Lục Thừa cuối cùng vẫn luyến tiếc Nguyễn Nhuyễn, không chỉ có như thế, nếu anh đã quyết định đổi một thân phận, thật sự không phải chỉ là nói suông.
Anh cũng không còn tới bệnh viện, ngược lại tự mình thành lập một công ty.
Công ty hữu hạn 2R.
Hiện giờ mới chỉ là bước khởi đầu, nhất định sẽ không đăng ký một cái tên tập đoàn tài chính lớn.
Nhưng mà cái tên 2R lại có chút cảm thấy xấu hổ, 2R = RR = Nguyễn Nhuyễn.
Lục Thừa đóng góp công sức thành lập một công ty, mục tiêu theo dõi thứ nhất chính là ba Nguyễn.
Ba Nguyễn đề phòng anh giống như phòng sói, Lục Thừa nhất định muốn lấy lòng cha vợ tương lai này trước.
Cho nên, xô vàng đầu tiên này, vẫn nên để cha vợ tương lai kiếm được!
Khiến cho ba vợ tương lai nhận thức được năng lực kiếm tiền của mình, mới có thể yên tâm giao tiểu yêu tinh ra.
Lục Thừa hấp tấp vội vàng đến công ty làm việc, còn Nguyễn Nhuyễn cũng bắt đầu kế hoạch tiến vào tập đoàn Nguyễn Thị.
Mong muốn thứ nhất của người hứa nguyện đã hoàn thành được một nửa, từ hôn thành công, còn tìm một người thích hợp
Lục Thừa mỗi ngày nhìn chằm chằm như hổ rình mồi, cho nên cái nguyện vọng thứ nhất này, trên cơ bản đã hoàn thành.
Nguyện vọng thứ hai của người hứa nguyện là hy vọng cha mẹ bình an đến già.
Trong cốt truyện, sau khi nguyên chủ bị đẩy xuống lầu bỏ mạng, cha mẹ nguyên chủ một đêm đầu bạc, đồng thời bệnh nặng không dậy nổi, sau đó không lâu, cùng nhau ra đi.
Để lại một tập đoàn Nguyễn Thị, không người tiếp quản.
Hai bên dòng họ Nguyễn Thị, bà con xa thân thích, đều muốn chiếm được một phần, đáng tiếc chính là lại không có bản lĩnh như nam chính, dùng danh nghĩa vị hôn phu của nguyên chủ, một ngụm nuốt tập đoàn Nguyễn Thị vào.
“Hắn thật sự không bị căng chết sao?” Lúc nhìn thấy đoạn cốt truyện này, hồ ly nhỏ còn hỏi qua 9488.
Chọc 9488 thét chói tai một trận: “Ký chủ, xin cô không cần làm chuyện này a, tôi còn muốn được chuyển chính thức!”
Ngoại trừ chuyến đi đến quán bar lần trước, là vì diễn, khiến cho tin tức nam chính bị đội nón xanh truyền đi khắp Thanh Thành, Nguyễn Nhuyễn không có ra cửa lần nữa.
Chẳng sợ Hạ Hoành Đình gọi điện thoại cho hồ ly nhỏ đến nổ máy, Nguyễn Nhuyễn cũng không ra khỏi cửa.
Mỗi ngày giam mình ở trong nhà, không ngừng tiếp thu cái loại thông tin về tập đoàn Nguyễn Thị, về quản lý, về mặt lợi hại của các loại quan hệ cao cấp.
Thời gian nửa tháng, tiếp thu không sai khác lắm, chỉ chờ cuối cùng đi công ty nghiêm thu thành quả.
Chỉ là mới ra khỏi biệt thự, còn chưa cả lên xe, đã bị Hạ Hoành Đình và Trần Tiểu Ngải ngăn cản.
“M* nó, nam nữ chính này ở ngoài cửa biệt thự sao?” Đối với cốt truyện phá hoại này, Nguyễn Nhuyễn cười nhạo 9488 chửi tục.
Nếu không phải ở ngoài cửa biệt thự, làm sao mình vừa ra khỏi cửa, đi một đoạn không quá 10 phút, làm sao Hạ Hoành Đình và Trần Tiểu Ngải biết được tin tức liền xuất hiện?
Biệt thự của nhà họ hạ, không ở trong khu này, cách xa đây.
“Tiểu Nhuyễn.” Hạ Hoành Đình bây giờ đang nhìn Nguyễn Nhuyễn, tâm tình hiện giờ có chút phức tạp.
Lúc vừa mới bị từ hôn và đội nón xanh, anh ta tức giận đến hận không thể gϊếŧ người.
Hiện giờ chuyện đã qua đi nửa tháng, trong lòng anh ta cũng không có tức giận như vậy.
Lại nhìn đến Nguyễn Nhuyễn, trong lòng có khi lại còn yêu, còn có vài phần thương tiếc.
Có thể là vừa rồi Nguyễn Nhuyễn ngẩng đầu nháy mắt, khuôn mặt lơ đãng toát ra vẻ phong tình, khiến Hạ Hoành Đình cảm thấy, Tiểu Nhuyễn vẫn còn yêu anh ta, vẫn không bỏ được anh ta.
So với khuôn mặt phức tạp của Hạ Hoành Đình, giọng nói của Trần Tiểu Ngải tràn đầy đáng thương và bất mãn: “Nguyễn tiểu thư.”
Sau khi được Hạ Hoành Đình dạy dỗ một phen, Trần Tiểu Ngải cuối cùng cũng bỏ được quần jeans, áo thun trắng, giày thể thao, đổi thành váy công sở trắng, giày cao gót ưu nhaz, vốn luôn là để tóc dài, cũng buộc cao lên, khó có được vẻ giỏi giang.
Chỉ là khuôn mặt nhìn về phía Nguyễn Nhuyễn, đã oán lại hận, giống như Nguyễn Nhuyễn đã gây ra tội ác tày trời với cô ta.
Một đoạn này trong cốt truyện gốc, cũng có thể tìm ra.
Khi đó, nhà họ Nguyễn từ hôn thất bại, Nguyễn Nhuyện bị hai người kia làm loạn hoàn toàn phiền chán, đơn giản đóng cửa ở nhà không ra.
Nửa tháng sau đó khó có được mong muốn ra khỏi cửa, lại bị hai người kia chặn ở ngoài.
Lúc ấy, nam nữ chính vì chuyện từ hôn mà cãi nhau, Trần Tiểu Ngải không rõ ràng với Nguyên Phong.
Hiếm khi hai người hòa hảo, lại nhất trí tìm tới Nguyễn Nhuyễn, muốn cô thành toàn cho bọn họ?
Hồ ly nhỏ sau khi xem xong đoạn cốt truyện này liền biểu cảm:
Các người chắc là có bệnh rồi, lúc nói chuyện từ hôn thì không từ, bây giờ lại muốn người ta thành toàn cho?
Tiện nhân cũng không dám chơi cốt truyện như vậy.
Hiện giờ chuyện hôn ước đã bỏ, nhưng thật ra hồ ly nhỏ muốn biết, nam nữ chính còn có thể chơi ra chuyện gì nữa?
Vở kịch nhỏ:
Hồ ly nhỏ: Luôn có cặn bã tìm tới cửa muốn học làm người!
Nam thần: Ngoan, sẽ làm đau tay bảo bối, để ta làm được rồi!
Hồ ly nhỏ: Mang cái đuôi đến thì tốt rồi~
Nam thần: . . .
Xin vui lòng ủng hộ editor và truyện trên nguồn duy nhất tại truyenwiki1.com!
[Nếu đọc đến đây rồi mà thấy truyện hay thì đừng ngần ngại cho mình một vote nha]
Hết chương.
Vote, please!