Xuyên Nhanh: Bách Biến Nam Thần, Nhẹ Điểm Liêu

Chương 403: Nam nữ hoán đổi: Mỹ nhân, đi nào (6)




Nàng lập tức cảm thấy làm nam nhân thật sự là quá mệt mỏi, nhưng mà làm một Vương gia ra vẻ cao ngạo lạnh lùng ăn nói thiếu nghiêm túc còn mệt mỏi hơn.

Ban ngày đúng sáu giờ vào triều, nàng phải học tư thế đi đường của nam nhân. Ngẩng đầu ưỡn ngực, chân mở ra, dáng đi thì hơi giống con cua nhưng vô cùng khí thế.

Thứ này dọa cho mỗi người trong đám đại thần đều nơm nớp lo sợ, sợ chọc vào nàng.

Cũng có người trong đảng Nhị vương gia lén bàn tán ở sau lưng:

“Có phải gần đây Nhị vương gia bị cái gì đó kích thích hay không, ngay cả tư thế đi đường cũng thay đổi hả?”

Có vị đại thần trẻ tuổi cất giọng chua chát: “Có lẽ là chuyện phòng the đêm khuya quá độ nên thận hư rồi!”

Các vị lão thần thở dài: “Haizz, dù sao cũng là tuổi trẻ nóng nảy, nhưng so với Thái tử mà nói thì Nhị vương gia đã tốt hơn nhiều.”

Lúc này cũng có các cung nữ dùng đôi mắt sáng lấp lánh mà nhìn, bên trong đó còn tỏa ra nội tâm hường phấn:

“Á… Không thể chịu nổi nữa rồi. Nhị Vương gia càng lúc càng đẹp trai, muốn làm ấm giường cho ngài ấy quá đi…”

“Ta muốn tắm cho ngài ấy…”

“Ta muốn sinh một đàn khỉ con cho ngài ấy…”



Sau đó họ lại thấp giọng tám chuyện.

“Để ta kể cho các ngươi nghe chuyện này, nhưng đừng nói cho ai biết nhé. Ta nghe nói gần đây Nhị vương gia đều tự mình tắm rửa, hơn nữa thời gian tắm cũng vô cùng nhanh. Ta nghi ngờ là ngài ấy có bệnh gì đó, sợ bị lạnh nên vốn cũng chẳng hề tắm rửa!”

“Không thể nào. Nhìn ngài ấy có hương vị đàn ông như vậy cơ mà. Phòng tắm của hoàng tử tốt hơn chúng ta nhiều lắm, không đến mức đó đâu!”

Người cung nữ kia cười một tiếng: “Ngươi quên rồi à, Thập tam hoàng tử lúc trước cũng vì lười không chịu tắm nên tuổi còn trẻ mà đã sinh bệnh, mạng cũng mất luôn!”

Nhóm người thâm sâu “ồ…” lên một tiếng, rồi bối rối nhìn theo bóng lưng của Kim Đản Đản.

Sau đó lại nghĩ thầm: Tư thế đi lại kia của nàng có phải là loại bệnh do lười tắm tạo thành không hả!

Sau khi hạ triều, Kim Đản Đản vừa quay về phủ liền chui vào trong ổ chăn. Thời tiết đã chuyển lạnh, nàng chỉ muốn ôm Mạch mỹ nhân nhà mình đi ngủ thôi, nhưng mà Mạch mỹ nhân không cho ngủ cùng…

Nàng hạnh phúc ngủ cho đến khi tự tỉnh lại, đã hơn mười hai giờ rồi nên lập tức rời giường đi dùng bữa.

Mạch mỹ nhân ở bên cạnh phục vụ cho Kim Đản Đản, đút cháo rồi gắp thức ăn,.. cho nàng.

Thấy động tác cứng ngắc của Mạch mỹ nhân và ánh mắt hận không thể giết chết nàng kia, trong lòng Kim Đản Đản cảm thấy vô cùng vui vẻ.

Sau khi Kim Đản Đản ăn no xong, phải nói là cơm no sinh tật. Đúng lúc Lãnh Cô Nguyệt bưng chén trà đưa qua, Kim Đản Đản nắm chặt lấy bàn tay nhỏ của “nàng ấy”, vừa nắm vừa vuốt ve: “Tiểu mỹ nhân, tay của nàng thật mịn…”



Câu nói đùa này Kim Đản Đản đã nghe đến cả nghìn lần nên lúc dùng rất là thuận miệng.

Gương mặt Lãnh Cô Nguyệt ửng hồng lên, cất giọng giận dữ: “Nhị Vương gia, xin ngài tự trọng!”

Kim Đản Đản vươn tay kéo một phát, Lãnh Cô Nguyệt mất trọng tâm lập tức ngã vào trong ngực nàng.

Kim Đản Đản nâng cằm của “nàng” lên, đôi môi mỏng gợi cảm ghé sát lại gần, ánh mắt mang theo ý thưởng thức mà nhìn chằm chằm vào đôi môi đỏ của “nàng”: “Mỹ nhân, nàng quên cả lần đầu tiên của nàng cũng đã bán cho bản vương rồi sao?”

Lãnh Cô Nguyệt vừa tức vừa bực, giãy dụa trong lồng ngực của Kim Đản Đản.

Cơ thể này của Kim Đản Đản lần đầu tiên được tiếp xúc với nữ nhân, cũng là lần đầu tiên nàng dùng cơ thể của nam nhân mà ôm người mình yêu.

“Nàng ấy” giãy dụa như vậy, nơi nào đó trên người nàng lập tức có phản ứng.

Lúc này Lãnh Cô Nguyệt cảm thấy mình giống như đang ngồi trên bàn ủi, nóng đến mức “nàng” thấy khó chịu.

Khuôn mặt hai người đỏ rần, vành tai của Kim Đản Đản cũng đỏ lên, còn trên gương mặt kiêu ngạo của Kim Đản Đản hiện lên một tầng phấn hồng. Bầu không khí giữa hai người vô cùng xấu hổ.

Kim Đản Đản nuốt nước miếng một cái, trong nội tâm có vô số nước mắt chảy thành dòng. Cảm giác này giống bách hợp quá đi…

Sau khi nghe tiếng Nhị vương gia nuốt nước miếng, Lãnh Cô Nguyệt bị dọa sợ đến mức không dám động đậy vì sợ thú tính của hắn đột nhiên bùng phát rồi lập tức làm “nàng”.