Xuyên Nhanh Cải Mệnh: Em Vẫn Bên Anh Chứ!

Chương 36




Thời gian sau đó mọi chuyện điều ổn thỏa vô cùng. Công ty có sự giúp sức của Thanh Hùng giúp cho Tư Nam đỡ rất nhiều công việc. Còn đoàn làm phim với sự chỉ đạo của Thế Thịnh thì càng thuận buồn xuôi gió hơn, tiến độ công việc nhanh vô cùng, lại nói đến diễn xuất của Tư Nam vô cùng xuất chúng xứng đáng với danh anh đế. Thiên Duy cũng học hỏi rất nhanh cộng thêm việc cả hai nhân vật chính chung một nhà cũng khiến cho việc luyện tập vô cùng thuận tiện. Cả hai vừa bàn bạc vừa diễn tập với nhau rất ăn ý. Qua bộ phim diễn xuất của Thiên Duy cũng tăng lên đáng kể.

Và cũng đã trôi qua 2 tháng. Thời tiết cũng đã vào đông nên không khí mát mẽ và đôi khi có những ngày khá lạnh. Khoảng thời gian này công ty Thành Hòa cũng phát triển không ngừng, không chỉ bộ phim “Tình như mơ” mà các dự án phim khác, cũng như gameshow cũng tới tay của công ty anh. Công ty có thể nói là đang đi lên rất nhanh.

Cùng lúc đó, An Anh cũng đã điều tra ra các nội gián trong công ty và cuộc thanh trừ trong nội bộ cũng đã diễn ra. Hầu như 20% người trong công ty điều là người không đáng tin cậy, những kẻ đó điều được hai thư ký tài năng tìm cách để họ phạm lỗi và xin nghỉ việc. Cũng như, công ty cũng đã tuyển thêm nhiều người mới đến và tất cả họ điều được kiểm tra đầy đủ. Nhưng có một chuyện lạ mà An Anh không hiểu là tại sao Tư Nam lại không đuổi 3 tên diễn viên từ công ty đối thủ đi- Công ty Ngọc Hành.

Văn Phòng Công ty Thanh Hòa.

Thanh Hùng khuôn mặt không cam tâm hướng đến Tư Nam:

- Anh...

Tư Nam đang xem lại danh sách ứng tuyển thành viên ngước lên nhìn Thanh Hùng đang đứng đối diện với anh:

- Lại sao nữa đây?

Thanh Hùng nói trong vẻ tức giận nhưng vẫn giữ được chút bình tĩnh, anh lấy ra ba tờ thông tin để trên bàn:

- Anh nhìn kỹ lại đi rõ ràng những tên này có vấn đề sao lại không cho bọn tôi đuổi đi.

Tư Nam liếc mắt ba tờ thông tin của 3 người diễn viên sau đó thở dài bảo:

- Không phải không đuổi mà chưa đến lúc đó.

Thanh Hùng càng khó hiểu hơn:

- Vậy anh nói xem là khi nào?

Tư Nam bỏ tập tài liệu xuống nhìn Thanh Hùng hỏi:

- Anh điều tra ba tên này cũng đủ hiểu họ là người của ai mà, anh nghĩ tên đó là loại người gì?

Thanh Hùng nhún vài bảo:

- Khá nham hiểm là một kẻ điên có thể làm ra bất cứ chuyện gì? Nhưng nó liên quan gì chứ?

An Anh ngồi trên ghế sofa từ nảy giờ, cô lên tiếng bảo:

- A Hùng, lần này Sếp làm đúng. Nếu giờ chúng ta đuổi những người đó đi sẽ khiến tên đó làm ra những chuyện đáng sợ hơn nữa...

Tư Nam tiếp lời:

- Công ty chúng ta giờ đã ổn định nhưng chưa đủ để đối chội với một tên điên như vậy. Nên giữ lại bọn họ để tên đó thấy kế hoạch của mình vẫn còn thực hiện được và không làm những chuyện điên rồ hơn. Hơn nữa, 3 tên đó điều nằm trong sự quản lý của chúng ta rồi nên không đáng lo.

Thanh Hùng cũng đã hiểu sơ được đại ý của cả hai nhưng anh vẫn chưa cam tâm:

- Anh nói khi nào nên ra tay?

Tư Nam nhếch môi cười đắc ý:

- Khi mọi chuyện đã chuẩn bị xong.

Rồi anh nhìn về phía An Anh. Thanh Hùng cũng nhìn theo hướng anh nhìn mà ngầm hiểu ra.

Anh nhíu mày nói với giọng hờn dỗi:



- Thì ra anh đã dự tính rồi vậy mà không nói gì với tôi.

Tư Nam thở dài:

- Tôi công nhận anh đã tiến bộ hơn trước cũng giỏi hơn An Anh trong việc thu thập thông tin nhưng tính cách của anh khá nóng, tôi sợ chuyện chưa xong đã lộ, còn nữa anh hình như vẫn còn chuyện chưa giải quyết xong.

Thanh Hùng lập tức chột dạ:

- Anh nói gì vậy? làm gì có chứ?

Tư Nam cười lên:

- Vậy sao, mới ba ngày trước ai là người bị người khác truy đuổi, còn bị theo dõi chưa kể chị An Anh cũng bị liên lụy vào. Anh mà không giải quyết sớm thì mọi chuyện không tốt đâu buộc lòng tôi phải tạm cho anh nghỉ trước khi mọi chuyện giải quyết xong.

Thanh Hùng im lặng một lúc lâu, đột nhiên anh nghiêm túc hơn:

- Tôi hiểu rồi, tôi sẽ xử lý chuyện đó sớm nhất có thể.

Tư Nam chỉ cười với anh tỏ ý đồng ý với anh ta sau đó tiếp tục xem tài liệu của mình. Thanh Hùng thì quay lại bàn của mình tiếp tục công việc. Đến cả An Anh cũng bất ngờ vì cả hai làm việc với nhau khá ăn ý như thể chưa có mâu thuẫn xảy ra trước đó.

Cô nhìn về phía Thanh Hùng mà trầm mặt. Những chuyện xảy ra với anh tương đối nguy hiểm. Hầu như chỉ cần anh ra đường điều có người muốn giết anh, chuyện này đã xảy ra một tháng rồi. Dạo gần đây anh cũng như đang đi đâu đó mà không cho cô biết khi về lại đem về vài vết thương có cả mùi thuốc súng. Và anh thì như đang cố đẩy cô ra khỏi chuyện này vậy, bằng chứng là lúc trước còn có vài lần cô bị nhắm tới nhưng hiện giờ thì không.

Bỗng tiếng Tư Nam gọi cô:

- An Anh, chị có nghe không vậy?

Nó lặp lại đến 2, 3 lần gì đó chị mới giật mình quay lại hướng của Tư Nam:

- Vâng, sếp gọi gì ạ?

Tư Nam nói:

- Chị xem giúp tôi mấy giờ rồi? Rồi ra ngoài xem thử cô ta có ở ngoài cửa không?

An Anh hiểu ý, cũng phụt cười:

- Là cái đuôi của Sếp sao?

Tư Nam biết cô đang đùa nhưng tâm trạng không vui cho lắm:

- Chị lắm lời quá đó, xem giúp tôi đi?

An Anh cười tinh nghịch cuối xem đồng hồ, đồng hồ hiện 11h30 trưa rồi bước lại gần cửa xem có ai không thì kết quả là không có. Ngôn Tình Sắc

Chị quay lại Tư Nam báo cáo:

- Báo cáo Sếp bây giờ là 11h30 và bên ngoài không có ai đợi.

Tư Nam ngước nhìn chị rồi liền lấy theo áo vest vội vội vàng vàng đi ra ngoài:

- Đã giờ này rồi sao? Tôi ra ngoài ăn trước đây, hai người hết giờ mới ra nhé, đi trước đây.

Rồi anh gấp rút phóng ra ngoài. Thanh Hùng và An Anh nhìn theo hướng anh ta đi xa mà cười lên không dừng lại được.

Chuyện này phải nhắc lại nữa tháng sau khi bộ phim “Tình như mơ” bấm máy. Cái cô giám đốc nhân sự Hương Vân ngày nào cũng tìm đến văn phòng của anh, hết làm những hành động quyến rũ anh thì là những kế hoạch chạm mặt tình cờ cũ rích rồi còn tặng bánh và hoa. Dù anh lạnh lùng, nói chuyện quá đáng cỡ nào thì cô ta cũng chả chịu thôi. Một tuần sau đó, chị ta đã nhận lá thư đuổi việc đến từ Tư Nam và anh cũng cấm không cho cô ta bước đến công ty.

Nhưng sau đó không lâu, chị ta lại trở lai với thân phận là phu nhân của một đối tác lớn của công ty, mà chuyện quá đáng hơn là chị ta được người đó cho toàn quyền hợp tác với công ty của Tư Nam. Người đối tác lần này là do chú Hoàng giới thiệu và cũng là người khá có tiếng tăm trong giới nếu anh hủy hợp đồng thì khó có thể đi đường dài trong ngành này. Nên Tư Nam đành nhịn và anh cũng nghĩ cô ta sẽ không làm những trò quyến rũ mình như trước đó dù gì cô ta cũng đã là phu nhân của một doanh nhân giàu có, quyền lực. Nhưng đó chỉ là suy nghĩ của anh.



Cô ta không chỉ làm vậy mà còn quá đáng hơn rất nhiều lần. Lợi dụng việc hợp tác mà liền tục quấy rối anh đã vậy còn mỗi ngày đến tìm anh đi ăn trưa lấy lý do là khiến cho hai bên thêm thân thiết. Người chồng của cô ta không biết bị bùa mê gì của cô ta mà không hề ngăn cản lại. Báo hại anh mỗi lần gần đến giờ nghĩ trưa là phải chạy đi đâu đó.

Đúng 12h trưa, An Anh và Thanh Hùng nghe tiếng giày cao gót quen thuộc đó. Sau đó, là tiếng đẩy của xông vào vô cùng ngang ngược, giọng nói đó vang lên:

- A Nam, chúng ta đi ăn thôi.

Cũng may là Tư Nam đã chạy trước. Đón chào cô ta là cái nhìn không chớp mắt của An Anh và Thanh Hùng.

Thấy người cần tìm không có đây, cô ta thu lại dáng vẻ mèo con của mình:

- Hừ, A Nam đi đâu rồi?

An Anh mở lời:

- Thưa quý cô, Sếp của chúng tôi đã đến trường quay rồi ạ.

Hương Vân nhíu mày, giọng gay gắt hơn:

- Cô bớt xạo sự đi, lần nào tôi đến cũng dùng cái cớ này, quay phim cũng phải nghĩ chứ?

An Anh vẫn niềm nở với cô ta:

- Quý cô nói đúng nhưng Sếp thì ngoại lệ, anh ấy phải xử lý công vụ của công ty nên phải tranh thủ lúc những giờ nghĩ như thế này để quay phim.

Hương Vân cảm thấy cô nói có lý nhưng vẫn không nuốt trôi cục tức. Cô ta tươi cười tiến đến An Anh sau đó cho chị một bạt tay.

An Anh bị đánh bất ngờ liền trợn tròn mắt nhìn cô ta cả Thanh Hùng đứng dậy ngay lập tức mặt lâm lâm về phía cô ta định cho cô ta một trận nhưng đã bị An Anh ngăn lại.

Hương Vân cười đắc ý:

- Là nhân viên kề cận thì đã sao cũng đâu bằng một đối tác quan trọng của công ty, cô làm tốt lắm đó cô nhẫn nhịn như vậy tiếp đi mai tôi lại đến.

An Anh vẫn cười cuối chào cô ta.

Thanh Hùng thì nhìn cô ta bằng cặp mắt đanh thép, quay sang chấp vấn An Anh:

- Em làm gì vậy? sao phải nhịn cô ta, với sức của em thì cho cô ta một đạp cũng khiến cô ta khốn khổ.

An Anh xoa xoa mặt của mình rồi bảo:

- Đây là công ty hành hung đối tác sẽ gây ra nhiều phiền phức cho công ty.

Thanh Hùng nói tiếp:

- Em suy nghĩ nhiều như vậy làm gì?

An Anh liếc mắt về phía Thanh Hùng lộ ra sát ý:

- Nhưng ra khỏi công ty rồi thì là chuyện khác.

Thanh Hùng nhìn biểu cảm này của cô cũng đủ biết sau đó cô sẽ làm gì. Anh lộ ra nụ cười thỏa mãn, đắc ý bảo:

- Anh đi với em.

An Anh bấy giờ cũng cười lên đôi chút, gật đầu đồng ý.