy cứ đồng ý làm theo đi.
Xấu nhất thì năm nay không có tiền hoa hồng thôi.
Cùng lắm thì sang năm sau chăm chỉ kiếm lại.
Nhưng mà trước một dàn nhà đầu tư, bọn họ kiếm được tiền, tiền lời cũng không thiếu.
Hiện tại cũng chỉ là ném đá trên sông mà thôi.
Tuy rằng trong lòng còn khó chịu, nhưng cuối cùng cũng phải thản nhiên tiếp nhận. Chủ yếu là do Lục Thừa cho bọn họ cảm giác tốt quá, người đàn ông này tuy lời nói sặc bén lại hung tàn, nhưng trong âm thầm, vẫn tôn trọng họ thể hiện mình là một vãn bối.
Đặc biệt bọn họ vừa nhìn thấy một màn trong thang máy kia, rõ ràng là vị giám đốc Lục này có một mối quan hệ đặc biệt với con gái của tổng giám đốc Nguyễn.
Ngẫm lại tin tức mấy ngày nay, thiếu gia nhà họ Hạ bị cắm sừng, mấy vị giám đốc lại nhìn Nguyễn Nhuyễn kính nể mấy phần.
Cô đại tiểu thư này bình thường im hơi lặng tiếng, nhìn không có gì đặc biệt, vừa ra tay là tạo ra tin tức lớn.
Cho thiếu gia nhà họ Hạ phát triển chiều cao.
Ngẫm lại liền cảm thấy kích thích thật.
Vấn đề là, chuyện này, theo như bọn họ biết, nhà họ Nguyễn còn chiếm được lý.
Ít nhất, sau khi đại tiểu thư từ hôn, mới làm ra chuyện như vậy, nếu nói trắng ra, chuyện này đúng là không phải bị đội nón xanh.
Đương nhiên, nếu Hạ thiếu gia thích đội nón xanh, vậy thì cứ để anh ta đội cũng không sao.
Mấu chốt là vị thiếu gia nhà họ Hạ này, cùng với người cha phong lưu có tiếng của anh ta, hình như có chung một tật xấu, đếu cùng mập mờ với trợ lý của mình, lại còn muốn lấy đại tiểu thư nhà họ Nguyễn của bọn họ?
Hahahaha!
Mấy vị cổ đông trong lòng khinh thường cười nhạt một tiếng.
Với dáng vẻ kia của Hạ Hoành Đình, làm sao có thể xứng đội với Nguyễn Nhuyễn vừa xinh đẹp lại giỏi giang?
Nghĩ thật hay.
Vốn cuộc họp cổ đông còn gây tranh cãi, nhưng bởi vì Nguyễn Nhuyễn tham gia,mà trở nên thuận lợi.
Hơn nữa mọi người còn vui vẻ cùng ăn trưa.
Nguyễn Nhuyễn được điều đến bộ phận tiêu thụ, trở thành trợ lý của giám đốc bộ phận tiêu thụ.
Đương nhiên, đây chỉ là tạm thời.
Đây yêu cầu của cô khi làm việc trong tập đoàn, sau khi nắm bắt được toàn bộ nơi quan trọng nhất này, sau đó mới từ từ tiến đến
những vị trí cao hơn, tiến đến vị trí trung tâm.
Lấy cơ sở làm tiền đề?
Hồ Ly nhỏ đâu có ngốc mà dùng mấy năm như vậy, cứ để thời gian trôi chầm chậm như vậy à.
Tộc Hồ Ly trước giờ xảo trá, thông minh, sao có thể làm việc chậm như thế?
Nguyễn Nhuyễn ngồi trong văn phòng mới bên cạnh phòng của giám đốc bộ phận tiêu thụ.
Nơi này vốn là phòng để tiếp đãi khách hàng, nhưng hiện tại bởi vì thân phận của Nguyễn Nhuyễn, trực tiếp bị thu thập, trong một buổi sáng được sửa sang sạch sẽ thành văn phòng mới.
Nguyễn Nhuyễn ngồi trên ghế ông chủ, vừa lòng gật gật đầu.
Giây tiếp theo, cửa bị gõ vang.
Nguyễn Nhuyễn vừa mới nhậm chức, những người biết cũng không nhiều lắm.
Vốn tưởng giám đốc tiêu thụ gọi mình, kết quả vừa mới đi mở cửa, liền bị người ngoài cửa ôm vào trong ngực.
Trở tay đóng cửa, giây tiếp theo Nguyễn Nhuyễn ấn vào cánh cửa.
Lúc hôn nồng nhiệt, Nguyễn Nhuyễn chỉ ngửi thấy một mùi hương quen thuộc làm say lòng người.
Mùi hương mát lạnh tựa như dòng suối, là mùi hương trên người Lục Thừa.
Đôi môi mát lạnh của người đàn ông dừng trên môi cô
Một bàn tay to rộng, dính chặt trên vòng eo mảnh khảnh.
Ngón tay hơi co lại, cọ nhẹ vào eo.
Dịu dàng trêu chọc.
“Ưmmm...” Nguyễn Nhuyễn không tự giác hừ nhẹ một tiếng, trong đôi mắt của hồ ly nhỏ đầy sự sung sướng.