*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Editor: Tieen
"Đúng vậy." Tô Mộc trả lời.
"Khụ..." Thái Tử nhìn hai người, từ lúc ban đầu là khiếp sợ, cho tới bây giờ bị câu trả lời của Tô Mộc dọa thiếu chút nữa bật cười. Chỉ có thể dùng cách ho khan để giảm bớt thất thố của mình.
Đối mặt với hoàng đệ mà không chút sợ hãi, cho dù hoàng đệ nói nàng xấu, mà nàng còn đồng ý với lời nói đó.
Nếu đổi thành người khác, không phải hổ thẹn thì cũng tức giận.
Nàng trả lời... Thật sự thẳng thắn thành khẩn đến, đặc biệt.
Sau khi Thập Thất hoàng tử uống rượu, ánh mắt trở lại trên người cô, cô đã vô cùng tự giác đứng bên cạnh hắn không xa, cung kính chờ đợi hắn sai sử.
Dư quang của Thập Thất hoàng tử chạm đến góc áo cô.
Không phải đem mình họa thành đen thui, thì lại làm bản thân giống thôn nữ nông thôn, có phải nàng giả xấu đến nghiện rồi.
Phái người nhìn chằm chằm nàng, vậy mà nàng đã tự tìm tới cửa, còn dùng thế thân ở bên ngoài bố trí mê hồn trận.
Rất tốt, rất tốt, dám lừa hắn.
Bữa tối kết thúc dưới bầu không khí kỳ quái.
Thư phòng phủ Thập Thất hoàng sau khi kết thúc bữa tối.
Hành động ngoài ý muốn của Thập Thất hoàng tử trong bữa tối làm Thái Tử nghẹn một bụng muốn dò hỏi, nhưng cuối cùng chỉ chọn một câu làm cho hắn tò mò.
"Thập Thất hoàng đệ, ngươi tâm duyệt nha hoàn kia sao?"
Thái Tử nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có cái lý do này có thể giải thích những hành động kia của hoàng đệ.
"Tâm duyệt? Ha ha a..." Nghe thấy từ này như nghe được cái gì buồn cười, Thập Thất hoàng tử liền nở nụ cười.
Chẳng qua chỉ bởi vì nàng đã hai lần chạy thoát khỏi tay mình, lúc này lại chạy vào trong phủ dùng Lý Cần hạ bẫy hắn, tuy rằng không đau không ngứa, nhưng nàng khiến cho hắn chú ý.
Nếu đã đi vào lồng sắt của hắn, liền nhìn xem nàng muốn chơi như thế nào?
[Truyện chỉ được đăng tải tại watt.pad/tieen2804]
Thái Tử chỉ cảm thấy cả người lạnh lẽo, hoàng đệ cười rõ ràng mang theo sát ý, nàng kia, chẳng lẽ là kẻ thù?
Nếu là kẻ thù, hoàng đệ nhất định sẽ không để nàng nhảy nhót trước mặt mới đúng.
Thái Tử không nghĩ ra, chỉ có thể nói sang chuyện khác.
Hai người đang nói chuyện ở thư phòng.
Bên kia sau khi thu dọn sân nơi dùng bữa xong, quản gia bắt gặp Tô Mộc đang ngồi ở một bên.
Trên tay Tô Mộc cầm chén trà đế vương hắc ngọc (*), trong mắt lóe ánh sáng.
Đế vương hắc ngọc, hay còn gọi là Hằng Sơn mặc thúy, kết cấu đơn giản, ngưng trọng, màu sắc thuần khiết, là một loại ngọc thô trân quý, ngày xưa rất được đế vương yêu thích, màu đen thanh nhuận (*) như mực, chất thuần thanh huỳnh (**) như ngọc, tên cổ là đế vương hắc ngọc.
(*) Thanh nhuận (清润): sáng ẩm.
(**) Thanh huỳnh (清荧): sáng chói.
Thứ này, cô đã từng thấy trong hội đấu giá chợ đen, bị một đám trộm mộ nào đó trộm được từ huyệt mộ đế vương, giá khởi điểm chính là ngàn vạn, cuối cùng nó được bán ra với giá trên trời là một trăm triệu 6000 vạn.
【 Ký chủ, đừng nghĩ, thứ này cô không thể mang đi. 】
Cửu Thiên Tuế chọc thủng tính toán của Tô Mộc, đôi mắt ký chủ có độc, đồ vật có giá trị không thể nào lọt khỏi mắt cô.
"Bao nhiêu tích phân có thể mang đi?" Tô Mộc dò hỏi, tiêu tích phân cô cũng nguyện ý, thứ này mang về, chắc chắn không lỗ vốn.
Cửu Thiên Tuế:【 ... Ký chủ, cửa hàng hệ thống thật ra có thẻ không gian, có thể trói định với ký chủ, ký chủ có thể sử dụng nó trong bất kỳ thế giới nhiệm vụ nào. Chỉ là... 】
【 Thẻ không gian ở cửa hàng hệ thống sau khi thăng cấp đến cấp hai mới có thể mở ra, điều kiện để thăng cấp cửa hàng hệ thống là, lượng mua sắm đạt tới 3000 tích phân. 】
【 Sau đó, ký chủ lại sử dụng 700 tích phân đổi thẻ không gian là được. 】
"Mi có thể mượt mà rời đi." Tô Mộc lạnh lùng nói.
Cửu Thiên Tuế liền biết ký chủ luyến tiếc, ách... Nhìn tích phân của ký chủ đi, thật xa xôi, nó vẫn là mượt mà đi thăng cấp thì tốt hơn.
"Mau buông đồ vật kia ra!" Quản gia sau khi thấy rõ chén trà trên tay cô, lạnh giọng nói.
Đó chính là cái chén gia yêu thích nhất.
Giá trị liên thành đó!
Nha hoàn này cầm vào, thật là làm bẩn cái chén cực phẩm này.