*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Editor: Tieen
"Grừ grừ grừ..." Cái bóng đen đó.
Nhận thức được sự nguy hiểm, lui ra phía sau một chút, lúc này mới nhìn rõ đó là cái gì, hóa ra là một con Husky biến dị.
Lông trên người nó rụng hơn phân nửa, lộ ra da thịt máu chảy đầm đìa, con ngươi đỏ như máu nhìn chằm chằm Tô Mộc, không dám tiến lên.
Tô Mộc lạnh lùng liếc nhìn nó, nó cúi đầu kêu ư ử hai tiếng, liền rời đi.
Đi vào bên trong, nhìn thấy mấy thi thể, xem miệng vết thương, đều là con người bị Husky biến dị cắn chết.
Bởi vì nơi này chỉ có Husky canh giữ, xe được giữ lại bảo dưỡng trong tiệm đều ở tình trạng tốt, Tô Mộc chọn một chiếc xe việt dã Jeep*.
"Những chiếc xe còn lại đều rút hết xăng ra." Tô Mộc tìm công cụ, làm mẫu cho Chu Tử Nghiên xem phải làm như thế nào.
Chu Tử Nghiên nhìn một lần đã học xong, dựa theo đó mà làm, cuối cùng thu được hai thùng xăng lớn.
Tô Mộc đều đem xăng đặt ở sau xe.
Phía sau cửa tiệm có một kho chứa đồ, bên trong có quần áo sửa xe mới, mấy thùng nước khoáng và nước đóng chai, cùng với một ít đồ ăn vặt.
Tô Mộc gọi Chu Tử Nghiên tới, hai người dùng khăn lông lau người, thay quần áo sửa xe, sau đó ăn đồ ăn vặt rồi nằm dưới đất kho chứa đồ nghỉ ngơi một đêm.
Ở bên cạnh Tô Mộc, Chu Tử Nghiên có cảm giác an toàn không thể giải thích được, nên ngủ vô cùng ngon giấc.
Sáng hôm sau, sau khi chất tất cả đồ vật lên xe, Tô Mộc lái xe đưa Chu Tử Nghiên đi một vòng quanh thành phố nhỏ.
Nhìn thấy có một siêu thị lớn, xuyên qua tủ kính pha lê, bên trong tất cả đều là tang thi đang lắc lư.
Nhất định là thời điểm virus tấn công, đúng vào lúc siêu thị náo nhiệt nhất, có người đóng cửa siêu thị lại, cho nên mọi người đều biến thành tang thi, bị nhốt ở siêu thị.
Quân đội vẫn chưa tới vơ vét thành phố nhỏ này, cho nên trong siêu thị có rất nhiều tang thi, một số người phát hiện cũng sợ không dám vào, nên những thứ bên trong siêu thị được bảo quản rất tốt, đồ vật trên kệ vẫn còn xếp ngăn nắp.
Chỉ là số lượng tang thi đang lắc lư kia, thật sự rất dọa người.
Tô Mộc lấy ra thanh sắt ở trong tiệm sửa xe, tìm vị trí đập vỡ kính, tiếng động khiến đám tang thi chú ý, nhưng Tô Mộc bước vào mang theo một cỗ uy áp, đám tang thi đều tự giác nhường đường.
Cô quay đầu lại, nói với Chu Tử Nghiên đang ngây ngốc: "Tiến vào."
Nơi này nhiều đồ vật như vậy, trên xe đã nhét không được, cô cũng không thể cất giữ, vẫn cần nữ chính đến thu hồi.
Chu Tử Nghiên lần đầu tiên nhìn thấy nhiều tang thi như vậy, mang theo tâm trạng thấp thỏm đi vào siêu thị.
Theo sát phía sau Tô Mộc, không dám nhúc nhích nhiều, đám tang thi này mà cắn cô mỗi người một miếng, thì ngay cả mảnh xương cô cũng không còn.
"Thu hồi những thứ này đi." Tô Mộc chỉ vào đồ ăn trên giá kia.
Chu Tử Nghiên cuống quít duỗi tay ôm một đống đồ trên tay.
"Cầm, cầm không hết." Cô ấy khẩn trương nghiêng đầu nhìn Tô Mộc, sợ cô không vui.
"Thu vào dị năng không gian của cô." Tô Mộc nhàn nhạt nói.
Dựa theo thông tin mà Tô Mộc thu hoạch được, ngày hôm qua sau khi Chu Tử Nghiên tỉnh dậy đã đạt được song dị năng không gian và hệ thủy.
"Hả? Cái gì, dị năng gì?" Chu Tử Nghiên sửng sốt.
Tô Mộc đang nói cái gì? Dị năng? Đây cũng không phải thế giới tiểu thuyết, làm sao cô có thể có dị năng?
Trong ba tháng ở mạt thế, sau một trận mưa lớn ba ngày, những tang thi đều sẽ thăng cấp, sau đó dị năng giả cũng sẽ dần dần được phát hiện.
Chu Tử Nghiên là nhóm dị năng giả đầu tiên được phát hiện ra, một số người sợ mình bị biến dị nên đều giấu đi, sau khi rất nhiều dị năng giả được quân đội chiêu nhập, mọi người mới biết, dị năng giả mới là vương giả.
Mà nhóm dị năng giả đầu tiên cũng là những người thăng cấp nhanh nhất.
☆☆☆☆☆
27/2/2022